Chương 8: Lớp C

Tôi chết lặng trước những đánh giá hoàn toàn bất ngờ và không đáng có. Thật bất ngờ đến mức tôi nghĩ rằng nhà sản xuất Muk Sa-hyeo đã lên kế hoạch để tôi trở thành mục tiêu công chúng chỉ trích trong mùa này. Tôi nghe nói ở mùa giải trước, có những thí sinh bị chi trích đặc biệt do tranh cãi hảnh vi và những điều khác.

Chẳng phải điều đó có khả năng xảy ra sao?

"Tôi nhảy chưa đủ trình độ để được đánh giá cao như vậy ạ."

"Bình thường cậu không rap chút nào phải không? "Bản thân tôi cũng cảm thấy khó xử, nhưng tôi không biết tại sao mình lại thêm nó vào.

Tất nhiên, những lời chỉ trích gay gắt ngay sau đó đã làm giảm khả năng xảy ra. Có những việc tôi không thể làm được dù là hát, nhảy hay rap nên tôi nghĩ rằng càng nhiều thì càng tốt nên tôi đã chuẩn bị mọi thứ, nhưng tôi đoán đó là một phán đoán sai lầm.

"Cảm ơn vì đã luyện tập chăm chỉ."

Sau đánh giá cuối cùng của ban huấn luận viên, MC và huấn luyện viên hạ micro xuống và bắt đầu thảo luận về điểm của tôi. Ban đầu, tôi dự kiến sẽ nhận được điểm F. Tuy nhiên, vì có nhiều đánh giá tích cực hơn tôi mong đợi nên tôi đã cẩn thận chạy theo mạch hạnh phúc, tự hỏi liệu mình có thể đạt đ ược điểm D hay không và ngay sau khi cuộc thảo luận kết thúc, Son Chae-i đã giơ micro lên

"Thực tập sinh tư nhân Shim Jae-seo. Đó là lớp C."

Tôi có nghe nhầm không? Không hề nhận ra, tôi đã mở miệng vào micro

"C?"

Khi tôi hỏi, các huấn luyện viên có vẻ ngượng ngùng. Đúng như dự đoán, khi quyết định điểm, dù là lớp A hay lớp F, tôi đều nói lời cảm ơn và quay lại. Tôi là người đầu tiên đặt câu hỏi đó. Chỉ có Son Chae-i, người đã quen với việc phát sóng, mỉm cười và trả lời mà không gặp vấn đề gì.

"Ừ, là lớp C. "Bạn buồn sao?"

"Không, không phải thế"... "Tôi nghĩ nó cao so với những gì tôi đã làm."

Son Chae-yi mở to mắt trước lời nói của tôi, sau đó khóe mắt cong lên và mỉm cười. Huấn luyện viên thanh nhạc ngồi cạnh Son Chae-i cầm micro lên và cười theo, nói: "Thật khiêm tốn.

"Chỉ cần nhìn vào màn trình diễn vừa rồi, cậu xứng đáng được điểm C."

"Cảm ơn."

Tôi cúi chào huấn luyện viên thanh nhạc và nói lời cảm ơn nhưng tôi vẫn còn choáng váng. Sân khấu, nơi quá nhộn nhịp cố gắng khớp cao độ, nhịp và chuyển động, có thực sự trông đẹp không? Son Chae-i chắc hắn đã cảm nhận được sự nghi ngờ của tôi và cầm micro lên.

Nếu tôi có thể cho bạn một lời khuyên với tư cách là một ca sĩ tiền bối chứ không chỉ là MC, thì đó là trong lĩnh vực này, quá tự tin là có hại, nhưng đánh giá thấp bản thần quá mức cũng có thể có hại.

Lần này, tôi nói lời cảm ơn theo phản xạ nhưng tôi không hiểu được lời của Son Chae-i. Đó là một sự đánh giá thấp. Tôi là người có thể đánh giá bản thân mình một cách khách quan hơn bất kỳ ai khác. Bởi vì tôi có điểm chỉ số có thể nhìn thấy đ ược,

Điểm thanh nhạc hiện tại của tôi là 234 và điểm nhảy của tôi là 197. Tất nhiên, đó là một con số cao so với hầu hết các chỉ số khác, gần bằng 0, nhưng trí thông minh và sức chịu đựng cao nhất là hơn 900 điểm, vì vậy nhìn vào biểu đồ thanh hiến thị trong cửa sổ trạng thái, giọng hát và vũ đ ạo gần như ở mức gần bằng đáy.

"Trông cậu có vẻ không biết?"

"....Xin lỗi ạ."

