𝕿𝖍𝖎𝖗𝖙𝖞-𝖋𝖎𝖛𝖊

HJ

Hongjoong tỉnh dậy sau tiếng chuông điện thoại reo lên từ chiếc gối mà anh đang nằm.

Anh luồn tay xuống chiếc gối, không chuyển tư thế nằm, điện thoại đang rung, báo hiệu rằng anh đang có cuộc gọi.

Anh trượt nút 'trả lời' và đặt nó lên tai, đáp lại người đang gọi mình.

'Xin chào?', Nói một cách khó chịu, tự chiến đấu với bản thân để không rơi vào giấc ngủ.

'Joong? Là em đây, Yunho.', Giọng nói của Yunho phát ra từ đầu dây bên kia.

'Oh, Yunho. Có chuyện gì vậy?', Anh ngáp.

'Anh và Jongho đã ở đâu? Mingi nói với em Jongho đã nhắn cho cậu ấy rằng hai người đã đi ra ngoài.'

'Oh, bọn anh vừa mới thực hiện một vài cuộc tuần tra gần chỗ của bọn anh.', Anh nói dối, hy vọng cậu sẽ tin và tránh được rắc rối cho họ.

Anh nghe thấy tiếng ậm ừ từ người ở đầu dây bên kia, 'Được rồi. Hãy cẩn thận. Và chúng em sẽ về nhà vào lúc 10 giờ. Gặp anh sau, Joong.'

'Ừ, gặp em sau, Yun. Bảo trọng.'

Cuộc gọi kết thúc, Hongjoong chuyển sự chú ý sang người tóc vàng vẫn còn đang ngủ trên ngực anh. Tay nắm nhẹ vào áo của Hongjoong, tiếng ngáy nhỏ phát ra từ đôi môi căng mọng hơi hé mở của cậu. Ngực phập phồng lên xuống khi đang ngủ yên trong lồng ngực của Hongjoong.

Hongjoong mỉm cười trước dáng ngủ yên bình của Seonghwa, nghĩ rằng cậu thực sự đáng yêu khi ngủ dựa vào ngực anh, mặt nhăn nhẹ khi cựa quậy.

Anh vuốt nhẹ mái tóc mềm mại của Seonghwa và chơi với những lọn tóc của cậu.

Seonghwa cựa quậy một chút, nhẹ nhàng dựa vào cái chạm của Hongjoong, nhấn mình nhiều hơn vào sự ấm áp của anh.

Hongjoong đưa Seonghwa lại gần bằng cách kéo qua eo cậu, đặt những nụ hôn nhẹ nhàng lên trán và đỉnh đầu của người tóc vàng.

Họ đang ngủ trong căn phòng mà Yeosang đã nhắn tin rằng cậu có thể ngủ lại. Bởi vì người tóc hồng có việc cần phải làm, có vẻ rất bộn rộn, đó là lý do tại sao em lại để Seonghwa ở lại một trong số những căn phòng của câu lạc bộ.

Còn nhớ khi Seonghwa bật đèn xanh cho Hongjoong và muốn làm những điều quá giới hạn với anh không?

Họ đã không thực sự đi xa hơn thế. Chà, họ gần như đã làm vậy.

Hongjoong hôn lên môi người tóc vàng lần nữa, dùng sức siết chặt lấy hông của Seonghwa, khiến cậu hét lên và phát ra tiếng rên nhưng lại bị bóp nghẹt.

Seonghwa tiếp tục bị đàn áp khi anh hôn cậu, lưỡi của họ khiêu vũ với nhau. Tay cậu tìm đường lên cổ Hongjoong, vuốt ve nó khi họ hôn sâu hơn.

Sau đó, Hongjoong dần nóng lên, vì vậy anh đã cởi áo khoác của mình và đặt nó bên cạnh. Hai bàn tay của anh tìm đến mông của Seonghwa, bóp nhẹ lên quả đào căng mọng. Khiến Seonghwa hét lên vì ngạc nhiên rồi rên rỉ ngay sau đó, cong lưng lên vì cảm thấy thích hành động Hongjoong đã làm vừa rồi với cậu.

Họ rời khỏi nụ hôn, Hongjoong dựa vào tai Seonghwa với một nụ cười trên khuôn mặt, "Em thích nó chứ, bé cưng?", Anh thì thầm, nhận được một tiếng rên rỉ từ người phục tùng khi cậu cảm thấy Hongjoong đang mút cổ mình.

