Chương 38: Trải nghiệm
*Lạch cạch*
Phuwin mở cửa đi vào nhà, căn nhà tối om, cậu mở đèn pin điện thoại và lần mò đường để lên phòng. Bây giờ là hơn 1 giờ sáng, Phuwin vừa kết thúc ca trực đêm từ bệnh viện, sáng mai còn phải tiếp tục đi làm từ sớm.
Từ dãy hành lang tối, nhìn thấy phòng của mình còn đang sáng đèn, cậu thắc mắc, lẽ nào Pond vẫn chưa ngủ? Phuwin mở hé cửa đi vào, hình ảnh người con trai đang ngủ ngồi ở trên giường với chiếc tivi còn đang chiếu phim, Phuwin phì cười.
- Ngốc thật, sao không đi ngủ mà chờ em làm gì?
Cậu nhẹ nhàng lấy chiếc điều khiển trên tay anh, tắt tivi đi, đắp chăn lại cho chỉnh tề. Cậu mệt mỏi cởi chiếc áo blouse trắng, mở tủ soạn đồ đi tắm thì một bàn tay lớn ôm lấy cậu từ sau lưng.
- Mừng em về.
- *Cười* Sao anh không ngủ trước, chờ em làm gì cho để ngủ gục thế.
- Nhớ... Định tắm à?
- Ban đầu thì không nhưng khó chịu quá.
- Đừng...bệnh đấy, anh lau người cho.
Pond để Phuwin ngồi xuống giường, anh vào phòng tắm lấy 1 chiếc khăn đã nhúng nước ấm, cởi áo thun ra, anh lấy khăn lâu từng đường cong trên cơ thể của Phuwin. Đi từ cổ, xuống ngực, cánh tay, bụng, eo, chiếc khăn đi đến đâu cậu lại rùng mình đến đó, không thể do nhột mà là do Phuwin cảm nhận được ánh mắt không mấy đường hoàng của Pond.
- Ngon thật.
- Cái...cái gì ngon?
- Cơ thể của em.
Phuwin biết ngay thể nào anh cũng sẽ phát ra những câu nói không chính chắn, cậu vội mặc lại áo, khuôn mặt đỏ bừng lên vì xấu hổ, Pond nhìn cậu thích thú, đây là điều anh muốn nhìn thấy. Cậu nằm xuống, đắp chăn lại kín đầu, Pond tắt đèn rồi trèo lên giường, như một thói quen, Phuwin quay qua úp mặt vào lòng anh như một cách để cậu nạp lại năng lượng.
- Sáng mai em lại phải đi sớm... mệt thật. Hôm nay anh làm gì ở nhà thế?
- Anh đưa Gem đến trung tâm thương mại.
- Sướng nhỉ, trong lúc em đi làm cực lực thì anh đi chơi à.
- Sau này anh bù cho em, Gem nó chán nên anh dẫn nó ra ngoài cho thoải mái. Hay trưa mai, anh đến đưa đồ ăn cho em nhé.
- Anh nấu?
- Ừm.
- Nhớ đấy nhé.
Rồi họ quấn lấy nhau, ngủ ngon giấc. Sáng hôm sau, Pond dậy sớm, gọi Phuwin để cậu còn đi làm, cậu mắt nhắm mắt mở lờ đờ mặt quần áo rồi nhét vội chiếc bánh mì vào miệng để đi ra kịp chuyến xe bus, thấy Fourth đi xuống anh liền hỏi chuyện.
- Hôm nay em đi làm à? Anh nhớ nay em off phải không?
- Ừm. Em tranh thủ đi thăm mẹ với cả đi xem tình hình bọn nhỏ, lâu không gặp em nhớ chúng quá.
- Thế... em ăn sáng đi rồi hẳn tính.
- Thôi, em đi luôn, bệnh viện trưa đông lắm. À, anh kêu Gem dậy giúp em nhé, cậu ấy ngủ li bì luôn rồi.
- Được, em đi cẩn thận.
Có vẻ như đêm qua Earth không về, chắc anh còn 1 số chuyện cần giải quyết, việc ở lại công ty trong nhiều ngày chẳng có gì là lạ đối với anh em nhà này. Pond lên lầu xem tình hình, thấy cửa phòng của EarthMix đang mở hé, anh ngó vào thì thấy Mix đang ngủ say trong khi màn hình máy tính còn sáng, anh chẳng biết Mix làm việc gì vì nếu hỏi thì không nên. Mở cửa phòng Gem ra, anh gọi cậu em trai dậy trong sự khó khăn, lần đầu tiên anh thấy Gem ngủ nướng, nhìn lại thì, cậu em này lớn nhanh quá rồi, mới còn ngày nào còn chạy tò tò theo sau đuôi anh trai đòi kẹo nay đã cao gần bằng anh mất rồi.
- *Kéo tay* Dậy!
- Ưm... anh Pond, anh vô đây chi vậy?
- Gọi mày dậy chứ làm gì!
- Em cũng có cần làm gì đây, cho em ngủ đi.
- Xuống ăn sáng, rồi đi chợ cùng anh, đi không?
- Chợ?