"KHÔNG. Jaeseo vẫn còn là thực tập sinh nên không biết là điều đương nhiên. "Sau này cậu sẽ dần dần hiểu được."

Son Chae-i ranh mãnh nhún vai và nói rằng tôi sẽ biết ơn khi đến lúc đó, rồi lại nói với vẻ mặt nghiêm túc.

"Vẫn còn hai cấp độ ở trên. Đừng hài lòng vì lần này bạn đạt điểm cao hơn mong đợi mà hãy cố gắng lên cao hơn. Thực tập sinh Shim Jae- seo bằng cách nào đó có vẻ như cậu có thể làm được điều đó. "Tôi cũng sẽ ủng hộ bạn."

Những lời ủng hộ cuối cùng có vẻ rất chân thành nên tôi cúi đầu nói rằng tôi thực sự biết ơn. Tôi được bảo rằng tôi có thế làm được, nhưng thật ngạc nhiên, tôi nghĩ, mình có nên cố gắng hơn nữa và làm tốt hơn không? Tôi bắt đầu cảm thấy lòng tham đó.

Chae Han-ul, người xếp hàng tiếp theo với tôi, đã giao tiếp bằng mắt với tôi trên đường thăng tiến sau khi nhận được điểm C và mỉm cười rạng rỡ cho đến khi lúm đồng tiền xuất hiện. Xét thấy trước đó cậu đã ngồi một mình và phàn nàn về việc buồn chán, cậu ấy có vẻ rất vui khi có người quen là tôi sẽ cùng huấn luyện chung.

Ngay khi Chae Han-ul bước lên cầu thang và ngồi vào chỗ, thí sinh tiếp theo nhận điểm D và rời khỏi sân khấu.

"Tiếp theo mời thực tập sinh tham gia cùng nhau của K-Starz Seo Jun-jae và Yeo Hyun-tae."

Tôi có thể cảm thấy những người tham gia đang lo lắng khi nghe từ K-Starz. Đồng thời, các huấn luyện viên cũng ngồi duỗi người trên lưng ghế. Vì họ là thực tập sinh của một công ty lớn tên là K-Starz nên tôi đoán họ rất mong chờ.

Khi cận cảnh cảnh hai thành viên K-Starz bước lên cầu thang được chiếu trên màn hình lớn, những người xung quanh đã nghe thấy những tiếng thở hổn hển và những tiếng kêu kinh ngạc. Nhìn vào màn hình ghi lại khuôn mặt của hai người một cách hoàn hảo, tôi có cảm giác như đang thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật được trưng bày trong một bảo tàng lớn.

"Xin chào. "Chúng tôi là Seo Jun-jae, thực tập sinh của K-Starz"

"Tôi là Yeo Hyun-tae."

( Hyuntae hay Hyeontae đều giống nhau.)

Giọng họ như thế nào nhỉ? Tôi tự hỏi liệu mình có phải là người duy nhất cảm thấy như vậy không, và những tiếng thở dài vang lên khắp nơi.

"Tôi ước gì mình có bất kỳ kỹ năng nào"

Có vẻ như ai đó đã quên mất sự tồn tại của camera và micro và nói to lên. Chà, với khuôn mặt đó thì sẽ có rất nhiều người chọn anh ấy hát quốc ca trên sân khấu, nhưng việc anh ấy hát hay và nhảy giỏi là quá mức cần thiết, ngay cả đối với một nhân vật trong game.

Trong lúc những người tham gia đang ồn ào, hai người dường như đã chuẩn bị xong và chưa kịp nhận ra thì nhạc đã bắt đầu nổi lên. Tôi nghĩ thật bất thường khi cử động tay chân nhẹ nhàng như thể đang khởi đ ộng trước phần giới thiệu nhẹ nhàng, nhưng ngay lúc nhịp đập nhanh hơn.
 
Điên....

Tôi gần như không thể nuốt được lời  sắp tuôn ra mà không hề hay biết. Mặc dù tôi không thể nhìn xung quanh nhưng rõ ràng là mọi người xung quanh tôi đều đang nhìn hai người với cảm xúc giống nhau.

Các chuyển động chi tiết khớp với nhau như thể được đo bằng thước kẻ, như thể chúng được chia thành một nhịp nhanh. Nhịp điệu mạnh mẽ tiếp tục một lúc, rồi âm nhạc bắt đầu dịu đi một chút. Ngay khi mọi chuyện tưởng như sắp kết thúc, chiếc micro mà hai người đang cầm được đưa lên miệng, các nốt nhạc ở các cao độ khác nhau bắt đầu tuôn ra và hòa quyện với nhau một cách hoàn hảo.

