𝐊𝐮𝐫𝐨𝐨 𝐓𝐞𝐭𝐬𝐮𝐫𝐨𝐮 [ 𝐛𝐢𝐫𝐭𝐡𝐝𝐚𝐲 𝐩𝐫𝐞𝐬𝐞𝐧𝐭 ]


◛⑅·˚ ༘ ♡

Tình yêu của Y/n và Tetsurou được ví như một câu chuyện ngôn tình với một cái kết có hậu. Hai người họ yêu nhau từ hồi còn học Cao Trung cho tới giờ. 5 năm yêu nhau rồi kết hôn được 4 năm và đã có cho mình một cô con gái, dường như tình cảm của họ vẫn chẳng hề thay đổi là bao so với những ngày đầu mới yêu.

Chỉ vài ngày nữa thôi là sinh nhật của Y/n nhưng Tetsuro lại phải đi công tác mất mấy ngày liền nên anh sợ không về kịp sinh nhật em. Biết rằng dạo này anh rất bận nên Y/n cũng chỉ đành thông cảm cho anh. 

Tetsuro đã đi công tác được năm ngày rồi. Anh vẫn thường xuyên gọi điện về cho hai mẹ con em ở nhà để hỏi thăm cũng như tâm sự với hai mẹ con một chút. Tuy bị lệch múi giờ nhưng anh vẫn cố gắng gọi về một phần vì muốn an ủi, phần còn lại là vì nhớ hai người ở nhà. 

Cô con gái của hai người rất ngoan ngoãn và lễ phép. Thường thì khi đi học về, con bé sẽ phụ giúp mẹ một số việc lặt vặt như lấy rau củ ra khỏi tủ lạnh hay gấp quần áo phụ mẹ. Đứa trẻ này giống y đúc Y/n hồi bé nên Tetsuro bị cho ra rìa, lúc nào cũng đòi em cho thêm một đứa nữa giống anh.

Hôm nay là sinh nhật của Y/n. Tetsuro vẫn chưa về. Dù là ngày sinh nhật đi chăng nữa thì nó vẫn chỉ là ngày thường mà thôi. Y/n đi làm ca sáng, được đồng nghiệp chúc mừng sinh nhật và còn được đích thân trưởng phòng tặng bánh cho nữa. Chiều về thì em có đi cafe với hội bạn thân cấp ba. Mấy người họ cũng đã chuẩn bị sẵn quà cho em nữa. 

Nhưng Y/n vẫn chẳng thấy anh gọi về hay chỉ đơn giản là nhắn tin chúc em. Cho rằng anh bận việc nên quên mất hoặc như nào đấy, Y/n đành nhún vai bỏ qua. Với đống quà tặng mà cả ngày nay em nhận được thì chắc cũng không quá tệ cho một ngày sinh nhật không có anh đâu nhỉ. 

Y/n về đến nhà, cô con gái thấy mẹ về thì nhanh chóng ra đón mẹ. Rồi cô bé lại dắt tay mẹ, nhanh chóng rời khỏi căn nhà để đi đến chỗ nào đó. 

"Hanako! Chậm thôi con. Chúng ta đang đi đâu thế?"

"Đến nơi mẹ sẽ biết ạ." 

Y/n đành phải thuận theo con bé, để đứa nhỏ kéo mình đi đến nơi nào không hay. Em nhìn dọc theo hai bên đường, cảnh tượng có chút quen thuộc nhưng em lại chẳng nhớ nổi nơi này là đâu. Đến nơi thì hai người cũng đã hết cả hơi. Trước mắt em là cây hoa anh đào to lớn đang rung rinh trước gió. Vài ba bông hoa nở rộ để rồi những cánh hoa ấy cuốn bay theo chiều gió. 

"Chỗ này quen quá." Y/n thầm nghĩ như vậy. 

"Hanako tìm được cái cây này lúc con đi học về nên muốn dẫn mẹ ra đấy phải không. Hanako ngoan quá!" Y/n cúi xuống hôn lên trán cô con gái. 

"Mẹ nhìn kìa. Có cái hay hơn cho mẹ xem đấy." Con bé chỉ về phía cây anh đào, ra hiệu cho mẹ nhìn theo hướng tay nó chỉ.

Y/n nhìn theo, em bất ngờ và xúc động vô cùng.  

Tetsuro của em đã về. Trên tay anh đang là chiếc bánh sinh nhật cùng với một bó hoa hồng đỏ, dần dần bước về phía em. 

"Tadaaa. Em thấy sao về quà sinh nhật năm nay. Bất ngờ chứ?"

Thật ra thì anh đã bàn vụ này với với con gái anh rồi. Hai người họ lừa Y/n rằng Tetsuro sẽ đi công tác nên không về kịp sinh nhật em rồi lén lút về nước sớm hơn dự kiến, âm thầm tổ chức sinh nhật cho em. Y/n xúc động không nói lên lời. Cứ ngỡ rằng năm nay sẽ đón sinh nhật cùng con gái thôi ai ngờ lại thấy chồng mình về bất ngờ đến như này. 

"Đồ xấu xa, đáng ghét, chết tiệt nhà anh. Dám lừa tôi." 

Em chạy tới ôm lấy Tetsuro, khóc nức nở rồi mắng anh khi biết mình bị anh lừa cho một cú đau đớn. Tetsuro cứ cười khúc khích, hôn chóc lên trán em một cái.

