Đen thôi đỏ là block
Ngày mới yêu thật vui biết bao nhiêu. Nhìn đâu cũng là hồng hồng huệ huệ, ngay cả đôi dép màu đọt chuối fan tặng đặt ở trên kệ trong phòng tập nom cũng đến là dễ thương, ra ngoài đường mà chạy xe nhầm vào ổ gà cũng tin đó là tín hiệu vũ trụ gửi tới, kêu cái hố gà bự ngang hố bò ấy là do sức nặng của tình yêu tạo thành, đâm đầu vào là chuyện ai cũng phải làm, chứ không phải tại khi ấy toàn nghĩ về bồ nên mặt ngửa lên trời miệng cười hê hê.
Một nhà bảy đứa, sáu đứa yêu nhau, đứa còn lại yêu bún riêu dì Bảy đầu ngõ, mặc dù chỉ mới gặp gánh bún của dì ở trong mơ. Byungseob không như Jaewon, Jaewon leo tám tầng lầu để nghe mắng vụ nó không quản được cái miệng mà đi spoil lung tung, nhưng Byungseob cũng không nhớ mình đã phải leo lên phòng giám đốc bao nhiêu lần để đề xuất phương án bảo vệ đời sống tinh thần người độc thân.
Mau đổi cho em một chiếc kí túc xá rộng như cái sân vận động Jamsil, công ty không trả được tiền thuê thì em trả. Trai đẹp hai mét đi Hawaii chỉ để tránh nóng không thiếu tiền, mỗi lần ngứa mắt lũ yêu nhau mà được trả một ngàn won, bây giờ Choi Byungseob hẳn đã mua lại được cả YueHua.
Tóm lại là, thẻ đây, quẹt giùm. Đi làm idol vì đam mê chứ did you see my bag, did you my bag, it's hella money and it's hella thick!
Công ty đổi nhà cho chúng nó thật, chắc giám đốc thấy Byungseob kêu rằng nó đau khổ, nó gục ngã, nhưng điều quan trọng nhất là Byungseob sẽ tìm thấy sức mạnh của nội tại và chiến đấu vì nó cho đến ngày được chuyển nhà mà thấy tâm bất ổn lòng hoảng hốt. Đây mà là đề xuất à, đây là một lời đe dọa.
Ngày dọn vào kí túc xá mới dù chỉ bằng một phần ba số lẻ diện tích của sân vận động Jamsil, Byungseob thiếu điều mời tất cả hàng xóm xung quanh sang chung vui. Hãy khen công ty một câu, mọi thứ đều có thể giải quyết bằng tiền, nếu có chuyện không giải quyết được bằng tiền thì chắc chắn là do bạn chưa đủ giàu.
Niềm vui ngắn chẳng tày gang, cái kí túc xá mới nhìn thì to, nhất là nhà bếp, Hanbin ở rịt trong đó không chịu ra, vừa dọn đồ vừa nghĩ lát mình nên nấu cái gì, hay là nấu tiệc ba mươi món cung đình Huế cho chúng nó ăn? To như thế, rộng như thế, tốn bằng tấn mồ hôi nước mắt và vài trăm lời đe dọa, đổi lại được ba cái phòng ngủ.
Xin miếng oxi, chứ Byungseob thấy hơi khó thở.
Nó nhấc ngay điện thoại, đầu dây bên kia giám đốc nói rằng anh thuê nhầm nhà, nhưng anh lỡ kí hợp đồng rồi, em ở tạm, nhà mới này phòng ngủ rộng lắm, không thì anh cho em thẻ đặc quyền, đứa nào có bồ mà chúng nó xà nẹo nhau quá mức, em đuổi hai đứa đó ra khỏi phòng, anh bảo kê. Nói thì nói thế, không có đứa nào trong nhà làm những trò đáng đấm đến vậy cả, chúng nó chỉ là thích nói mấy câu sến rện rồi đứa này không ngủ trong phòng mình mà phải bay qua bay lại thôi, bay nhiều mỏi cánh, Byungseob thương chúng nó chứ bộ. Chứ ai rảnh đi đòi cái nhà bốn phòng ngủ, đi lại nhiều chân cũng có dài ra thêm được đâu.
