Chương 33: Biểu cảm không đạt yêu cầu

Sáng nay, khi chúng tôi hét lên tên đội mà Ha Jin-woo đã bất ngờ tạo ra theo hướng dẫn của đội sản xuất, Son Chae-i đang cúi đầu và hơi ngước mắt lên nhìn chúng tôi. Các huấn luyện viên và những người tham gia nhóm khác cũng không có phản ứng gì đáng kể. Các đội trước cũng giống như chúng tôi, hét lên những cái tên xa lạ, nhưng im lặng đến mức tôi nghĩ ít nhất cũng sẽ bớt xấu hổ hơn nếu nghe được những lời chế giễu.

"Vậy tôi sẽ xem sân khấu ngay"

Khi Son Chae-i nói và mọi người đứng thành đội hình ngay ngắn, Yoon Ji-heon ra hiệu cho nhân viên rằng anh ấy đã sẵn sàng, và ngay sau đó phần đệm của "Tuyết tháng 7" vang lên. Ngay sau đó, Son Chae-i và các huấn luyện viên đều đổ đồn ánh mắt vào chúng tôi

Không lâu sau thử thách đầu tiên, thử thách thứ hai, phần giới thiệu đã đến. Tôi quay lại và di chuyển như thể đang bước ra giữa các thành viên, tản ra từ bên này sang bên kia và nhấc chiếc micro trên tay tôi lên. Ngay khi bài hát bắt đầu, mọi người trên bàn đều quay về phía tôi. Tôi cảm thấy đầu ngón tay cứng đờ khi bị áp lực, nhưng tôi cố gắng cử động cơ thể một cách nhẹ nhàng nhất có thể và tiếp tục hát và nhảy.

Sau khi phần của tôi hoàn thành, sự căng thắng dần giảm bớt. Khi những thành viên giỏi hơn tôi tiếp tục xuất hiện sau tôi, tôi cảm thấy thoải mái vì tôi nghĩ sẽ ổn thôi nếu tôi làm tệ hơn một chút.

Sau khi hoàn thành xuất sắc phần câu 2, phần tiền điệp khúc và phần bridge, từ đó tôi tập trung toàn bộ sự chú ý vào việc nhảy và trước khi nhận ra thì chỉ hơn 3 phút đã trôi qua và bài hát đã kết thúc.

Sau khi lấy lại hơi thở một lúc, tôi bước tới chỗ dải băng trăng và di chuyển cơ thể theo sau Yoon Ji-heon. Sau khi xếp hàng và cúi đầu theo tín hiệu của Yoon Ji-heon, Chae-yi Son nhấc micro đặt trên bàn lên và phát biểu.

"Khi chọn một đội, các bạn là đội đầu tiên được chọn thông qua đặc quyền của center, phải không?

Trước lời nói của Son Chae-i, một số huấn luyện viên chưa vào lớp của đội chúng tôi đã gật đầu cảm thán "À!"

"Tôi rất vui mừng vì có rất nhiều bạn tốt được chọn, nhưng tôi cũng lo lắng..."

A, ở mùa trước My Idol, việc đánh giá đội được chọn với đặc quyền center là bất ổn nên đó là điều đương nhiên.

Son Chae-i, người đang nhanh chóng lật qua các tờ giấy có vẻ như là mẫu đơn tham gia của các thành viên trong nhóm chúng tôi, nhanh chóng ngẩng đầu lên và nhìn chúng tôi.

"Bạn đã chuẩn bị tốt."

Khi Son Chae-yi nói vậy, khóe miệng anh cong lên hài lòng. Đó là nụ cười đầu tiên tôi nhìn thấy sau khi bắt đầu cuộc kiểm tra giữa kỳ.

"Nhìn riêng lẻ thì cũng được, nhưng sự kết hợp thực sự rất thông minh, phải không?"

Các huấn luyện viên gật đầu với câu hỏi được thêm vào như thể đang tìm kiếm sự đồng ý. Ánh mắt đầy ý nghĩa của Son Chae-i hướng về Seo Jun-jae.

"Có thể thấy rất rõ vai trò của mỗi người."

Khi Kwak Jin-woong thêm lời nói và ánh mắt, Son Chae-i mỉm cười với vẻ mặt rất hạnh phúc. Trên thực tế, tôi nghĩ rằng Yeo Hyun-tae, Yoon ji-heon và Lee Chan-seo, những người rõ ràng là những người có thành tích tốt, đã được chọn đầu tiên, và những người còn lại được thêm vào bằng cách tận tâm chọn từng người từ các lớp thấp hơn, nhưng có vẻ như không phải vậy.