Anh bắt đầu hôn nhẹ lên chiếc cổ mềm mại của Seonghwa, chạm vào làn da mềm mại, liếm một số vị trí làm cho Seonghwa rên rỉ và nắm chặt lấy vai của Hongjoong. Vị trí ngọt ngào mà cậu yêu thích và cảm thấy nhột, yêu cái cách Hongjoong hôn và trêu chọc nó để khiến Seonghwa phát ra những tiếng rên dễ dàng hơn.

"HJ..", Cậu thút thít, vặn vẹo trên đùi Hongjoong.

"Sao vậy, bé cưng?", Anh thì thầm vào cổ Seonghwa, đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên một vị trí nào đó khiến Seonghwa phát ra những âm thanh đáng yêu.

"Khó chịu quá.", Cậu thở ra.

Hongjoong nhếch mép, ngước mặt lên nhìn Seonghwa, "Bé cưng của tôi đang khó chịu sao? Từ tất cả những nụ hôn em vừa nhận được?", Anh nói, hôn má cậu và đặt tay lên eo người tóc vàng.

Cậu gật đầu, cắn môi. Hongjoong nghiêng đầu và nhếch mép với người đang bối rối, "Muốn tôi làm hài lòng em sao? Em có thể sẽ không thích đâu, cưng."

Seonghwa lắc đầu mạnh mẽ, "Không.. làm ơn, đau quá.. em cần anh.", cậu nhẹ nhàng rên rỉ, mất kiên nhẫn hôn lên môi Hongjoong để anh ngừng trêu chọc cậu và làm gì đó với vấn đề trong chiếc quần bó của cậu.

Hongjoong cười khúc khích trước sự thiếu kiên nhẫn của người tóc vàng, vỗ nhẹ vào hông của Seonghwa để trấn an cậu, "Được rồi, bé cưng. Nhưng chúng ta không thể làm điều này ở đây."

Ngay sau đó, điện thoại của Seonghwa đổ chuông. Người tóc vàng bĩu môi nhấc điện thoại trên bàn lên và trả lời cuộc gọi từ Yeosang.

'Sangie?'

'Hwa, em sẽ.. hiện tại em đang rất bận và em không muốn anh phải đợi em. Anh có thể ngủ trong phòng dành riêng cho em. Số phòng là 9. Em rất xin lỗi, Hwa.', Yeosang nói từ đầu dây bên kia, làm cho Seonghwa cười nhẹ và lắc đầu.

'Không sao đâu! Xin hãy giữ gìn sức khỏe, Sangie. Chúc em ngủ ngon.'

'Anh cũng ngủ ngon, Hwa.'

Cuộc gọi kết thúc và Seonghwa chuyển lại sự chú ý vào Hongjoong, bắt gặp ánh mắt đen tối từ người kia.

"Đó là Yeosang à?", Anh tò mò hỏi, nhận được một cái gật đầu từ cậu.

"Ừm. Em ấy nói với em rằng em ấy có một phòng dành riêng để em ngủ.", Cậu trả lời anh, đặt điện thoại vào trong túi.

"Vậy.. em muốn làm điều này ở đó?", Hongjoong hỏi, vuốt ve má cậu, xoa nhẹ ngón tay cái lên đôi má mềm mại của chàng trai.

"Vâng, làm ơn..", Cậu lặng lẽ đồng ý và nhẹ nhàng chọc vào xương quai xanh của Hongjoong.

"Được rồi. Đi thôi."

•~♤~•

Hongjoong khóa chặt cửa phòng, đảm bảo rằng nó đã được khóa và không ai có thể vào. Có lẽ những kẻ cản đường và những kẻ đột nhập sẽ không muốn bất cứ điều gì tồi tệ xảy ra với chúng, đặc biệt nếu chạm vào Seonghwa. Sau khi đã kiểm tra lại mọi thứ, Hongjoong chuyển sự chú ý sang Seonghwa, người đang ngồi trên chiếc giường trắng, kiên nhẫn đợi anh.

Anh đi về phía cậu và tấn công môi cậu lần nữa, lưng của Seonghwa chạm vào tấm nệm khi Hongjoong lao đến, hôn lên môi cậu một cách thèm khát. Vòng tay tự động choàng quanh Hongjoong để nụ hôn sâu hơn, đánh lạc hướng bản thân khỏi sự lo lắng mà cậu đang cảm thấy vào lúc này.

