0sin của Anh Đại (newsummer_90)

Bà chị của tui,làm ơn dậy đi cho tui nhờ - Thằng em dễ thương của nó đang thực hành nhiệm vụ hết sức là cao cả và hệ trọng.Đó là đánh thức bà chị thân mến của mình dậy

_ Năm phút.Năm phút thôi cho chị ngả lưng trên giường tí - Nó van xin thằng em

_ Câu này em nghe hoài à nha.Mặc chị.Cho chị trễ học luôn - Thằng em trai yêu dấu của nó đi xuống

_ Hazzzzzzzzz - Nó ngồi dậy.Vương 2 tay 2 chân.Ngáp dài tận thế kỉ đời sau

_ Sao hôm nay nó tốt đột xuất vậy ta? - Nó vừa đánh răng vừa suy nghĩ

_ Chết cha trễ giờ rồi - Nó nhìn đồng hồ.Chạy thật nhanh tới cái tủ đồ,xáo trộn hết đống quần áo của nó.Cuồi cùng cũng tìm được bộ đồng phục của học sinh.Nó tức tốc đi thay đồ rồi phi thân trượt xuống câu thang.

_ Đồ ăn kìa - Thằng em chỉ.Nó chạy ngang qua không quên lấy luôn hộp cơm.Có lẽ thằng em nó đã quá quen với công việc này.Nó thì dốc hết sức,đạp hết tốc độ.Đâm thẳng tới trường.

_ Hú hồn chưa đóng cửa - Nó dường như vừa được thoát nạn.Phóng xuống xe rồi gửi.Hôm nay là ngày đầu tiên nó đi học.Nó đâu muốn tới trễ,mà vì tật ngủ nướng lôi kéo nó.

Nó đi truy xét cái lớp mà nó sắp học.Từ từ đi vào.Một cảnh tượng hãi hùng đang xảy ra trước mắt nó.Trai lẫn gái nhốn nháo quậy tứ tung trên bàn giáo viên,trên bục giảng,lẫn chỗ ngồi.Nó đi nhanh xuống bàn chốt,ngồi cạnh gần cửa sổ.Đó là nơi nó cho là lí tưởng và thoải mái nhất.Vì chỗ này có gió thiên nhiên ùa vào,lại được ngủ gật mà không sợ ai phát hiện.Nó tự khâm phục vì sự tính toán trong đầu nó quả là siêu phàm.Nhưng ông trời không tha cho kẻ bất lương như nó.

_ Chào các em - Thầy bước vào trước.Phía sao là một thằng con trai.

_ Mới bước vào trường cấp 3 nên chắc các em còn lạ lẫm hen.Nhân đây thầy xin tuyên bố lớp chúng ta có thêm một bạn mới chuyển từ trường khác qua - Ông thầy vừa dứt câu xong,cả đám nhí nhố vỗ tay liên hồi.Có cả tiếng huýt sao và những tiếng líu ríu tíu tít của mấy đứa con gái.Mấy đứa con gái mắt hình trái tim ngắm thằng mới vô,miệng lại còn chảy ke.Nó thì chỉ ngáp ngủ,úp mặt xuống bàn.Không thèm để ý đến những chuyện xung quanh đang diễn ra.

_ Tụi bây im hết coi - Thằng con trai ngồi đối diện nó hét lớn.Hắn từ từ ngồi dậy,rút dây phone ra khỏi tai.Ngáp ngắn ngáp dài

_ Đứa nào phá giấc ngủ của tao? - Hắn liếc.Cả lớp nhìn chằm chằm hắn nhưng không ai dám hó hé điều gì.Ngay đến ông thầy,nhìn nó mà chân run đến suýt té.Nó bị giật mình nên ngửng cao đầu dậy.

_ Em....Em có thể tự lựa chọn chỗ ngồi cho mình - Ông thầy cười một cách miễn cưỡng

_ Vâng - Thằng mới tới từ từ đi xuống chỗ nó

_ Xin lỗi bạn,chỗ này mình có thể ngồi một mình được không? - Nó mỉm cười

_ Xin lỗi nhưg tớ thích ngồi như vậy - Hắn lạnh lùng đáp

_ Người gì đâu khó ưa - Nó lẩm bẩm

Nó đưa con mắt tròn xoe nhìn quanh.Thầy đứng trên bục mặc thầy,ở dưới vẫn như cái chợ vỡ.Nó rất khoái cảnh đấy vì việc học không nằm trong bộ lưu trữ của nó.Nó chỉ biết chơi,biết ăn và biết ngủ.

_ Cái lớp này thật đúng là thiên đường mà - Nó cười một cách đầy đắc ý

_ Xin lỗi nhưng mình có thể làm quen với bạn được không vậy? - Một con bé ở trước bàn nó quay xuống hỏi

_ Ờ được - Nó vui vẻ nhận lời

_ Bạn tên chi thế? - Con bé vẫn cười

_ Tui là Ngân - Nó đáp

_ Tớ là Dương.Từ hôm nay rất mong được làm bạn với Ngân - Dương đưa tay ra trước mặt nó

_ Ừ - Cả hai cùng bắt tay.Theo nó,ngày đầu tiên mà có được một cô bạn vừa đẹp vừa tốt như vậy thì quá tốt rồi.

_ Hai người có biết đang làm phiền người khác không vậy? - Thằng con trai ngồi bên cạnh nó cất tiếng nói

_ Xin lỗi bạn.Nếu thấy phiền thì bạn có thể qua chỗ khác ngồi mà - Nó mỉm cười thân thiện

_ Bạn thử nhìn xem còn chỗ nào trống không?.Tôi sẽ đổi qua liền - Thằng đó nằm xuống bàn,nhắm tịt mắt.Cứ ngỡ là ngủ nhưng mồm vẫn cứ lên tiếng.Nó đưa con mắt liếc tùm lum chỗ.Đúng là không còn chỗ trống thật.Nó im lặng.

_ Cho mình số phone nhá - Con Dương bạn mới của nó ghi vào giấy

_ Ừ số mình đây ********** - Nó lấy bút ghi lại

_ Có gì mình phone cho - Con Dương nháy mắt

_ Ừ - Nó vẫn cười

Ring...................Ring..................Tiếng chuông báo hiệu hết tiết.Nó vội vã bay xuống cănteen mà không chờ con bạn.

_ Chị ơi cho một dĩa bít tết,pizza,một ly xì tin vàng chị nhá - Nó hét to

_ Của em đây - Chị phục vụ nhanh chóng đem ra rồi đặt hết trên bàn của nó.Nó cắm cuối lao đầu vào ăn như ma đuổi.Mặc cho những con người ở trong cănteen nhìn nó chằm chằm và tự hỏi nó có phải là con gái không?.

_ Ăn chi nhiều thế? - Con Dương hì hục chạy đến bàn nó

_ Đói - Nó vẫn cuối đầu ăn.Dương khiêm tốn ngồi xuống rồi gọi món.Ăn cùng nó.

_ Trên mép còn dính kìa bồ - Con Dương nhìn nó khẽ mỉm cười.Nó lấy tay quẹt quẹt.Lấy giấy chùi chùi rồi ngồi cười tỉnh bơ.Hai đứa ăn xong chạy tung tăng trên hành lang

_ Để tui trượt trên hành lang cho bồ xem nhá - Một ý tưởng lóe lên trong đầu nó

_ Thôi thôi,nguy hiểm lắm.Với lại hành lang trơn lắm,bồ đừng trượt - Con bạn khuyên can nhưng con trời đánh đó vẫn cứ cố làm

_ Để tui cho bồ xem - Nó vừa trượt vừa quay đầu cười

Rầm !!! - Một cú ngã làm náo động cả cái trường

_ Có sao ko zậy? - Con bạn nhăn nhó hỏi han

_ Ui dza sao êm vậy nè? - Nó tự hỏi sao mình té mà vẫn ko có cảm giác đau

_ Này,có đứng lên ko thì bảo? - Giọng của một thằng con trai khiến nó ngỡ ngàng.Nó vội đứng lên rồi bỏ đi,không xin lỗi lấy một câu

_ Này nhỏ kia.Đụng anh mà không xin lỗi còn ung dung bỏ đi vậy hả? - Thằng con trai quát lớn.Nghe tiếng quen quen,nó quay lại thì ôi trời.Là thằng Long.Anh Đại lớp nó đây mà.À mà ko,là anh đại của trường đó chứ.Nó nghĩ chắc lần này nó xuống chầu diêm vương chắc rồi.

_ Xin...xin lỗi - Nó lí nhí đáp

_ Xin lỗi là xong à.Bộ đồ anh,nhóc tính sao? - Long quát tiếp.Tất cả các học sinh trong trường đều tập trung đầy đủ để xem phim miễn phí.Cả bọn lại ồn ào bàn tán

_ Tụi bây im coi - Long quát làm cả đám sợ hãi.Ko dám nói nửa lời

_ Hừm,nhóc chết với anh rồi.Tâm trạng anh đây ko được tốt mà lại gặp nhóc.Coi như số nhóc hên vậy hà hà - Long khẽ mỉm cười

_ Ơ nhưng tui đâu có cố ý.Xin lỗi rồi còn gì? - Mặt nó nghênh nghênh

_ Nhóc giỡn mặt với anh à? - Long núm lấy cổ áo của nó.Trừng mắt nhìn nó.Ko hiểu sao đôi mắt ấy khiến nó thấy thương hại Long và tội nghiệp cậu bé

_ Cái con nhóc ngu si này dám nhìn mình bằng đôi mắt ấy hả?.Nó muốn chết sớm à? - Long vẫn trừng mắt nhìn nó.Nó đổ cả mồ hôi.Tay chân tê cứng.Bờ vai run lên vì lo sợ.

_Tui....tui xin lỗi rồi còn gì nữa.Anh muốn gì hả? - Mặc dù sợ nhưng máu liều của nó cũng dâng lên

_ Nhóc muốn gặp diêm vương sớm ko? - Long cười nửa miệng.Nó im lặng,ko nói một lời.Đôi mắt nhắm nghiền lại với nhau,mặt thì né qua một bên,đôi môi nó run run.

_ Cái con nhỏ này,yểu điệu này sao mình muốn hôn vậy kìa - Long nhìn nó.Anh dơ tay ra định đánh nhưng bất chợt anh ko xuống tay được.Tay anh cứ đơ như thế,mắt anh vẫn ko rời nó.Vì trông nó bây giờ rất mắc cười và đáng yêu.Anh từ từ thã tay ra,ghé sát tai nó thì thầm

_ Hừm,xem như lần này cô hên.Nhưng cô đừng vội mừng,cô còn phải gặp tôi dài dài - Long lướt qua nó,mấy thằng đàn em đi sau khẽ nhìn nó khinh bỉ.