Gemini bật dậy, thắc mắc vô cùng, anh chưa từng đến nơi đó, anh chỉ biết là nó rất dơ và đồ ăn không đảm bảo, nên trong mắt Gem chợ là nơi không an toàn.
- Không phải đồ trong siêu thị sẽ sạch hơn à?
- Đồ chợ tươi mà còn rẻ, mua sẽ lợi hơn.
- Em nghe bảo đồ chợ không đảm bảo.
- Ai nói, chỉ khi em không biết cách lựa thì mới mua lầm thôi. Trải nghiệm thử đi.
Cũng tò mò về nơi đó, Gem đồng ý, anh nhanh chóng đánh răng, thay đồ và ăn sáng để cùng Pond ra chợ. Pond đứng đợi ngoài cửa, anh đang chờ Gem chuẩn bị, anh bàng hoàng khi nhìn thấy bộ đồ của cậu em trai.
- Gì đây, áo sơmi trắng, quần tây, giày nike?
- Ừm...
- *Chỉ từ đầu đến chân* Nói xem anh mày mặc gì?
- Ờ thì... áo thun, quần đùi, dép.
- Biết thế à? Vào thay đi!
- Sao thế?
- Nếu mày sợ bẩn giày và không muốn quần áo tanh mùi thì làm ơn thay đồ đi, mặc đơn giản thế này là đủ rồi, ra chợ chẳng ai trố mắt ra nhìn mày đâu.
Không phục lắm, nhưng Gem vẫn nghe lời anh trai. Cả 2 đi bộ đến trạm xe bus cách nhà tầm 5 phút đi bộ.
- Sao chúng ta phải đi bus, đi xe không được à?
- Đi xe thì để xe ở đâu? Đường chợ không lớn, đi xe vào sẽ gây bất tiện, nên đi bộ đi.
Đúng như Pond nói, nước cá đầy dưới sàn, đôi khi đi ngang qua sạp thịt còn bị bắn máu vào người, Gem sợ hãi tránh xa mọi thứ nhưng khi nhìn Pond anh khá ngạc nhiên, phong thái của Pond khác hẳn Gem.
- Bác này, lấy 5 kí thịt bò đi?
- Pond đấy à? Lâu không thấy ghé bác, khuyến mãi cho mày nhé, cho 5 kí 5 đấy.
- Hào phóng thế.
- Nhóc con phía sau là ai thế?
- Em trai con, Gemini.
- Ồ, đẹp trai nhỉ, nhà đẻ khéo thế.
Gem có thể cảm nhận được rất rõ sự ấm áp từ đây, chỉ qua cách nói chuyện, dù là những người xa lạ nhưng lại có thể nói chuyện thân thiết và vui vẻ đến thế. Mặt khác, Gem có thể thấy một vẻ ngoài khác của anh trai mình, anh tiếp xúc với họ một cách mộc mạc, đùa giỡn mà không cần xem chừng lời nói, thoải mái chẳng nghi ngờ ai. Thành quả cho chuyến đi này là một mớ đồ còng kềnh, Gem vừa xách vừa than vãng.
- Ui, Pond...
- Sao đấy? Đi nhanh lên.
- *Thở dốc* Ban đầu đi xe là được rồi.
- Ra trạm nhanh nhà, xe sắp đến rồi, mới có thế đã la lên, chúng ta còn phải đem chúng đi bộ về đấy.
Gem nặng nhọc vát túi đồ về, nhưng thứ anh không chú ý là Pond cũng đang rất mệt, anh nhận xách 2 túi nặng nhất nhưng không kêu ca một lời, anh nghĩ là anh lớn thì nên làm gương cho em thì tốt hơn, với cả anh muốn cho cậu ấm này được trải nghiệm những thứ mà Gem chưa từng thử qua.
Lên xe, họ cũng chẳng thể nghỉ ngơi, lúc này xe khá đông và chỉ toàn là người già, trẻ nhỏ nên cả 2 chấp nhận đứng để nhường chỗ. Gem là người trước giờ ngồi xe sang, lớn lên với tiền lót đầu nằm thế nên với anh việc nhường nhịn là điều xa lạ. Sau một buổi sáng chật vật thì cuối cùng họ cũng về đến nhà, Gem lăn ra sàn thở không lên hơi, mồ hôi ướt đẫm hết cả áo.
- Đúng là, sống nhung lụa quen rồi, không dùng sức thế nên yếu thế! Có 1 túi đồ đem từ chợ về mà làm như vát bao tải lên đồi không bằng.
Mix đi xuống và vô tình thấy đống đồ được mua về.
Mix: Pond này, em mua nhiều thế?
Pond: Em mua cho cả tuần, nhà ngoại ô, đi chợ trễ thì đồ không tươi. Hôm nay có Gem đi cùng thế nên cũng đỡ.
Mix: Đi không kêu anh.
Pond: Em thấy anh ngủ nên thôi.
Mix: Gemini, đi chợ thế nào? Lần sau còn dám đi không!
Gemini: Mệt... nhưng vui... lại thêm 1 việc mình chưa từng làm.
Pond: Qua đây, phụ anh nấu ăn.
Mix: Pond vào bếp à? Nấu cho Phuwin phải không? Để anh giúp cho 1 tay.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top