Chương 13: Người quan trọng

"Ba ơi, ba đang ở đây vậy ... sau chuyến công tác con chẳng được gặp ba nữa. Anh cũng đâu rồi, anh đi cùng ba mà ... anh hai ..."

"Mẹ với em, hai người vẫn ổn nhỉ. Cậu chủ hứa sẽ lo cho mẹ với Trọng mà. Còn lo cho nó học nữa. Con tin cậu chủ lắm, chỉ là con nhớ hai người thôi... Mà con cũng sắp đi học rồi đấy mẹ. Ngoại trừ việc không cho con đi đâu lung tung ra cậu vẫn lo học cho con, còn hứa sẽ đưa đón con hàng ngày nữa. Nô lệ kiểu này VIP ha mẹ ha ! Đúng là 'very important person' Hay là con viết nhật kí nhỉ ?"
.
.
.

~~~~~~~~~~~~~~
- Anh ơi, anh nhàm sao ậy ? - một chú bé thẫn thờ nhìn một cậu bé, cao hơn cậu cũng nửa cái đầu. Trông cậu ta có chút sợ sệt.

- Anh lạc đường, anh sợ lắm, hức. - cậu bé lấy tay lau nước mắt.
- Ay là bé đưa anh về nhà bé nhé. Bố mẹ bé ẽ giúp anh về nhà a !

Chú ta vui vẻ cười, đưa cho anh một cái kẹo mút.
- Bé cho anh kẹo è, nhon nhám.

Chú ta phát âm chẳng rõ ràng gì cả. Chỉ có cặp má trắng hồng nộn cả thịt cứ núng nính co dãn theo môi đỏ chúm chím mấp máy, đôi mắt to tròn đen láy cong đầy ý cười. Thật khả ái a...

- Ưm. - Anh nhận lấy cái kẹo kia rồi đi theo chú. Cái mông tròn cứ ngoe nguẩy lắc lắc kia cũng làm anh bật cười. Bóp một cái, cảm giác thật thích tay mà.

- A~ sao anh bóp mung bé ? Hum đượt đâu, mẹ bảo hum nen bóp mung người hát, nhất là Um mai gót - cậu phồng má nói.

Um mai gót ??? Là cái gì vậy ?
- Là 'người khác' bé ơi !
- Hát nhau chỗ nào ậy anh ? Bé nói hế mà. - chú ta nhướn mày hỏi.
- Ừ thì ... chắc là không ... mà Um mai gót là gì vậy ?
- Là bé nè, bé nà Um mai gót đó ! Bé chả biếc nhưn mà mẹ bé bảo ậy ! - cậu chớp chớp mắt nhìn anh, là mẹ bé bảo vậy đó.

Anh lại để ý, người chú bé có mùi thật thơm. Ngọt ngọt và chút chua nhẹ ... như mùi đào vậy ! Thoảng qua thôi nhưng thơm lắm. Aaa...
- Ý em là Omega hả ? - anh hỏi câu.
- A a a đúm ùi, là O me a. Anh ỏi quá !!! - cậu hoan hô anh, đôi mắt tròn xoe trầm trồ rồi híp tịt cả lại. Cậu cười toe toét cũng thật dễ thương.

- A, ến nhà bé ùi. Nhà bé nè !

Không xa lắm, anh mới đi được có chục bước chân thôi mà.

- Uầy, nhà bé lớn thế ! Đẹp quá. - anh trầm trồ nhìn căn biệt thự màu trắng trước mắt.
- Bé chả biếc, nhưn mà từ lúc em hấy đượt đồ vạt là bé ở đây ùi !

Nhắc mới nhớ, cậu bao nhiêu tuổi rồi nhỉ !?
- Bé bao nhiêu tuổi rồi ?
- Bé 3 chuổi. - cậu dơ dơ ba ngón tay trước mặt anh.

Đáng yêu quá. Cục moe da trắng môi đỏ này có cần đáng yêu vạy không ? Có nhất thiết mỗi lần đáp anh là chu chu môi đỏ với anh vậy chứ. Làm cậu bé như anh xao xuyến rồi a.

*chụt*
- Aaaa, sao anh lại cắn bé ? - tiếng la đầy giả trân. Cậu mà bị bắt cóc chắc chả ai biết quá. La hét mà có mỗi người bên cạnh nghe thấy.
- Anh không cắn mà, đấy gọi là hôn đấy. Ba anh bảo khi yêu thương ai sẽ thơm má người ấy. Anh thơm bé mà ! - anh đắc chí giải thích với cậu.