Hai tay của Hongjoong chạm vào cơ thể của Seonghwa, luồn tay dưới lớp vải mỏng của áo sơ mi. Cảm nhận làn da mịn màng của cậu, hai tay đảo quanh vòng eo nhỏ nhắn của chàng trai rồi lên đến ngực, cảm nhận nụ hoa của cậu.

Anh ấn chúng, nhận được một tiếng rên rỉ ngạc nhiên từ người bên dưới.

"Cởi áo của em vì tôi đi, Hwa.", Anh thì thầm trên môi.

Seonghwa vâng lời, ngồi dậy trên giường và cởi áo của mình. Làn da trắng như sữa của người tóc vàng từ từ lộ ra, vóc dáng của cậu trông thật lộng lẫy và xinh đẹp.

Hongjoong nhìn chằm chằm vào cơ thể của Seonghwa, nó đẹp như thế nào. Anh khao khát nó, anh nuốt nước bọt và mím môi vì không thể kiềm chế được nữa.

Seonghwa tránh khỏi ánh mắt sâu thẳm của anh và trở nên bối rối, cố gắng che cơ thể bằng cánh tay của mình, "Cơ thể của em không được đẹp lắm."

Anh ghé sát vào chàng trai và ậm ừ, lắc đầu trước những gì cậu vừa nói về cơ thể mình, "Em sai rồi, bộ phận nào trên cơ thể của em cũng đều đẹp cả.", Anh thì thầm, hôn lên má người tóc vàng.

Seonghwa cười khúc khích nhẹ, khiến Hongjoong cũng cười theo.

"Em có chắc rằng em muốn làm điều này không, Hwa? Tôi không muốn làm tổn thương em.", Hongjoong hỏi. Anh không muốn làm tổn thương cậu, ngay cả khi điều đó khiến anh thỏa mãn, nhưng hạnh phúc và cảm giác của Seonghwa là ưu tiên của Hongjoong.

Seonghwa cắn môi, "E-Em muốn, làm ơn.."

"Được rồi. Nhưng làm ơn hãy nói cho tôi biết nó có đau không và nó đã đủ rồi. Được không, Hwa?", Anh ôm má người tóc vàng và nhìn cậu với vẻ mặt dịu dàng.

Hongjoong mỉm cười trước khi cởi áo của anh.

Anh lại gần Seonghwa và hôn lên ngực cậu, vuốt ve bụng và nụ hoa của chàng trai.

Seonghwa bật ra một tiếng thở rên rỉ khi Hongjoong bắt đầu xoa bóp nụ hoa của cậu, phát ra những tiếng kêu và rên rỉ khi cậu cảm thấy bàn tay thô ráp của Hongjoong đang di chuyển khắp cơ thể mình.

Tay của người tóc vàng nắm chặt vào tóc Hongjoong khi anh bắt đầu mút một trong những nụ hoa của cậu, bên còn lại thì bị véo và bóp. Lưng của cậu cong lên, cố gắng giảm âm thanh của mình bằng cách dùng cánh tay che miệng nhưng không thành công.

Sau đó, Hongjoong kéo theo những nụ hôn trên ngực Seonghwa, xuống bụng của cậu, để lại một số dấu vết trên làn da mềm mại của chàng trai. Anh thấy người tóc vàng sau đó đã cứng như thế nào bên dưới chiếc quần jean bó của cậu.

Anh nhếch mép, vuốt ve thành viên đang khó chịu của cậu, khiến Seonghwa thút thít và dạng chân ra một chút.

"HJ, làm ơn.."

Anh cởi cúc quần của Seonghwa và kéo chúng ra khỏi người cậu, ngay cả quần lót. Cơ thể của Seonghwa giờ đây đang được phơi bày trước Hongjoong, khiến anh nhìn chằm chằm một cách thèm khát.

"Em thật đẹp.", Anh thì thầm đầy tự hào với cậu, khiến cậu thêm tự tin hơn và rửa sạch sự ngại ngùng mà cậu đang cảm thấy. Mặc dù thật đáng yêu khi thấy cậu luôn ngại ngùng và bối rối, nhưng anh vẫn muốn cho Seonghwa biết rằng cậu đẹp từ trong ra ngoài.

"C-Cảm ơn.", Seonghwa đỏ mặt trước lời khen bất ngờ của anh. Và cậu yêu nó.

Hongjoong nhìn vào các đặc điểm trên cơ thể cậu, xuống chân. Sau đó, anh nhếch mép cười với thành viên đang bị rỉ nước và đau đớn của Seonghwa.

"Ôi, nhìn xem Hwa của tôi đang khó chịu như thế nào.", Anh thì thầm, đưa tay chạm vào phần thịt của cậu.

