Chương 9: vào Lỗ Hổng Số 0

Sau khi người đàn ông đội mũ rời đi, căn phòng nhỏ của hai anh em nhà Wise trở lại vẻ yên tĩnh thường ngày, chỉ còn ánh đèn mờ tỏa xuống từng cuốn đĩa xếp gọn gàng trên kệ. Wise ngồi tựa vào ghế, hai tay đan lại trước mặt, ánh mắt nhìn chăm chăm vào khoảng không, trong khi Belle im lặng thu dọn mấy cốc nước trên bàn.

Dù người đàn ông kia chỉ đến trong chốc lát, nhưng lời nói của ông ta để lại một ấn tượng sâu sắc. Một cuộc điều tra kéo dài trong Lỗ Hổng Số 0 – thứ được xem là một khu vực đầy nguy hiểm nhưng cũng ẩn chứa vô số bí mật. Và quan trọng hơn, họ đã được đặc cách tham gia, một cơ hội không phải ai cũng có được.

Hai anh em ngồi thảo luận hồi lâu, nhưng cuối cùng quyết định tạm gác lại chuyện này đến sáng mai. Không phải vì họ xem nhẹ cơ hội, mà đơn giản, cả hai đều hiểu rằng một quyết định vội vàng trong đêm có thể dẫn đến hậu quả khó lường.

Khi ánh mặt trời buổi sáng chiếu xuyên qua cửa sổ, cả hai đã có một giấc ngủ đủ dài để suy nghĩ thông suốt. Trong căn bếp nhỏ, Belle bưng ra hai tách cà phê, đặt xuống bàn rồi ngồi đối diện Wise. Họ không cần nói nhiều, chỉ cần trao đổi ánh mắt là đã hiểu ý của nhau.

Dù nguy hiểm, nhưng đây là cơ hội để Wise khám phá thêm về Lỗ Hổng và những điều bí mật xoay quanh nó – thứ mà anh luôn tò mò từ khi trở thành Người Kết Nối. Và với Belle, việc hỗ trợ từ xa không chỉ giúp cô yên tâm phần nào, mà còn cho phép cô tham gia gián tiếp vào cuộc hành trình này.

Quyết định đã rõ. Wise sẽ là người tham gia vào đội điều tra với tư cách thuê bên ngoài, còn Belle sẽ ở lại nhà, sử dụng hệ thống liên lạc để hỗ trợ anh khi cần.

Sau bữa sáng, Wise chuẩn bị mọi thứ cần thiết, kiểm tra lại thiết bị liên lạc và lấy theo một con Bangboo nhỏ – người bạn đồng hành quen thuộc trong những nhiệm vụ trước đây. Anh bước ra khỏi cửa, quay lại vẫy tay với Belle trước khi rảo bước đến Đồn Scott.

Tòa nhà của Đồn Scott không lớn, nhưng mang một vẻ uy nghiêm với những bức tường xám và cửa kính trong suốt. Đứng ở quầy đăng ký, Wise trình bày mục đích đến đây, sau đó ký vào bản hợp đồng xác nhận tư cách thuê bên ngoài. Mọi thứ diễn ra nhanh chóng và suôn sẻ hơn anh nghĩ.

Khi vừa hoàn tất thủ tục, một giọng nói vang lên từ phía sau, thu hút sự chú ý của anh. Đó là một phụ nữ trẻ với mái tóc ngắn, sắc mặt bình tĩnh nhưng ánh mắt đầy quyết đoán. Cô là giám khảo sẽ ở bên cạnh anh suốt cuộc điều tra, nhanh chóng bắt chuyện với Wise. Dù không có nhiều thời gian để trao đổi, nhưng cả hai nhanh chóng nhận ra rằng họ sẽ trở thành đồng đội trong chuyến thám hiểm này.

Trước khi vào Lỗ Hổng Số 0, Wise được cấp một bộ thiết bị hỗ trợ – gồm bản đồ, máy quét năng lượng, và một số vật phẩm sơ cứu cơ bản. Anh đeo chiếc túi nhỏ lên vai, kiểm tra lại con Bangboo đang lơ lửng bên cạnh mình. Chú robot nhỏ như hiểu được sự nghiêm túc trong bầu không khí, ánh mắt phát ra ánh sáng xanh lục nhấp nháy.

