trang 38

Kim Taehyung vẫn không để Jeon Jungkook ngồi lại đàng hoàng mà muốn cậu ngồi trên đùi mình thế này. Hai tay hắn giữ lấy vòng eo nhỏ, ánh mắt thập phần ôn nhu dành cho tiểu khả ái trong lòng.

Ngược lại thì cậu rất xấu hổ mặc dù tay vẫn ôm lấy người kia, đến cả giọng nói cũng nhỏ xíu đầy dè dặt.

"Vậy... anh có giận vì bọn tôi lừa anh không?"

Hắn cười, lại hôn lên môi xinh một cái nữa.

"Tôi có thể nổi giận với bất cứ ai, nhưng với em thì tuyệt đối sẽ không bao giờ."

Mấy lời ngọt ngào sến súa này đâu phải lần đầu cậu nghe, nhưng lần nào nghe thì cũng ngại như lần đầu. Hắn như vậy làm cậu yên tâm nhiều, chỉ sợ hắn giận cậu thôi.

Jeon Jungkook gom hết can đảm nhướn người, nhắm tịt mắt rồi đặt xuống một nụ hôn.  Taehyung thoạt đầu ngạc nhiên nhưng rất nhanh chóng ôm chặt eo, giữ lấy gáy cậu mà hôn sâu.

Từ nãy giờ chỉ là những cái hôn phớt nghịch ngợm, hiện tại cậu đã chủ động thì sao hắn có thể bỏ qua cơ hội này chứ. Hắn rành rọt hôn mút phiếm môi mỏng rồi vươn lưỡi vào trong càn quấy, cùng cậu trao đổi dịch vị. Trong văn phòng đầy sang trọng, hai nam nhân, có thể thấy bên dưới là đôi giày da lịch lãm quấn lấy đôi giày thể thao năng động. Hắn cùng cậu cứ thế quấn quýt hôn môi, tạo cho bầu không khí trở nên ái muội với những tiếng môi lưỡi vang vọng.

Kim Taehyung chứng nào tật nấy, cứ mỗi lúc thế này là hắn lại luồn tay vào áo cậu, kéo áo cậu qua khỏi ngực để thoả thích sờ soạng. Nhưng đây là văn phòng làm việc, cậu và hắn còn ngồi ngay bàn tiếp khách, chỉ cần có ai đó đẩy cửa lập tức nhìn thấy toàn cảnh. Thế nên Jungkook vội cự tuyệt, đẩy hắn khỏi mình, chủ động tách khỏi nụ hôn.

"Đây là phòng làm việc mà ạ... Tôi... Tôi đến đây để cùng anh ăn trưa chứ không phải làm thế này."

Còn không phải là cậu chủ động hay sao? Nhưng nhìn bộ dạng cả người đều ửng hồng vì xấu hổ của cậu làm hắn cứ cười tủm tỉm. Nhưng thôi không làm nữa, cậu đã không muốn thì hắn cũng đâu phải thú hoang động dục không biết kiềm chế bản thân. Hắn biết cậu còn tiết học buổi chiều mà.

"Tôi cứ tưởng em là bữa trưa của tôi."

Nhưng trêu thì vẫn phải trêu, hắn rất thích xem Jungkook ngượng ngùng.

"Kh-Không phải! Tôi mua đồ ăn rồi mà..."

Nói rồi Jeon Jungkook quay người định lấy mấy hộp mì tương đen ban nãy đã mua nhưng nhìn quanh thì chẳng có cái nào cả. Cậu hoảng hốt mở to mắt nhìn hắn, môi bĩu ra vì tiếc.

"Ban nãy chạy đến đây gấp quá nên để quên đồ ăn trên xe taxi rồi."

Là vì thấy hắn lôi súng ra là cậu hoảng loạn không nghĩ được gì nhiều. Kết cục là phí tiền mua đồ ăn mà vẫn không được cùng hắn ăn trưa.