"Chà, tôi là huấn luyện viên dạy nhảy, nên hãy nói về nhảy thôi..."

Kwak Jin-woong rời mắt khỏi Seo Jun-jae, liếc nhìn chúng tôi và tiếp tục nói.

"Thực ra, nếu chỉ nhìn vào vũ đạo, nó có vẻ hơi nhàm chán, nhưng nó thực sự rất thú vị vì một số điểm rất phức tạp đã được thêm vào đúng thời điểm."

Trước những suy đoán rằng họ đã tự thay đổi nó, Yoo-sol gật đầu và trả lời có, còn Kwak Jin-woong nói, "Ô!"

Tôi nhìn về hướng Seo Jun-jae, Yeo Hyun-tae và Yoo ln Ji-heon đang đứng cạnh nhau. Ngay sau đó, anh ấy mỉm cười và lẩm bẩm, "Bạn đã làm tốt lắm," và Yu-sol hạ micro xuống và bắt đầu nói gì đó. Ngay sau đó Son Chae-i tham gia và ba người họ tiếp tục cuộc trò chuyện của họ một lúc sau. Kwak Jin-woong lại giơ mic lên nói

"Tôi có thể thấy mọi người đã luyện tập rất nhiều. "Đặc biệt là Youngbin, sự trưởng thành của cậu thực sự đáng kinh ngạc."

Khi Kwak Jin-woong khen ngợi Jang Young-bin, không chỉ Yu-sol và Son Chae-i, mà ngay cả những huấn luyện viên không quen với nhảy khác cũng gật đầu như thể họ thông cảm. Huấn luyện viên thanh nhạc Moon Ki-hoon thậm chí còn đồng tình.

Sau đó, ở bên cạnh, tôi nghe thấy tiếng Jang Youngbin hít một hơi như đang kìm nước mắt. Khoảnh khắc tôi quay đầu lại, tự hỏi liệu mình có nên vỗ lưng cậu ấy như Jiheon đã làm trong buổi tập vừa qua hay không.

"Và Jaeseo nữa."

Đột nhiên tên tôi được gọi.

"Tôi cảm thấy bạn như một người hoàn toàn khác so với lần đầu tiên tôi đánh giá bạn. "Lần tới khi chúng ta đánh giá vị trí, Jaeseo nên đến vị trí nhảy."

"KHÔNG! Thầy Jinwoong, đợi một chút! Giọng hát của Jaeseo cũng đã tiến bộ rất nhiều!"

Won Joo-ha đưa tay ra với vẻ mặt khẩn trương, chặn lời Kwak Jin-woong và nhìn Moon Ki-hoon đang ngồi cạnh mình, như thể đang cầu cứu. Moon Ki-hoon vội vàng nhặt micro trước mặt lên

"Tôi rất ngạc nhiên khi đoạn thơ bắt đầu sớm hơn, giai điệu rất hay. "Chắc có nhiều bạn nhảy giỏi hơn nhưng về giọng hát thì giọng hát của bạn gần như không có đối thủ phải không?"

Trước những lời của Moon Ki-hoon, Won Ju-ha nhìn Kwak Jin-woong với ánh mắt, Kwak Jin- woong lắc đầu và không phá vỡ ý kiến của mình, nói rằng tôi sẽ làm tốt hơn nếu dạy tôi cách để nhảy.

Tôi cảm thấy choáng váng khi chứng kiến các huấn luyện viên tranh cãi về vị trí của tôi cùng với những lời khen bất ngờ và không đ áng có.

"Được rồi, các giáo viên, hãy bình tĩnh lại."

Khi cuộc trò chuyện giữa hai người trở nên dài hơn, Son Chae-i dang tay sang hai bên để trấn an Won Ju-ha và Kwak Jin-woong, đồng thời liếc nhìn về phía đội sản xuất đang đứng. Khi nhìn theo ánh mắt của Son Chae-i, tôi thấy một nhà văn đang vẫy cuốn sổ phác thảo của mình và phía bàn huấn luyện viên. Không biết viết gì nhưng hai người nhìn thấy đều gật đầu rồi đặt mic xuống bàn.

"Các giáo viên khác khen ngợi cậu rất nhiều, nên nếu phải chỉ ra một số chỗ cần chỉnh sửa thì biểu cảm cậu vẫn chưa tốt."