Cánh cửa dẫn vào Lỗ Hổng Số 0 từ từ mở ra, để lộ một hành lang dài đầy ánh sáng chớp nhoáng và những ký hiệu kỳ lạ khắc trên tường. Wise và người đồng đội mới bước vào, bước chân hòa vào tiếng vang vọng trong không gian lạnh lẽo.

Chương 10: Dấu Hiệu Bất Thường

Trong lòng Lỗ Hổng Số 0, không khí vốn đã căng thẳng nay càng trở nên nặng nề hơn. Wise cùng đồng đội và giám khảo đang thận trọng di chuyển qua từng khu vực được đánh dấu trên bản đồ. Ánh sáng từ thiết bị theo dõi năng lượng chiếu lên tường những hình ảnh lấp lánh, tạo thành những hình khối kỳ lạ như đang sống động.

Bất chợt, âm thanh "tít tít" từ thiết bị đo năng lượng vang lên liên tục, phá vỡ sự tĩnh lặng trong không gian. Wise quay sang nhìn thiết bị trong tay nhỏ nhắn của mình, ánh mắt không giấu nổi sự tò mò.

"Thiết bị đang phát hiện điều gì vậy?" Wise lên tiếng, giọng đầy cẩn trọng.

Bangboo nhìn một lúc, ánh sáng từ đôi mắt tròn của nó chuyển sang màu đỏ, biểu thị mức độ nguy hiểm đang tăng lên. Nhưng câu hỏi của Wise không nhận được câu trả lời ngay lập tức.

Cô giám khảo – người luôn tỏ ra bình tĩnh và chuyên nghiệp từ đầu – giờ đây lại đang cầm chặt thiết bị đo, khuôn mặt cô đột nhiên biến sắc. Đôi mắt dán chặt vào màn hình nhỏ đang nhấp nháy liên tục, giống như cô vừa phát hiện ra điều gì đó ngoài sức tưởng tượng.

"Không thể nào..." cô lẩm bẩm, như thể không muốn tin vào những gì mình nhìn thấy.

Wise bước tới gần hơn, nhưng chưa kịp hỏi thêm thì thiết bị trong tay giám khảo phát ra tiếng rít cao, sau đó màn hình nhỏ bỗng bùng nổ, để lại những mảnh vỡ và tia lửa.

Tiếng nổ nhỏ ấy làm tất cả giật mình, nhưng điều khiến họ bàng hoàng hơn cả là biểu cảm trên khuôn mặt giám khảo. Cô đứng sững, ánh mắt từ từ nhìn lên trần của Lỗ Hổng, nơi không gian tối đen như mực đang trở nên bất thường.

Chương 11: Bóng Tối Bay Qua

Tiếng gầm rền vang, chấn động cả không gian trong Lỗ Hổng Số 0. Wise ngẩng đầu nhìn lên phía trên, nơi âm thanh vừa vọng lại. Ánh sáng nhợt nhạt từ các thiết bị xung quanh không đủ để chiếu rõ, nhưng bầu trời tối đen như bị khuấy động bởi một thứ gì đó to lớn và kinh hoàng.

"Âm thanh đó là gì?" Wise hỏi, giọng khẽ run.

Cô giám khảo không trả lời. Trong khoảnh khắc, ánh mắt cô lộ rõ vẻ kinh hãi, nhưng lập tức cô nắm lấy bàn tay ngắn ngủn của Bangboo và kéo nó cùng Wise về phía cầu thang dẫn xuống một khu vực thấp hơn.

"Âm thanh này..." Cô giám khảo khẽ lẩm bẩm, giọng run lẩy bẩy.

Wise bối rối quay lại, nhưng khi nhìn qua lan can cầu thang, anh chợt khựng lại. Bangboo, vốn luôn bình thản và nghịch ngợm, giờ đây đôi mắt sáng rực của nó mở lớn, tròn xoe vì kinh hoàng. Ở nơi rất xa, một bóng dáng khổng lồ đang di chuyển giữa không trung. Nó không hẳn là một sinh vật bình thường – hình dạng của nó mơ hồ, như bị bóng tối bao phủ, nhưng đôi mắt của nó lóe lên một ánh sáng lạnh lẽo, chết chóc.