"Thôi mà anh xin lỗi. Ngoan nào, đừng khóc nữa. Bé con đang nhìn chúng ta kia kìa."

Giờ mới để ý đứa con nhỏ mặt phụng phịu khi thấy mẹ làm nũng với ba của nó. Em lại gần con, cốc nhẹ vào đầu cô bé một cái. 

"Cho chừa cái tội thông đồng với ba nhá."

Tetsuro cười hiền, anh thắp nến cho chiếc bánh rồi hai bố con họ bắt đầu hát bài chúc mừng sinh nhật. 

"Happy birthday to you
Happy birthday to you
Happy birthday, happy birthday and the start burn tonight
Happy birthday to you
Happy birthday to you
Happy birthday, happy birthday, happy birthday to you"

Y/n thổi nến sau khi kết thúc tiếng hát của hai bố con. Hai người vỗ tay xong rồi bắt đầu sửa soạn lại đồ đạc để về nhà ăn bánh kem. Y/n cứ đứng nhìn cái cây hoa đào.

"Y/n, em quên nơi này rồi ư? Đây là nơi anh nói lời yêu lần đầu tiên với em đó. Em nỡ lòng nào lại quên mất chúng ư?"

Nghe anh nói xong, Y/n mới giật mình nhận ra nơi này. Thảo nào em cứ thấy chúng quen thuộc mà chẳng nhớ nổi đây là đâu. Y/n mỉm cười khi những dòng kí ức năm xưa bỗng ùa về trong tâm trí em.

Đó là một ngày nắng đẹp trời trong. Kuroo rủ em đi chơi cho thư thả đầu óc sau kì thi cuối kì vừa diễn ra. Hôm đấy không quá nắng, những chòm mây trắng buốt trôi lơ lửng như đang tô điểm thêm cho bầu trời trong xanh. Hai đứa ngồi xuống một gốc cây anh đào, cùng nhau tán gẫu những chuyện trên trời dưới biển. Lúc đó thật vui. Rồi cũng chẳng biết vì sao hai đứa tự dưng lại im lắng, nhìn xa xăm về phía trước.

"Y/n này."Kuroo lên tiếng, phá tan bầu không khí ngột ngạt của cả hai.

"Ơi." Y/n đáp lại. 

"Chúng ta vừa học về Metan phải không?" 

"Ừ đúng vậy. Bài đó khó chết đi được."

"CH4 là Metan còn tớ chỉ mê cậu mà thôi."

Đột nhiên gò má của người thiếu nữ bỗng ửng đỏ, trái tim nhỏ bé đập loạn lên, thổn thức người con trai mà em đã mang trong lòng mình một tấm chân tình dành cho cậu. Ai ngờ lại được cậu ấy trực tiếp thổ lộ với em, khiến em hơi có hơi ngỡ ngàng. Kuroo không nói gì, chỉ nhìn em rồi mỉm cười, xoa đầu em. Cậu đứng phắt dậy, mắt vẫn hướng về nơi phương xa, dường như có chút chua xót khi không thấy người cậu yêu phản hồi lại lời tỏ tình của cậu. 

"Kuroo...Tớ...Tớ đồng ý. "

Một lời nói có thể khiến cho Kuroo có thế ngay lập tức bay tút lên cao vì sung sướng. Cuối cùng cậu ấy đã có được em, người con gái cậu nguyện cả đời yêu thương chăm sóc. 

Lúc đó, thế giới mất đi 2 người cô đơn. 

"Mẹ....Mẹ ơi....MẸ ƠIIII"

Y/n rời khỏi dòng suy nghĩ của em, trở về với hiện thực, lúc này bé con đang í ới gọi em muốn nói điều gì đó. 

"Ơi mẹ đây. Sao thế con?"

"Con gọi mẹ mãi mà mẹ chẳng nghe gì cả. Chúng ta về thôi."

"Ừm, được thôi." 

Gia đình ba người nắm tay nhau đi về nhà. Họ nói chuyện với nhau về mọi thứ trên đời này. Bỗng Y/n nhớ ra một điều gì đó, bảo hai bố con đứng lại chờ em một chút.

"Em có quà này cho anh này. Mới vừa có sáng nay thôi đây." 

Em đưa cho Tetsuro một hộp quà nhỏ, yêu cầu anh mở ra luôn. Anh dù chẳng hiểu gì nhưng vẫn làm theo lời của em. 

"Thật ư?" Tetsuro hỏi.

"Thật." 

Anh không giấu nổi nụ cười của mình, trực tiếp ôm em vào lòng rồi hôn lên khắp khuôn mặt của em. Đứa nhỏ không hiểu chuyện gì đang xảy ra, kéo kéo tay áo của ba nó, hiếu kì xem xem có chuyện gì. Tetsuro thấy bé con kéo áo anh, anh bế đứa bé vào lòng, hôn một cái thật kêu vào má của con, vui mừng báo tin vui cho cô con gái. 

"Con sắp được làm chị rồi. Hanako sắp có em rồi."

Đôi mắt của con bé bỗng chốc mở to ra, vui mừng ríu rít vì nó sắp có một đứa em để chơi cùng. Hai bố con họ ôm hôn em thắm thiết giữa đường lớn, hoan hỉ trước tin vui mà em mới báo cho họ biết. 

Vậy là một nhà ba người luôn đầy ắp tiếng cười sắp chào đón thêm thành viên thứ tư rồi.

◛⑅·˚ ༘ ♡

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top