Ta thế nhưng thượng trực tiếp - Jenni - Hoàn
Ta thế nhưng thượng trực tiếp - 我居然上直播了Tác giả: JenniVăn án:Lại xưng ( tương lai trực tiếp ), nữ chủ hướng tương lai nhân trực tiếp sinh hoạt hàng ngày, thuận tiện ma luyện hành động, đi lên vĩ đại ảnh hậu đường. Tô sảng văn, khôi hài thoải mái phong.( ngày lại trung, cố định thời gian đổi mới mỗi ngày buổi chiều 22 điểm. Như có biến hóa sẽ ở blog cùng nhắn lại khu giải thích rõ, blog hào: Chính trực thuần khiết Jenni )Cố Điềm Điềm đại tứ sắp tốt nghiệp, có thể vẫn luôn không tìm được việc làm.Một ngày nào đó, nàng thần xui quỷ khiến cấp mỗ gia "Chân nhân tú trực tiếp công ty đại diện ( đến từ tương lai )" nhảy vào lý lịch sơ lược, còn thông qua phỏng vấn...Từ đó về sau, nàng sinh hoạt hàng ngày liền không giải thích được biến thành hiện trường trực tiếp, còn có thể thực lúc quan sát đến từ tương lai bình luận bình luận."Bữa sáng lại là tào phớ bánh quẩy, thời đại cảm giác oanh động, nhìn lên đến so với hợp thành dinh dưỡng lòng trắng trứng bữa ăn mỹ vị nhiều ~ ""Khi đó nữ tính cách ăn mặc hảo phục cổ a, quần jean cùng T-shirt áo cái gì.""Này loại cổ đại chân nhân trực tiếp quả nhiên so với cổ trang võng kịch đẹp mắt. Đầu thế kỷ thứ hai mươi mốt là ta thích nhất thời đại, khi đó sương mù khói mù trung đại đô thị hảo có mộng ảo cảm giác a ~ ""Thỉnh cầu bá chủ trực tiếp ăn trứng luộc nước trà! ! ! Nghe nói khi đó tất cả mọi người ăn không nổi cái này là thật sao?"...Rất nhanh, Cố Điềm Điềm lại nhận được công ty đại diện phát nàng một phong tin nhắn riêng."Tôn kín…
[Tâm-Sắt] ĐOẢN VĂN TÂM SẮT - THIẾU NIÊN CA HÀNH
Tên truyện : [ Tâm - Sắt ] Đoản Văn Vô Tâm - Tiêu Sắt [ Thiếu Niên Ca Hành ] Tác giả : kiingverrThể loại : Đam mỹ đồng nhân, ĐOẢN VĂN, H văn.Mô tả : Chỗ này mình viết đoản văn về Vô Tâm và Tiêu Sắt, có thể là 1, 2 chương hay 3,4 chương chứ không phải truyện dài. Mọi người nên cân nhắc nếu vẫn thích lối văn ngắn gọn kết thúc lẹ thì vào đây đọc.…
ạnuddv
ffvh…
Mưa cuối mùa - NQ ( DROP )
Lần đầu tiên gặp anh, cô bán thân, bán đi thứ quý giá của một người con gái, đổi lại cho ba nuôi cô một mạng.Gia đình của cô, tình yêu đầu đời, thanh xuân thuần khiết, cô mất trắng, tất cả đều tan nát dưới chân của người đàn ông kia.Anh ngu muội yêu chiều cô, không biết sẽ có ngày bị cô đánh cho tan tác, nhớ cả đời không quên.Lòng vòng luẩn quẩn, rốt cuộc suốt 8 năm, cô chỉ là chạy trong lòng bàn tay anh, không sao thoát ra được.///////***///////Một đoạn cao trào:Đường Tử Hân đứng trên ban công, mưa dội xuống như thác nước, làn váy trắng ướt sũng, bít chặt lại với thân hình mỏng manh của cô, vô tình lộ ra một đường cong nhỏ ở bụng cô.Cô gào khóc trong đêm, đem tất cả những thống khổ thảm thiết mà gào thét lên trời.Ông trời đáp lại cô chỉ là một tiếng sấm rền vang giận dữ.Cô quay đầu nhìn lại người đàn ông phía sau mình. Trên ngực trái của anh một mảng máu đỏ oặt rợn người, máu không ngừng chảy, hoà vào nước mưa, đau đớn tê buốt.Bàn tay cô đặt dưới bụng xoa nhẹ, cười thê lương:"Vương Kiến Hạo, thật cảm tạ anh vì đã ban cho tôi đứa bé này. Bây giờ tôi đã có thể cắt đứt thù hằn suốt bao năm qua."Đôi mắt người đàn ông run lên, tim như bị ai đó vò xé vỡ vụn."Đó là con em."Cô cười ngạo nghễ quái dị, không, là xót xa tột cùng."Mất đi rồi có thể có một đứa khác, tôi hoàn toàn có khả năng."Cô hóa điên dại. Hổ dữ không ăn thịt con, đến cả con trong bụng cô cũng muốn giết?"Vương Kiến Hạo, anh nhớ cho kĩ thời khắc này, tôi hận cho anh đến cả kiếp sau vẫn nhớ rõ!"…