Extra 3. Âm Ấm Như Tách Trà Của Mingyu Sunbae

Nếu ai đó nói với Huening Kai rằng việc giải mã chuỗi DNA dễ hơn việc giải mã các mối quan hệ trong phòng lab, có lẽ cậu sẽ cười đến sặc trà xanh lần thứ n — và lần này là loại trà đắt tiền Mingyu mang về từ hội nghị quốc tế (không phải ở Bỉ, và phải, Kai đã rất cẩn thận để nhấn mạnh điều này mỗi khi ai đó hỏi về nguồn gốc của nó).

Ở tháng thứ 18 của hành trình nghiên cứu, Kai đã phát triển một bộ "Cẩm nang sinh tồn trong phòng lab" chi tiết đến mức có thể xuất bản thành sách — nếu như có ai đó đủ can đảm để xuất bản nó:

CHƯƠNG 1: NGHỆ THUẬT QUẢN LÝ THỜI GIAN VÀ CẢM XÚC

7:30 AM — Đến lab sớm:

— Lợi ích chính: Tránh gặp giáo sư Lee trong thang máy

— Lợi ích phụ: Được ngắm Mingyu sunbae uống cà phê sáng với vẻ mặt "nhớ-ai-đó-ở-Bỉ"

— Ghi chú: Mang theo tai nghe (để làm như không nghe thấy tiếng thở dài của Mingyu)

9:00 AM — Thời điểm nguy hiểm:

— Joshua thường gửi email vào giờ này (do chênh lệch múi giờ)

— Giáo sư Lee sẽ kiểm tra email 17 lần trong 5 phút

— Mingyu sẽ giả vờ bận rộn với máy ly tâm (dù máy đã chạy xong từ 30 phút trước)

— Kai: Tập trung cao độ vào pipet (dù trong ống nghiệm chỉ có nước cất)

CHƯƠNG 2: BẢNG GIẢI MÃ CẢM XÚC CỦA JOSHUA SUNBAE QUA EMAIL

Kai đã phát triển một hệ thống phân loại email của Joshua (dựa trên những lần "vô tình" nhìn thấy qua vai Mingyu):

1. Email công việc thuần túy:

— Câu mở đầu: "Kính gửi giáo sư Lee và các đồng nghiệp"

— Nội dung: Báo cáo, số liệu, và những từ khoa học dài ngoằng

— Thái độ với nghiên cứu của Kai: "Có tiềm năng phát triển" (đọc là: "còn lâu mới bằng tôi")

2. Email nửa công việc nửa tình cảm:

— Câu mở đầu: "Mingyu và mọi người thân mến"

— Nội dung: 20% công việc, 80% kể về cuộc sống ở Bỉ

— Thái độ với nghiên cứu của Kai: "Thú vị" (đọc là: "tôi vẫn giỏi hơn")

3. Email riêng cho Mingyu:

— Thường gửi vào nửa đêm (giờ Hàn Quốc)

— Nội dung: Không ai biết (nhưng đoán được qua biểu cảm của Mingyu ngày hôm sau)

— Tác động: Mingyu thở dài gấp đôi bình thường

CHƯƠNG 3: NHỮNG KHÁM PHÁ KHÔNG ĐƯỢC GHI TRONG SÁCH GIÁO KHOA

1. Về mối quan hệ giữa các nhân vật:

— Giáo sư Lee → Joshua: Như mentor nhìn học trò cưng (cộng thêm một chút gì đó phức tạp hơn)

— Joshua → Mingyu: Như đồng nghiệp thân thiết (và có lẽ hơn thế)

— Joshua → Kai: Như nhìn thấy một mối đe dọa (dù Kai chỉ muốn làm nghiên cứu trong hòa bình)

— Mingyu → Kai: Như anh trai bảo vệ em út (và là người duy nhất thấy được tiềm năng thật sự của Kai)

2. Về các quy luật ngầm trong lab:

— Không nhắc đến Bỉ vào thứ ba (ngày giáo sư Lee hay xem lại ảnh cũ)

— Không khen Brussels quá nhiều (trừ khi muốn thấy Mingyu thở dài)

— Không bao giờ so sánh chocolate Bỉ với chocolate Hàn Quốc (bài học đắt giá từ một nghiên cứu sinh đã nghỉ việc)

CHƯƠNG 4: NHẬT KÝ PHÁT TRIỂN BẢN THÂN

Tháng 1-6:

"Ngày X: Hôm nay tôi lại bị so sánh với Joshua sunbae. Không sao, tôi quen rồi."

Tháng 7-12:

"Ngày Y: Joshua sunbae có nhận xét về nghiên cứu của tôi. Vẫn chưa được tích cực, nhưng ít nhất là có nhận xét."

Tháng 13-18:

"Ngày Z: Paper của tôi được chấp nhận. Joshua sunbae im lặng. Đó có lẽ là một tiến bộ."

CHƯƠNG 5: NHỮNG BÀI HỌC MINGYU DẠY (mà không bao giờ được ghi vào CV)

1. Cách đối mặt với "Hội chứng Joshua":

— Không cần phải giống như anh ấy

— Không cần phải được yêu quý như anh ấy

— Chỉ cần làm tốt việc của mình theo cách của mình

2. Cách sống sót qua những ngày khó khăn:

— Buổi sáng: Tự nhủ "Mình không cần ai công nhận"

— Buổi trưa: Nhắc lại "Mình không cần ai công nhận"

— Buổi tối: Có Mingyu công nhận là đủ rồi

3. Cách trở nên mạnh mẽ:

"Em biết không," một ngày Mingyu nói trong lúc họ đang sửa số liệu, "đôi khi những người tưởng chừng không ưa em lại là người giúp em mạnh mẽ nhất. Giống như việc Joshua không thích em, nhưng chính điều đó lại khiến em cố gắng và trưởng thành hơn."

CHƯƠNG CUỐI: NHỮNG ĐIỀU KAI ĐÃ HỌC ĐƯỢC

1. Về nghiên cứu:

— Không phải cứ được "thiên vị" là sẽ thành công

— Không phải cứ bị ghét bỏ là sẽ thất bại

— Đôi khi, áp lực từ việc không được yêu quý lại tạo ra kim cương

2. Về các mối quan hệ:

— Joshua có thể không bao giờ thích Kai

— Giáo sư Lee có thể không bao giờ nhìn thấy ai ngang với Joshua

— Nhưng Mingyu sẽ luôn ở đó, và đó là đủ

3. Về bản thân:

— Không cần phải là một Joshua thứ hai

— Không cần phải chiến thắng trong cuộc đua không tồn tại

— Chỉ cần là một Kai tốt nhất có thể

P/s 1: Nếu Joshua đang đọc những dòng này ở Bỉ, đừng lo. Phòng lab vẫn ổn, nghiên cứu vẫn tiến triển, và Kai... à, Kai đã học được cách tỏa sáng theo cách của riêng mình. Có lẽ không phải theo cách anh mong đợi, nhưng đó là một thứ ánh sáng chân thật và đáng tự hào.

P/s 2: Và đúng rồi, Mingyu vẫn thở dài. Nhưng giờ anh ấy thở dài ít hơn, có lẽ vì đã quá bận rộn với việc hướng dẫn Kai — người mà anh tin rằng một ngày nào đó sẽ không còn là cái bóng của ai cả.





[—Hết]








✨ Author's Note ✨

📝 Đây là một câu chuyện được viết nên từ trí tưởng tượng và tình yêu văn chương.

🌟 Nếu thấy điều gì quen thuộc, hãy xem như một duyên phận thú vị nhé !

💝 Cảm ơn bạn vì đã ở đây !


Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top