Chap 47: Cuối cùng thầy cũng đến !!


Chương 47: Cuối cùng thầy cũng tới!

Tác giả: Bách Cốc Trăn Trăn
Chỉnh sửa viên: Tiểu Linh
-----

Tô Hà cảm thấy trong không khí hỗn loạn có tiếng chuông di động,

Hai người kia thực hoảng, Tô Hà cho rằng bọn họ đã chịu kinh sợ, nhưng mà cũng không có,

Treo điện thoại, người nọ lại nhắc nhở một lần,

“Hổ ca, có điện thoại, đi nhanh đi …”

Chính là chủ nhân gặp được cái loại háo sắc không muốn sống, chẳng sợ uy hiếp, nhắc nhở, trong tay động tác một giây đều không có ngừng lại,

“Đi cái gì mà đi! Đánh nhanh thắng nhanh …”

Nói, lại xé quần áo của Tô Hà!

Tô Hà liều mạng thét chói tai,
Lúc nàng tuyệt vọng nhất, dường như đã rơi vào trong bóng tối, bỗng nhiên một ánh đèn xe mạnh mẽ từ xa đi tới !!

Xa xa có âm thanh cửa ô tô mở ra, không phải chỉ có một chiếc...

Người nọ nhìn, lập tức luống cuống, hô to,

“Hổ ca, có người tới! Đi, đi mau!”

Tên đó nhíu mày dùng tay chặn đôi mắt một chút, lại tập trung nhìn vào, quả nhiên! Năm cái xe hơi màu đen đồng thời mở ra!

Hai tên lưu manh theo bản năng rút chân chính là chạy, ai ngờ còn chưa chạy được vài bước, Tô Hà liền nghe thấy truyền đến “Ai da ——” một tiếng,

Đầu gối bị một đá bằng 1 lực cực kỳ tàn nhẫn, giây tiếp theo, trực tiếp quỳ gối trên mặt đất!

Tô Hà vừa rồi lúc sợ hãi đã không nhịn xuống mà khóc lên, đôi mắt mông lung, thấy không rõ người tới là ai,

Không bao lâu, liền cảm thấy một cái thân ảnh màu đen chợt lóe mà qua,
Che ở trước mặt nàng, theo sát rơi xuống chính là một áo khoác tây trang nam nhân tràn đầy hơi thở nam tính!

“Không sao đâu !”

Trong bóng đêm, trầm thấp tiếng nói, tựa như mộng ảo,

Tô Hà sửng sốt một giây, giây tiếp theo, “Oa ——” một tiếng khóc ra tới ——
“Thầy Thương ... !!”
Oa oa oa
Thầy như thế nào mới đến vậy!

Thương Cảnh Mặc thừa dịp đem nữ hài từ trên mặt cỏ bế lên,

Nhìn nàng một thân chật vật quần áo rách nát, không cần đoán, cũng biết nàng vừa rồi đã trải qua cái gì,

“Có thể đi rồi ?”

Tô Hà gật gật đầu, thật cẩn thận, phát run từ trên mặt đất đứng lên,

“Chờ ta một lúc .”

Nam nhân tiếng nói nghe tới đặc biệt bình tĩnh, Tô Hà nói một tiếng “ Dạ...”, hoàn toàn không biết, bình tĩnh như vậy đến giống như thời tiết, bề ngoài yên bề, ấp ủ bên trong chính là cả một trời mưa rền gió dữ!

Hai tên bảo tiêu nhìn lén một chút thấy nhiều người như vậy, rốt cuộc cảm thấy sợ...

Thẳng đến thân ảnh Thương Cảnh Mặc giống Tu La* tẩm ở trong đêm đen đứng ở trước mặt, bọn họ lập tức bắt đầu quỳ xuống đất xin tha,

“Thực xin lỗi, thực xin lỗi, chúng ta không phải cố ý …”

“Aaaaa ——”
Thê lương thét chói tai cắt qua đêm tối,

Thương Cảnh Mặc căn bản không có cho hắn cơ hội giải thích,

Màu đen, cao cấp, không nhiễm một tia bụi bặm giày da thủ công trực tiếp dẫm lên trên cẳng chân hắn, đau tới người nọ cả người cũng run rẩy,

Hắn dùng đều là xảo lực , bởi vậy không có gì đặc biệt khi sức lực của động tác lớn đến như vậy....

Cả người nhìn qua, tàn khốc lại ưu nhã,

“Ai phái các ngươi làm như vậy, hả?”

“ Xin tha mạng…”

“A ——”
Lại là một cái thét chói tai,

Nếu còn như vậy, người kia chỉ sợ mạng sẽ không còn...

