🤍

Trong suốt thời gian nằm bệnh, Bình cứ lờ đờ như thằng mất hồn sau khi bị bồ đá vì thèm bún luộc. Tú và Quỳnh thay phiên nhau đem đồ ăn vào để bồi bổ sức khỏe cho cậu ấy mặc dù họ có bận đến độ nào đi chăng nữa, Bình từng kêu họ đừng đến vì còn công việc riêng nữa

Quỳnh : Chăm cậu là nhiệm vụ lớn lao của bọn tớ mà, tụi mình dù bận nhưng chăm sóc cậu là bọn tớ vui rồi nè

Tú : Cậu cứ cần gì thì gọi bọn tớ, bọn tớ sẽ đến ngay nhé !

Những câu nói đấy làm Bình ấm áp hơn phần nào dù mấy chuyện không tốt đã qua...

Hôm nay vẫn là ngày thường trong bệnh viện, Bình vẫn ngồi trên giường với cánh tay đang bị ghim cây kim tiêm để truyền nước biển, cậu đang lặng lẽ lướt điện thoại xem ba cái post trên newsfeed facebook. Bình vô tình lướt trúng bài share của Bùi Hoàng Việt Anh, cậu bấm vào thấy anh ta đã set hẹn hò với Cẩm Linh

"Má nó, đã muốn được bình yên mà sao cứ cho tao quạo quài vậy ?"

Cậu dập máy luôn. Ngồi trên giường với vẻ mặt quạo quọ Bình chồm lấy quả táo kế bên đầu giường, nhận ra quả này hơi dơ Bình lấy tà áo lau lau vài cái và bỏ họng nhai nhóp nhép *wtf ????* mà mặt vẫn quạo nha

"Việt Anh chơi chó quá, bỏ mình theo con tiện tì kia =(( Anh mà tới thăm tôi thì đừng trách tại sao nước biển lại mặn"

*Má mày tìm mày, ông mày tìm mày, ba mày tìm mày....* Tiếng chuông điện thoại từ con iphone 14 pro max gần 40 triệu của Thanh Bình, Tú đang gọi đến cậu

"Alo, Bình à ? Hôm nay tớ và Quỳnh đang có việc gấp tại công ti nên hôm nay tụi tớ không đến thăm cậu được, xin lỗi nhé"

Bình : Không sao đâu ! Hai cậu cứ làm việc của hai cậu, tớ ở đây nếu có việc gì thì tớ nhờ y tá, baiiiiiiii

Cuộc thoại cắt ngang, Bình một lần nữa ngồi cô đơn trong phòng bệnh đó, không một ai ở chung, chỉ có cửa sổ lớn và view thành phố Hồ Chí Minh, bên ngoài người dân đang lái xe tấp nập để kịp giờ làm. Bình dựa lưng vào đầu giường cứ nhìn những con người ấy...mắt cứ đượm buồn kiểu gì ấy ! Bình bỗng ngồi bật dậy cầm theo cây truyền nước biển chạy vào nhà vệ sinh đi iar~~ vì ban nãy cậu ăn trái táo dơ mà không rửa *🥥🥥🥥*
...
21:38

Bình nằm trên giường bệnh mà tay vẫn lướt điện thoại bằng 1 tay, xém xíu nữa rớt con ip14 vào mặt =)) Cả phòng đã tắt hết đèn ngoại trừ chiếc đèn ngủ kế bên và ánh đèn từ bên ngoài cửa sổ hắc vào căn phòng không hẳn là tối tăm ấy. Bình đang lướt điện thoại thì gặp ngay một bài post từ page có liên quan đến tâm linh, nó bảo : "Ai mà không like post này thì một hồi đèn phòng tắt tối om và sẽ có người không chân vào phòng bạn". Ha ! Lại là một bài post cố tình câu like đám ngốc, cậu chẳng tin một cái gì liên quan đến tâm linh và ma quỷ cả *hỏi sao con ma thất tình ám ông với VAnh=)* Vừa lướt qua post khác đèn ngủ có ánh vàng trong phòng Bình đột nhiên chớp tắt liên hồi trong vài giây và bỗng tắt bụp, Bình giật mình hoảng hốt bung mền ngồi bật dậy, xung quanh tối đen như mực ngoại trừ ánh đèn ngoài cửa sổ và ánh sáng từ điện thoại Thanh Bình

Bình : Ê, chơi trò cúp điện gì kì vậy ?

Cậu mở flashlight từ điện thoại lên rọi quanh phòng, Bình xỏ dép tiến tới chỗ cửa chính *giới thiệu sơ qua căn phòng và cửa : căn phòng của Bình đang dưỡng bệnh là trong bệnh viện nổi tiếng ở TPHCM, ở tầng 25, phòng này rất rộng nhưng chỉ có 1 chiếc giường cho Bình ở mà thôi. Kế bên trái đầu giường là tủ đặt đèn ngủ mà ánh sáng màu vàng và rổ trái cây khi nào Bình buồn miệng thì cứ lấy mà ăn. Bên trái cách giường khoảng 5 mét là cửa sổ rất là to (tui đặt hình ở dưới) đối diện giường là sofa và bàn nhỏ. Về cánh cửa, nó là cửa kiếng nhưng phần dưới bị băng keo che đi chỉ còn chỗ đủ nhìn vào, bệnh viện tâm lí đến mức trang bị thêm cái màn để có sự riêng tư cho phòng. Phòng chỉ có đúng 1 đèn là đèn ngủ thôi còn ban ngày ánh sáng sẽ hắt vào phòng

Bình chậm chạp nắm tà màn giựt ra, bên ngoài vẫn sáng như thường mà ? Sao chỉ có căn phòng cậu bị cúp vậy ?

Bình : Quái lạ, mình nhìn kĩ rồi mà phòng mình tối om mà sao bên ngoài vẫn sáng vậy ta ?

Đang đứng suy nghĩ mông lung như thế *RẦM* Tiếng gõ mạnh vào cửa làm cậu ấy giật mình lùi lại nhưng cậu đã vấp trúng cây truyền nước biển và ngã nhào xuống đất, cây kim bị rút ra bên ngoài làm cậu đau chết điếng đi được, muốn rớt nước mắt 🥲 Cánh cửa phòng bất ngờ từ từ mở ra nghe tiếng kẽo kẹt khá ớn
"HAPPY BIRTHDAY TO YOU, HAPPY BIRTHDAY TO YOU...."

Tú và Quỳnh ngó mặt vào hát bài chúc mừng sinh nhật đến Thanh Bình, trên tay Quỳnh cầm chiếc bánh kem mà vẻ mặt hai người vui và phấn khích lắm. Bình mỏ hỗn cũng định chửi rồi nhưng có bánh là vui rồi. Hát xong đèn ngủ được sáng trở lại, Tú hoảng hốt khi thấy cây kim trên tay Bình bị sứt ra, cậu ta quỳ xuống cầm tay Bình lên

Tú : Ủa cây kim sao sứt ra rồi ? Cậu rút ra phải hong ?

Bình : Không phải, tớ hồi nãy vấp ngã ấy mà

Cậu bò dậy lòi nguyên quần xì màu hồng barbie hình hello kitty ra ngoài, Quỳnh và Tú thấy nhma nhịn cười tại sợ Bình quê á =))) Nói chung là 3 người họ ăn cái sinh nhật lần thứ 24 của Bình khá là vui và ấm cúng

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top