_ Bồ,bồ có sao hôk? - Con Dương bây giờ mới xuất hiện vì lúc Long đang đứng đó nó ko dám bước tới

_ Híc.Sợ quá - Nó đặt tay lên tim

_ Hên cho bồ đó - Con Dương nhìn nó mỉm cười

_ Hên cái con khỉ,tui suýt lên bệnh viên nằm rùi - Nó vẫn cảm thấy lo sợ.Cả hai đi vào lớp thì thấy chỗ đó lại xuất hiện cái bản mặt đáng ghét ấy.Nó yên vị ngồi trên chiếc ghế thì lúc đó nó mới hoàn hồn được

_ Thưa thầy - Hắn đứng dậy

_ Có chuyện gì à? - Thầy nhìn hắn

_ Em muốn đổi chỗ với bạn Hải được ko ạ? - Hắn nói

_ Oh No.Hắn mà đổi qua đây chắc mình phải độn thổ mất - suy nghĩ trong đầu nó

_ Được ko ạ? - Hắn nhìn ông thầy mỉm cười

_ Ờ tất nhiên là được - Ông thầy tái xanh cả mặt,gượng chấp nhận.Hắn mang cái cặp của nó qua chỗ Hải.Còn H thì ngồi chỗ của hắn.Nó ngồi bên cạnh hắn mà tim cứ rụch rịch,ko chịu yên một chỗ

_ Hừm - Hắn lườm nó.Nó tự dưng thấy ớn lạnh hai bờ vai

_ Này nhóc - Hắn gọi nó

_ Chuyện.....chuyện gì? - Môi nó vẫn chưa hết run

_ Chép bài cho anh đi - Hắn nói

_ Ko chép - Nó trã lời hùng hồn

_ Xem ra nhóc muốn chết nhỉ? - L mỉm cười đầy ác ý

_ Chuyện lúc nãy anh còn chưa tính nên nhóc đừng làm anh bực hen - L trừng mắt nhìn nó

_ Nhưng tôi đã xin lỗi anh còn gì? - Nó vẫn cố gắng giữ bình tĩnh

_ Rắc rắc - Những ngón tay của hắn đan vào nhau,tạo thành những âm thanh khiến người ta thật khíp sợ.Nó đành miễn cưỡng ngồi chép bài cho hắn

_ Ko phải vậy là ngoan sao - Hắn cười hài lòng.Hắn rút trong túi ra một chiếc máy mp3 cực xịn,màu đen bóng loáng.Hắn đeo phone vào rồi gục luôn dưới bàn.

_ Cái tên chết bầm - Nó nói nhỏ.Nhưng nó vẫn làm theo lời nó.Nó ghi rã rời một tiết trong hai cuốn vở

_ Này - Nó lay người hắn

_ Gì? - Hắn cau mày nói

_ Tui....tui chép xong rồi đây - Nó nói.Hắn tỉnh dậy,vươn vai rồi duyệt thành tích của nó

_ Hừm.Cô cũng ngoan nhỉ - Hắn nhìn nó mỉm cười

_ Chép luôn 2 tiết nữa đi - Hắn tỉnh queo nhìn nó

_ Này vừa phải thôi nha - Nó đứng bật dậy hét lớn

_ Giờ muốn sao? - Hắn vẫn bình tĩnh ngồi im

_ Hay để tớ chép dùm Ngân nhé,được ko? - Con Dương nhìn hắn

_ Xin lỗi,tôi ko mượn cậu - Hắn đáp

_ Cô muốn mọi người chú ý sao.Còn ko mau ngồi xuống - Hắn nói.Lúc này nó mới để ý.Bao nhiêu ánh mắt của học sinh trong lớp đều nhìn nó

_ Cô muốn chết hay là muốn chép?.Chọn đi - Vẫn cái giọng thích sắp đặt người khác

_ Anh vừa phải thôi nha.Tui xin lỗi rồi chép bài cho anh nữa.Như vậy chưa đủ hả? - Nó cằn nhằn

_ Đừng có dùng giọng nói đó với tôi.Chọn đi - Hắn vẫn ko lay đổi

_ Xin lỗi nha.Có chết tôi cũng ko chép - Nó cãi bướng

Bốp !!! - Một cái bạt tai dán vào mặt nó.Ko ai khác,đó chính là hắn.Hắn tát nó

_ Chép hay ko? - Hắn nhìn nó

_ Ư - Mắt nó đỏ,chắc lại sắp khóc

_ Hừm.Cảnh này nhìn quen rồi - Hắn nhếch mép.Nó kéo vở của hắn lại chỗ bàn nó.Nó uất ức nhưng vẫn kìm chế.Vì nó biết nếu 1 - 1 thì đương nhiên hắn thắng rồi.Cái tát của hắn làm nó hận thấu xương.

_ Nhìn gì? - Hắn liếc.Cả bọn học sinh đều quay mặt lên.Hết tính tò mò.

Ring..................Ring................Chuông của tiết cuối cùng.Nó thu dọn đồ rồi cùng con bạn chùn về trước.

_ Đại ca,đại ca - Một thằng con trai gọi hắn

_ Chuyện gì? - Hắn mắt nhắm mắt mở

_ Hết tiết rồi,về thôi anh - Bọn đàn em đứa thì xách cặp giùm hắn,đứa thì đỡ hắn ra xe.Vì hôm qua hắn đánh thằng kia,lí do rất nhỏ.Đó là vì thằng đó đụng hắn rồi bỏ đi.Hắn đánh thằng kia cho đến hết đêm,ko ai dám can.Hắn lại uống rượu nên sáng nay hơi bị uể õai,lại nhức đầu.

_ Chết tiệt,cái tên trời đánh đó dám tát mình - Nó vừa đi vừa xoa.Càng nghĩ càng tức.

_ Chị hai - Thằng em yêu dấu của nó gọi nó nhưng nó ko nghe vì đang bận suy nghĩ một số chuyện.

_ Chị hai chằn tinh - Thằng em đạp xe lại chặn đường nó

_ Ủa mày hả? - Nó nói

_ Lên đi em chở cho - Thằng em kéo nó

_ Mày tốt quá ha - Nó nghi ngờ

_ Nói bằng cái giọng đó nữa là tự đi bộ về đi ngen - Thằng em nó dọa

_ Mày dám cho tao đi bộ à - Nó vừa bực vừa nói

_ Rồi chuyện gì nữa đây?

_ Thôi mày đừng hỏi tao bực lắm

_ Ừa,bà về giặt đồ đi kìa

_ Tao biết rồi.Thằng em phóng xe như bay,mới phút chốc đã đứng trước cửa nhà.

_ Xuống mở cửa đi.Còn ngồi lì nữa

_ Biết rồi,khổ lắm.Cằn nhằn hoài - Nó lấy trong ba lô chùm chìa khóa rồi mở cửa cho thằng em dắt chiếc mô-tô của nó vào.Nó đâu biết rằng mọi rắc rối chuẩn bị ập vào người nó chồng chất

Hừm thì ra đây là nhà nhóc à.To quá nhỉ? - L cười rồi bảo mấy thằng em lái xe đi

_ Lên giặc đồ rồi xuông ăn

_ Tao biết rồi.Ngày nào cũng nghe câu này.Phát ngán

_ Chuyện gì đây?.Muốn ăn cơm ko?

_ Biết rồi biết rồi - Nó chạy lên lầu 2.Ở dưới,thằng em đảm đan đang trình bày đồ ăn lên bàn

_ Chị 2 xuống ăn cơm đi

_ Nghe rồi nghe rồi - Nó mệt mỏi đi xuống.Lếch tới bàn ăn.

_ Làm gì mệt quá vậy?

_ Giặc đồ mà ko mệt mày

_ Con gái làm cho quen đi

_ Ê mày dạy đời tao hả mày?

_ Đừng gây sự nhá.Em cũng đang bực lắm đấy

_ Mày bực rồi mày đổ hết lên đầu chị mày à

_ Này.Nãy giờ xúc phạm em hoài nhá.Em nhịn đủ rồi đó nha

_ Mày ko nhịn được thì làm gì tao?

_ Chết đi - Thằng em đôi cơm ngay mặt nó

_ Mày dám chơi chị mày à.Đứng lại đó - Nó chạy lại lấy cái chổi quơ tứ tung

_ Ui dza - Có một người đàn ông té rụi vì cây chổi quất vào mặt

_ Ơ - Cả 2 chị em ngạc nhiên

_ Tụi mày làm gì vậy hả? - Người đàn ông hét to

_ Ơ papa - Cả 2 kinh hãi

_ Hai đứa bây ngày nào ko có chuyện là ko được hả? - Ông Bình gắt

_ Tại nó / chị á - Cả 2 đổ lỗi cho nhau

_ Tại mày

_ Tại chị

_ Tại mày

_ Tại chị á

_ Thôi nín.Hai đứa bây bước vô ăn cơm rồi vô phòng ta nói chuyện - Ông B ngồi phịch xuống ghế.Cả 3 ăn cơm ngon lành

_Vô đây - Ông B gọi 2 đứa con nghịch ngợm vào phòng

_Dạ - Cả 2 lo sợ,rụt rè đi tới

Ngồi xuống - Ông ra lệnh

_ 2 đứa bây như thế thì liệu có ở chung nhà mãi được ko?.Rồi nếu ko có ai giải quyết chắc 2 đứa bây giết nhau luôn quá - Ông B nói

_ 3 nói hơi quá đó chớ chị em mà.Giết nhau chi.Phải ko em trai? - Nó cười

_ Đúng rồi đó ba.Ba đừng lo.Chị em con yêu thương nhau vậy,làm chi đến nổi giết nhau - Nó khoác tay chị nó

_ Phải ko đó - Baba nhìn 2 đứa nó mà nghi ngờ

_ Thiệt mà - Hai đứa cười,lại còn khoác tay nhau.Cử chỉ hết sức thân mật

_ Thôi vậy được rồi,2 đứa ra đi.Bố làm việc - Ông tiến lại chiếc ghế quen thuộc.Hai đứa vẫn khoác vai nhau đi ra ngòai

_ Hai đứa này..... - Ông mỉm cười

_ Tao nhịn bố thôi nhá.Ko mày chết với tao rồi - Nó dơ nấm đấm lên hù thằng em

_ Ờ đánh đi.Em méc ba chị hay ngủ trễ nè,em kêu mà ko dậy nè,lại còn hay đánh nhau trên trường nè - Thằng em lại lôi bài đồng dao đặc biệt của nó dành riêng cho bà chị mình ra ca ngẩm

_ Ời mày nói đi.Tao sẽ mách mama về việc mày ko chép bài trên trường nè.Mày trốn học mà đi chơi nè.Rồi tao cho mày tự làm việc nhà luôn - Chị nó cũng dọa lại

_ Thôi thôi em xin em xin - Thằng em chấp tay lạy nó

_ Làm người ai làm thế haha - Nó vừa đi vừa cười.Đi về phòng nó,một căn phòng toàn màu hồng với những bức tranh toàn thức ăn.Đó là một ko gian nhỏ của nó,nó thả mình nơi chiếc giường màu hồng,luôn luôn có mùi dâu tây của nó

_ Tên đó đúng là ôn dịch - Nó chạm nhẹ vào vết thương

_ Hừm,hắn tát mà bây chừ ta vẫn còn đau - Nó lẩm bẩm.Chập chập nó chìm vào giấc ngủ.Nó đã mơ.Mơ một giấc mơ thật kì lạ.Nó đã mơ mama nó quay về và gia đình nó hạnh phúc như xưa.Nó bỗng nghe ai đó gọi nó

_ Dậy đi.Ko định ăn cơm hả? - Đó là giọng của thằng em quen thuộc đang kêu nó

_ Nghe rồi - Nó gượng dậy,gãi đầu rồi đi tập tửng [ mới ngủ dậy nên nó thế ] vào tolet rửa mặt

_ Em xuống trước - Thằng em nói

_ Biết rồi,xuống đi - Nó nói.Nó rửa mặt xong thì đi xuống

_ Ăn tối đi bà chằn

_ Đừng có gây sự nhá.Chị mày bụp bây giờ

_ Hố hố sợ ghê

_ Ơ hay thằng này liều - Vẫn chiêu thức cũ.Nó lại cầm chổi đuổi thằng em hách dịch quanh nhà.Ngày nào cũng cãi nhau rồi dẫn đến đánh nhau.