Điều đáng sợ hơn là bóng dáng ấy không chỉ đang bay qua. Nó đang nhìn thẳng về phía Wise và giám khảo, như thể đã phát hiện ra họ từ lâu.

Giám khảo kéo mạnh Wise xuống bậc cầu thang và ôm chặt lấy anh. Hơi thở của cô dồn dập, nhưng giọng nói lại mang một cảm giác tuyệt vọng:

"Cẩn thận! Đừng để nó nhìn thấy! Chết tiệt... Không ngờ lại là cô ấy..."

Wise tròn mắt: "Cô ấy? Ý cô là sao? Đó là ai?"

Nhưng giám khảo không đáp. Toàn thân cô run rẩy, như thể chỉ cần mở miệng ra, cơn ác mộng này sẽ lập tức nuốt chửng họ.

Bóng tối dày đặc bỗng bao trùm lên họ. Không phải từ trần hang, mà là từ chính cái bóng khổng lồ đang di chuyển phía trên. Dù chỉ lướt qua, nó vẫn tạo ra một áp lực nặng nề, ép chặt không khí xung quanh.

Wise muốn ngẩng đầu lên nhìn rõ hơn, nhưng bàn tay giám khảo giữ chặt vai anh, không cho phép anh làm vậy.

"Đừng nhìn lên!" Cô giám khảo thì thầm, như một mệnh lệnh.

Bangboo cũng im lặng bất thường, ánh sáng trên người nó dần mờ đi, cố gắng giấu mình trong bóng tối.

Sau vài giây dài như cả thế kỷ, bóng đen khổng lồ ấy lướt qua họ và biến mất trong màn đêm. Không khí dần trở lại bình thường, nhưng cảm giác áp lực và sự rợn ngợp vẫn còn đọng lại.

Wise thở phào nhẹ nhõm, nhưng ánh mắt của anh không rời khỏi hướng bóng đen vừa biến mất.

Chương 12: Kiếm Ánh Sáng Xanh Dương

Sau khi bóng đen khổng lồ biến mất vào xa xăm, cả Wise và cô giám khảo thở phào nhẹ nhõm. Không ai dám ở lại nơi nguy hiểm thêm một giây nào nữa. Cả hai lặng lẽ rời khỏi khu vực vừa xảy ra sự kiện kinh hoàng, cố gắng giữ cho bước chân nhẹ nhất có thể.

Chỉ mới thoát được vài trăm mét, họ tìm được một chỗ kín đáo để ẩn nấp. Giám khảo kiểm tra xung quanh, còn Wise thì cẩn thận nhìn về phía sau, trái tim vẫn đập thình thịch.

"Trải nghiệm một lần như vậy..." Wise lầm bầm, "...đủ ám ảnh cả đời rồi!"

Giám khảo gật đầu đồng ý, nhưng trước khi kịp đáp lời, một âm thanh xé gió phát ra từ phía sau.

"Xẹt!"

Wise giật mình quay đầu lại, mắt mở to hoảng sợ. Những con Ethereal nhỏ - giống hệt như những sinh vật từng bay quanh con quái vật khổng lồ kia - đang lao đến, ánh sáng lập lòe kỳ dị trên thân thể chúng.

"Chết tiệt, không kịp phản ứng rồi!" Wise hét lên.

Những con Ethereal nhỏ với tốc độ kinh hoàng lao đến. Một trong số chúng chĩa mũi nhọn sáng rực về phía Wise, như thể muốn xuyên thủng anh. Cậu chỉ kịp lùi lại một bước, ánh mắt tràn đầy sự bất lực.

Bỗng nhiên, từ đâu đó, một luồng sáng xanh dương chói lòa lóe lên.

"Soạt!"

Một bóng người xuất hiện, di chuyển nhanh như tia chớp. Một thanh katana sắc bén được rút ra khỏi vỏ trong tích tắc, ánh sáng xanh dương từ lưỡi kiếm lướt qua không gian, chia cắt mọi thứ trong đường đi của nó.