"Thế vẫn phải chia phòng ạ?", út cũng tưởng thế này là mình chắc chắn được ở với bồ rồi, nó giữ khư khư cái vali của bồ nãy giờ, đợi mỗi tín hiệu của bồ là phi tới vác cả Hyuk cả vali vào tổ ấm mới.
"Bốc thăm hay oẳn tù tì?", lịt đờ giơ ra cuộn giấy số thăm quen thuộc, cả nhà đam mê cá cược, vài hôm lại thấy đang ngồi bốc số.
Đứa đòi chơi số đứa đòi chơi tay, chỉ có mình Byungseob là im lặng, tại nó đang bận làm xác suất thông kê ở trong đầu. Một nhà bảy người, có ba phòng ngủ, bốc ngẫu nhiên hai người một phòng chắc chắn sẽ có một phòng ba người, tính xác suất để người độc thân quyến rũ Chuê Bông Xốp:
1/ Chia đôi rẽ lứa.
2/ Chịu cảnh chia sẻ không gian với một đôi nào đấy mà hai người đó chắc chắn sẽ lại khiến mình phải leo lên phòng giám đốc đòi một cái kí túc xá có bốn phòng ngủ.
3/ Ở chung với hai cột nhà hoặc ở chung với hai nóc nhà.
Trường hợp nào cũng ô dề như nhau. Xin phép bỏ bài toán 3 điểm này, lấy đủ điểm qua môn thôi.
"Người đừng lặng im đến thế, vì lặng im sẽ giết chết con tim", miễn là thấy ông anh giai cao nhất nhà đau khổ, Taerae liền vui.
Đời chứng minh Taerae đừng gáy sớm, vì gáy sớm dễ bị nghiệp quật.
Chuyện xui rủi ai muốn đâu Jaewon ha? Taerae ha? Byungseob cầm cái thăm có số 3 to tướng, lại nhìn hai lá thăm có con số y chang trên tay Hanbin và Hyuk, nó cảm thấy mình nên đứng như pho tượng, hai tay đặt chéo trên ngực, miệng hô "xu ghê forever", niềm hy vọng duy nhất đã tắt ngấm, Byungseob muốn chung phòng với đôi vợ chồng già. Ba người chết đứng, ba người vui, Hanbin vui, Hyuk vui, đứa vui như mở được voucher giảm giá 100% còn lại là Euiwoong, voucher sale ba đứa bự nhất nhà kia sập sàn. Ước mơ quăng Taerae cùng một phòng với Jaewon của lịt đờ đã thành hiện thực, cuộc đời mấy khi được vui thế này, phải tận hưởng thôi, tối nay nó đãi cả nhà ăn pizza dứa. Ai ăn được thì ăn, không ăn được thì bồ đứa đó ăn.
Jaewon và Taerae nhìn bồ hớn hở nắm tay nhau đi vào phòng, Hyuk còn chạy lại chỗ bồ xách vali đi cái một, như thể đôi mắt đong đầy nước cùng vẻ mặt tủi thân của Taerae chỉ là cảnh quay của một bộ phim bi kịch, nhưng bi trong bi hài. Jaewon thì khỏi nói, nó đánh nhau với Taerae thì được chứ nó không dám battle với Hyuk, vì Hyuk chưa đụng tay thì bồ anh đã khua nồi khua niêu nhào lên người Jaewon cùng nhau tỉ thí võ thuật. Hai đứa đành nhìn bồ mình bay mất, nhìn sang Byungseob đang đứng cạnh, lời ra đến miệng rồi lại nuốt vào, vì chúng nó nghĩ mình thảm, Byungseob bên cạnh không cần nghĩ, vì chắc chắn là nó thấy mình không ổn. Đừng tưởng tượng quá nhiều, Byungseob làm người độc thân vui vẻ, ai trong nhà nó cũng quý, ai trong nhà cũng quý nó, cả nhà thương nhau mà, nhưng làm người cầm gậy đánh uyên ương hỏng có vui, nhìn hai thằng bồ của anh Bin và anh Hyuk là hiểu.