Anh vỗ vào đùi trong của Seonghwa, khiến người tóc vàng khẽ rên lên, nắm chặt lấy tấm ga trải giường.

"HJ, làm ơn.. em cần anh.", Cậu rên rỉ.

Hongjoong cười khúc khích, "HJ nghe thật kỳ lạ khi chúng ta làm điều này."

"V-Vậy thì, em nên gọi anh là gì?", Seonghwa nhẹ nhàng và ngượng ngùng hỏi.

"Hongjoong thì sao."

"Hongjoong?", Seonghwa nhẹ nhàng hỏi.

"Đúng vậy?"

"Đó có phải tên thật của anh không? Nhưng em đã nghĩ--"

"Tôi không bận tâm. Em vẫn nên biết về điều đó..", Hongjoong nói khi lại gần Seonghwa và hôn nhẹ lên môi cậu.

"Hongjoong..", Seonghwa nhẹ nhàng thì thầm với chính mình, nghe thật tuyệt khi tên anh lướt trên môi người tóc vàng.

Hongjoong mỉm cười, "Nghe có vẻ dễ chịu khi em gọi tên tôi.", Anh đặt một nụ hôn nhẹ lên môi Seonghwa, nhận được một tiếng cười khúc khích từ người tóc vàng.

Hongjoong bước xuống giường, đi tới bàn làm việc và mở một trong các ngăn kéo, thấy một ít thuốc tránh thai và một ít thuốc bôi trơn.

Anh nắm lấy chúng và trở lại giường. Anh quỳ ở giữa hai chân Seonghwa, thoa một ít chất bôi trơn lên hai ngón tay của mình.

"Nó có thể đau lắm đấy, bé cưng. Hãy nhớ những gì tôi đã nói với em.", Hongjoong nhắc nhở chàng trai tóc vàng, nhận được cái gật đầu từ Seonghwa.

Anh tách hai chân của cậu ra và đưa ngón tay của mình vào lỗ của Seonghwa.

Seonghwa thở gấp và phát ra một tiếng rên ngạc nhiên khi Hongjoong luồn ngón tay vào bên trong lối vào của cậu.

Cậu dùng tay che miệng lại, ngăn không cho bản thân rên rỉ quá lớn khi Hongjoong di chuyển và uốn ngón tay của anh vào bên trong người tóc vàng.

Hongjoong lại gần Seonghwa lần nữa, ngón tay của anh vẫn ở bên trong cậu. Anh gỡ bàn tay của Seonghwa ra và bặm môi, "Tôi muốn nghe giọng của em. Đừng giấu chúng đi."

Sau đó, anh hôn lên cổ người tóc vàng trong khi anh đưa ngón tay thứ hai của mình vào trong, khiến Seonghwa rên rỉ và cong lưng lên vì sung sướng.

Hongjoong kéo cậu, uốn các ngón tay và cố gắng tìm ra điểm ngọt ngào của cậu. Điều đó làm cho người tóc vàng phát ra những tiếng rên rỉ và những tiếng kêu khe khẽ, cậu giật bắn lên khi có thể cảm thấy những ngón tay của Hongjoong đang chạm vào bên trong mình, chạm vào một số điểm nhất định.

Sau đó, cậu phát ra một tiếng rên lớn, tay bây giờ nắm chặt vào vai của Hongjoong. Seonghwa cắn môi khi Hongjoong tiếp tục di chuyển, ấn vào nơi đó của Seonghwa nhiều lần, chàng trai bên dưới anh giờ đang rên rỉ một cách lộn xộn khiến anh cảm thấy điều đó thật hấp dẫn.

"Hongjoong.. em cảm thấy lạ lắm.", Cậu nói giữa tiếng rên ồn ào của mình.

"Sao vậy, bé cưng?", Anh hỏi nhẹ nhàng.

"E-Em không biết. Nó đau..", Cậu thút thít, vặn vẹo bên dưới Hongjoong và cong lưng của mình lên.

Anh đỡ lưng cậu, cố gắng nhìn xem người tóc vàng bị đau ở đâu. Cuối cùng, anh cũng nhìn ra vấn đề của cậu.

Thành viên của cậu đang bị rỉ nước và nó trông cứng một cách đau đớn. Hongjoong mỉm cười và lướt ngón tay của mình trên phần bị rò rỉ, khiến Seonghwa bối rối và hít thở mạnh khi cảm nhận được ngón tay của Hongjoong trên thành viên của mình.

