iii.

tiếng xe ngựa lăn bánh kêu lên những thanh âm lộc cộc trên mặt đường được làm bằng đá xám bánh xe gỗ chạy ngang qua vũng nước tròn còn động lại trên nền gạch xám của cơn mưa vội vã ban chiều làm nước mưa văng tung toé nước khi xe ngựa rẽ vào một con hẻm nhỏ. xe ngựa chạy khoảng tầm vài mét nữa là tới quán trà nhỏ nằm ngay góc hẻm, ngay lối ra vào trên cánh cửa có một bảng tên quán được làm bằng gỗ theo đó trang trí đèn trên dòng chữ một cách lập loà.

vidieu's. là tên của nơi này.

phút chốc tiếng xe ngựa dừng lại im bặt trước cửa quán, một thân ảnh người đàn ông to lớn bước xuống khỏi xe ngựa trên tay cầm cái ô to đủ che cho hai người, vận trên người bộ đồ quản gia thanh lịch, mái tóc bạc được chải chuốt ra sau gọn gàng cùng với cặp kính vuông đặt trên sóng mũi cao, hiện giờ người đàn ông này không khác gì một nhà uyên bác lâu năm. tay đeo găng đen còn lại đưa ra về phía cửa xe người hơi cúi gập xuống chờ đợi người phía trong xe bước ra. bàn tay đeo găng trắng đặt lên bàn tay đeo găng đen thiếu nữ dùng một chút sức để bước xuống thềm xe rồi được người quản gia đứng sau lưng che ô.

dáng người thiếu nữ cao mảnh khảnh song hơi gầy, khuôn mặt quyến rũ giữa đêm trăng sáng tịch, ánh trăng bạc chiếu lên nửa khuôn mặt thiếu nữ để lộ từng đường nét mềm mại nhưng không kém phần sắc sảo, sóng mũi cao, thon. gương mặt góc cạnh bén như lưỡi lam, mái tóc đen dài mượt như suối xoăn nhẹ được xoã ngang lưng, trên người vận đầm đen trễ vai lộ ra xương quai xanh cuốn hút, đôi mắt đỏ sẫm nhìn quán trà trước mắt. cú mèo tuyết quý hiếm đậu trên nắp xe ngựa nãy giờ cũng đã bay đến đậu bên trên chiếc bảng vidieu's trước cửa quán, cả hai sau đó đều bước vô cửa.

ngay khi hai người đặt chân vào bên trong quán trà cả không gian dường như tối mịt chỉ có vài ba ánh đèn vàng nhưng không đáng kể, và cũng chẳng có lấy một bóng người nào trong đây cả. hơi thở của thiếu nữ phả ra lạnh toát giữa không gian u ám này. ngay trước mắt có một dáng người nhỏ nhắn đang ngồi dựa lưng vào tường, đầu gục xuống, mắt nhắm chặt, từng nhịp thở đều đặn. tuy trong bóng tối không thể thấy rõ người đang ngồi gục mặt làm gì nhưng thiếu nữ biết rằng người ấy đang ngủ.

- người đã tới rồi sao? thưa, tiểu thư karina yu.

đoạn người đang ngồi gục mặt ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào mắt người thiếu nữ, cất giọng lên nói.

- tôi biết ngay là tiểu thư mà, quả không sai trên người của quý cô đây...

giọng nói ấy có vẻ ngập ngừng một chút rồi nói tiếp.

- nghe tiếng giày cao gót nhẹ nhàng cọt két từng nhịp với mặt sàn gỗ đây thì không ai khác ngoài tiểu thư karina đâu nhỉ?

nghe xong lời nói mỉa mai của người kia, karina không nói gì cả, đôi mắt của tiểu thư bá tước híp lại khuôn miệng nhếch cong nhẹ lên, lạnh giọng đáp.

- một tách trà đen. như mọi hôm.

- vâng, thưa người.

người kia đứng dậy vươn vai một cái với tay bật lấy công tắc đèn gần ngay bên cạnh mình, ánh đèn vàng phút phốc được bật lên soi sáng hết cả quán trà mang đến cho không gian lạnh lẽo này một cảm giác ấm cúng. lúc này, gương mặt của người bí ẩn kia cũng được lộ ra.

là ning yizhuo nhưng mọi người thường gọi cô là ningning. thân thể có chút nhỏ con, mái tóc đen được búi gọn lên, đôi mắt nâu trà nhìn thiếu nữ trước mắt.

