Tổng hợp các câu chuyện về GoM và các nhân vật thuộc anime/manga Kuroko no Basket. Truyện thuộc bản quyền của ShinoharaHanami trên Wattpad. Tuyệt đối không được bưng (reup) đi đâu khi chưa có sự cho phép của tác giả.…
Văn án:Tô Vãn là một người chuyên phá hư vị diện, cô lấy thân phận "Vật hy sinh bạn gái cũ" xuyên qua các thời không khác nhau, chấp nhất với ý định làm thế nào để giết chết nam, nữ chính.___Quả nhiên Tình Yêu, Chân Ái đều là mây trôi.Xuyên nhanh, 1 vs 1Nữ chính đen tối, nam chính tâm ngoan thủ lạc. Bọn họ chính là tổ hợp 2 người tàn nhẫn, độc ác nhất trong truyền thuyết.Không có tàn nhẫn nhất, chỉ có tàn nhẫn hơn... ~~~~Mình bắt đầu từ TG3 thôi.. Truyện được edit khi chưa có sự đồng ý của tác giả..Ngồi edit do có thời gian rãnh với chưa thấy nhà nào dịch tròn bộ này cả nên ngứa tay.Do lần đầu edit nên ta nhận mọi gạch đá để xây biệt thự, mọi người cứ thẳng thắng ý kiến ta sẽ sửa... Đây là bộ đầu tay của ta, trình còn non là điều hiển nhiên, nhưng ta bảo đảm tay nghề của ta sẽ càng ngày càng hoàn thiện hơn. Mấy chương đầu của bộ này hơi chưa thuần việt lắm. Nhưng càng đọc sẽ càng thấy sự tiến bộ của ta. Mong mọi người thông cảm...... ** Thể loại: Xuyên nhanh** Tác giả: Muội Chỉ Ái Cật Nhục** Nguồn convert: wikidich** Editor (nghiệp dư) : Mítt ( Tiểu Bảo Bối) ** Bookcover by Pinkeu Land…
Tựa gốc: Nhượng ngã tố nhĩ ca ca ba ( 让我做你哥哥吧).Tác giả: Lương Vụ.Thể loại: Hiện đại, 1×1, ấm áp văn, ôn nhu cường đại phúc hắc công x bình phàm thiện lương thụ, công sủng thụ, HE.Tình trạng: Hoàn.Nguồn: VnSharing – Cảm ơn bạn Moctuyet đã chia sẻ bộ truyện này.Biên tập: DuTóm tắt: Họ là đôi bạn cùng phòng khá thân thiết. Khi đó, cậu là mối tình đầu của anh, cũng là bạn cùng phòng duy nhất chiếu cố cuộc sống hằng ngày của anh. Sau đó cả hai tốt nghiệp, mỗi người đều có con đường riêng của mình. 15 năm sau, họ gặp lại nhau và cậu vẫn là đối tượng thầm thương trộm nhớ của anh. Kể từ đó, anh bắt đầu bước vào cuộc sống của cậu bằng chiếc vé thông hành ôn nhu, như vô tình như cố ý, anh lấp đầy khoảng trống từng góc nhỏ trong cuộc sống của cậu, khiến cậu dần dần tham luyến sự ấm áp, chăm sóc từ anh.…
Sau khi xuyên tới cổ đại, Nhan Tích Ninh trở thành tư sinh tử(*) gả thay cho tam hoàng tử để xung hỉ.(*)con riêng Tam hoàng tử Cơ Tùng bị thương ở chân trở thành người tàn tật, mắt thấy sống không được bao lâu. Y an bài nguyên chủ ở tiểu viện hoang vắng hẻo lánh, không nhịn nổi sự tức giận, nguyên chủ trực tiếp treo bản thân trên cây. Nhan Tích Ninh nhìn trước mắt đại viện tử có nhà có đất có ao, sờ sờ đất đen phì nhiêu , hai tay vòng lại, cười đến híp mắt, cảm thấy mỹ mãn. Làm một người hiện đại vất vả cả đời cũng không nhất định có thể mua được nhà, nay có một mảnh đất lớn như vậy, hắn hoàn toàn có thể thực hiện giấc mộng nằm yên làm cá mặn a! * Cơ Tùng đem hắn an trí tới trong viện xa nhất ở Vương phủ, không muốn liếc hắn một cái, chỉ cầu hắn an phận thủ thường đừng cho chính mình phiền phức. Nhưng mà theo thời gian trôi qua, Cơ Tùng nghe được hắn khai khẩn trồng rau, nuôi gà, thu thập phòng bếp nấu ba bữa một ngày..... Hắn cải tạo lãnh cung hoang vắng thành thế ngoại đào nguyên. Cơ Tùng sửng sốt: Người này sao không giống như trong tưởng tượng.…