_ Thôi ko đùa nữa,em đi qua nhà bạn hen.Tối nay em ngủ nhà nó

_ Ời mày biến đi cho tao nhờ

_ Ơ 7h rồi à.Nhanh thế nhỉ? - Nó nhìn đồng hồ.Nó ngồi vào ăn cơm rồi đi dạo trên con đường gần nhà nó

Rầm !!! Nó lại té một lần nữa vì đi mà cứ mơ mộng

_ Ui dza sao té hoài vậy ta - Nó suy nghĩ

_ Này,có đứng lên ko?

_ Ơ sao giọng này nghe quen quen à nha - Nó cố nhìn rõ mặt người bị nó đè.Ôh my good.Lại là Long.Nó định chạy nhưng hắn đã túm được cái mũ sau áo nó

_ Gây án xong định chạy à?.Giỡn mặt với anh hả? - L nói.Nó từ từ xoay người lại

_ Ơ.Là con nhóc này.Nó tới số với mình rồi - L cười nham hiểm

_ Huhu tông thằng này hoài,chắc con chết với nó quá - Nó rên rỉ

_ Chuyện lúc sáng chưa xử xong bây giờ nhóc lại.......... - Nó đá ngay bụng Long rồi bỏ chạy về nhà

_ Ư Ư - Long bị dính chưởng.Té tại đó

_ Hừm.Nhóc muốn chết với anh à? - L mỉm cười

Này - Một đám nữ sinh đang đứng chờ trước cổng trường đợi nó

_ Mấy cậu kêu tui? - Nó hỏi

_ Ừ,lại đây - Đám đó vẫy tay gọi nó.Nó vẫn ngây thơ đi lại

_ Có chuyện gì hả? - Nó mỉm cười

_ Bạn là bồ của anh Long hả? - Một đứa có vẻ như là đầu đản lên tiếng

_ Long?.À - Nó chợt nhớ ra

_ Ko phải đâu.Có chết tui cũng chẳng thèm làm bồ với cái tên chết bầm ấy - Nó khinh bỉ

_ Này,chơi trò nói sau lưng đấy hả? - Giọng nói đáng ghét ấy phát lên từ phía sau lưng nó.Nó giật bắn mình quay lại thì bắt gắp hắn đang đứng đấy nhìn nó

_ Ơ Ơ - Nó lúng túng,chưa giải quyết sao thì con bạn nó chạy ra

_ Ơ xin lỗi.Bọn tôi có việc chút - Con bạn thân kéo nó ra khỏi đám rắc rối ấy.Đối với nó,chắc bây giờ con Dương là vị cứu tinh trời ban cho nó.

_ Ơ Anh.......... - Con lúc nãy nói với nó gọi L khi L đi ngang qua

_ Xin lỗi,tôi nhớ tôi với cô đâu có chuyện gì để nói nhỉ - L mỉm cười rồi đi mất.Trong số đàn em,có một thằng để ý con đấy lâu rồi.Nhưng vì nó là bồ cũ của đại ca nên ko dám hó hé gì hết.

_ Chị Nghi.Chị ko sao chứ? - Con đàn em nó hỏi

_ Chị ko sao - Nghi cười buồn

Ring...............Ring................Tiết học một bắt đầu

_ Này - Hắn gọi Dương

_ Ơ - Dương quay xuống

_ Nhóc đó đâu? - Hắn nói

_ Cậu....cậu định làm gì bạn ấy? - Dương hơi sợ sệt

_ Hừm.Tôi hỏi thì cứ trã lời đi.Lắm mồm vậy - Hắn quạu

_ Xin lỗi - Dương thay đổ nét mặt

_ Nhóc đó đâu? - Hắn cố hạ giọng

_ Lúc nãy tụi này vào căn teen nhưng có một đám nữ sinh tới lôi kéo Ngân nên tôi vào lớp trước - Dương nói

_ Nữ sinh? - Hắn nhớ lại

_ Ko lẽ là cô ả? - Hắn suy nghĩ và bắt đầu thấy lo.Tuy máu lạnh nhưng cũng là con người mà.

_ Mấy đứa ấy đi đâu vậy? - Hắn hỏi

_ Hình như sau vườn ấy - Dương vừa nói xong thì hắn lẻn chùn ra khỏi lớp rồi chạy thật nhanh đến vườn của trường.Bỗng hắn có cảm giác lo lo cho nhóc chớ ko có tình cảm gì hết.

_ Mày gan lắm,dám cố ý đụng anh L để anh L quan tâm hả? - Thằng con trai hét lớn như tát nước vào mặt nó

_ Hà hà - Nó cười như điên

_ Mày còn dám cười à - Thằng đó tức điên lên

_ Hèn như tụi bây thì chỉ có mỗi cách này thôi à - Nó cười mỉa mai

Bốp !!! - Lại một cái tát bay thẳng mặt nó.Máu từ miệng từ từ chảy xuống nhưng nó vẫn cố cười.Ko để lộ vẻ yếu đuối ra ngoài.Ở một góc nào đấy,có một người đang quan sát mà vẫn mỉm cười nhìn nó.Người ấy ko ai khác,đó là hắn !!!

_ Anh - Thằng Duy khẽ gọi

_ Gì? - Hắn đáp lại bằng giọng lạnh lùng.Hắn là thế,chỉ khi với nó.Giọng điệu của hắn mới có chuyển biến.Đó là điều hắn đang đau đầu nhất.

_ Anh đứng nhìn vậy à? - Thằng D táo bạo hỏi tiếp

_ Hà hà,cứ xem đi - Hắn cười.Ở đấy,hắn quan sát từng cử chỉ và thái độ của con nhóc.Hắn cười một cách khoái chí

_ Hừ.Tên Long chết bầm.Tại hắn mà mình ra thế này - Nó vẫn cười

_ Mày gan nhỉ - Thằng khác đạp trên vai nó,nó nằm sát dưới mặt đất.Và rồi cả bọn ùa vào đánh hội đồng nó.Vừa đánh vừa cười hả dạ lắm.Mặc dù tức nhưng nó ko biết làm gì hết,vì sức lực nó dần yếu đi.Người nó bỗng mệt mỏi và đau buốt.Quần áo nó rách tả tơi,tay,chân và cả mặt nó nữa.Toàn là vết thương.Mắt nó dần dần mờ đi.

_ Hì hì,tụi bây đang làm gì vậy? - Giọng này rất quen,nó cố gắng mở to mắt ra để xem đó là ai.Á,đúng rồi.Đó là thằng em yêu dấu của nó.Thằng em nó cũng đánh nhau ghê gớm chứ chẳng phải chơi.Nó chợt mỉm cười.

_ Mày....Mày là ai hả?

_ Hì hì.Mày vẫn chưa nhận ra tao à? - Em nó vẫn đứng đấy mỉm cười

_ Đại.....đại ca.Thằng đó là đàn em trong băng đảng Đại Bàng Xanh đó anh - Một thằng khác ấp úng nói

_ Hừ.....hừ.....Tao...Tao cóc sợ - Giọng nói đang run rẩy,mặt lo sợ thấy rõ nhưng vẫn luôn giữ trạng thái anh hùng

_ Mày.....Ko biết trời cao đất dày rồi - Thằng em nó mỉm cười.Rồi cả bọn xông vào đánh nó.Chỉ vài phút,và vài cái đấm tay.Thằng em yêu dấu của nó đã giải quyết hết đám tép riu này.Nó bắt đầu gượng dậy

_ Ko sao chứ hả bà chằn - Thằng em nó ngồi xuống cạnh nó

_ Hì hì.Chị mày mà có sao thì đâu phải là chị mày - Nó cố cười

_ Hì hì.Vậy mới đúng là chị tui chớ - Thằng em vui vẻ đập vai nó.Nụ cười và giọng điệu của 2 đứa giống hệt nhau.

_ Thôi mày vào đi.Tao ngồi đây tí,dù sao cũng cúp rồi - Nó cười

_ Có chắc là ko bị gì ko bà chằn - Thằng Nhân em nó vẫn cứ hỏi

_ Mày lì quá,đi đi.Tao ổn - Nó gắt.Thằng em nó cởi áo khoác ra rồi mang cho nó

_ Mang đi.Em đi đây - Thằng em tốt đột xuất của nó bỏ đi.Vẫn cái dáng cao ráo và mạnh mẽ ấy.Nó rất mừng vì được thằng em tốt như thế.Nó khoác áo vào,đứng dậy đi.Nhưng đầu óc cứ quay cuồng,bước đi chập chững và rồi mắt nó nhắm cứng lại.Mặc dù mệt nhưng nó vẫn cảm nhận được có ai đó đang bế nó chạy,hơi ấm của người ấy thật tuyệt.Là ai?.Ai đang bế nó vậy?.Ngàn câu hỏi quay quanh đầu nó.Quá mệt mỏi nên nó ngất lịm đi.Sau một hồi tỉnh dậy,thấy trong người đã đỡ hẳn.Nó thấy yêu đời trở lại.

_ Hừm tỉnh rồi à - Ai đang ngồi trước mặt nó?.Chợt nó nhận ra,đó là hắn.Nó phát chán vì suốt ngày phải ngắm cái mặt của hắn.Nó ngáp một hơi thật dài rồi nằm xuống.Thờ ơ hắn

_ Hừm.Nhóc giỡn mặt à? - Hắn lườm nó.Tay núm cổ áo nó lôi dậy

_ Chuyện gì đây?.Đang mệt à nha - Nó hất tay hắn

_ Hà hà.Gan nhỉ? - Hắn trừng mắt nhìn nó.Ánh mắt ấy khiến nó sợ,nó rụt rè ko dám lên tiếng nữa.

