Truyện teen,hài,hắc bạchTác giả: wl_alone Tên:Hàn caTình trạng: Full 62 chươngBản gốc được đăng trên wattpadB/s: truyện au viết có rất nhiều lỗi nhưng au lại rất lười không có thời gian sửa lỗi mong có bạn cố gắn dịch nha, và xin đừng nếm đá.Nội dung:Một cô gái 16 tuổi mất đi kí ức của mình chỉ biết tên mình là ai qua sợi dậy chuyền đeo trên cổ.Một chàng trai một thiếu gia 16 tuổi lạnh lùng.Bở vì sự thương hại đối với cô hầu gái đáng thương mà đưa cô hầu theo về Việt Nam..Nhưng ai biết được từ sự thương hại đã trở thành tình yêu từ lúc nào?Tình yêu biến cậu thiếu gia lạnh lùng thành 1 chàng hề chỉ để osin của mình được cười nhưng ai ngờ người ấy lại phủ phàng như vậy bên hắn chưa bao giờ có 1 nụ cười..Nó osin lạnh lùng nhất vô cảm thất mà hắn từ gặp..nó làm hắn đau lòng rồi lại phủ phàng bỏ đi khi kí ức của nó quay về..Đề rồi khi 2 người gặp lại chỉ còn là 2 người xa lạ 2 đường thẳng song song không bao giờ trùng nhau...............…
Tình Nhân Của Tổng Tài - Khúc Bạch Thần Quân Tác giả: Khúc Bạch Thần Quân Thể loại: Hiện đại, nhất kiến chung tình, HE Tình trạng: Sẽ cố gắng hai ngày 1 chương Nhân vật chính: Giang Trần Nhi x Trần Hiểu Nhược Phối hợp: Hà Vân, Hồng Nhi, Trần Hiểu Mộng, Lâm Vấn Vấn, Dương Khiêm, Long Tú Lệ... Văn Án Nàng là một mực chờ đợi người yêu suốt ba năm trời. Chịu nhiều uất ức thiếu hụt về tình cảm, nhưng vẫn chịu đựng. Một mực chờ đợi người yêu quay về. Nhưng khi đợi được rồi lại phải nhận được một kết cục không ngờ tới nhất.... Thất vọng về người yêu, nàng quyết định làm những chuyện trước kia chưa bao giờ làm để mua vui cho bản thân. Khiến bản thân quên đi người đã làm nàng đau khổ chờ đợi suốt ba năm Nàng là tổng tài một công ty đa quốc gia, một con người chỉ biết làm việc và không biết đến thứ gì gọi là tình cảm yêu thương là gì. Cho đến khi gặp được nàng, người khiến nàng bận tâm, để ý hơn cả công việc. Một người có vẻ ngoài cứng rắn mạnh mẽ, nhưng thâm tâm thì mềm yếu. Người làm nàng biết cảm giác yêu là gì và cũng khiến nàng biết khi yêu nó trái tim sẽ đau như thế nào. Một người có một nỗi đau vô tận, khép mình không tin vào tình yêu. Một người chỉ biết đến công việc. Cả hai rồi sẽ làm như thế nào để có thể yêu và hiểu được con tim của đối phương…
Bên trong căn phòng sang trọng, một cô gái thân thể trần truồng bị treo trên không trung, ngọn roi vô tình từng chập, từng chập rơi vào trên da thịt trắng nõn. Đôi mắt hắn bén nhọn sáng quắc, lời nói lạnh tanh từ môi mỏng phun ra: "Nói, nghiệt chủng trong bụng cô là của ai?" Ninh Tự Thủy suy yếu, không còn chút hơi sức, giọng điệu kiên quyết: "Nghiệt chủng là của anh!" "Nếu không chịu nói, thì cô mang theo nghiệt chủng của mình cùng nhau xuống Địa ngục". Hắn ở bên trong thư phòng thân mật với người khác, cô chân trần bước qua năm thước lửa than ra đi, mới phát hiện ...... từ trước đến giờ, cô không có cách nào, không ngừng yêu thương hắn. Trong bệnh viện, cõi lòng cô đầy mong đợi hắn xuất hiện, cô cho rằng hắn sẽ quan tâm mình, nhưng cô không nghĩ đến, rốt cuộc ......... Đầu ngón tay của hắn xẹt qua da thịt non mềm của đứa trẻ, cười lạnh: "Cô nhìn xem, vóc dáng của nó rất giống cô ............ cũng hèn mọn như nhau". "Đừng . . . . . ." Thân thể nhỏ bé từ trời cao cấp tốc rơi xuống, máu tanh trào ra lạnh lẽo, so với pháo hoa càng lạnh lẽo hơn. Ba năm hôn nhân triền miên hoan ái, nỗ lực hết mình, đổi lấy cũng chỉ là sự trả thù điên cuồng của hắn, tổn thương, đổ vỡ. Lễ đính hôn ngày đó, hắn trả lời phỏng vấn trên TV, tin tức truyền trực tiếp hình ảnh của hắn và cô dâu vô cùng ân ái mà ở trong phòng tắm, nơi nơi đầy máu tươi, cô dùng phương thức đoạn tuyệt ........... dùng máu tươi của mình để rửa sạch, xóa hết ba năm tình cảm. . . . . . Hy Yên giới thiệu vắn tắt văn án, tên sách, nghe nói nội dung cũng không tệ lắm!…
Tên gốc: 卿本包袱 Tác giả: Nhĩ Nghiên Edit: Zinny Thể loại: Cổ đại, hài. Câu chuyện về một đứa con bị bỏ rơi cùng một sát thủ máu lạnh lưu lạc. Thẩm Thế Liên lớn lên tại một vùng vịnh hẻo lánh, cả đời không gặp được mấy nam nhân. Ngày gặp Phượng Thất Thiềm, hắn cầm quỷ kiếm, đứng ở đầu dốc, máu đỏ tươi nhuộm đầy đất vịnh, hờ hững nói một câu "Trốn nhiều năm như vậy, sống cũng đủ rồi." khiến lòng nàng lạnh toát. Kỳ thật nàng muốn nói, "Tiên sinh, ta chỉ đi ngang qua thôi mà."…