Những con Ethereal nhỏ vừa định tấn công đã bị chém thành từng mảnh nhỏ, rơi xuống đất như những mảnh pha lê vỡ vụn. Ánh sáng trên người chúng lập tức tắt ngúm, trả lại sự tĩnh lặng cho không gian xung quanh.

Wise ngẩng đầu lên, ánh mắt không thể giấu nổi sự kinh ngạc. Trước mặt anh là một cô gái với đôi tai thú dựng lên đầy cảnh giác. Dáng người cô thanh mảnh, nhưng khí thế lại sắc bén và lạnh lùng như lưỡi kiếm mà cô vừa rút ra.

Cô gái tai thú cầm chặt thanh katana trong tay, đôi mắt sắc sảo nhìn quanh như để xác định không còn mối đe dọa nào nữa. Ánh sáng xanh dương từ thanh kiếm phản chiếu lên khuôn mặt nghiêm nghị của cô, càng làm tăng thêm vẻ bí ẩn và mạnh mẽ.

Chương 13: Đối Mặt Quái Vật

Cô gái thú nhân chưa kịp nói thêm lời nào đã bất ngờ xoay người, thanh katana trong tay vung lên một lần nữa, tạo nên một làn gió xanh lướt qua không gian. Cô lao đi với tốc độ kinh ngạc, như một cơn gió cuốn phăng mọi thứ trên đường chạy.

Wise đứng đó sững sờ, đôi mắt anh chỉ kịp nhìn thấy bóng lưng của cô gái thoắt ẩn thoắt hiện giữa các tòa kiến trúc đổ nát. Cô nhảy bật lên một tảng đá lớn, tiếp tục tăng tốc, hướng thẳng về phía con quái vật Ethereal to lớn mà cả hai vừa chạm trán trước đó.

"Cô ta... đang làm gì vậy?!" Wise lẩm bẩm, trái tim như nghẹt thở.

Trong khi đó, cách đó không xa, Phong lại đang thở dài một cách đầy bất lực.

Qua con mắt của Bangboo, cậu chứng kiến mọi thứ đang diễn ra. Nhìn thấy cô gái thú nhân với tốc độ kinh hoàng lao thẳng vào nguy hiểm, cậu chỉ biết gãi đầu ngao ngán.

"Thật chứ, cái thế giới này lúc nào cũng có người hùng thích làm mấy trò nguy hiểm vậy à? Còn mình thì phải ngồi đây mà rùng mình tóc gáy, sợ mất cả cục pin vì cái cảnh quái quỷ này..."

Phong ngao ngán tự nhủ: "Đúng là làm một chiếc điện thoại của nhân vật chính nghe thì có vẻ oai thật đấy, nhưng thực tế thì..."

Cậu dừng lại, rùng mình khi nhìn thấy bóng dáng khổng lồ của con Ethereal từ phía xa qua góc nhìn của Bangboo. Con quái vật như một ngọn núi di động, mỗi bước chân của nó làm mặt đất rung chuyển, và đôi mắt sáng rực của nó quét qua mọi thứ với sự hủy diệt.

Phong nuốt nước bọt. "Thôi nào, lạy trời đừng để mình rơi vào tình huống 'nhân chứng bất đắc dĩ' này. Mình còn chưa sống đủ lâu để thấy hồi kết đâu!"

Cô gái thú nhân đứng vững trên một mỏm đá cao, đối diện với con quái vật khổng lồ đang quay đầu lại, phát hiện ra cô. Con Ethereal gầm lên một tiếng rung trời, đôi mắt đỏ rực của nó tập trung hoàn toàn vào cô gái nhỏ bé đang cầm thanh katana sáng xanh.

Nhưng cô không hề nao núng. Ánh mắt sắc lạnh của cô như một lưỡi kiếm khác, sẵn sàng chém vào mọi nguy hiểm trước mặt. Cô siết chặt chuôi katana, chuẩn bị cho một trận chiến không cân sức.

Cơn gió mạnh ùa qua, cuốn lấy mái tóc và đôi tai thú của cô, nhưng cô vẫn đứng đó, bất động như một tượng đài thách thức con quái vật khổng lồ.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top