_ Ko cám ơn thì thôi lại con lớn tiếng,muốn ăn tát à - Hắn nhìn nó.Nó ớn lạnh cả người

_ Ừ thì cám ơn - Nó vẫn cố nói nhưng ánh mắt ko dám nhìn khuôn mặt hắn

_ Hừm - Hắn mỉm cười

_ Một câu cám ơn thì xong à - Hắn cười đầy dã tâm

_ Muốn.....muốn gì đây? - Nó nói

_ Hì hì,làm vợ anh đi - Hắn cười tỉnh bơ

_ Anh có điên ko? - Nó hét lớn

_ Làm hay ko? - Hắn nghiêm mặt lại khiến người nó lại run sợ

_ Ko....nhất quyết ko làm - Nó rất cương quyết.Hắn dơ tay lên.Nó lại nhắm nghiền mắt lại,đôi vai run lên.

_ Hừm.Nhóc gan nhỉ? - Hắn nói.Nó từ từ mở mắt,thở phào nhẹ nhõm

_ Ko thích làm vợ thì làm ôsin - Hắn vẫn ko chịu tha cho nó

_ Ôsin? - Nó tròn mắt nhìn hắn

_ Muốn anh lập lại 2 lần à - Hắn hỏi

_ À ko - Nó khẽ lắc đầu

_ Vậy đồng ý ko? - Hắn khoanh tay để trước ngực

_ Ơ - Nó bối rối

_ Hì hì nếu nhóc ko đồng ý thì hậu quả sẽ trút hết lên đầu em nhóc.Nhóc suy nghĩ kĩ đi - Hắn cười đầy nham hiểm

_ Tên ác độc - Nó lẩm bẩm

_ Nhưng tên này mình cảm thấy sợ thật,trời ơi.Nếu phải làm ôsin cho hắn thì cuộc đời của mình sẽ lạc về đâu đây? - Nó ngớ ngẩn ngồi im

_ Thời hạn là nhiêu? - Nó nhìn hắn,đôi mắt van xin

_ Khi nào tôi phát chán - Hắn cười.Nụ cười đầy ân mưu xảo quyệt

_ Nụ cười của hắn sao mình ghét quá - Nó liếc xéo hắn

_ Chọn đi.Nhóc có quyền ko đồng ý mà.Nhưng mọi hình phạt sẽ trút hết lên đầu em nhóc - Hắn vẫn thong thả hút thuốc

_ Tên này,lại còn hút thuốc.Híc,cuộc đời của mình toàn vướng vào mấy thằng cà giựt vậy ta? - Nó than trách ông trời vì sao sinh mấy thằng điên khùng này ra

_ Được rồi - Nó đồng ý một cách miễn cưỡng

_ Cho số phone nhanh đi - Hắn rút trong túi chiếc điện thoại cảm ứng

_ ********** - Nó đọc

_ Đưa điện thoại đây - Hắn dơ tay ra

_ Chi á? - Nó nhìn hắn

_ Hừm.Lắm mồm quá đấy nhóc ạ - Hắn lườm nó

_ Đây - Nó từ từ đưa cho hắn.Có lẽ hắn bấm số của hắn vào máy nó.

_ Dám đưa số giã thì hậu quả nhóc ko nhẹ đâu nhóc - Hắn cười nửa miệng.

Ring...............Ring.............Điện thoại của nó hiện lên số 33 nó

_ Nghe đi - Hắn đôi điện thoại về phía nó

_ Alô - Nó áp sát điện thoại vào tai

_ Ba đây.Con đang đâu đấy?

_ Dạ con đang ở trên trường mà ba

_ Giờ này ở trong lớp mà nghe điện thoại được à?

_ Con hơi mệt nên đang ở trong phòng y tế ạ

_ Con có sao ko?.Ba gần lên máy bay để bay qua kia bàn công việc nên tối nay 2 đứa ngủ đi nhé

_ Vâng - Nó từ từ cúp máy

_ Tối ni qua nhà nhỏ Dương ngủ mới được hihi - Nó cười hí hửng

_ Này - Hắn gọi

_ Ơ hả? - Nó giật mình

_ Bắt đầu từ bây giờ nhóc là ôsin cho anh.Nên mọi chuyện phải nghe lời anh.Hiểu chứ? - Hắn nhìn nó

_ Chuyện trái phép hoặc vi phạm pháp luật thì xin lỗi nha.Hổng làm được - Nó thông báo trước

_ Hừm.Yên tâm đi - Hắn cười

_ Tên này thích người khác nghe theo lời mình đây mà.Tên độc ác - Nó rủa thầm

_ Thế giờ kêu nhóc kêu tôi bằng Anh đi

_ Hả - Nó ngạc nhiên

_ Hả hở gì.Kêu đi - Hắn ra lệnh

_ Ừ thì Anh

_ Ừ ngoan.Vậy tối nay nhóc đến nhà anh ngủ ha

_ Ừ....hả cái gì? - Nó mở to mắt nhìn hắn

_ Chuyện gì đây?

_ Con trai con gái sao ngủ chung chứ - Nó phản đối kịch liệt

_ Hà hà.Nhóc mà ko tới thì nhóc biết tay anh - Hắn cười

_ Địa chỉ đây - Hắn kẹp tờ giấy vào một quyển vở để trên bàn rồi đi mất

_ Hì hì.Dám dây dưa vào anh à.Có ôsin miễn phí khỏi trả tiền haha - Những suy nghĩ độc chiêu của hắn

_ Híc híc,ôi cái cuộc đời này - nó ôm đầu ngồi một đống.

_ Oaoa thôi đi về thôi - Nó nhìn đồng hồ đã hơn 11h.Nó tức tốc ôm cặp chạy một mạch về nhà

_ Làm gì mà như bị ma đuổi vậy? - Thằng Nhân hỏi

_ Có gì ko cho chị mày ăn với

_ Ăn đi

_ Cơm trứng hả.Ngon quá - Nó nhào vào tấn công nguyên dĩa

_ Ăn gì nhanh vậy?

_ Đói quá mà.Mà công nhận mày nếu ngon thiệt

_ Chừ mới biết hả

_ Mấy lần khác nấu ngon.Còn lần này nấu ngon hơn - Nó cười

_ Em / chị có chuyện muốn nói

_ Em nói trước đi

_ Chị nói trước đi

_ Tối nay em/chị qua nhà bạn ngủ

_ Chị cũng vậy à? - Nhân ngạc nhiên

_ Ờ.Thế chìa khóa để chị giữ cho - Nó cười

_ Sao cũng được.Khi nào về nhớ phone cho em - Thằng em ngoan đột xuất khiến nó thấy nghi ngờ những vì nó cũng có việc riêng nên cho qua.Chớ nếu tra tấn thằng em,ko khéo bị nó chơi một vố thì khổ.

_ Em đi ngen.Chị khóa cửa cẩn thận - Thằng N dắt chiếc xe Novou của nó rồi phóng đi mất

_ Nó dọn dẹp nhà cửa.Xách hành lí ra khỏi nhà rồi nó khóa cửa lại.Cất chìa khóa trong túi gọn gàng.Nó bắt đầu lần mò nhà hắn.

8h30 P.m

_ Này có ai ở nhà ko vậy? - Nó dừng tại một ngôi biệt thự sang trọng.

_ Đúng là ngôi nhà này mà - Nó xem kĩ lại địa chỉ.Thằng con trai đi ra mở cửa cho nó

_ Mời đại tẩu vào - Thằng đó lễ phép

_ Ơ đại tẩu là sao? - Nó ngây thơ hỏi

_ Vào đi ạ - Nó từ từ đi vào.Hắn đang ngồi chễm chệ trên ghế salon.

_ Anh.Đại tẩu tới rồi ạ - Có lẽ thằng đó là Hùng.Đệ tử của hắn

_ Gì mà đại tẩu với tẩu tẩu? - Hắn ngồi dậy

_ Gọi nhóc là em được rồi - Hắn nói tiếp

_ Vâng ạ - Cả bọn đàn em dạ ran

_ Được rồi,các em về đi.Đi ra nhớ khóa cửa - Hai chân hắn gác hết lên bàn

_ Đem đồ lên lầu 2 phòng bên phải rồi xuống đây - Hắn nói

_ Ừ - Nó ngoan ngoãn làm theo lời hắn.Hắn nhìn theo dáng nó,cười nhạt

_ Con nhóc này cũng ngoan chứ hả - Hắn vẫn cười

_ Xong rồi - Nó từ trên cầu thang đi xuống.Nhưng hắn ngủ rồi.Nó đánh liều tiến lại gần.Ngồi bên cạnh hắn,chợt nó nhận ra hắn rất đẹp trai.Mái tóc đen lãng tử,mũi cao.Phía bên tai lại mang thêm một chiếc tằm hình đầu xọ màu đen.Áo quần rộng thùng thình,thêm cái nịt nữa.Nhìn tên này cũng được mà,hotboy có khác nhỉ - Đó là nhận xét của nó

_ Này - Nó khẽ lây người hắn.Nhưng hắn vẫn im lặng,ko trã lời.Nó nhẹ nhàng đặt tay lên trán hắn

_ Nóng vậy nè? - Nó nhăn nhó.Nó chạy đi lấy khăn,chườm ít đá rồi bỏ lên trán.Lại chạy quanh nhà để tìm tủ thuốc,dáng người nhanh nhẹn của nó lại chạy xuống.Nó đặt thuốc trên bàn rồi đi bộ ra chợ gần đây.Đi mãi đi mãi mới thấy một quầy có bán cháo

_ Mình nếu ăn cực tệ,nên phải ra đây mua cháo thôi - Nó suy nghĩ

_ Cảm ơn - Rồi nó chạy một mạch về nhà hắn

_ Ưm - Hắn cố gượng dậy,ánh mắt nhắm chặt lại của hắn làm nó thấy thương.Nó chạy tới đỡ hắn.

_ Có sao ko? - Nó hỏi

_ Ko - Hắn hất tay nó ra.Dường như hắn ko cần sự giúp đỡ của nó

_ Hừm.Cho anh chết - Nó đặt bịch cháo trên bàn rồi quay đi lên phòng mình.Hắn ko kêu lại mà lặng im nhìn nó đi.Nó lên phòng,rồi đóng sầm cửa lại

_ Mặc kệ hắn ta.Mình đánh một giấc đã - Nó nhắm mắt,cố ngủ nhưng ko được.Nó cảm thấy lo lắng cho hắn.Nó khẽ mở cửa phòng,nhẹ nhàng đi xuống để ko gây ra một tiếng động.Nó đi tới hắn,quả nhiên đúng như suy nghĩ của nó.Hắn vẫn nằm yên ko chịu ăn ngồi dậy ăn cháo.Nó cầm bịch cháo đi xuống bếp.Đổ hết vào tô,lấy muỗn rồi bưng lên cho hắn.Nó chuẩn bị luôn khăn mới cho hắn

_ Này - Nó gọi hắn

_ Gì vậy? - Hắn nói mà như thở vậy

_ Dậy ăn cháo đi - Nó đỡ hắn,nó có thể cảm nhận được nhờ thân nhiệt của hắn.Hắn vẫn nóng như lửa vậy.