Các huấn luyện viên trước đó đã khen ngợi tôi như đang thi đấu cũng gật đầu như thế đồng cảm với lời nói của Son Chae-i.

"So với một tháng trước, biểu cảm của cậu đã cải thiện rất nhiều. Nhưng vẫn chưa đủ."

Khi tôi lắng nghe những lời nhận xét về biểu cảm của mình, các chỉ số về diễn xuất tự nhiên hiện lên trong đầu tôi. Không giống như các chỉ số thanh nhạc và vũ đạo đang tăng lên nhanh chóng nhờ được bổ sung trí thông minh và thể lực, chỉ điểm diễn xuất của anh vẫn ở mức thấp nhất mặc dù đã học diễn xuất trong khoảng thời gian kéo dài một tháng giữa trại huấn luyện thứ nhất và thứ hai.

Khi nhớ ra điểm chỉ số diễn kuất của mình chỉ hơn 100, tôi thở dài và lặng lẽ gật đầu.

Cuộc kiểm tra tạm thời bắt đầu lúc 9 giờ sáng và kết thúc tốt đẹp sau 2 giờ chiều. Quá trình ghi hình kéo dài hơn năm tiếng, không chỉ các thực tập sinh mà cả Son Chae-i và các huấn luyện viên đều trông có vẻ mệt mỏi.

Đã quá muộn giờ ăn trưa nhưng việc ghi hình vẫn chưa kết thúc. Điều này là do thực đơn bữa trưa gồm gà và pizza được chuẩn bị tại nhà ăn là quảng cáo gián tiếp cho một thương hiệu gà nào đó.

Khi người viết đặt chiếc bánh pizza vào miệng trong khi lẩm bẩm những lời đã đưa trước cho anh ta, Lee Woo-rim, người ngồi chéo với anh ta, nói rằng có vẻ như anh ta làm vậy vì anh được lệnh phải làm vậy, và tuyên bố nó không phù hợp để phát sóng.

Nghĩ rằng đúng là tôi đã làm theo yêu cầu và đội ngũ sản xuất có lẽ cũng không mong đợi nhiều ở tôi ngay từ đầu, tôi gật đầu và cho phần còn lại của chiếc pizza vào miệng.

Sau bữa trưa, buổi chiều ghi hình lại tiếp tục trong khán phòng. Son Chae-i bước lên sân khấu với khuôn mặt tươi tắn, không còn dấu vết mệt mỏi của một giờ trước và mỉm cười nhếch mép. Vẻ mặt của anh có vẻ tinh nghịch hơn bao giờ hết.

"Các bạn có thích bữa trưa của mình không?"

"Vâng!

"Vậy thì các bạn sẽ phải luyện tập chăm chỉ với sức mạnh của món gà và pizza thơm ngon đó.... "Còn có một việc rất quan trọng cần các bạn làm.

Lịch quay cho trại huấn luyện này được công bố ngay sau khi đội được thành lập vào ngày thứ hai. Trong số đó, lịch trình chiều nay đều được đánh dấu là tự luyện tập nên những người tham gia tỏ ra bối rối và thì thầm chuyện gì đang xảy ra.

"Chúng ta cần quyết định thứ tự của cuộc thi đầu tiên sẽ được tổ chức chỉ sau ba ngày nữa."

Son Chae-i vừa nói xong, khắp nơi đ ã vang lên tiếng la hét

"Thứ tự cuộc thi được ấn định hôm nay sẽ là thứ tự phát sóng."

Với những lời tiếp theo, sự hỗn loạn ngày càng lớn hơn. Không giống như họ đang bắn pháo hoa trên sân khấu hay thêm hiệu ứng chỉnh sửa vào màn hình phát sóng, nhưng tôi đang ngạc nhiên nhìn xung quanh khi thấy các học viên phản ứng thái quá chỉ với một mệnh lệnh, thì có ai đó vỗ vào lưng tôi khá nhanh. Khi tôi quay lại, Lee Woorim nói với tôi với khuôn mặt đỏ bừng

"Chà, điều này thực sự tuyệt vời! Phải không?"

"...Thứ tự quan trọng đến thế à?"

Lee Woo-rim ghé sát mặt tôi với vẻ mặt bảo tôi đừng nói chuyện, và bắt đầu thì thầm vào tai tôi về lý do tại sao thứ tự lại quan trọng.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #novel