"Thôi đừng buồn, ở chung đi quý sau cho bốc thăm đổi lại", Euiwoong thấy vui, Euiwoong an ủi người ta mà miệng tươi như hoa.
"Bốc lại luôn đi mắc gì đợi quý sau?", Taerae lại gào lên.
"Vì bốc lại chắc gì tao được ở chung với bồ, mày nín!"
Anh chỉ biết đến bản thân mình thôi, anh có quan tâm gì đến chúng tôi đâu, anh cứ như thế thì không cao thêm được đâu Lee Euiwoong.
"Hay là biểu quyết, nếu số muốn bốc lại đông hơn thì mình...", Hyungseop không dứt được câu, bị cái nhìn của em yêu doạ cho tắt hẳn.
"Anh không muốn ở chung với em chứ gì?"
"Anh có nói thế đâu, ý anh là cho chúng nó bốc, mình bốc làm gì, mình chỉ bốc xổ số để trúng 6 tỉ đi mua nhà thôi em yêu!", Hyungseop lươn quá, chắc nhà là đại lí Twister.
Cần chi bốc lại khi Hanbin và Hyuk rõ ràng không quan trọng chuyện chia phòng, ở với ai cũng được cả, nhà rộng hơn là vui rồi, từ mai không cần giành ghế đệm ở phòng khách lúc coi phim với nguyên một đám bự con nữa. Chỉ có hai thằng thích dính bồ này là cảm thấy không cam lòng thôi.
Hanbin chạy vào bếp chuẩn bị nấu tiệc mừng chuyển nhà, Euiwoong ngồi gọi pizza, người nào người nấy vui như thực sự trúng 6 tỉ. Út và áp út vẫn chưa vượt qua nổi cú shock khi không thể chung phòng với bồ mà bó gối ngồi trên ghế, dọn từ cái nhà này qua cái nhà khác, thì chỗ chúng nó thích vẫn là góc ghế đệm, có vẻ là êm, và là nơi tâm sự của hội cột nhà. Taerae một lần nữa nghi ngờ không biết Hyuk có yêu nó không, sao mà nhìn anh hớn hở thế kia, lăng kính tình yêu liệu có tồn tại khi người buồn chỉ có Taerae, có thể tính thêm Jaewon bên cạnh, hai đứa chúng nó thích quánh lộn, nhưng dù sao ai hiểu rõ mình bằng người có cùng cung hoàng đạo, cùng họ nhà trâu, cùng nhau tìm chỗ húc, hoặc là húc nhau.
"Hay mình làm như ông Chan ấy anh, đi lên đòi giám đốc cho chuyển sang cái nhà khác to hơn."
"Mày làm như cái nhà là cái hộp, thích chuyển thì chuyển?"
"Chứ sao anh Chan ảnh nói là giám đốc cho chuyển liền còn gì?"
"Ai đồn cho mày nghe là nó nói một câu giám đốc cho chuyển, đúng là nó nói một câu, nhưng là một câu nói trong ba tháng!"
Giờ mày coi mày đủ kiên nhẫn thì mày mỗi ngày đều leo lên phòng giám đốc mà uống trà. Chứ tao sợ trà phòng giám đốc một phép.
Taerae lại thở dài, thôi thì đành vậy, chơi bài cũ, lăn sang giường bồ đòi ngủ ké, trời vào đông đến nơi, được ôm bồ là nhất, khác phòng hay không nào có quan trọng, quan trọng là important.
