Chương 22: Hồi một - vi hành

Chương 22

Vì khởi hành từ khi trời mới tờ mờ sáng cho nên hầu hết mọi người trên xe đều buồn ngủ,Mi Young vì không thể ngăn cản cơn buồn ngủ của mình mà dựa vào người Soo Yeon ngủ ngon lành. Soo Yeon để đầu nàng ngay ngắn trên vai mình rồi ngồi thẳng lưng để cho nàng ngủ ngon hơn, tay hắn vòng qua ôm lấy eo của nàng giữ nàng khỏi bị ngã. Tất cả mọi động tác đều là ôn nhu đều là yêu thương bao bọc. Yoona cũng không khá hơn nàng là mấy, dù đã cố gắng giữ tỉnh táo thì cũng không thể đánh lại chu công người cứ gật gù có khi xuýt ngã. Yuri ngồi kế bên thấy vậy vòng tay qua cổ nàng kéo nàng lại, để đầu nàng giống như Mi Young lại mỉm cười nói với nàng.

-Đi đường sớm như vậy hẳn là không được tỉnh táo, dựa vào ta rồi mau ngủ một lát. Đến nơi sẽ đánh thức nàng.

-Ân! - Yoona cười nhẹ, trong mắt là sự cảm kích từ từ khép hai mắt lại

-Ngươi không buồn ngủ sao,có cần ta cho mượn vai như các nàng hay không? - Soo Young thấy hai người bọn họ ai cũng có người quan tâm, mà Seo Hyun lại cứ nhìn Yoona như vậy nghĩ nàng cũng muốn như họ ra tay nghĩa hiệp chỉ tiếc là đã nhầm mục tiêu rồi.

-Ta không có buồn ngủ,nếu có cũng không cần dựa vào vai của ngươi - Seo Hyun liếc hắn một cái nói

-Nàng...

Soo Young thấy mình hiếm khi ra tay hiệp nghĩa lại bị nàng từ chối còn bị hai người kia cười nhạo,tức nhưng không thể làm gì được ủy khuất nắm chặt hai tay. Seo Hyun không quan tâm bọn họ thế nào, nàng chỉ để ý đến Yoona.Vừa nãy nhìn hai người họ tình cảm tốt đẹp ngực trái không muốn lại nhói đau một cái, không muốn bị người khác phát hiện nên mới có ý gây sự với Soo Young để che lấp. Cũng cảm thấy không phải với lão sư của mình nhưng mà ai bảo hắn tốt không đúng lúc,bực lại thêm bực nàng nhắm mắt xoay người ra phía cửa sổ để xóa đi những gì vừa thấy.

-Mới nói không buồn ngủ, quay đi liền dựa đầu vào cửa sổ ngáy o o. Bộ gỗ sẽ mềm và thoải mái hơn vai ta sao? - Soo Young không vui độc thoại

Jung Soo Yeon không nói gì chỉ nhìn hai người bọn họ mà cười nhẹ, nếu như không phải quen biết hắn đã lâu nhìn vào sẽ lầm tưởng hắn có ý với đồ nhi của hắn.

Đi được ba canh giờ bọn họ hiện đang trong đường rừng,mà trời cũng đã sáng rõ,mặt trời cũng lên cao.Tiếng chim hót xen lẫn tiếng gió làm rung lá cây xào xạc tạo cảm giác thư thái,đi thêm một đoạn liền gặp một tiều phu trên vai vác đống củi to.

-Làm phiền một chút,tiên sinh* gần đây có ngôi làng nhỏ nào không? - Jang Min thắng ngựa lại hỏi tiều phu

-Cách đây không bao xa còn khoảng hai khắc đi đường là đến có một ngôi làng nhỏ - tiều phu không phiền liền đáp

-Cám ơn,tiên sinh nhà của ngươi ở đó sao có thể lên xe chúng ta cùng đi sẵn tiện dẫn đường - Soo Young vén rèm cửa nói với vị tiều phu

-Không phiền các vị chứ? - vị tiều phi áy náy hỏi lại

-Không phiền, không phiền - Soo Young  phất tay nói

-Vậy cảm ơn các vị ! - vị tiều phu được Jang Min đỡ lên xe rồi đi thẳng đến ngôi làng nhỏ

Lúc này Mi Young,Yoona và Seo Hyun cũng vừa hay tỉnh giấc.

-Đã mấy giờ rồi? - Mi Young dụi mắt hỏi

-Đã là giờ Thân (12h) rồi - Soo Yeon nhìn nàng sủng nịnh đáp

-Oa,đã nhanh như vậy. Ngủ xong liền thấy đói,bụng lại biểu tình rồi a - Mi Young hai mắt mở lớn rồi lại lấy tay xoa bụng nhăn nhó

-Ân,phía trước có ngôi làng nhỏ. Chúng ta tới đó nghỉ chân một lát - Soo Yeon đem nàng ôm vào lồng ngực ôn nhu nói

Cuối cùng thì xe ngựa cũng dừng lại trước cổng ngôi làng nhỏ,vì là ở giữa rừng nên cũng đơn xơ. Hầu hết nhà được xây bằng đất, cắm cọc tre và mái thì làm bằng lá cây cọ khô. Bảy tám người bọn họ xuống xe đi đến nhà vị tiều phu kia,nhà của hắn cũng giống bao nhà khác.Bên ngoài còn có treo các dây tỏi,ớt trước nhà có lẽ là dự trữ.

-Nương tử ta đã về rồi! - vị tiều phu gọi lớn mà trong nhà chạy ra một cô nương bụng bầu,tươi cười dắt theo một tiểu oa nhi

-Tướng công,chàng về rồi. Jong nhi mau chào cha đi!

