Trang nhật ký cũ sờn của Jongseong có viết " Bọn mình sẽ yêu nhau, cho đến khi chị không còn yêu em nữa. " Qua đến quyển nhật ký thứ ba, chỉ có vỏn vẹn vài dòng chữ trên một trang giấy cỡ lớn, giọng văn dí dỏm, Jongseong viết " Em chắc rằng ngày đó sẽ không đến đâu, vì chị yêu nhất quả đất này mà " Bắt đầu: 10/11/2021…
Tên truyện: Gai Hồng MềmTác giả: Tây Phương Kinh Tế HọcNhân vật chính: Lâm Tố x Đào Mục ChiThể loại: hiện đại - ngôn tình - 1V1 - HE - ngọt - cùng được chữa lành - chính kịchTình trạng: hoàn bản Trung, hoàn bản dịch, beta từ từ đã :3__Văn ánDịch: CP88Mang đi nơi khác vui lòng dẫn link hoặc ghi nguồn @CP88.-Lâm Tố là nữ nhiếp ảnh gia xinh đẹp có tiếng tăm trong giới nhiếp ảnh, cần mặt có mặt cần kỹ thuật có kỹ thuật, thế nhưng tính tình nóng nảy, tính cách lập dị, minh tinh lưu lượng nổi tiếng trong giới giải trí muốn mời hợp tác còn phải xem tâm trạng ngày hôm đó của cô thế nào.Một cô nàng Lâm Tố có cá tính là thế, ở trước mặt Đào Mục Chi cũng chỉ là một tiểu yêu thích làm nũng.Lầm Tố: Muốn hôn~Đào Mục Chi: Uống thuốc trước.---Lâm Tố mắc một chứng bệnh tâm lý rất nghiêm trọng, cô từng nghĩ mình sẽ cứ thế này mà chết đi. Sự xuất hiện của Đào Mục Chi, cứu vớt linh hồn cô, cũng cứu vớt thể xác cô.Lâm Tố: Em sẽ tan vỡ sao?Đào Mục Chi: Không đâu, tôi sẽ tìm bác sĩ tốt nhất chữa cho em.Hắn là thuốc của cô, cả đời cũng không bỏ được.---Bác sĩ tâm lý thanh lãnh cấm dục x đại mỹ nữ yên lành làm nhiếp ảnh gia không muốn lại cứ thích đi làm một tiểu yêu tinh dính người***…
Cún con x Thằn lằn mãi keoooTruyện mình viết sẽ theo cảm tính, thường thì sẽ bám sát theo đời thực và sẽ là cuộc sống của họ sau ống kính nhé! Kiểu như là họ ở trước sân khấu thì cái gì cũng đều lộ hết cả ra rồi, hint nào hint nấy rõ ràng rành mạch được fandom bóc tách, phân tích ra hết rồi đúng không :))) thế nên cái chưa được rõ ràng cho lắm đó là cuộc sống đời thường của họ, mình sẽ chủ yếu viết theo hướng đó nhé :)))) À, mình cũng sẽ chăm thay bìa truyện nữa, tấm nào mới mà mình thấy ngol là thay hết kkkkk Giờ thì Let me cook nhé :)))))))))))))…
Có một Chicago đầy gió, nơi hai kẻ mỏi mệt trốn cùng nhau trong tiếng dương cầm. Người phụ nữ mang trái tim vụn vỡ, gặp một chàng trai mất phương hướng giữa đám đông.Họ không yêu nhau ngay, chỉ ngồi bên nhau trong thinh lặng, pha ly cà phê đắng bằng ánh nhìn dịu ngọt, viết nên bản tình ca không cần nói lời yêu.Rồi một ngày, nỗi đau không còn tên. Họ cùng rời khỏi thành phố đã từng là chốn trú thân. Quay về nơi mọi thứ bắt đầu.Nhưng lần này, họ đi cùng nhau…