Thét chói tai đến như vậy quá tê tâm liệt phế, Tô Hà nghe xong một cái run rẩy,

Giang phong từng trận, nàng rốt cuộc rốt cuộc chịu không được liền đi xuống, cất bước nhìn Thương Cảnh Mặc chạy qua đây...

“Thầy Thương ! Thôi bỏ đi! Chúng ta đi thôi!”

Tô Hà nước mắt chưa từng ngừng lại, một phen từ phía sau gắt gao mà ôm lấy eo Thương Cảnh Mặc,

Nam nhân cả người đều dị thường căng chặt, cái loại này là tức giận đến cực hạn mãnh liệt, hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của Tô Hà !

“Trợ lý Hách.”

“ Dạ, Thương tổng.”
Một bên trợ lý Hách cúi đầu,

“ Đưa Tô Hà đi.”

“ Dạ, Thương tổng.”

Trợ lý Hách tất cung tất kính mà nói xong, sau đó, liền tới chuẩn bị đưa Tô Hà đi...

Tô Hà gắt gao ôm lấy Thương Cảnh Mặc,

“ Thầy ơi, chúng ta đi thôi, ngài sẽ đánh chết hắn mất…”

“Tô đồng học, chúng ta đi thôi.” Một bên trợ lý Hách khuyên bảo Tô Hà, chính là nữ hài hoàn toàn làm như không nghe thấy.

“ Thầy Thương …”

“Trợ lý Hách.”

Ba chữ, đã có điểm không kiên nhẫn. Trợ lý Hách biết dùng miệng nói là vô dụng, chỉ có thể nói một câu “ Thứ lễ ”, sau đó dùng lực, đem Tô Hà kéo đi,

“ Thầy Thương —— Thầy Thương  ——”

Tô Hà bị kéo đi, một chút, từ trong lòng lan tràn ra xưa nay chưa từng có khủng hoảng,

Trong đêm đen Thương Cảnh Mặc bóng dáng vẫn rõ ràng như thế...

Càng ngày càng xa, từng trận thét tê tâm liệt phế thật chói tai không dứt !

Nam nhân sát khí hừng hực từ trên người lộ ra!
……

Trên xe,
Tô Hà vẫn là không yên tâm,
Trợ lý Hách cũng không đem xe chạy đi, chỉ dừng lại ở đây chờ...

Tô Hà giống như có thể nghe được động tĩnh bên kia, chính là cẩn thận nghe, cái gì cũng nghe không đến,

Tô Hà lại nghĩ tới câu nói kia của Tô Lệ .

[ Ba hiện tại đang tranh cử chức Tỉnh trưởng, ngươi hôm nay tốt nhất không được ra mặt, lập tức phải đi! ]
[ Nếu không, ngươi biết rõ ta và mẹ sẽ không bỏ qua cho ngươi! ]
……

“Trợ lý Hách, “

Tô Hà càng nghĩ càng lo lắng,

“ Thầy Thương … Có khi nào đem người kia đánh chết luôn không?”

Nàng thật sự chưa thấy qua bộ dáng Thương Cảnh Mặc như vậy, trong ấn tượng của nàng về Thương Cảnh Mặc, chưa bao giờ nói cười, không có cảm xúc...

Lạnh như băng bề ngoài hạ chưa bao giờ sẽ đem tình cảm yêu thích biểu lộ bên ngoài,

Cho nên đêm nay mất khống chế, làm nàng cảm thấy, dị thường hoảng sợ,

Trợ lý Hách ngồi ở trên ghế điều khiển, đối với câu hỏi này của Tô Hà, lắc lắc đầu,

“Không biết nữa …”
“Ta chỉ biết là, lúc ấy Thương tổng ở trong yến hội phát hiện ngươi không thấy, thực sốt ruột.”
……

Ngân Than.
Tô Hà trở lại nơi này đã là 11 giờ đêm,

Thương Cảnh Mặc cùng nàng trở về, dọc theo đường đi nam nhân sắc mặt đều âm trầm đáng sợ,

Tô Hà có điểm sợ hãi hắn như vậy, dọc theo đường đi cũng không dám hỏi câu gì...

Không dám hỏi hắn đem người kia cuối cùng thế nào, cũng không dám hỏi hắn rốt cuộc là muốn đi đâu,

Kết quả cuối cùng, chính là một đường tới Ngân Than,

“ Thầy Thương …”

Xuống xe, đi ở trong hành lang...

Tô Hà biệt biệt nữu nữu, nho nhỏ thân thể quần áo bị phá rách nát sam,

Nam nhân không nói một lời, đi ở phía trước...

Tô Hà sợ hãi, không dám nói lời nào,
Thang máy đã tới tầng cao nhất.

“ Thầy Thương …”

“Có vào hay không ?”