_ Ăn cho hết - Nó nói

_ Ừa - Hắn cầm lên rồi húp nguyên một hơi.Nó chạy đi lấy giấy

_ Dính trên miệng kìa - Nó từ từ lâu cho hắn.Mắt hắn nhìn chằm chằm vào nó.Nó đang chú ý lâu nên ko để ý.Trong lòng hắn khẽ mỉm cười.

_ Xong rồi ngủ đi - Nó cười.

_ Đưa anh lên phòng đi - Hắn siết chặt tay nó

_ Được rồi - Nó lấy tay hắn choàng qua cổ mình.Dìu hắn từng bước lên phòng.Nó lấy tay đẩy cửa ra,đưa hắn tới giường.Nó cũng mệt,nó đứng dậy.Nhưng hắn lại kéo nó về phía hắn.Bây giờ nó đang nằm bên cạnh hắn

_ Này này,bỏ ra cho tui về phòng - Nó hét

_ Câm mồm - Hắn vẫn đang ôm nó.Nó có thể cảm nhận được,trái tim hắn đang đập mạnh.Mùa hương từ tóc và từ người hắn thoáng qua mũi nó.Nó cũng quá mệt,bận rộn cả ngày với hắn tay chân nó như muốn rã rời vậy.

Ưm,nhức đầu quá - Hắn lấy tay xoa xoa 2 bên bàn tan rồi ngồi phực dậy

_ Ủa,gì đây? - Hắn cố mở mắt,thì ra bên cạnh mình là con nhóc ấy.Hắn ngắm nó ngủ,có một thứ gì đấy đã lôi cuốn hắn.Mái tóc dài bồng bềnh theo gió của nó?.Đôi mắt trong veo và đôi hàng mi cong của nó?.Hai cái má hồng và mủm mỉm?.Hay đôi môi chủm chỉm hình trái tim?.Khi cười nó cũng có 2 lúm đồng tiền hiện rõ.

_ ÁAAAAAAA - Nó mở mắt và giật mình hét lớn

_ Nín - Hắn gắt.Nó chợt im phăng phắc,ko gây ra tiếng động

_ Chuyện gì mà nhóc hét lớn quá vậy? - Hắn bắt đầu hỏi chuyện

_ Xin lỗi.Tại mới mở mắt ra mà thấy có người đang dòm ngó mình nên hơi hoảng tí - Nó cười ngượng

_ Hừm,được anh để ý là nhóc vinh dự lắm rồi - Hắn cười

_ Dạ,quá vinh dự luôn.Nhưng cái đó giành cho mấy đứa khác thì hợp hơn - Ko hiểu sáng nay nó ăn nhầm cái gì mà nói chuyện tay đôi với hắn

_ Hì hì - Vẫn điệu cười ấy,chợt nó thấy kinh tởm

_ Dám cãi lại anh nữa à?.Muốn ăn tát lần 2 ko? - Hắn trợn mắt nhìn thẳng vào nó

_ Ko - Nó nhắm mắt lắc đầu liên tục

_ Biết sợ thì câm mồm lại - Hắn đứng dậy xoa đầu nó,rồi đi thẳng vào tolet

_ Vào đánh răng đi - Hắn đi thẳng ra phòng.Nó từ từ đi vào

_ Hừm,hổng biết khi nào mình mới thoát khỏi tên ngông cuồng này đây? - Nó lại thở dài.Số phận của nó mới vào cấp 3,còn bỡ ngỡ thế mà đã vướng ngay cục nợ

_ Xuống nấu cơm đi - Mắt hắn vẫn chằm chằm vào cái T.V

_ Ơ nhưng tui nấu ăn tệ lắm,sợ anh ăn ko được - Nó thú nhận

_ Hừm,làm ôsin mà ko biết nấu ăn.Nhóc muốn lừa ai đây? - Hắn liếc nó

_ Tui.....tui nói thiệt mà.Tui ko biết nấu - Nó cố giải thích

_ Con gái hay con trai vậy?.Xuống đi - Hắn đập tay cái rầm xuống bàn.Nó liền chạy vào bếp.Hắn luôn mỉm cười khi thấy ai đó sợ sệt.Hắn là vậy.Luôn thích điều khiển,sai khiến và sắp đặt người khác.

_ Á chết,bỏ nhầm dấm với dầu ăn rồi - Tiếng thanh thót của nó kêu lên

_ Ặc ặc ặc - Hắn ở trên bị sặc nước

_ Hì hì,cái con nhóc.Giỡn mặt đây mà? - Hắn cười.Nụ cười hãi hùng của một tên ác quỷ.Đội mặc nạ thiên thần !

_ Xong rồi - Nó vui vẻ trưng bày thành phẩn của nó.

_ Cá thì cháy khét,canh thì đen thui - Đó là kết luận của hắn

_ Này,2 món này có thể ăn được ko? - Hắn chỉ

_ Đã bảo tui ko biết nấu rồi - Nó buồn bã ngồi xuống ghế

_ Dạ đại ca - Có lẽ đó là giọng thằng Duy

_ Đưa xe tới chỗ tao

_ Vâng - Cả 2 cúp máy

_ Đi ra - Hắn nói nó sau khi thấy chiếc xe quen thuộc đứng trước cổng.Cả 2 leo lên xe.Nó vẫn giữ khoảng cách với hắn.Vẫn chưa đủ can đảm đối diện hay nhìn thẳng mặt hắn.Nó quay đầu ra ngoài và ngắm nhìn cảnh buổi sáng.Với những con người đang tập buổi sáng trên lề đường,những bảng quảng cáo bật đền sáng.Cái chợ cũng bắt đầu nhộn nhịp bằng những tiếng reo rao.

_ Hềy - Hắn thở dài mệt mỏi

_ Anh có sao ko ạ? - Thằng Duy nhìn vào gương hỏi

_ Anh ko sao - Hắn vẫn cười.Có lẽ hắn đang cố gượng.Có lẽ hắn ko muốn ai đó thấy vẻ mặt yếu đuối và khó chịu của hắn.

_ Em thấy anh mệt đó,hay tối nay anh đừng tới bar nữa anh hen

_ Hừm.Anh ko sao

_ Nhóc đi với anh ngen - Hắn kéo nó lại gần

_ Đi?.Đi đâu chớ? - Nó hỏi nhưng vẫn ko dám nhìn hắn

_ Bar - Hắn đặt tay lên vai nhóc.

_ Xin lỗi tui ko đi đâu - Nó từ chối

_ Kêu bằng em - Hắn nói

_ Ừ thì em

_ Làm ôsin thì cậu chủ đi đâu,phải đi theo nấy - Hắn bắt đầu đổi giọng.Nó khíp sợ với cái giọng đại ca của hắn

_ À ừ - Nó cố nuốt cục tức trong lòng

_ Tới rồi anh - Thằng D đi xuống mở cửa cho hắn.Hắn xuống trước,xong kéo tay nó vào

_ Tay hắn sao ấm thế nhỉ? - Nó suy nghĩ.Nó chợt đỏ mặt nhưng vẫn để im cho hắn nắm

_ Ngồi đi - Hắn đẩy nó qua ghế đối diện với hắn

_ Ăn gì kêu đi - Hắn bóp trán vò đầu

_ Hắn mệt vậy sao? - Nó chăm chú nhìn hắn.Nó chợt chòm tới lau mồ hôi trên trán nó.Hắn để im,quan sát nó.Thấy hắn nhìn nó,nó chợt ngồi xuống

_ Xin....xin lỗi - Nó ấp úng

_ Hừm - Hắn cười

_ Đưa đây - hắn nhìn chiếc khăn màu hồng trên tay nó.Nó dân hiến chiếc khăn xấu số cho hắn bằng hai tay

_ Chết mày rồi,rơi vào tay hắn thì có đie - nó nhìn chiếc khăn với vẻ thương tiếc

_ Mùi dâu tây ư? - Hắn khẽ dùng mũi ngửi

_ Thơm quá - hắn cất luôn vào túi,nó nhìn theo nhưng ko nói năng gì.

_ Đồ ăn đây,thưa cậu chủ - Anh phục vụ đặt hết trên bàn.Nó ngước lên,ko ai khác.Chính là một tên trong số đệ tử của hắn

_ Ăn đi - Hắn dùng dao và nĩa thành thạo lắm.Cũng phải,là công tử mà.Nên chuyện này thường thôi.

_ Con nhóc ngu ngốc,ngay đến thế mà cũng dùng ko được - hắn nhếch mép

_ Đưa dĩa nhóc đây - hắn nói

_ Ơ khỏi.Tui tự làm được - nó cười.Hắn ngước mặt lườm nó một cái thật sắc.Nó nhẹ nhàng dùng tay đẩy dĩa của nó qua cho hắn.Thằng Duy đệ tử của nó đi lại,đưa dĩa của hắn cho nó

_ Em ăn đi - Thằng Duy nhìn nó mỉm cười thân thiện.Hắn vẫn ăn ngon lành dĩa của nó.

_ Tên này cũng ko đến nổi nào - Nó vừa ăn vừa cười mãn nguyện.Ăn xong hắn kéo nó đi,làm nó chưa kịp uống ngụm nước.Thằng Duy đã mở cửa xe sẵn chờ cả hai.Leo lên xe,nó vẫn cứ giữ khoảng cách là 20 cm với hắn.

_ Hà hà,sợ anh thế mà vẫn cứ cãi anh à - Hắn nhìn nó cười đắc chí

_ Anh,bây giờ chúng ta có qua nhà anh Vương ko ạ?

_ Ừ qua đi

_ Này - Nó táo bạo khẽ lay tay hắn

_ Gì? - Hắn nhíu mày nhìn nó

_ Vương là ai vậy?

_ Anh của tụi này

_ Híc híc,tên này đã là khủng bố rùi.Giờ thêm thằng đại ca nữa.Tính mạng của tui sao mong manh vậy tề - Nó nhìn ra ngòai,chấp tay cầu nguyện.

_ Két - Tiếng xe của hắn dừng lại tại một quán bar,đèn lấp lánh chói rọi vào mắt nó

_ Xuống - Hắn đi vào trước,nó lơn tơn theo sau.Đi sát cạnh hắn.

_ Chào anh - Nguyên dãy đàn em phải cuối đầu chào hắn.Hắn mỉm cười rồi kéo tay nó vào trong.Nó quan sát từng chi tiết,ở trên ghế.Có một thằng con trai đang ngủ.