Nghe anh giải thích một hồi cũng hiểu. Cậu cũng hay thơm má ba mẹ và anh trai nữa. Cả cậu em đỏ hòn cũng vậy, mà nó bớt đỏ rồi, da ẻm trắng lắm. Mà khoan ...

- Đấy là hơm má mà, sao lại hơm môi bé ? - một dấu chấm hỏi to đùng trên đầu cậu.
- Hmm, ba anh bảo nếu người ấy đặc biệt sẽ thơm môi. Bé là người đặc biệt của anh nhé ! - anh vỗ vỗ má cậu nói.

- Hmmm cũm đượt.
*chụt*
- Bé cũm thơm môi anh, bây giờ anh cũm là người đặt bịt của bé !

Ấy vậy mà đã làm mặt anh đỏ lự rồi. Trong bụng là một cỗ bồn chồn rối loạn. Lâng lâng trong người, thích lắm.

- Thế anh gọi người quan trọng của anh là em bé nhé. Bé béo béo tròn tròn đáng yêu quá - tay vẫn không quên nựng má cậu, anh nói.
- Vậy bé gọi người quan trộm của bé là anh hấu hí nhé ? Anh hấu quá hoho. - cậu vừa nói vừa cười.

Hấu hí ? Là cái gì ? Xấu xí á !? Anh đâu có xấu xí đâu ... anh chỉ hơi đen chút thôi ... ừ thì mặt cũng thiếu huyết sắc một chút ...

- Anh đâu có xấu vậy đâu, sao bé lại chê anh xấu rồi ... - anh xụ mặt xuống nói với cậu. Giận quá, hừuuu...
- Hum hum anh hấu hí lắm. Híiii nhưn mà bé eo anh nhắm.

Thấy anh định bỏ tay ra khỏi má cậu, liền đưa ra hai tay áp chặt lấy hai tay bên má mình xoa xoa.
- Bé yêu anh lắm à ... - mặt anh có chút phớt hồng nhìn cậu bé đối diện.
- Ưm, eo nhắm. Hum hỉu sao nhưn mà eo anh nhắm. Anh có mùi hật ễ chịu a. - cậu chồm lấy ôm anh. Thân người nhỏ nhỏ cọ má vào vai anh, thíchhhhhhhh.

Làm sao bây giờ, anh vẫn chưa tính đến tình huống này. Thôi đành cua đổ bé vậy ha !
- Anh xấu nhưng mà bé vẫn yêu anh sao ?
- Um, eo anh. Anh làm bé ễ chịu nhắm !
- Ưm, anh cũng yêu bé ! - hít hít mùi đào thơm ngọt trên mái tóc.

- Hật hum ?
- Thật mà ? Bé thơm quá !
- A, anh lại hun trán bé. Bé biếc bé hơm mà. Hoho.
- Ưm

- Ahh con, sao lại chạy đi lung tung vậy ? Mẹ mới thay bỉm cho em thôi mà chạy đi lung tung rồi. 3 tuổi mà lanh quá hà ! Mẹ lo đấy. - một người phụ nữ tầm 30 tuổi. Cô chạy ra thấy cậu không khỏi nhẹ lòng, con cô nhanh chân quá !

- A a. Mẹ đừng hế mà ! Con i chơi hí ùi về à. Mẹ ìn nè, người đặt bịt ụa bé á ! - cậu xoay qua chỉ chỉ về phía anh chàng hấu hí đứng bên cạnh.
- ... người đặc biệt ?? ...
- Dạ con chào cô. Con mới chuyển tới đây ạ. Nhưng mà chưa quen nên lạc đường ạ. Em bé bảo là nhờ mẹ em bé giúp. - anh cúi người chào cô.

"Bé tí mà ngoan quá nhỉ ! Trả lời cũng thật ngắn gọn hàm súc a. Alpha sao ?"

- A chào con. Con vào đi rồi để cô tìm mẹ cho nhé. - cô bế cậu lên rồi dắt anh vào.
- Dạ. Con cảm ơn.
.
.
.

- Anh hấu hí lên phòng bé chơi đi. Nha nha.
- Uhm, con lên phòng bé chơi đi. Hay con lên phòng đợi nhé, đằng nào cô cũng bế em đi tắm !
- Dạ ...
.
.
.

- Ahh sao bé không mặc đồ ?

Anh lấy tay che mắt lại. Không muốn thấy cái gì của cậu đâu !