Đứng ở cửa nhà thầy giáo, Tô Hà nhấp nhấp môi,

Không có cách nào, chỉ có thể đi vào trong,

Vừa vào cửa,
“ Ô ——”
Tô Hà liền cảm thấy che trời lấp đất một cái xoay tròn,

Nữ hài hai mắt mạch trợn to, cả người bị “Phanh” đè ở trên vách tường!

Thương Cảnh Mặc một phen trực tiếp đem nàng kéo vào tới, mặt khác một bàn tay dùng sức “Phanh” đóng cửa, làm này hết thảy thời điểm, nam nhân đều không có ngần ngại mà hôn nàng..!!

Tô Hà cả người kinh hồn chưa định, duỗi tay liều mạng ngăn cản, kết quả hai tay bị nam nhân bắt chéo ở sau lưng,

Thương Cảnh Mặc như là bị ma nhập...  đêm nay hắn, phá lệ khác thường,

Nam nhân mang lửa giận đều phát tiết ở trên người nàng,

Tô Hà vài cái vướng khó tránh khỏi bị đau, khẽ gọi,

“ Thầy muốn làm gì vậy, aaa …”

Nam nhân ở giữa cổ nàng phun nhiệt khí, “Bọn họ vừa rồi đụng tới nơi nào của ngươi, hả?”

“Không có …”

Tô Hà mới thoát thân từ trong lúc nguy hiểm,

Hiện tại Thương Cảnh Mặc lại như vậy đối nàng, khẳng định là lòng còn sợ hãi,

Nhưng là không biết vì cái gì, so sánh vừa rồi cái ghê tởm kia chạm vào, nàng thật chán ghét đến nôn ói, hiện tại Thương Cảnh Mặc, ngược lại làm nàng còn không có phản cảm như vậy...

Tựa hồ là đã quen thuộc vài lần cùng hắn tiếp xúc thân mật, thậm chí, còn có một chút cảm giác thả lỏng,

“Nói đi ! ”

Nam nhân thanh âm trầm thấp khàn khàn,

“Không, không có …”

Tô Hà khẩn trương, “ Thầy Thương …”
Nữ hài lo sợ bất an, “ Em, em phải tắm rửa…”

Nàng cái khó ló cái khôn, chỉ có thể lấy cái cớ này trốn đi,

Cơ bản cho rằng Thương Cảnh Mặc sẽ không bỏ qua nàng, ai ngờ nam nhân thế nhưng thật sự liền buông tay,

Bàn tay từ nơi mềm mại trong quần áo lấy ra,

Ở nàng bên hông thịt non kháp một phen,

“Đi đi. ”

Tô Hà mặt đỏ lên,
Như thế nào đều cảm thấy đây là một cái động tác quá mức tình sắc, đỏ mặt liền nhìn phòng tắm mà đi tới.
……

Vòng đi vòng lại, vẫn là về tới Ngân Than.

Tô Hà cảm thấy chính mình thật không nên ở nhà thầy giáo như vậy,

Nhưng là, hôm nay vừa mới gặp phải người xấu, nàng khẳng định không dám ở một mình nữa !
……

Trong phòng tắm,
Tô Hà đem chính mình thoát y, trống trơn trước sau, không ngần ngại mà nằm vào bồn tắm,

Phòng tắm, ánh đèn bị điều đến gãi đúng chỗ ngứa,

Tinh dầu hương khí từng đợt mê người,

Cả người Tô Hà đều nổi trong bồn tắm cao cấp to lớn, ấm áp dòng nước bao quanh nàng,
Rửa sạch sẽ,

Đem tất cả chỗ không thoải mái, đều rửa sạch sẽ.

Phao phao, bốc hơi nóng ấm khiến cho Tô Hà bắt đầu nổi lên cơn buồn ngủ,

Nữ hài ý thức chậm rãi mơ hồ,
Không biết qua bao lâu, trực tiếp ngủ ở bồn tắm.
……

" Bình "
Đột ngột thanh âm làm Tô Hà lập tức trong lúc ngủ mơ bừng tỉnh,

Nữ hài hoảng sợ trợn mắt, nhìn đến nam nhân đang tiến vào, nháy mắt ôm chính mình thét chói tai, “A!!! ————”

Cửa, nam nhân mặt vô biểu tình mà đứng, hắc bạch trang phục lạnh như băng sương, lạnh như băng mà nhìn nàng,

“Đi ra ngoài!”
Tô Hà liều mạng ôm lấy mình, thét to.

Nhưng là vẫn như cũ có rất nhiều cảnh xuân lộ ra.

Thương Cảnh Mặc không nói một lời mà nhìn nàng,

Ánh mắt từ toàn thân nàng trên dưới một tấc đều dụ hoặc...

Hầu kết, bắt đầu nhanh chóng trên dưới hoạt động...

[...]

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top