Chương 26: Thật hay thách.
Bạn đã từng chơi trò chơi "Nói thật hay mạo hiểm chưa?"
Nội dung trò chơi kia chính là muốn biết bạn có can đảm nói ra sự thật hay là dám tuyên chiến với thử thách, tôi từng chơi trò chơi này hồi lúc tôi học trung học cũng chính vì trò này mà tỏ tình thất bại, cuối cùng liền kéo nó vào sổ đen.
Cho đến mùa hè năm nay.
Sự việc khởi nguồn từ việc sinh nhật năm trước của Vương Nguyên, một em gái đã tặng nó một cái hộp trò chơi [thật hay thách.], lúc ấy Vương Nguyên cũng không quá quan tâm cho đến mùa hè năm nay mới lấy ra.
"Chị, lão Vương, chúng ta cùng nhau chơi thử đi!" Vương Nguyên giơ hộp giấy vẻ mặt hưng phấn nói.
Tôi từ chối vài cái, bị Vương Nguyên giữ lại. Lão Vương mặt than đồng ý chơi với điều kiện sau khi xong phải làm bài tập.
Quy tắc trò chơi này rất đơn giản, chúng tôi thay nhau lấy bài, người nào lấy được lá bài Quốc Vương sẽ được đặt câu hỏi cho hai người còn lại, nếu một trong hai người bị hỏi mà từ chối thì sẽ phải chấp nhận nhiệm vụ.
"Ha ha, em là Quốc Vương!" Lượt đầu tiên, Vương Nguyên hưng phấn giơ tấm bài Quốc Vương ra, sau đó lật hai lá bài nói thật ra.
"Chuyện này, em muốn hỏi chị, kỉ niệm không dám nhớ lại của chị là gì?"
.....Tôi có thể từ chối trả lời sao.
"Năm trung học, theo đuổi thần tượng, trong phòng tràn ngập hình ảnh của thần tượng đó."
"Hở? Sao em lại không biết vậy?" Đồng chí Vương Nguyên bày biểu cảm: 'Vì sao chị không cho em chơi cùng.'
"Nhóc khi ấy còn nhỏ tuổi, đến khi nhóc nhận thức được rồi thì chúng ta đã phải chuyển nhà."
"A, được rồi được rồi, đến lão Vương, mối tình đầu của anh lúc bao nhiêu tuổi?"
"Mối tình đầu của anh bao nhiêu tuổi em còn không biết sao?" Lão Vương đặc biệt cao lãnh liếc mắt nhìn Vương Nguyên.
"Anh lần trước đã nói em không phải mối tình đầu của anh!!"
"Đùa em thôi, cái gì em cũng có thể tin là thật sao?"
Lần thứ hai, tôi ngẫu nhiên mà lấy được tấm bài Quốc Vương.
"Ha ha, Đại Nguyên, cưng có bao giờ có ý nghĩ xấu xa nào chưa?"
"Ưm..." Vương Nguyên cực kì cẩn thận đưa mắt nhìn Vương Tuấn Khải. "Lần kỉ niệm ngày thành lập trường, lúc đó em có lén lút ghi hận bạn nữ xinh đẹp song ca cùng lão Vương.......A a hai người ngàn lần không được nói cho người khác biết đóoooo."
"Ngu ngốc." Miệng thì nói vậy nhưng lão Vương đã cười đến cong cả mắt.
"Lão Vương! Em khi nào thì muốn hôn đối tượng thầm mến của mình?"
"....." Vương Tuấn Khải ít khi có lúc đỏ mặt. "Lần ở thủy cung, rất muốn hôn người kia nhưng người nhiều quá, nên nén nhịn lại."
Lão Vương ngươi thật nguy hiểm nhaaaaa!
Đến lượt thứ ba cuối cùng cũng đến lúc lão Vương được xoay chuyển, cậu ta muốn tôi nói thật còn Vương Nguyên phải nhận thách.
"Vì sao em lại là thách cơ chứ?"
"Việc gì của em mà anh không biết? Cho em thách sẽ vui hơn."
Lão Vương tạm thời chưa nghĩ sẽ đưa nhiệm vụ gì cho Vương Nguyên, đành phải yêu cầu giữ lại quyền lợi này.
"Đến lúc đó anh không được bắt buộc em! Em phải đáp ứng mới được!" Vương Nguyên cuối cùng cũng thông minh được một chút, nhanh chóng ra điều kiện.
"Được, nhưng đến lúc đó em cũng phải tuân thủ quy tắc một chút."
Mà cư nhiên lão Vương đề ra câu hỏi cho tôi, cũng giống như câu tôi hỏi Vương Nguyên.