Còn Kim Taehyung chỉ có một suy nghĩ duy nhất, Jeon Jungkook tính vốn tiết kiệm mà hôm nay còn mua bữa trưa cho hắn, bỏ tiền đi taxi đến đây, hẳn là cậu tiếc lắm. Thế nên hắn phải đền bù cho cậu.

"Vậy tôi dẫn em đi ăn."

Kết quả là không được cùng hắn ăn ở công ty nhưng hắn dẫn cậu đi nhà hàng ăn. Ăn xong lại đưa cậu về trường học, trước khi tạm biệt nhau còn không quên nhắc.

"Chiều nay tôi đón em sang nhà tôi."

"Tôi biết rồi."

Là vì buổi tối tham dự đấu giá nên hắn ngỏ lời muốn cậu sang nhà hắn để chuẩn bị. Hắn bảo hắn thuê hẳn mấy chuyên viên trang điểm và stylist để giúp cậu lần đầu xuất hiện trước công chúng lộng lẫy nhất có thể, mặc dù Jungkook không biết tại sao mình lại xuất hiện trước công chúng.

Hơn nữa cậu nghĩ, cậu mặc mấy bộ sang trọng hắn mua hôm trước rời khỏi ký túc xá sinh viên thì có hơi không đúng lắm. Thôi thì dù sao cũng cùng xuất phát cùng với hắn nên sang nhà hắn tiện hơn nên cậu đã đồng ý luôn.

Và thế là Jeon Jungkook trở lại lớp học tiếp tục đến chiều. Có điều cậu không thấy Yena quay lại trường nên đã lo lắng hỏi thăm.

Kết quả Yena bảo mình đang bận đi hẹn hò làm cậu sốc vô cùng.

"Kim Taehyung sai trợ lý đền tiền cho mình vì đã doạ mình sợ, nhưng mình là ai chứ, mình đâu có thiếu tiền. Thế nên thay vào đó mình đã đòi trợ lý của anh ta đi chơi với mình."

Jeon Jungkook bất lực không biết nên bình luận thế nào trước trường hợp này. Chỉ đành giúp cô điểm danh mấy tiết.

___

Tối đó, như đã nói trước, Kim Taehyung đưa cậu đến nhà mình. Việc Jeon Jungkook đã dần quen thuộc với căn nhà khiến lòng hắn có chút vui vui, cảm giác như cậu là chủ nhân thứ hai của nơi này nên hắn rất mãn nguyện.

Bình thường, tuy hắn có chuẩn bị một phòng ngủ riêng cho cậu nhưng lần nào sang đây, nếu phải ngủ lại qua đêm thì cậu cũng ngủ cùng hắn. Thế nên đây là lần đầu Jungkook sử dụng phòng này.

Căn phòng rộng không kém gì phòng hắn, nội thất hiện đại và sang trọng. Điều làm cậu để ý là chiếc bàn trang điểm cực kỳ lớn. Cậu cũng không phải con gái, sao lại để bàn trang điểm hoành tráng như vậy ở đây chứ.

Rất nhanh sau đó còn có mấy chuyên viên trang điểm bước vào. Jungkook không ý kiến gì ngồi yên cho họ trang điểm, cậu cũng không nói chuyện nhiều với họ vì bản tính có phần rụt rè của mình.

Một phần là vì trong lúc trang điểm, cậu bỗng dưng chìm vào trạng thái mơ màng, trong đầu chỉ nghĩ đến Kim Taehyung. Thầm thấy nhớ hắn trong khi vừa mới gặp nhau cách đây không lâu.

Trang điểm xong thì chuyên viên trang điểm cũng rời khỏi để cậu thay bộ quần áo đã được stylist chuẩn bị sẵn. Thông thường người ta sẽ hỗ trợ cậu thay quần áo đến cùng nhưng Kim Taehyung không cho phép, bảo rằng không một ai được nhìn thấy cơ thể cậu dù chỉ là một xen - ti - mét trên da, ngoại trừ hắn.