_ Anh Long.Anh Vương đang ngủ

_ Anh biết rồi.Mấy đứa ra ngoài đi

_ Vâng - Khoảng 10 thằng đi tuốt hết ra ngòai.Giờ chỉ còn 3 đứa.

_ Này - Hắn đi tới đạp thằng đang ngủ.Có lẽ đó là Vương mà thằng Duy đã nhắc.

_ Đứa nào dám đạp anh? - Giọng thằng đó khàn khàn đậm đặc,khiến nó sợ.

_ Dậy đi mày - Hắn đạp thằng Vương một cái thật mạnh

_ Mày hả Long?

_ Ừ tao đây

_ Mới sáng mày làm gì mà đập tao

_ Dậy đi,9h rồi - Hắn nhìn đồng hồ

_ Haha tên hai thằng này hợp thật.Một thằng tên Long một thằng tên Vương.Long Vương - Nó khẽ cười trong lòng.

_ Con nhỏ đó là ai

_ Ôsin mới - Hai thằng nhìn nhau cười như hai đứa khùng mới trốn viện về.

_ A chào 2 thằng điên - Một thằng đột nhiên xông vào

_ Mới sáng mày muốn ăn chưởng à?

_ Mày muốn bị đập ko?

_ 2 anh lớn định ăn hiếp thằng em này à?

_ Ê sáng nay mày láu cá vậy mày?

_ Muốn ăn đấm thay cho ăn cháo mà - hắn cười

_ Ấy đừng như thế.Ủa con bé này là sao đây anh?

_ À,ôsin mới thằng Long đó

_ Nhìn đẹp nhỉ? - thằng đó mới phóng cái mà đã đứng trước mặt nó.

_ Này gió,hàng thật đó mày.Trầy xướt gì là cái cánh cửa bệnh viện mời mày vào đó - Hắn gác chân lên bàn

_ Thì ra tên hay là Gió - Nó vẫn nhìn

_ Bộ anh đẹp trai lắm hay sao mà nhìn ko chớp mắt vậy cô em?

_ Hừm tên này tự tin và láu cá y như tên Long - Nó suy nghĩ

_ Anh Tuấn mặt sẹo - thằng em từ phía ngoài chạy vào

_ Gì?

_ Có đại ca của nhóm Tuấn Đạt tới ạ

_ Hềy hềy,có chuyện vui rồi - Cả 3 nhếch mép cười.Rồi đi ra,miệng vẫn cười toe toét,vẻ mặt hớn hở như vớt được cây vàng.

_ Ở trong đi - hắn đẩy nó.Nó núp sau một cánh cửa,liếc mắt quan sát

_ Bạn cũ gặp lại

_ Lâu quá ko gặp,nhớ tao ko?

_ Hềy hềy,tao chưa tính sổ mày là may lắm rồi.Bây giờ lại vác mặt tới à?

_ Ba đứa mày đừng có mà vênh mặt,hôm nay tao dẹp loạn hết cả quán bar này - Thằng Đạt hùng hồn hét lớn

_ Hề hề - Thằng V nhìn thằng đó cười,ánh mắt như châm sâu vào mắt thằng Đạt,khiến chân nó bắt đầu đứng ko vững

_ Mày dẹp loạn à - hắn cười

_ Tụi bây đâu xông lên - thằng Đạt hô to.Toán bộ đàn em đứng sau nó chạy về phía ba đứa

_ Bụp bụp bụp !!! - Âm thanh phát ra từ những cú đấm tay của cả 3 thằng.Nó quan sát kĩ lưỡng.

_ Thằng kia quả đúng là Gió mà,nhanh còn hơn cả Gió nữa.Còn hắn?.Hắn chỉ ba hoa múa võ thế mà chông phút chốc đã đè bẹp được thằng kia rồi,hắn cũng lợi hại quá.Ư,nhắc mới nhớ.Thằng Vương cũng ko kém,nhưng sao nó đánh mỗi thằng Đạt vậy nhỉ? - Đó là những suy nghĩ của nó

_ Mời nhóc vào trong - Thằng Duy đứng bên cạnh nó lúc nào ko hay

_ Ơ Ờ - Nó từ từ đi vào

_ Thôi dừng tay đi - Thằng V quát to đến độ ở trong phòng,có cửa cách âm nhưng vẫn nghe thấy tiếng nói hùng hồn của hắn.

_ Biến cho khuất mắt tao - Thằng Đạt quỳ xuống chân hắn,cầu xin nhưng bị hắn đạp

_ Hềy hềy - thằng Tuấn vẫn cười.Thằng Đạt được thằng V đánh cho tơi bời hoa lá.Nó chạy thục mạng về,cùng với mấy thằng em.Trông bộ dạng của nó thật nực cười.Được 5p'' sau thì cả 3 cùng đi vào.

_ Mày làm gì mà nó tới tận địa bàn của tao quậy vậy?

_ Em có làm gì đâu anh.Chỉ là giỡn với bạn gái nó tí tẹo đó mà

_ Tật cũ ko bỏ hả mày

_ Hề hề,em ko khoái mấy đứa chưa có bồ haha.Chỉ khoái những con có mấy thằng như thằng ngu kia thôi kaka - hắn cười.Điệu bộ sung sướng đến phát sợ

_ Tao ban cho mày con này luôn nềy - hắn đẩy nó qua chỗ thằng kia

_ Con bé này á?.

_ Chê à mày?.Hàng ngon đó nha

_ Thôi em ngán lắm,con bé này chưa có honey,em chả thích

_ Hú hồn haha,thế suốt đời tao sẽ ko có honey hehe - Nó mừng rỡ

_ Tao đi bi-da đây,tụi bây ở đó mà hí hững đi - thằng V cầm áo khoác rồi đi mất

_ Em đi kiếm con nhỏ kia đây - thằng Tuấn cũng chùn mất.Để nó và hắn.Hắn vẫn ngồi cười rồi hút thuốc,lâu lâu phà ra một lượng khói độc.Nó ngồi cách xa hắn để ko phải bệnh tật vì thuốc của hắn.

_ Tam Vô Song - Giọng một thằng con trai ré rần trời

_ Ủa tam vô song là thế nào nhỉ?

_ Chuyện gì? - Hắn đứng dựa lưng vào tường,chéo chân,tay thì bỏ vào túi,mặt vẫn mỉm cười thân thiện.

_ Tam Vô Song mà giờ chỉ còn một thằng cóc nhái này thôi à?

_ Hề hề,thử chưa mà biết tao là cóc nhái vậy thằng hề?

_ Mày.......Bọn bây xông vào - Thế là thêm một cuộc chiến tranh khốc liệt nữa.Anh em trong quán bar đấu tranh với đệ tử của thằng mới vào.Đương nhiên 2 nhân vật chính đánh với nhau rồi.

_ Ở ngoài sao ồn vậy ta? - Nó thử đi ra,cãnh tượng thật ko như mong đợi.

_ Có chuyện gì vậy? - nó nhìn hắn

_ Đồ ngốc vào phòng mau - hắn hét to khi thấy thằng kia định lấy ghế vồ vào nó.Hắn chạy lại dùng lưng đỡ cho nỡ.Cái ghế đập một phát lưng,hắn té rụi.

_ Đồ ngốc,chạy đi - Hắn đẩy nó vào trong.Hắn vẫn cố đứng dậy,dùng hết sức lực để đánh thằng trùm.Người mệt,đầu muốn nổ tung nhưng đã có cái gì đó khiến hắn rất phẳng nộ.Hắn quên đi mệt mỏi và những cái khó chịu trong người.Hắn chỉ biết đánh,đánh cho thắng.10p'' sao khi hắn dốc hết sức,ông trời cũng chẳng phụ lòng hắn.Hắn đã thắng,một mình hắn đánh hết cả mười mấy thằng khác.

_ Hề hề,bây giờ mày dám hét lớn nữa ko? - Hắn cười to

_ Xin........x.....xin anh.....t....tha cho bọn em - thằng đó khóc xin tha

_ Hề hề,biến khỏi mắt tao - Hắn vẫn cố nó.Sau khi thằng đó cùng bọn đàn em đi mất.Hắn gần như mắt sức,2 chân hắn quỳ xuống,máu dính đầy quần áo.Mặt bầm tím và bị rách,máu bầm vẫn còn trên mặt.Hắn chợt nằm bất tỉnh

_ Anh.Anh Long - thằng Duy chạy lại,đỡ hắn vào trong

_ Tụi bây báo cho 2 anh nhanh lên

_ Vâng - Nó cùng thằng Duy đi vào trong.Thằng Duy đỡ nó nằm trên giường

_ Phần còn lại của em - Duy nhìn nó cười rồi đi ra ngòai,để lại khoảng ko gian ấy cho nó.Nó lại bắt tay vào công việc ôsin quen thuộc.Nó chạy vào nhà vệ sinh nữ,làm ướt cái khăn tay màu hồng có mùi dâu tay của nó.

_ Cái khăn tay của mình híc híc - Cái khăn tay nó rút từ trong túi Long.Nó chạy nhanh vào,lau từ tốn cho hắn,nó cố gắng làm nhẹ nhàng,để hắn ko phải đau.

_ Ư đau quá - hắn nhăn nhó.Nó vẫn cứ làm,khử trùng vết thương rồi đắp thuốc cho hắn.

_ Anh Long,anh đâu rồi - Giọng thằng Tuấn hét ầm nhà

_ Anh Long sao rồi? - hắn chạy lại

_ Tui bôi thuốc rồi,ko sao đâu

_ Tao...tao ko sao hà hà - hắn ngồi dậy cười tỉnh queo như chưa có chuyện gì xảy ra.

_ Hề hề,vậy được rồi - hắn vỗ mấy cái vào người Long

_ Chết tiệt,thằng khỉ mày làm gì vậy hả? - Hắn ngồi dậy quát

_ Hề hề,mồm to vậy chắc là ko sao rồi.Thôi em đi ngen - Hắn vừa đi vừa huýt sáo

_ Cái thằng chết bầm hà hà - mặt giận nhưng miệng vẫn cười.

_ Này - hắn quay lại gọi nó

_ Ơ hả - nó giật mình

_ Khăn tay tôi đâu ? - Nó mới giật mình,thấy tay của hắn đang lục lọi trong túi quần

_ À đây - Nó khẽ đưa cho hắn.Trông thấy bộ dạng sợ hãi của nó.Hắn lại càng khoái chí.Hắn giụt,rồi lại đưa lên ngửi.

_ Hắn thích mùi dâu tây sao? - Nó vẫn đang nhìn hắn.Những hành động và cử chỉ của hắn lần đầu tiên khiến tim nó rung động.Nó vẫn mãi ngắm hắn

_ Này - Hắn đạp nó khiến nó té xuống sàn

_ Tên kia bị điên hả? - Nó đứng dậy chống nạnh quát.Té nên máu liều nó nổi lên.