- Bé ơi từ từ mẹ mặc đồ đã sao lại chạy đi ra ngoài thế rồi - cô sốt sắng chạy theo. Lỡ cảm lạnh thì khốn.

- Bé mau mặc đồ đi. Anh còn đứng đây mà !
- Sao vậy ạ ?

Nhưng hàng họ cứ bay lung tung như này sao mà không thấy được. Lỡ thấy rồi, tay là che mắt nhưng cái mình tròn ủm vẫn cứ trong đầu anh. Cái mông tròn núng nính nữa. Nhìn mềm quá, ... và cả con cò bé bé xinh xinh. A không không ngại lắm.

- Bé ra mẹ mặc đồ nào, lại cảm lạnh bây giờ. Mặc đồ rồi chơi với anh nhé !
- Dạ ...
- Oa oa oa oahhh - một tiếng khóc từ phòng bên cạnh vọng vào.

- Bé con hóc ùi mẹ oi, mẹ ỗ em i. Bé tự mặt đượt - cậu vỗ vỗ tay mẹ. Thấy cậu nói thế mẹ cũng cuống cả kên mà chạy qua phòng bé con.
- Vậy bé mặc nhé, mẹ đi dỗ em đã. Đang ngủ chắc giật mình dậy rồi ! Ôi bà mẹ ba con - cô chạy đi mất.

- Ui
- ...
- Ay ya ay ya
- ...
- Ùi ui
- ...
- Hức hức. Oahhhh.
- A A đừng khóc mà. Bé ngã rồi, đứng dậy thôi ! Nào ngoan đưng khóc nhá. Anh thương thương. Ngã thôi mà, không sao. Không được khóc a. - anh xoa xoa cái mông vừa đáp đất của cậu. Chắc lắm a. Nhưng sờ mông mềm, thực thích.

- Hức hức ... - cậu lấy tay dụi mắt.
- Omega cũng cần mạnh mẽ chứ nhỉ. Ngoan nào nìn nín không lại có người tưởng anh bắt nạt bé mất.
- Anh lại hờ mung bé nữa ùi. Hix.
- Anh sờ được không ?
- Được ... nhưn mà ...
- Sao vậy ?
- Hờ ụa bé hoi nhé !

Đây là đánh dấu chủ quyền của Omega sao ? Đúng là khác hẳn của Alpha mà !
- Được. Vậy bé chỉ cho anh sờ mung bé thôi nhé ! Anh thôi.
- Ưm
.
.
.

----------
- Vương ơi, Vương.
- ...
- Vợ ơi
- ...
- VỢ !!!
- Dạ !!!

Thoát ra khỏi giấc mơ ấy. Đang vui mà, lâu rồi cậu mới có được giấc mơ ngọt ngào như vậy. Cậu chủ đáng ghét a ...

- Cậu chủ à, bé mệt lắm ! Haizz ...
- ...
- ...
- Bé nào vậy ? Bé Vương hả ? Nghe cưng quá à. Đúng, vợ anh rất bé, vậy nên anh phải bảo vệ vơ anh a.
- Thôi đừng mà cậ...
- Hử ?
- Chồng ...
- Ngoan. - anh xoa đầu cậu nói.

- Vợ ơi mình đi ăn nhé ! Chồng đói rồi. - giường vẫn chưa rời, anh vẫn ôm cậu chặt cứng trên chiếc giường trắng.

Những cơn dông cuối tháng 7 thật lạnh. Coi ra cậu sắp phải đi học rồi. Mà anh như này thì sao đưa đón cậu như lời đã hứa chứ. Haizzz... chắc phải tự đi hoặc nhờ bác quản gia rồi.

Còn bây giờ, chỉ một chút thôi. Cậu cho phép mình tham lam tận hưởng cái thứ giả tình giả cảm này từ người cậu yêu. Một chút thôi ...

Trời thật lạnh ...

_______________________
Hello hello lặn ngụp hơi lâu.
Chẳng biết mọi người nhớ truyện không nhưng mà bây giờ cũng chưa có gì cả 😂

______________________
Mọi người đọc nhớ góp ý
cho Nô nhé ạ ^-^
Nếu thấy hay mong mọi người
chia sẻ với những bạn
cùng chung sở thích nhó
Và cho Nô 1 ⭐️ ạ híii 😙😎
_______________________
Hà Nội, 15:28 ngày 07 tháng 11 năm 2021
--From Notu with love <3--

IG: cheothuyen_withno
FB: Chèo những chiếc thuyền không cần đóng của Rạp xiếc Trung Ương

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top