- tiểu thư karina có vẻ vất vả khi lặn lội từ khu lambeth đến nơi đây trong một buổi chiều mưa rơi tầm tã nhỉ?

ningning cười nói với người trước mặt khi cô di chuyển từng bước chân của mình tới quầy pha trà quen thuộc. karina vẫn không nói gì cả, tiểu thư bá tước vẫn yên vị trên chiếc ghế đối diện với quầy pha trà của ningning. ningning vẫn giữa nụ cười ở trên môi tiếp tục câu chuyện như độc thoại nội tâm trong khi tay cô thì điêu luyện pha tách trà yêu thích quen thuộc cho tiểu thư bá tước.

- hôm nay hãy để tôi mời người tách trà này nhé.

- sao cũng được.

karina thản nhiên thốt giọng điệu cũng chả mấy quan tâm tới lời nói của cô. bên cạnh người là ông quản gia helios đang đứng nghiêm trang, hai tay đặt ra phía sau lưng.

- có chuyện gì mà sao hôm nay tiểu thư karina lại ghé sang đây thế?

ningning hỏi nhướng mày thắc mắc một tay đẩy tách trà ấm nóng vừa mới pha xong lên bàn cho karina.

- chỉ là tiện đường nên ta ghé qua thăm ngươi.

karina đáp một tay nhẹ nâng tách trà nóng thổi đi lớp khói trắng bốc lên từ tách trà rồi người bắt đầu nhâm nhi thưởng thức một cách tĩnh lặng.

- vậy sao! thế thì vinh hạnh cho tôi quá.

ningning bật ra một tràng cười khúc khích trước lời nói của karina, nhìn người trước mắt đang uống trà một cách điềm tĩnh. cô biết, mình đã pha đúng theo khẩu vị yêu thích của người. không đường, không sữa, không chất tạo ngọt nào cả, chỉ cần là trà đen nguyên chất cùng với nước sôi đã tạo ra một hương vị tuyệt hảo đối với tiểu thư bá tước.

đối với một người chuyên đi săn mồi như karina yu đây, người luôn phải giữ cho mình một đầu óc thật tỉnh táo, không một phép tính nào được sai sót trong quỹ đạo của người. và để cho đầu óc luôn được tỉnh táo trong mọi tình huống thì loại trà đen này thì quả là một cặp trời sinh cho người chuyên đi săn mồi vào đêm khuya. với tinh chất trà đậm đặc, vị đắng chát trong cuống họng, có mùi hương thơm nhẹ của lá trà thoang thoảng ngay cánh mũi, hàm lượng caffeine trong trà cao giúp cho người uống tăng cường độ tập trung, tính chuẩn xác tuyệt đối trong từ tế bào não.

và thiếu nữ khoảng độ 20 tuổi đang ngồi ngay trước mắt cô rất thích uống trà. có thể nói đây là sở thích riêng biệt của tiểu thư bá tước - karina yu khi mà thú vui tiêu khiển của những nhà quý tộc ngoài kia chỉ biết tới các loại sâm panh, rượu vang đắt đỏ.

- mọi chuyện đã chuẩn bị xong hết rồi phải không ông helios?

karina hỏi người quản gia đứng sau lưng mình.

- vâng, tôi đã chuẩn bị xong tất cả. thưa tiểu thư karina.

- được rồi, vậy giờ bắt đầu đi săn thôi.

lời tiểu thư karina vừa dứt đó cũng là lúc tách trà đen đã được người uống hết, nhẹ nhàng đặt tách trà xuống bàn gỗ. đoạn thiếu nữ đứng dậy khỏi ghế rồi cất bước chân ra cửa theo sau là người quản gia.

- cảm ơn ngươi đã mời ta tách trà đen ngày hôm nay.

giọng karina vang lên giữa không gian tĩnh lặng.

- được phục vụ tiểu thư karina là vinh dự của tôi. chúc người có một chuyến đi săn may mắn.

ningning đáp trả lại một giọng điệu thản nhiên. karina yu nghe xong thì cất bước ra khỏi cửa, quản gia helios quay đầu cúi người chào cô rồi tiếp bước theo vị tiểu thư ra xe. đến khi bánh xe ngựa lăn bánh xa khuất khỏi tiệm trà, ningning mới nhắm mắt nghiền ngẫm rồi một nụ cười nhạt bật ra khỏi môi.

bóng tối dần bao trùm liệu ai sẽ là người xấu số tiếp theo đây?

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top