Jeon Jungkook ngồi một mình trong phòng ngắm nhìn bản thân trong gương một chút. Chính cậu còn không nhận ra bản thân mình. Đường nét khả ái sẵn có không thay đổi nhưng nhờ có mỹ phẩm mà trở nên sắc sảo hơn, cậu bây giờ chính là xinh đẹp như tiên tử.

Jungkook hài lòng mỉm cười, cậu rất thích lớp trang điểm này. Còn vuốt vuốt mái tóc vừa được người ta làm cho. Tuy cảm thấy bản thân hơi lạ lẫm nhưng rất đẹp, rất lung linh.

Tự luyến một chút thôi, bây giờ cậu phải đi thay quần áo kẻo muộn. Nhưng đột nhiên cánh cửa mở ra, Kim Taehyung một thân mặc suit tươm tất đứng trước mặt. Hắn có vẻ đã chuẩn bị xong hết rồi, cả gương mặt trang điểm đơn giản và mái tóc bảnh bao cùng mùi nước hoa nam tính bao trùm lấy gian phòng. Jungkook đột nhiên đỏ bừng mặt, trong lòng thầm cảm thán người này thật đẹp trai.

"A-Anh xong rồi ạ? Đợi tôi thay quần áo đã."

"Jungkook, tôi chưa đánh son."

Kim Taehyung trước đôi mắt ngơ ngác của cậu cứ từ từ đến gần. Cậu liên tục thắc mắc nếu hắn chưa đánh thì về bảo thợ trang điểm của mình đánh cho, tìm cậu làm gì? Nhưng cậu cứ mãi thắc mắc như thế nên bị hắn ôm lấy từ khi nào không hay.

Tay hắn vừa ôm vừa nắn vòng eo nhỏ, hắn ngắm nhìn đến si mê tiểu khả ái trong lòng. Cho dù không trang điểm cậu cũng đã rất xinh rồi, bây giờ phải nói là đẹp đến mức hắn chỉ muốn giấu cậu vào túi áo để không ai được ngắm nhìn nhan sắc này ngoại trừ hắn.

"Em đánh son cho tôi đi."

"Dạ?"

Kim Taehyung nói dứt lời liền cúi đầu hôn xuống đôi môi hồng hào. Jeon Jungkook hoàn toàn không kịp phản ứng nhưng không chống cự như trước đây, cậu thả lỏng cơ thể nhẹ nhàng đặt tay lên ngực hắn, ỷ lại vào hắn.

Từng cái mút mát, từng cái môi lưỡi, những âm thanh chóp chép đáng ngại phát ra. Tất cả những điều ấy khiến mặt cậu đỏ không thôi, còn hắn thì cứ hăng say hôn mãi, cắn mút không tha.

Nụ hôn càng nồng cháy, cái ôm càng siết chặt. Kim Taehyung phát nghiện cơ thể nhỏ nhắn cùng hương hoa anh thảo của cậu. Hắn xoa dọc từ lưng, eo rồi xuống đến mông bóp bóp mấy cái. Hai cơ thể cứ thế dính chặt vào nhau giống như cái cách mà môi lưỡi quấn quýt nhau chẳng rời.

Hắn tham lam mút hết mật ngọt trong khoang miệng nhỏ xinh mới chịu ngừng. Lúc này cậu còn xinh đẹp hơn gấp mấy lần. Đôi mắt như phủ một tầng sương mơ màng nhìn hắn, hai má đỏ bừng bừng, và đặc biệt là đôi môi bị lem son quyến rũ một cách không ngờ.

"Anh... Anh làm lem son của tôi hết rồi."

Môi hắn cũng lem nhem màu son hồng hồng, càng nhìn cậu lại càng xấu hổ. Hắn thì vô cùng thích thú bởi hắn từ lâu đã muốn làm điều này, hôn đến mức trôi cả son của cậu. Nhưng vì bình thường Jungkook chẳng đánh son, hôm nay có cơ hội nên hắn phải nắm bắt ngay.









___
còn em nữa chưa ngủ, ngủ sớm cho
tôi!!

.24/7/23.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top