Chương 17: Jung Soo Yeon trở về

Chương 17

Jung Soo Yeon rời cung thật là lâu, Hwang Mi Young thực sự rất nhớ cái khuôn mặt lạnh lùng của hắn. Nhớ những yêu thương hắn mang tới cho nàng lại càng nhớ biểu cảm chật vật của hắn khi nàng giận,nàng nhớ hắn rất nhiều. Hwang Mi Young ngồi một mình dưới mái đình ở ngự hoa viên, trên tay cầm ngọc tiêu nhìn xa xăm. Đến cuối cùng đặt lên miệng tấu lên một khúc tâm tình. Tiếng nhạc du dương mà tha thiết khiến người nào nghe cũng nhuyễn động tâm can. Thổi tiêu chính là sở trường của nàng, nhưng nàng không hề biết gảy cầm là tài nghệ của hắn.

Kết thúc đoạn nhạc Hwang Mi Young thở dài một cái. Tuy nàng ngày nào cũng náo loạn nhưng có ai biết đêm đến nàng buồn thế nào, nàng rất mong hắn trở về thật nhanh. Hwang Mi Young thở dài lần nữa nhấc váy rời khỏi mái đình, hôm nay không biết nên kiếm gì để quậy phá cho đỡ chán đây.

Hwang Mi Young bước đi lững thững, chân này đá sỏi chân kia đá đất. Tay cầm tiêu múa loạn xạ, lâu lâu lại phạt vài tán lá khiến chúng rụng lả tả. Trên mặt toàn là biểu cảm nhàm chán vì không có gì chơi, Park Ji Yeon lại đang bệnh nên chẳng có ai cùng nàng chơi đùa thật chán. Đột nhiên nàng nhìn thấy Park tể tướng từ hướng Lung Linh cung đi ra,hình như đến thăm tiểu nữ của mình.

-Park thừa tướng là tới thăm Park phi,chẳng hay nàng bệnh tình đã thuyên giảm hay chưa? - Hwang Mi Young làm bộ quan tâm hỏi

-Hwang phi nương nương! Đa tạ nương nương quan tâm, nàng vẫn không có chuyển biến mới gì - tể tướng Park trước chào nàng vì so về cấp bậc là hơn hắn, sau mới coi thường đáp

-Thật không nghĩ hoàng cung như vậy rộng lớn mà chỉ có Park phi bị bệnh. Ta e,chẳng mấy mà lan khắp hậu cung - nàng làm bộ lo lắng nói

-Nương nương yên tâm, ta đã cho truyền tất cả thái y trong cung đến, cũng là để nàng cách ly với bên ngoài một chút hẳn là sẽ không lây lan - tể tướng bên ngoài vẫn bình tĩnh đáp nàng nhưng trong lòng sớm đã ghét bỏ một phi tần như nàng

-Ta đang muốn đến thăm nàng, nhưng mà sợ sẽ bị lây dịch bệnh. Tiện thấy ngài vừa từ đó đi ra biết nàng vẫn ổn không cần vào nữa. Ta sẽ kêu người làm canh bổ gửi đến cho Park phi,hi vọng nàng sớm khỏi bệnh - Mi Young làm bộ tốt bụng

-Cảm ơn nương nương có lòng chiếu cố, thần còn có công chuyện phải xử lý xin phép đi trước.

-Tể tướng nếu như có việc vậy ta đây cũng không giám giữ. Đi thong thả!

-Đa tạ nương nương! - hắn cúi đầu hành lễ sau đó bỏ đi một nước

Park tể tướng nhì thấy bộ dáng giảo hoạt của Hwang Mi Young sớm biết nàng chỉ là đang giả vờ quan tâm nữ nhi của hắn, nàng cùng nữ nhi hắn luôn là hai bên đối đầu nay nữ nhi hắn mắc bệnh nàng đương nhiên là vui vẻ nhất rồi. Nhưng tính ra cấp bậc của Mi Young còn cao hơn Ji Yeon bởi vì nàng vào cung đã lâu mà hoàng thượng chưa thèm ngó ngàng đến, vậy mà Mi Young chỉ mới mấy tháng gần đây cơ hồ chiếm trọn sự sủng ái của hắn, còn được hắn thị tẩm. Tuy chưa sắc phong hoàng hậu cũng đủ biết Ji Yeon so với nàng còn kém hơn vai vế.

Về phía Mi Young,nàng thông minh như thế làm sao không biết tể tướng vẫn là coi thường mình bất quá trước mặt không nói ra. Thế thì sao chứ, nàng chả quan tâm trên đời trừ sâu bọ ra nàng không biết sợ cái gì. Đến hoàng thượng nàng còn không coi ra gì nói chi là Park tể tướng.

Mi Young vui vẻ nhấc tà váy trở về Phượng Thiên cung,vừa đến cửa gặp Yoona đang tưới cây giọng vui vẻ.

-Yoona,ngươi mau đi sắc một chút thuốc bổ mang tới Lung Linh cung đi.