Thể loại: xuyên thư, trọng sinh, tiên hiệp, tu chân, hệ thống, niên hạ, 1×1, HEEdit: maichanĐộ dài: 93 chương+ PNTình trạng bản gốc: Đã hoàn thành Tình trạng edit: HOÀN Văn án:Sách nói: văn có tranh luận, mới thật là văn hay.Vì thế, Lâm Tiêu vặn vẹo mà xuyên qua quyển sách này, bất chấp hết thảy tranh cãi "Nữ chính đùa giỡn, không xứng với nam thứ", "Nam thứ không được yêu, cầu giải cứu","Buông tha cho nam thứ", "Nam thứ mới là nam thần, tác giả không nên yêu sinh hận", cười tủm tỉm mà tiếp tục quán triệt -- hắn ngược nam thứ vô số lần, còn để nam thứ lưu luyến chờ đợi nữ chính như lúc đầu.Vì thế, trong sự oán niệm của mục bình luận sách mọc cao như núi, hắn xuyên rồi, xuyên thành... sư tôn của nam thứ.Bình luận sách gợi ý - bù đắp cho nam thứ, thương tiếc nam thứ, tiêu trừ tội nghiệt, nếu không, oán niệm của độc giả sẽ hóa thành roi da đánh ngươi.Lâm Tiêu nhìn thiếu niên tuấn lãng dương quang im lặng trước mặt - sủng thì sủng đi, dù sao năm đó vì ngược... khụ khụ nam thứ, nam chính là ai ta cũng thường xuyên quên...Nhưng mà... Nhưng mà!Cái này lúc nào lại hắc hóa tinh phân, tính cách tiêu biểu trước kia "XX, vì ngươi, đau khổ gì ta cũng có thể ăn" biến thành - "Sư tôn, vì ăn ngươi, thời điểm ta cái gì cũng có thể không ăn, liền độc ác đáng sợ đây?!"Chậm đã, đừng kéo quần ta, vi sư cảm thấy còn có thể bù đắp một chút!Tấn Giang ngân bài đề cử:Thiên chi kiêu tử gặp biến đổi lớn bị cắt cụt chân, thân nhân bằng hữu sụp đổ, vì báo thù, hắn đem chính mình ngụy trang thành phế vật chỉ dám mượn tiểu thuyết ng…
Tên tác phẩm : Phu Nhân Tại ThượngTác giả : Minh DãThể loại : thê thiếp, cổ trang, trạch đấu, hàiTình trạng RAW : 130Nhân vật chính: Lý Trì Nguyệt & Đồ Cửu MịEditor : Lạc Thủy Vô TâmBeta: Ziney7612Nguồn link : https://lacthuyvotam.wordpress.com/bach-hop-hoan/phu-nhan-tai-thuong/…
Thể loại: Cổ đại; Trọng sinh; Xuyên không, HEĐộ dài: 171 chươngNguồn: thuvienngontinh.comChuyển ngữ: Tặc Gia, Tiểu Sên, Ying, Trang Tử và một số bạn khácBiên tập: Tặc Gia, Tiểu Sên Công Tôn Dương là mưu sĩ trong phủ của Yên Hầu, lúc đầu y còn khuyên hắn hãy cưới nữ nhi của kẻ thù: " "Ở Đông quận thì ba đời Kiều gia đã đóng quân ở đây, tuy nhiên bây giờ đã suy thoái nhưng côn trùng trăm chân đến chết vẫn giãy thôi, dù gì cũng được cái tiếng thơm. Nay Kiều gia cầu hòa với chúa công, chúa công còn ngại gì mà không xem nữ nhi Kiều gia như ngựa cái, cứ lấy đánh xe cũng được chăng? "[1] Nước Yên: Thời Chu, ngày nay thuộc phía bắc Hà Bắc và phía Nam Liêu Ninh.Sau đó... Tiểu Kiều ngất xỉu, Ngụy Thiệu bấm vào nhân trung của nàng, một lúc lâu nàng mới dần tỉnh lại."Chịu đựng thêm chút nữa, vi phu sắp xong rồi..." Ngụy Thiệu dịu dàng dụ dỗ ở bên tai."Rốt cuộc, còn... bao lâu nữa?"Lại qua một lúc lâu, Tiểu Kiều không chịu thêm được nữa, nàng hỏi, giọng nói cũng vỡ tan trong run rẩy dịu dàng, mang theo tiếng khóc nghẹn ngào nức nở."Sắp rồi, đợi đến hừng đông vi phu phải dẫn binh đi rồi".Hai mắt của Tiểu Kiều trợn ngược, lần thứ hai bất tỉnh....Có một câu nói rằng:Ngụy Thiệu: "Trẫm là một cầm thú, biết không?Tiểu Kiều: "Hừ, súc sinh mới đúng!"...Đây là câu chuyện không tưởng mô phỏng lại bối cảnh những năm cuối thời kỳ Đông Hán. Ngoài ra Tiểu Kiều này không phải là Tiểu Kiều trong Tam Quốc, chẳng qua tôi chỉ thấy dễ nghe nên mượn nó mà thôi.…