"Em muốn ra? Nó ổn thôi."

"R-Ra? Đó có phải là t-tinh dịch.", Cậu lắp bắp, cảm nhận được bàn tay ấm áp của anh bao quanh thành viên của mình.

"Đúng, và ổn thôi khi để nó ra.", Anh nhẹ nhàng nói, từ từ lên xuống thành viên của cậu.

Seonghwa uốn cong lưng, sự nhạy cảm của cậu khi Hongjoong lên xuống cho thành viên của mình khiến cậu nóng bừng lên.

"Em--", cậu nhăn mặt và rên lớn, cuối cùng cậu đã bắn vào tay của Hongjoong.

Seonghwa thở hổn hển, mồ hôi ướt đẫm mái tóc vàng. Hongjoong bước xuống giường, cởi bỏ quần và đồ lót, để lộ thành viên cứng rắn của anh.

Seonghwa cắn môi khi nhìn thấy thành viên cứng rắn của Hongjoong, cậu gồng mình lên khi anh mang bao cao su vào thành viên của mình và nhỏ chất bôi trơn vào lỗ của Seonghwa.

Anh đặt thành viên của mình trước lối vào của Seonghwa và ấn đầu của nó vào lỗ, "Điều nãy có thể sẽ rất đau. Làm ơn hãy nói tôi dừng lại, được chứ? Tôi không muốn làm tổn thương em.", Hongjoong nhẹ nhàng nói với người tóc vàng.

Anh chồm đến hôn lên môi Seonghwa để đánh lạc hướng cơn đau, sau đó anh từ từ tiến vào bên trong của cậu, rên rỉ thành tiếng vì bị cậu siết chặt.

Ngay khi anh vừa đưa nó vào trong, Seonghwa gần như hét lên khi Hongjoong tiến vào bên trong mình. Sau đó, nước mắt trực chào trên mắt Seonghwa khi cậu cong lưng và run rẩy thở.

Hongjoong rời nụ hôn và nhìn Seonghwa xem cậu có thoải mái và cảm thấy ổn không.

Thành viên của anh tiến vào bên trong một cách suôn sẻ, Hongjoong phát ra một tiếng gừ nhẹ khi cảm thấy cậu đang siết chặt mình, nhưng Seonghwa lại chỉ cảm thấy đau đớn, cậu không thể không cắn môi trước sự nhạy cảm của cơ thể và thở ra một cách run rẩy.

"Hwa, em ổn chứ?", Hongjoong hỏi khi nghe thấy Seonghwa sụt sịt và trông đau đớn.

Anh lập tức rút ra khỏi người cậu và kéo Seonghwa về phía mình, ngồi dậy khỏi nệm, Hongjoong ôm má cậu khi nước mắt bắt đầu chảy trên mặt của Seonghwa.

"Hwa, bé cưng..", Hongjoong thì thầm nhẹ nhàng, lau những giọt nước mắt đang lăn dài trên má của Seonghwa.

"Em xin lỗi..", Seonghwa nấc lên, tránh ánh mắt của Hongjoong.

Hongjoong xoa ngón tay của mình lên má người tóc vàng và mỉm cười nhẹ nhàng, "Tại sao em phải xin lỗi?"

"Bởi vì.. em đã-- chỉ là, cảm thấy sợ hãi.", Seonghwa thì thầm, khịt mũi.

Hongjoong nhẹ nhàng hôn lên môi cậu, chậm rãi và cẩn thận để không làm cậu sợ hãi và tan vỡ hơn, "Tôi sẽ không tiến xa hơn nữa đâu, được chứ? Em vẫn chưa sẵn sàng cho điều này.. và em không cần phải xin lỗi.", Anh nhẹ nhàng nói, vén những lọn tóc vàng ra phía sau tai cậu.

"Nhưng, còn anh thì sao?", Seonghwa khẽ hỏi, đề cập đến thành viên vẫn còn đang rất khó khăn của Hongjoong.

Anh khẽ cười, vò mái tóc rối bù của Seonghwa, "Đừng lo lắng, tôi sẽ tự giải quyết. Em còn quần áo dự bị nào không?"

"Có, Yeosang đã gói cho em một cái để đề phòng. Em sẽ đi thay đồ.", Cậu chỉ vào chiếc túi ở bên cạnh giường rồi quay lại nhìn Hongjoong.

Hongjoong gật đầu, quay sang Seonghwa với nụ cười dịu dàng, "Vậy thì tốt rồi. Tôi sẽ vào trong phòng tắm."