-Jong nhi chào cha! - đứa bé ngoan ngoãn chạy vào ôm cha nói

-Phải rồi nương tử,mấy vị này từ xa đến muốn nghỉ chân ở đây một chút. Nàng chuẩn bị gì đó cho bọn họ ăn đi - vị tiều phu quay ra giới thiệu đám người bọn họ

-Được,các vị xin mời vào trong. Tiểu nữ lập tức đi nấu cơm cho các vị -  cô nương vui vẻ đón tiếp

-Cô nương không cần gấp gáp,chúng tôi đi đường có mang theo một ít lương thực. Chỉ là muốn mượn bếp của nhà các vị một lát, có hay không đồng ý? - Jang Min trước nói với vị  cô nương không cần phiền phức

-Vậy được, các vị mời dùng tự nhiên!

Thế là bọn họ người kẻ chạy đi nhóm bếp, người đi lấy đồ ăn không khí nhộn nhịp hẳn.Yoona,Seo Hyun phụ trách chế biến thức ăn còn Yuri,Soo Young đương nhiên là nhóm bếp rồi Jang Min nhiệm vụ chính là trẻ củi. Có một kẻ ăn không ngồi rồi,cao cao tại thượng đứng nhìn bọn họ người chạy qua kẻ chạy lại. Quên mất một người cũng rảnh rỗi nhưng cũng không hẳn là rảnh rỗi, Mi Young đang chơi cùng tiểu Jong. Cậu nhóc có vẻ rất thích chơi với vị tỷ tỷ xinh đẹp này.

-Tiểu Jong đứng lại,không được chạy ta sẽ đuổi kịp đệ- Mi Young đuổi theo đằng sau cậu nhóc hai tay vươn ra muốn bắt

-Tỷ tỷ xinh đẹp mau lại đây bắt Jong nhi,hihi - cậu bé hai chân ngắn ngắn chạy trước quay lại le lưỡi với nàng

-Được,đợi khi ta bắt được đệ sẽ hảo hảo trừng phạt

-Ba ba,tỷ tỷ xinh đẹp bắt Jong nhi, mau cứu - cậu bé hướng cha mình cầu cứu

-Tiểu Jong,nam nhi đại trượng phu không gọi viện binh.

-Hảo,ba ba không cần tới giúp Jong nhi là nam nhi đại trượng phu tự mình tránh thoát

-Có khẩu khí,Jong nhi giỏi lắm - cha của tiểu Jong vỗ bàn đắc ý cười

Tiểu Jong so ra không thể chạy thoát khỏi bước chân của nàng, nhưng là nàng cũng chỉ là bước theo cậu mà thôi. Jung Soo Yeon ngồi ở bên xem một màn hai người lớn nhỏ đuổi bắt không hiểu sao trong lòng dâng lên cảm xúc khó tả,hắn cũng muốn có một ngày có một đứa trẻ đến bên hắn gọi một tiếng "phụ hoàng"

-Tiểu Jong ta chịu thua,đừng chạy nữa,hảo mệt a - Mi Young ngồi xuống hổn hển nói

-Tỷ tỷ xinh đẹp, ta thắng rồi! - cậu bé cười híp mắt nhìn nàng nói

-Hảo,đệ thắng! - nàng cũng không chấp nhất, thừa nhận hắn thắng sau đó đi đến bế hắn đi ra chỗ Soo Yeon cùng vị tiều phu đang ngồi

-Tiểu Jong,ta có kẹo.Thế nào muốn ăn? - nàng lấy trong tay nải một viên kẹo ngọt dụ cậu

-Jong nhi muốn ăn,tỷ tỷ xinh đẹp cho Jong nhi - trẻ con thấy kẹo đương nhiên thích thú hai mắt to tròn nhìn viên kẹo trên tay nàng

-Muốn có kẹo,vậy mau hôn tỷ một cái viên kẹo này của đệ - nàng lấy tay chỉ lên má mình ra hiệu

Tiểu Jong hiểu ý hôn chụt lên má nàng,sau đó nhận lấy viên kẹo cho vào miệng thích thú. Nàng còn đưa thêm cho cậu mấy viên nữa,cậu mỉm cười nhận lấy tụt khỏi người Mi Young chạy ra chỗ ma ma khoe với nàng.

-Thế nào thích con nít? - Jung Soo Yeon ghé tai nàng hỏi

-Ân,tiểu Jong hảo đáng yêu!

-Vậy không bằng chúng ta cũng có một đứa, ta đảm bảo hắn sẽ còn đáng yêu hơn tiểu Jong. Thế nào? - hắn ẩn ý nói còn cười hết sức tà mị

-Ngươi....ta đi giúp bọn họ nấu cơm - Mi Young làm sao không hiểu ý tứ của hắn đỏ mặt vùng vằng đi vào nhà,mà hắn thì lại cười hết sức thoải mái

(*cách gọi lịch sự)

Nửa canh giờ sau một bàn đầy thức ăn được dọn lên.Bọn họ rất vui vẻ ăn uống trò chuyện,gia chủ rất có hảo tâm tiếp đãi khách. Đến giờ Hợi (14h) mọi người lại khăn gói lên đường, trước khi đi không quên gửi cho gia chủ một ít ngân lượng coi như trả ơn còn có tặng cho tiểu Jong một gói kẹo rồi mới rời đi.

-Xin hỏi tiên sinh từ đây đến thị trấn gần nhất còn bao xa? - Yuri hỏi

-Từ đây đến trấn Busan còn hai canh giờ nữa

-Đa tạ,cáo từ!

TBC

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top