Sau khi nhìn và nghe đến đó, tôi cảm thấy trò chơi này rất bất công. Chính tôi là người đột nhiên bị đẩy vào thế giới này để trở thành thần tượng, và nhân vật chính cũng là tôi, vậy tại sao khả năng của tôi lại phụ thuộc vào họ? Có hợp lý không khi để tôi yên và đặt hai nhân vật lừa đảo như vậy xung quanh tôi?

Có vẻ như tiếng kêu phấn khích của những người chơi trò chơi "Hãy chăm sóc thần tượng của tôi" có thể  được nghe thấy suốt chặng đường đến đây

**

Buổi chụp hình đánh giá công ty được chuẩn bị từ sáng sớm kết thúc vào lúc bên ngoài trời bắt đầu tối. Những người tham gia lấy hành lý  đã được đẩy vào một trong các phòng chờ và đi về phía xe buýt đang đậu

"Anh ơi, đó là tất cả những gì anh có à?"

Để trả lời câu hỏi của Chae Han-ul, anh khoác ba lô lên vai và nhìn xung quanh khi thấy moi người đang lần lượt kéo một chiếc vali lớn. Tôi được thông báo rằng đô thể thao để mặc khi ghi hình sẽ được cung cấp, vì vậy tất cả những gì tôi cần là quần áo để mặc đi ngủ, đồ lót, tất, khăn tắm và đồ vệ sinh cá nhân, vì vậy tôi đã đóng gói một chiếc ba lô rộng rãi phù hợp và mang theo.... Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình cần một chiếc vali.

"Anh ơi, nếu anh còn thiếu điều gì, xin hãy nói cho em biết. "Em sẽ cho anh mượn"

Khi tôi cất túi vào khoang hành lý và lên xe, Chae Han-ul ngồi xuống cạnh tôi và nói gì đó đặc biệt, nên tôi nói cảm ơn, nhưng cậu ấy nhanh chóng làm mặt nhăn nhó, nói rằng đó không chỉ là lời nói

"Được rồi, nếu tôi cần bất cứ điều gì, tôi chắc chắn sẽ nói với cậu."

Khi tôi nói chuyện với những đứa trẻ tôi thường gặp khi đi làm bán thời gian bằng giong nhẹ nhàng, chúng bắt đầu cười như thể hài lòng. Ừm, cậu ấy là một đứa trẻ phải không?

Mệt mỏi-

Lúc đó tôi nghe thấy âm thanh thông báo quen thuộc từ điện thoại của mình. Đây là âm thanh tôi nghe thấy mỗi khi có tin nhắn thông báo trong trò chơi "My Wife". Khi tôi mở khóa điện thoại và bắt đầu trò chơi, một thông báo xuất hiện trên màn hình chơi,.

[Thêm hệ thống mới]

[Biểu tượng danh sách nhân vật được kích hoạt]

Ngay khi tin nhắn biến mất, một biểu tượng mới xuất hiện ở một bên màn hình trò chơi. Nó giống như một bộ bách khoa toàn thư về các nhân vật trong game phải không? Khi tôi nhấp vào biểu tượng mô tả hình bóng của một người trong một vòng tròn, đúng như dự đoán, một số cái tên đã được liệt kê. Lee Chan Seo, Chae Han Ul...

Tất cả những cái tên nổi xung quanh đều là những người tham gia ngồi quanh tôi ngày hôm nay. Nó dường như là một hệ thống mà mọi người không được đăng ký làm người tham gia một cách vô điều kiện mà chỉ khi họ trò chuyện hoặc làm quen với nhau. Tuy nhiên

"Vậy tại sao Son Chae-i và các huấn luyện viên không được đăng ký?"

"Vâng?"

Chae Han-ul hỏi liệu anh ấy có nghe lầm không mặc dù nghe tôi đang lẩm bẩm với giọng trầm. Khi tôi trả lời rằng không có gì, tôi không thể hỏi lại và cậu ấy nhìn tôi với vẻ mặt tò mò nên tôi giả vờ không để ý và quay đầu về phía điện thoại.

Tôi thắc mắc có phải chỉ những người tham gia phần nhô ra của tôi mới được đăng ký hay không nên tôi tựa đầu vào cửa sổ và chạm vào bất kỳ cái tên nào tôi nhìn thấy, và một cửa sổ mới được tạo ra. Chạm vào tên: Ảnh chính diện của chủ nhân, tên, tuổi, thân phận, chiều cao, cân nặng, sở thích, kỹ năng đặc biệt.... Và khả năng thích ứng.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #novel