Chap 34: Trời đánh tránh bữa ăn ?!

Chương 34: Trời đánh tránh bữa ăn ?!

Tác giả: Bách Cốc Trăn Trăn
Edit: Tiểu Linh
___

Tô Hà không thể tin tưởng mà nhìn màn hình,

“ Sao… sao lại có bài đăng ở trang của Thượng Thành đại học ??”

Là kẻ điên nào đã chụp lén nàng bị tên vô lại kia đến gần, còn lan truyền?

Nam nhân một phen đem điện thoại thu lại, châm chọc mỉa mai,

“Còn biết mất mặt sao? Ta cho rằng ngươi cùng nam nhân ăn cơm, ăn vui đến quên cả trời đất.”

Tô Hà lông mày nhíu chặt, qua vài giây, thận trọng mà nói,

“ Thầy Thương, em thật mong thầy giúp em một chuyện.”

Thương Cảnh Mặc không nói lời nào, chỉ là lạnh lùng mà nhìn nàng.

Tô Hà siết chặt nắm tay,

“ Em muốn biết, là ai ở sau lưng năm lần bảy lượt làm những chuyện này!”
……

Thương Cảnh Mặc không có cự tuyệt thỉnh cầu này của Tô Hà, nhưng cũng không đáp ứng.

Tô Hà lúc này đây cũng là cùng đường, ở một phen năn nỉ ỉ ôi, rốt cuộc làm nam nhân đồng ý gọi người tra ra ai làm chuyện này.

“Ta có thể giúp ngươi,” nam nhân nói, ngữ khí hờ hững,

“Nhưng là ta chỉ cho ngươi một giờ, một giờ sau, ta không rảnh.”

“A?? Chính là… ”

Chính là, Hách Nhiên ca ca còn ở ghế chờ nàng a!

Tô Hà khó xử mà cắn môi,

Quay đầu lại nhìn thoáng qua, tựa hồ còn có thể nhìn thấy, ở trên sô pha, Hách Nhiên như ẩn như hiện ấm áp cười…

Thương Cảnh Mặc xem bộ dáng dự trong mắt nàng, cười lạnh,

“Nếu ngươi còn có chuyện quan trọng, vậy quên đi ——”

“Ai, không, từ từ ——”

Tô Hà tay nhỏ vội vàng kéo lên hắn,

“ Em… phải nói với anh Hách Nhiên 1 tiếng …”
……

Sô pha.
Tô Hà cúi đầu đẩy ra hai phiến cửa cổ phong,

Hách Nhiên vẫn ngồi chỗ đó, nhìn nàng, khí phách tỏa ra như tắm mình trong gió xuân tươi cười,

“ Xong việc rồi ?”

Tô Hà gật gật đầu, có chút khó có thể mở miệng,

“Cái kia, anh Hách Nhiên.…”

“Thực xin lỗi, em bỗng nhiên lâm thời… Ra điểm sự tình, thực khó giải quyết… Khả năng…Không thể cùng nhau ăn cơm …”

Nữ hài nói đến câu “Không thể cùng nhau ăn cơm”, nam nhân đáy mắt thần sắc có như vậy một giây không rõ ràng ảm đạm.

Bất quá thực mau, hắn vẫn là ôn nhu hỏi,

“Xảy ra chuyện gì? Có phải là chuyện khó xử, có cần anh giúp không ?”

“Không, không cần!” Tô Hà lập tức thụ sủng nhược kinh mà lắc đầu, nàng đã thả bồ câu của Hách Nhiên, như thế nào còn dám phiền toái hắn,

“Không cần đâu, em đã liên hệ với thầy giáo cùng trường học, chỉ có thể nói lúc này đây thật sự rất xin lỗi anh… Lần sau tuyệt đối mời anh cùng nhau ăn cơm!”

Thình lình nhìn nữ hài trịnh trọng chuyện lạ bộ dáng, buồn cười, điệu cười cưng chiều...

“Nha đầu ngốc, cùng nhau ăn cơm có thể có, mời khách liền không cần —— cùng nhau tới chơi, nơi nào có đạo lý để nữ nhân trả tiền.”

Ô ô ô.
Tô Hà nghe hắn như thế nói, tâm đều mau mềm thành dương xuân thủy!

Hách Nhiên ca thật tốt, lần sau có cơ hội, nàng nhất định phải đáp tạ hắn thật thật tốt!

Tô Hà nghĩ, gật gật đầu, liền xoay người một lần nữa đóng cửa đi ra ngoài.

Tuy rằng lúc này đây nàng thả hắn bồ câu, nàng thực áy náy, nhưng là “Diễm chiếu môn” loại sự tình này, cũng là thành thật không thể trì hoãn.

Từ ghế lô ra tới, cũng không biết Thương Cảnh Mặc có phải hay không nghe được bọn họ đối thoại. Khuôn mặt tuấn tú lên mặt sắc vẫn luôn không được tốt xem.

Thẳng đến lúc ở trên xe, Thương Cảnh Mặc cũng nhìn nàng thật lạnh lẽo,

Tô Hà nhìn dũng mãnh vào dòng xe cộ Maybach, rốt cuộc nhẫn không đi xuống lạnh băng không khí, tiểu tâm mà mở miệng,

“Cái kia… thầy Thương, chúng ta đi nơi nào a?”

Trên ghế điều khiển, nam nhân lái xe, không để ý tới nàng,

“ Thầy…”

“Tìm kỹ thuật bộ, cho ngươi tra IP .”

“ Ách …”

IP nàng có biết đến, chính là kiểm tra người đã truyền tin tức.

Tô Hà như suy tư gì mà ngồi trên xe,

Thẳng đến, nhìn thấy xe dừng lại ở tập đoàn công ty đứng đầu Thượng Thành , nàng lập tức miệng mở to tròn như trứng gà !

[...]

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top