_ Gì đây? - Hắn trừng mắt nhìn nó

_ À ko - Nó quay lưng lại về phía hắn

_ Mệt quá - Hắn lại nằm gục xuống.Có lẽ vết thương ở lưng khá nặng nên hắn mới thế,chớ nhìn thân hình hắn.Ai nghĩ hắn yếu đâu chớ,giọng nói và cả điệu cười nữa.Hắn đâu phải hạng bình dân.

_ Đưa tôi về nhà - mệt nhưng hắn vẫn cố gắt to

_ À ừ - Nó tới kéo hắn đi ra

_ Để tôi - thằng Duy chạy lại,dìu nó ra xe rồi chở thẳng cả 2 về nhà.Sau khi cả 2 bước xuống thì thằng Duy cũng đi mất

_ Cái thằng chết tiệt,ko giúp mình đỡ hắn vào là sao? - Nó bực bội đẩy cửa xông vào.Đưa hắn nằm yên ổn ở ghế salon,nó lại phải chạy vào bếp.Vắt khăn rồi chườm lên trán hắn

_ Ko phải - Hắn lấy khăn xuống

_ Gì cơ? - Nó bực mình nhưng vẫn cố hạ giọng

_ Ko phải loại khăn này - Hắn nhăn nhó,người toát đầy mồ hôi.Nó ngâm chút nước lạnh vào khăn có mùi dâu tây của nó,rồi chườm lên trán hắn.Quả nhiên,hắn mỉm cười hài lòng.Ko lấy xuống nữa

_ Hừm,đắp đại cho rồi.Lựa chọn nữa - nó chạy bộ ra ngoài đường.Chạy vòng vòng cuối cùng cũng mua được bịch cháo dinh dưỡng.Nó lại xách cháo chạy về nhà.

_ Híc,mệt quá

_ Mệt vậy à?

_ Ừ....hả?.Ơ - Nó suýt choáng khi thấy hắn điềm tĩnh ngồi uống cafe.Trông hắn bây giờ như người bình thường,ko có chút mệt mỏi nào hết.

_ Khỏe.....khỏe rồi hả? - Nó vừa thở vừa nói

_ Ừa.Nấu cơm đi - hắn ra lệnh

_ Ăn cháo đi

_ Xuống đổ ra - Nó làm theo lời hắn rồi bê lên đặt trên bàn

_ Tới tủ lạnh lấy hộp sữa uống đi

_ Khỏi

_ Đi - hắn hét lớn.Nó lê cái thân mệt nhừ của nó tới tủ lạnh.Lấy hộp sữa như lời hắn rồi nóc một ao.Hết.

_ Hà hà - hắn khẽ cười

_ 12 giờ rồi,cũng trưa rồi.Mệt quá - Nó ngồi dựa lưng vào ghế,thở hổn hển.Hắn đặt 2 tay sang ngang,chéo chân nhìn nó,miệng mỉm cười

_ Con nhóc này,cũng khỏe ghê - hắn nhe răng cười

_ Này nhóc - hắn vẫn nhìn nó

_ Lại sai gì nữa đây? - nó mệt mỏi

_ Tối đi bar với anh hen

_ Xin lỗi tôi ko quen những chỗ ấy

_ Này,cãi anh à?

_ Nhưng tôi ko quen thiệt mà

_ Được thôi,vậy qua nhà thằng bạn anh dự party hen

_ Sao cứ phải tui đi theo vậy?

_ Anh ghét phải giải thích.Đi hay ko? - hắn liếc nó,ánh mắt sắc xảo đi thẳng vào tim nó.Khiến nó đỏ mặt,nhìn nó rất yêu !

_ Ừ thì đi

_ Hà hà ngoan thế ko phải tốt à - hắn cười.Cả 2 quá mệt nên ngủ tại chỗ.Hắn thì nằm ngả nghiêng trên chiếc ghế salon,ở dưới có cái nệm rất êm.Nên hắn ngủ rất ngon.Tội nghiệp nhóc,phải gác chân qua ghế sang kia.Cố gắng mới ngủ được tí

_ Dậy - có ai đó đang gọi nó.Nó mở mắt dần dần thì thấy đó là thằng Hùng

_ Chi vậy? - nó dụi mắt

_ Dắt xe ra cho anh - hắn nhìn thằng Hùng

_ Vâng - Thằng hùng dạ ran rồi dắt chiếc xe mô tô màu xanh sáng lóa ra cửa.

_ Ngồi lên đi - hắn đội mũ xong cho mình thì đưa mũ còn lại cho nó.Nó ngoan ngoãn đội mũ xong thì leo lên xe.Vù vù vù.Hắn chạy hết tốc độ khiến cả người nó đập vào lưng hắn.Tay nó siết chặt người hắn,mắt nhắm lại,toàn thân tê cứng ko cử động.Còn hắn vẫn cố tình chạy nhanh,sở thích của hắn là làm cho người khác sợ mà.Hắn dừng xe lại,xuống xe,cở mũ móc vào xe rồi gạc chân chống xuống.

_ Đi vào - nó vẫn còn choáng nên đi hơi lượn lờ.

_ Này,coi chừng té - hắn kéo nó

_ Chị lựa bộ nào hợp với con nhóc này dùm em - hắn ngồi xuống ghế,điềm tĩnh đọc tạp chí

_ Em đi theo chị - cô phục vụ mỉm cười nhìn nó

_ Em mặc bộ này đi - chị phục vụ đưa cho nó rồi đẩy nó vào phòng thay đồ.Shop này là shop của con bồ thằng Tuấn nên nó vô tư mua đi vào vì là anh em.

_ Xong rồi - Nó bước ra với đôi guốc cao gót,váy màu hồng,có kim cương lấp lánh,khoác thêm chiếc áo màu trắng,thỏa tóc và cài thêm 1 chiếc kẹp nơ.

_ Hừm,còn nhóc này cũng đẹp chớ hả? - hắn quan sát

_ Quay vòng đi nhóc - Nó làm theo lời hắn

_ Ok đi - hắn đi ra xe trước.Cả 2 lại tiếp tục lên đường với tốc độ cực nhanh.

_ Két - Tiếng xe của nó dừng lại,làm mọi người phải ngước nhìn

_ A ha đại ca tới rồi kìa tụi bây - Mấy thằng em bu quanh lấy hắn,dắt xe cho hắn.Còn hắn thì nắm tay nó bước vào trong dưới ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người.

_ Anh Vương chưa tới hả?

_ Vâng

_ Tam Vô Song mà sao lại thiếu anh Vương được.Nó vẫn chưa hiểu vì sao 3 thằng này lại được cả bọn gọi là Tam Vô Song.Đó còn là câu hỏi.

_ Két - Lại thêm một chiếc xe.Có lẽ đó là Vương.

_ A Tam Vô Song tới đầy đủ rồi kìa - tất cả cứ nhốn nhào lên.Khi Vương bước vào,ai cũng né đường.Ko ai dám cản.

_ Cứ tiếp tục chơi đi - Tuấn mặt sẹo hét lớn

_ Cô đi ra chơi với tụi con gái đi

_ Ờ ừ

_ Này này tới đây - có một con bé kéo nó

_ Hả?

_ Này,sao bạn quen được với Tam Vô Song vậy?

_ Tam Vô Song là gì thế?

_ Ô trời.Bạn ko biết hả?.Để mình nói cho nghe

_ Tam Vô Song bắt nguồn từ một club trên game.Bang chủ là anh Vương đó.Ảnh còn có tên gọi là Hắc Long nhưng ảnh thích người khác gọi ảnh là Vương hơn nên ai ai gặp cũng gọi là Vương cả.Ảnh là bang chủ ở đây đó,ai gặp ảnh cũng phải hết.Ảnh nổi tiếng là máu lạnh đó.Ko có đứa con gái nào có thể đụng tới ảnh dù là một tí ti thôi.

_ Chùi tên này ghê vậy - Nó lo cho tính mạng bé nhỏ của mình

_ Còn anh Long có biệt danh là Bạch Long.Nhưng những tên đó chỉ được những người trong CLUB gọi thôi.Vì anh Long kêu gọi tắt nên mọi người chỉ kêu là Long.Ảnh cũng lạnh lùng lắm,ảnh thích đứng nhìn người khác bị đánh,thích hành hạ và sắp đặt.

híc híc,tính mạng bé nhỏ và mỏng manh của ta đang do tên Bạch Long ngang tàn kia nắm giữ - nó liếc xéo hắn thì thấy hắn đang nhìn mình chằm chằm.Nó vội quay mặt sang chỗ khác,tim đập nhanh,mặt ửng hồn.Nhưng vì ở trong có đủ loại màu đèn lấp lóa nên ko ai thấy mặt nó đỏ.

_ Ủa rồi còn tên cuối cùng? - Nó hỏi

_ À,ảnh là Tuấn mặt sẹo.Ảnh sát gái lắm.Cả đám con gái rất mong được ngủ với ảnh

_ Hả?.Rất mong nữa hả? - Nó há hốc mồm

_ Ơ có gì đâu mà cậu la to thế?.Ba chàng,chàng nào cũng đẹp trai hết.Chắc cậu cũng là Fan hâm mộ chớ hả?.

_ Hâm mộ cái cùi chỏ,cái mặt thấy phát ghét.Hâm mộ chỗ nào - Những suy nghĩ tối tăm trong đầu nó

_ Này nhóc - hắn tiến lại phía nó

_ Hả?

_ Đi với anh tí - hắn kéo nó lên xe.Nhanh chóng phóng đi khi thấy mấy đứa đàn em chạy theo định giữ chân lại.Nhưng vì tốc độ còn nhanh hơn cả gió nên bọn đàn em ko kịp đuổi theo

_ Hề hề thoát nạn rồi - hắn mỉm cười

_ Anh đưa tôi đi đâu vậy?

_ A lô - hắn dừng xe lại bên vệ đường

_ Được thôi - khuôn mặt hắn nhăn lại,vẻ khó chịu.Đôi mắt hắn đầy sự đau thương,mệt mỏi.Hắn chạy còn nhanh hơn cả lúc nãy,khiến từ lúc mới đi đến khi hắn dừng xe lại.Nó đều ôm sau lưng hắn

_ Vào - hắn kéo nó chạy lên lầu 2.Dừng chân tại phòng giám đốc của một công ty nhìn có vẻ rất sang trọng.Đương nhiên trong công ty có rất nhiều nhân viên và bảo vệ.Nhưng khi thấy hắn thì ai nấy đều tránh xa.