Ăn tiệc đã đời, Euiwoong miệng thì kêu chỉ gọi pizza dứa, nhưng vẫn đặt thêm pizza thịt bò cho hội những người anti mặn ngọt đan xen. Jaewon nghĩ làm sao mà cầm miếng pizza Hawaian lên cắn một miếng, Hanbin ngồi cạnh tròn mắt nhìn.
"Ngon không, ngon mà đúng không?"
Ngon đâu mà ngon, sao mà đường ăn uống cứ ngược nhau thế không biết. Đấy là nghĩ thế, nhưng bản chất simp bồ thì ai mà dám chê đồ anh yêu của mình thích.
"Dạ ngon thiệt..."
"Vậy có đi ăn với nhau lần tới anh không cần gọi hai vị pizza khác nhau rồi", Hanbin hớn hở lắm, đấy thấy chưa, Jaewon rốt cuộc cũng có chung một cái dấu xanh trong vòng tròn vị giác với mình rồi.
Taerae bên kia ghen tị đỏ cả mắt, Jaewon thì có thể hùa theo bồ, chứ Hyuk đời nào chịu hùa theo nó, ngày chưa yêu nó còn dám kêu anh không cần ăn pizza nữa là được, giờ yêu rồi nào còn dám ho he, nói một câu như thế nữa là nó ra chuồng gà học gáy với Jaewon liền.
Tối hôm đó theo lệ cũ hai đứa lăn đến cạnh giường của bồ, còn rất dông dài thêm một cái lí do là lạ giường em ôm anh ngủ cho ngon, làm như cái đứa trước đó vẫn đòi ngủ cùng bồ không phải họ Song và họ Kim. Byungseob nghĩ mình nên dùng thẻ đặc biệt giám đốc cấp cho, nhân danh người độc thân quyến rũ, tao tuyên bố chúng mày bị cấm bước vào căn phòng này, tao đã trở thành một phần ở đây, tao có quyền. Nhưng tối nay Hyuk muốn ngủ cùng giường với anh Bin nên đuổi cả hai đứa kia về phòng, Taerae ngồi dưới đất không chịu về, Hyuk nói mày mà không nhấc cái mông lên thì đừng hòng những ngày tiếp theo được mò sang chỗ tao ngủ, nhanh còn kịp. Jaewon thì đỡ hơn, hoặc do hôm nay nó nghĩ mình nên an phận, vì Jaewon có linh cảm nếu hôm nay nó làm khùng làm điên, chờ nó phía trước chính là giông bão chưa từng xảy đến. Jaewon nhếch mép nhìn Taerae, quả là người trẻ tuổi, không biết tiến lùi, lùi một bước tiến ngàn dặm hiểu không. Nên Jaewon chỉ hôn má bồ một cái rồi chạy về phòng, Taerae thì lại ủn mãi không chịu đi.
"Mày về phòng ngay, không về là tao cho mày vào danh sách đen, bật Look what you made me do của chị Loan lên nghe, lẹ!"
"Anh cũng được gạch đỏ tên trong danh sách của em đó anh, anh là cái tên duy nhất trong danh sách của em luôn", cái đó mà gọi là danh sách hả Kim Taerae?
"Mượn mày sến à, có về không thì bảo?"
"Không về!"
"Về ngay!"
"Không về!"
"VỀ!"
"Em ứ thích!"
Hyuk hết nói nổi với đứa bồ cứng đầu cứng cổ, anh lấy cái điện thoại trên bàn, bấm bấm mấy cái, Taerae nghe tiếng rè rè bất ổn, không nghĩ nhiều chạy ngay về phòng. Thông báo đỏ chót đập ngay vào mắt, "Koo Bonbon đã chặn bạn khỏi danh bạ kakaotalk". Muộn màng rồi em hỡi, gió đêm thổi qua lạnh buốt tâm can, cửa phòng bên kia đã chốt khóa, bãi triều.
Jaewon ít ra ưỡn ngực mà nói đen thôi đỏ là red.
Kim Taerae khá quá, Kim Taerae đen thôi đỏ là ăn block.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top