"Vương tỉ, chị từng có suy nghĩ xấu xa nào chưa?"
Tôi trầm mặc thật lâu, ngay lúc Vương Nguyên định ra mặt giúp tôi nói tùy tiện vài câu nào đó, tôi chợt lên tiếng: "Chị từng hi vọng Vương Nguyên sẽ không có mặt trên đời này."
"Thời điểm mẹ chị mang thai nó, chị đang học cấp II vẫn chưa hiểu chuyện gì. Lúc ấy nghe được mẹ mang thai, phản ứng đầu tiên của chị chính là mọi yêu thương sẽ bị nó cướp đi."
"Sau này đặt tên, lấy chữ Nguyên nghĩa là gốc rễ của vạn vật. Chị lại cho rằng, tên Vương Nguyên chính là thay cho Vương Viện."
"Chị nghĩ đến mọi người sẽ coi trọng nó mà lạnh nhạt với chị, cho đến sau này chị mới phát hiện, trừ bỏ chính mình ra thì không ai được xem thường Vương Viện này."
"Chị từng hi vọng Vương Nguyên biến mất, như vậy chị có thể được yêu thương trở lại. Đến khi nó học nói, kêu chị một tiếng 'Chị, chị.' Chị mới hiểu được. Sự xuất hiện của Vương Nguyên không phải là đoạt lấy mọi thứ của chị, mà chính là một món quà do thượng đế ban cho chị. Vương Nguyên chính là một tiểu thiên sứ của chị."
Kể ra hết, cả ba chúng tôi đều trầm mặc. Lão Vương không nghĩ đến câu hỏi của mình, cư nhiên lại có thể giúp tôi nói ra những chuyện giấu trong lòng.
Lần chơi cuối cùng, vẫn như lần trước lão Vương ngẫu nhiên bốc trúng bài Quốc Vương, liền đưa ra yêu cầu Thách cả hai chúng tôi.
"Vương tỉ, chọn người nằm cuối cùng trong danh bạ của chị, nhắn tin cho người đó nói chị nhớ người đó."
Thấy Đại Nguyên liếc nhìn Vương Tuấn Khải một cái, tôi lập tức hiểu hai cái con gấu nhỏ này đang thông đồng với nhau.
Mở danh bạ điện thoại ra, kéo đến cái tên của người cuối cùng. Chu Nham.
Mẹ nó, tại sao tên này lại mang họ Chu vậy a a a a!
Đem khuôn mặt già nua của mình nhắn tin cho người kia: "Tôi nhớ anh." Vốn định nhắn thêm một tin giải thích, ai ngờ Vương Tuấn Khải ra điều kiện với Vương Nguyên trong lần thách này chính là một kì hạn mười năm.
"Thách em mười năm sau, vẫn ở bên cạnh anh. Vương Nguyên, em dám không?" Vương Tuấn Khải cầm tấm thẻ nhiệm vụ trống, ghi lên bốn chữ to.
"Mười năm có em."
Này này này, thiếu niên thời nay manh động vậy sao? Thân làm chị đây còn chưa có đồng ý mà đã ngang nhiên bắt cóc em trai của người ta rồi."
Trò chơi kết thúc trước cái gật đầu đầy kiên định của Vương Nguyên, hai con gấu nhỏ viện lý do đi học bài trốn vào phòng làm chuyện xấu hổ gì đó.
Một mình tôi dọn dẹp đống hỗn độn ngoài phòng khách, vừa quét dọn được một nữa, điện thoại đã reo lên âm báo tin nhắn.
Mở ra liền thấy tên người gửi, Chu Nham.
"Anh cũng nhớ em."
=====
Đôi lời gửi đến các bạn độc giả dễ thương:
Halooo tui trở lại với mọi người sau nhiều ngày lặn mất tăm hơi đây ^^. Trước cảm ơn mọi người đã gửi thật nhiều lời chúc và quan tâm đến sức khỏe của tui nha mọi người quan tâm tui quá trời khiến tui cảm động muốn chết luôn TT^TT, hiện tại thì tui cũng chúc cho những ai sắp tới phải thi hoặc đang thi thì sẽ làm bài thật thật tốt luôn, nhớ ôn bài cho kĩ bên cạnh đó cũng phải cố giữ sức khỏe nữa đừng để strees quá nha >3<. Mọi người đều cố lên nha nha <3 <3 <3
À mà còn một điều quan trọng chính là tui đã đạt được 1k fl, cảm ơn mọi người rất rất nhiều vì đã fl tui nà, vì đã cmt và vote cho truyện của tui. Cảm ơn mọi người đã bên cạnh tui, cảm ơn rất nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top