_ Vào đi - hắn xông cửa đi vào.Ở phía trước có một ông già cỡ bằng tuổi baba nó,đang ngồi trên chiếc ghế,ánh mắt nhìn hắn ko mấy thân thiện

_ Kêu tôi có việc gì ko? - hắn ngồi xuống,chân bên phải gác lên chân trái

_ Con là người thừa kế tập đoàn của ta,chắc con biết điều đó.Tất cả các shop 3 sao trở lên bây giờ đều là của con.Ta kêu con tới đây để bàn giao công việc.Ta mệt mỏi rồi

_ Xin lỗi nhưng tôi ko có hứng - hắn lại kéo nó đi ra

_ Đứng lại.Nếu con ko tiếp quản công việc của ta thì đứa con gái này sẽ ko sống yên được đâu - Ông dọa

_ Hề hề - hắn quay lại cười một cách cực đểu

_ Dọa tôi à?.Đứa con gái này ư?.Tùy ông xử hà hà - hắn vừa đi vừa cười

_ Tên hách dịch,tính mạng của ta để mi giỡn chơi hả? - Nó lầm bầm

_ Ông dọa tôi à?.Hừm.Dọa tôi bằng con nhóc này thì ông sai rồi đó - hắn khinh bỉ người ba ấy.

Sáng hôm nay tinh thần nó rất sản khoái và đầy nhiệt huyết,nó còn chạy bộ để tập thể dục.

_ Tên Long chết bầm,ngày hôm qua dám để mình đi bộ về - nó vẫn còn tức cái vụ ngày hôm qua

_ Đã thế tối về còn say mềm.Ko biết trăng sao gì nữa - nó vừa chạy vừa suy nghĩ nên tông một cái rầm

_ Híc,số mình xui vậy tề - nó nhăn nhó

_ Này,mày biết mày đụng chị là mày chết ko hả? - giọng một đứa con gái,nhưng nó ko thấy quen.Nó cố nhìn rõ xem đó là ai,mặt lạ hoắc nó vội vàng xin lỗi

_ Mày xin lỗi là xong à? - nhỏ quát

_ Ơ chớ....chớ muốn sao hả?

_ Mày đền cho tao bộ đồ đi.Dơ hết rồi

_ Dơ có tí.Làm gì mà phải đền

_ Mày cãi à? - nhỏ định tát nó nhưng điện thoại nó reo kịp thời

_ Điện thọai?.Nhìn cũng được đó

_ A lô

_ Này,nhóc ở đâu đấy?.Sao ko ở nhà?

_ Xin lỗi tui đang có việc bận

_ Bận gì?.Nhóc về ngay - hắn quát

_ Sao hả?.Kêu bạn trai tới thanh toán cũng được - nhỏ cười.Nụ cười đầy mưu mô toan tính

_ Ai?.Ai đang đứng bên cạnh nhóc đấy?

_ Ơ tại tui đi va vào người ta nên.......

_ Thôi biết rồi,đang ở đâu đấy?

_ Ở đường này là nguyễn trãi số zz/xx

_ Nhóc chờ anh tí - hắn cúp máy rồi phóng lẹ tới đó bằng chiếc mô tô yêu dấu

_ À thì ra là cô à? - hắn vẫn ngồi trên xe mỉm cười

_ Ơ là anh Long à? - nhỏ ngạc nhiên

_ Cô muốn gì?

_ Anh tưởng anh đá được con này dễ vậy à?

_ Rồi sao?.Cô định làm gì? - Bây giờ nó mới để ý,cô ả chính là Nghi.Sáng hôm bữa chặn đầu hỏi chuyện với nó

_ Duy.Tới chỗ tao đi

_ Vâng - thằng D phi thẳng đến chỗ cả bọn đang đứng

_ Mày chở con nhỏ Nghi.Tao chở con nhóc tới shop của ông già tao.Nghe ko?

_ Vâng - mọi chuyện tiến hành theo lời nói của hắn.Ko ai dám cãi cả.Vì chắc họ cũng biết,nếu dám ý kiến ý cò thì sẽ ăn cái tát vào mồm.Nếu bị hắn tát thì phải mất 3 hoặc 4 ngày vết thương mới lành được.

_ Cô vào đây - hắn nói Nghi nhưng tay hắn lại kéo tay nó

_ Hừm,muốn diễn cảnh lãng mạng trước mặt tôi à?.Vậy thì tôi sẽ chiều - nhỏ cười.Duy cũng đi theo nhưng hắn đã đuổi Duy về trước.Đi hết lầu này lại đến lầu trên,đi vòng vòng hàng chục quầy nhưng cô ả vẫn chưa chọn được bộ nào.Cô ả tiến lại gần nó,với vẻ mong được giúp đỡ trước bao nhiêu người

_ Cô có thể giúp tôi chọn một bộ được ko ?

_ Xin lỗi nhưng tôi ko biết chọn đồ cho lắm

_ Huhu tôi đã nhường anh ấy cho cô,bây giờ chỉ đơn thuần là chọn giúp một bộ đồ để dự party nhường ảnh cho cô.Cô cũng ko giúp tôi được sao? - Cô ả tự dựng một vở kịch để rồi những người xung quanh phải nhìn cô ả bằng ánh mắt đồng cảm.Cô ả cố hét to để mọi người bu lại đông hơn

_ Hừm,chiêu cũ à - hắn nhìn cô ả bằng ánh mắt khinh thường.Nhừng dường như da mặt cô ả rất dày,như là có 2 lớp vậy.Vẫn cố tiếp tục ra vẻ như mình cao thượng,nhường người yêu khi người ấy hết yêu mình

_ Đồ ích kỉ,chỉ là lựa giùm một bộ đồ để người ta dự.Người ta bằng lòng nhường người cô ấy yêu cho rồi còn gì

_ Đúng là ko biết điều mà

_ Đúng là tội cho cô gái đó mà - đó là những điều mà người ngoài cuộc đánh giá

_ Chị ơi,chị đứng dậy đi - nó cố mềm mỏng

_ Chị hết yêu anh ấy nên mới nhường cho em mà.Hôm qua chính chị còn nói anh ấy ko đủ điều kiện để làm bạn trai chị mà.Thế mà bây giờ chị lại quỳ lếch cầu xin em trã ảnh lại cho chị nghĩa là sao chứ? - nó bắt đầu khóc.Khóc y như thật vậy.Nước mắt giàn giụa cảm động lòng người.Đến độ người khác phải thay đổ cách nhìn và cả lời nói.

_ Hừm cô được lắm,cô đợi đấy - cô ả đùng đùng bỏ đi trước những câu nói xua đuổi

_ Hừm loại con gái ấy chết là vừa - nó thầm nói

_ Chà,coi bộ nhóc này mạnh mồm dữ hen.Cũng chẳng phải vừa - hắn cười khì.

Hừm.Con nhóc này ko tầm thường như mình tưởng.Cái mồm oang oang mà sắc xảo quá nhỉ - hắn bỏ tay vào túi đi trước.Nó tò te đi theo sau khẽ mỉm cười.Có lẽ nó rất hài lòng về màn trình diễn cũng như tài diễn xuất của nó.Hắn ghé chân vào một quầy shop,trong đó toàn váy đầm dành cho những người việt kiều,đồ nào cũng trên 1tr.Nó sững cả người khi thấy hắn đi qua một góc thì lại với tay lấy 2 hoặc hơn.Nó cũng lấy mấy bộ đưa cho hắn xem thử.Hắn ko xem nhưng lấy luôn,nó chu mồm lẩm bẩm

_ Cái tên này khinh mình ko biết chọn đồ đây mà - Nó cứ tưởng hắn mua đồ cho mama hắn vì nó ko nghĩ đời nào hắn lại tốt đột xuất với nó như vậy.Hành hạ nó từ lúc nó mới chuyển đến bây giờ.Lại còn phải xách những bộ quần áo cho hắn,hắn lấy chồng chất

_ Đi theo tôi - hắn và nó tới phòng thay đồ nữ

_ Ô my good.Đừng nói tên này vào đây thử à nha - Ý nghĩ tối tăm quay cuồng trên đầu nó

_ Này,đừng nói với tôi là anh muốn thử mấy bộ đồ này nha - nó táo bạo nói

_ Cô muốn chết à? - hắn có vẻ tức giận.Cũng phải,bị người khác nói thế,bị người khác cứ tưởng mình bị gay nên hơi bực.Tính cách của hắn lại dễ nổi nóng nên nó nói thế hắn phải bực rồi.

_ Đâu có.Tui còn yêu đời lắm à.Mà anh ơi,bỏ xuống được chưa?.Tui nặng lắm rồi - trên tay nó vẫn ôm khư khư mấy bộ váy đầm mà hắn đã chọn

_ Cô ôm hết vào phòng thay đồ đi - hắn ngồi xuống,dựa đầu vào tường rồi nhắm mắt

_ Này,anh đừng nói dùng người tôi để đo rồi mua cho bạn gái anh đó nhá

_ Cô lắm mồm quá - nhìn hắn có vẻ mệt mỏi và chán nản từ tối hôm qua.Lúc đi gặp baba về.Hắn mở mắt,thấy nó vẫn ôm đồ đứng đấy.Hắn đi tới,lấy tay kéo áo nó xuống

_ Ê làm gì vậy hả? - mặc dù ôm đồ nặng nhưng nó vẫn tránh xa

_ Hừm.Đã bảo đi vào thay mà cứ đứng đấy nhìn.Thay ở đây luôn đi.Hì hì.Để tôi xem người cô như thế nào hà hà - hắn cười một cách phải gọi là vô nhân đạo hắn tiến về phía nó thì nó lại tránh xa

_ Thôi thôi,để tui tự vào - Cứ thế 5p'' nó lại đi ra với một bộ đồ khác nhau.Hắn cứ lắc đầu,rồi dùng mỗi lí do khác nhau nhưng đều nhằm mục đích chê nó.Nào là vòng một nó quá nhỏ,hay là đầu tóc nó ko phù hợp với cái áo ấy.Hoặc là vòng 2 nó quá mập,ko được thon.Ác hơn là chê bai nó quá lùn.

_ Mệt rồi ko thay nữa - nó chán nản đứng dựa đầu vào tường

_ Còn 2 bộ nữa,thay hết đi - hắn cười mãn nguyện.Có lẽ đó là hình phạt của hắn giành riêng cho nó.

_ Tui ko mang nữa đâu.Mang xong rồi anh cũng kêu xấu.Mệt lắm

_ Vô đi - hắn lại dùng ánh mắt bệnh hoạn nhìn nó

_ xong rồi.bộ này được ko?

_ Ừ duyệt

_ Còn bộ này? - nó đi ra với chiếc váy đầm dài hơn người nó một tí,màu xanh huyền bí,có cái dây vòng ngang ngực.Áo hở nguyên cả lưng nó.

_ Này này - nó gọi khi thấy hắn đang thơ thẩn nhìn ai đó

_ Gì? - hắn quay mặt đi chỗ khác.Ko cho nó phát hiện và thấy khuôn mặt đang đỏ của hắn

_ Bộ này được ko?

_ Duyệt

_ Chị tính tiền 2 bộ đó cho em - hắn nói

_ Vâng,tổng cộng là 5tr - hắn đưa cho chị nhân viên cái card của hắn.Chị bấm bấm,trã lại hắn.Hắn lại kéo nó đi,sau khi thấy nó đã thay đồ xong.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #bienhoa#olo