Sau khi Seonghwa đã thay quần áo và Hongjoong cảm thấy nhẹ nhõm hơn, họ âu yếm và ngủ trong phòng tay của nhau.

Hongjoong tiếp tục vuốt ve mái tóc vàng của Seonghwa khi anh nhớ lại những gì đã xảy ra vài giờ trước.

Nhìn thấy vẻ mặt đau khổ của Seonghwa, hình ảnh cậu khóc, trái tim của Hongjoong đã tán nát.

Anh nghe thấy tiếng ậm ừ của người tóc vàng, dụi mình vào ngực anh. Anh nhìn Seonghwa và thấy cậu đã mở mắt.

Hongjoong mỉm cười nhìn người tóc vàng trên ngực, "Chào buổi sáng, tình yêu."

Seonghwa ngáp trước khi nói lời chào buổi sáng với Hongjoong và ôm chặt lấy anh.

"Anh có tức giận không?", Seonghwa hỏi điều đầu tiên sau khi tỉnh dậy.

"Tại sao tôi lại phải tức giận?", Hongjoong hỏi, đưa tay nựng má Seonghwa.

Seonghwa mím môi và cuối thấp đầu, "Bởi vì em đã khóc khi anh chuẩn bị.. làm như vậy."

"Tôi sẽ không tức giận đâu. Tôi hiểu rằng em chưa sẵn sàng cho điều đó. Tôi không ép em phải thích và làm điều đó ngay cả khi em cảm thấy đau đớn và sợ hãi.", Hongjoong áp trán vào trán cậu, nói, một tiếng cười khúc khích nhẹ từ người tóc vàng.

"Em hôn anh được không?", Seonghwa ngại ngùng hỏi.

Hongjoong cười nhẹ, dùng ngón tay chạm vào mũi cậu, "Chắc chắn rồi. Bất cứ điều gì cho Hwa của tôi."

Và họ kết nối môi của nhau bằng một nụ hôn đáng yêu.

•~♤~•

"Sangie!", Seonghwa vui vẻ chạy về phía bạn của mình, Yeosang, người đang cười khúc khích và ôm lấy cậu.

"Hwa, chào buổi sáng. Anh ngủ ngon chứ?", Yeosang hỏi.

Seonghwa gật đầu, "Ừ, còn em thì sao? Em đã ngủ chưa?"

"Có chứ, nhưng chỉ vài tiếng thôi."

"Tại sao?"

"Uhm, em phải làm việc."

"Nhưng tại sao em lại đi khập khiễng vậy? Em bị đau ở đâu sao? Có phải em bị bông gân cổ chân rồi không?", Cậu lo lắng hỏi em, luống cuống kiểm tra xem em có dấu hiệu bị thương hay không.

Điều này khiến Yeosang cảm thấy bối rối, cố nghĩ ra một lý do để ngụy biện với người tóc vàng.

Chà, thật ra em đã làm một việc với Jongho trong những giờ qua, thay vì 'làm việc'.

"Em không sao đâu, Hwa. Chỉ là, em nghĩ em hơi mệt một chút.", Yeosang nhún vai.

Seonghwa hừ một tiếng, "Vậy thì đừng có làm việc quá sức."

Vào lúc đó, một bóng người tiến về phía họ, Seonghwa thở hổn hển khi nhận ra người đó đang nhanh chóng vòng tay qua eo của Yeosang.

"Jongho?"

"Oh, này Hwa. Chào buổi sáng.", Jongho mỉm cười với người tóc vàng.

"Chờ đã-- em và Sangie.."

"Anh có thể nói như vậy.", Cậu tự hào mỉm cười trong khi người tóc hồng bối rối và thúc về phía Jongho đùa giỡn, làm cho Jongho bật cười với em.

Sau đó, Hongjoong bước ra khỏi phòng sau khi sửa sang lại bản thân, khiến Jongho mở to mắt và Yeosang thì đứng sững tại chỗ, trong khi đó, Seonghwa lại nở một nụ cười rạng rỡ và tươi sáng nhất trên khuôn mặt khi cậu tiến về phía Hongjoong và ôm lấy anh.

"Joong~!", Seonghwa thốt lên một cách dễ thương, làm cho Hongjoong cười nhẹ và ôm lấy lưng cậu, vòng tay qua eo cậu.

"Oh, Hongjoong. E-Em nghĩ rằng anh đã về nhà--"

"Hongjoong?", Yeosang thì thầm không thể nghe được.

•~♤~•

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top