-Hả? - Yoona suýt làm rơi bình tưới tròn mắt nhìn Mi Young

-Hả cái gì mà hả? Ngươi không nghe nhầm đâu,đi mau! - thấy Yoona không tin tưởng lắm nàng có chút bực mình nhắc lại

-Vâng,nương nương! - Yoona phân phó Ji Young làm tiếp việc của mình rồi nhấc váy đi

-Rõ ràng nàng không ưa Park phi sao hôm nay lại tốt đột xuất vậy. Không phải có âm mưu chứ? - Yoona vừa đi vừa độc thoại

-Bỏ đi mười ngày ăn thịt cũng có một ngày ăn chay mà,như vậy cũng tốt. Không có gì, không có gì là tự mình đa nghi thôi - Yoona tự gõ đầu mình nhắc nhở

Yoona xuống trù phòng, sắc một ít thuốc bổ đổ vào chén nhỏ bê tới cung Park phi.Đến nơi thấy Na Eun cũng vừa hay đi đâu đó trở về liền gọi.

-Na Eun!

-Là ngươi à? Có chuyện gì? - Na Eun quay ra thấy Yoona sắc mặt không vui hỏi

-Không có gì, nương nương kêu ta mang thuốc bổ tới cho Park phi - Yoona nâng khay đựng chén thuốc lên nói

-Sẽ không phải một trò đùa khác của nương nương nhà ngươi chứ? - Na Eun trào phúng

-Sẽ không, cái này tự ta sắc đảm bảo không có chuyện gì?

-Được rồi, đi theo ta! - Na Eun hơi nghi ngờ nhưng cũng để Yoona vào

-Nương nương, Yoona đến tìm người! - Na Eun thông báo

-Tìm ta có việc gì, lại là nàng, Hwang phi cho người đến cười ta sao? - Park Ji Yeon nằm trên giường đắp chăn khinh thường nói

-Nương nương, nàng kêu ta mang một ít thuốc bổ đến cho người - Yoona từ đằng sau Na Eun bước lên trước

-Ta không uống, ngươi mang về đi!

-Nương nương,đây là ý tốt của nàng xin người đừng từ chối. Để Yoona giúp người uống.

-Ta đã nói là không cần,có chết ta cũng không nhận ân huệ của nàng. Ngươi mau cút đi cho ta!

Yoona định múc chén thuốc đút cho nàng bị nàng thẳng tay hất ra làm đổ cả chén thuốc xuống dưới đất.Yoona kêu "a" một tiếng giật lùi lại nhìn Ji Yeon người đầy nốt đỏ mọng nước thật ghê người.

-Ngươi nhìn đủ chưa,ghê lắm sao? Cút đi cho ta! - Ji Yeon lúc nãy với người lên hất bát thuốc tấm chăn đắp trên người rơi xuống lộ ra hai tay

-Nương nương,xin người hãy bình tĩnh! Yoona,ngươi trước hãy về đi để ta chăm sóc nương nương.

Na Eun vội tới giữ Ji Yeon lại,không quên hướng Yoona kêu nàng đi. Yoona gật đầu cúi xuống nhặt mảnh vỡ bát để lên khay cúi chào một cái rời đi.

-Ta biết là nàng sẽ không uống bát thuốc đó mà. Bất quá điều đó cũng không trọng yếu - Mi Young ngồi ở cạnh bàn cười lớn

-Nương nương, lần trước ngươi bỏ gì vào bánh vậy. Nhìn nàng thật ghê người còn hơn mắc bệnh đậu mùa nữa.

-Chỉ là chút thuốc gây dị ứng do Choi Soo Young bào chế mà thôi, không ngờ da nàng mẫn cảm đến vậy.

Yoona chỉ biết thở dài lắc đầu, nàng giống tiểu hài tử thích quậy phá hơn là một tiểu thư khuê các hay là một nương nương cao cao tại thượng. Sau này nếu như nàng được lập hậu chỉ e thiên hạ đại loạn.

-Yoona,ngươi mang nước đến đi ta muốn tắm một lát.

Yoona vâng một cái đi chuẩn bị mộc dũng và nước tắm cho nàng. Mi Young thích nhất là hoa hồng cho nên nàng đặc biệt chuẩn bị nhiều hoa hồng một chút rải trên mặt nước. Mi Young cởi bỏ từng lớp áo vắt lên tấm bình phong rồi đi tới ngâm mình trong làn nước đầy hương thơm. Yoona lấy ra lọ tinh dầu hoa hồng cống phẩm nổi tiếng của Vô Dang quốc gửi Soshi quốc,được hoàng thượng đặc biệt ban tặng hòa vào nước. Quả nhiên là vật phẩm quý chỉ một vài giọt đã thơm khắp phòng.

Mi Young thư thái nhắm nghiền hai mắt,ngửa đầu ra sau để cho Yoona giúp nàng tắm rửa. Nửa canh giờ sau Mi Young từ trong mộc dũng bước ra,Yoona lấy khăn to quấn người nàng lại. Nàng đi ra sau tấm bình phong đem quần áo Yoona đã chuẩn bị mặc vào. Yoona giúp nàng trang điểm lại vài đường lập tức trở lại bộ dáng mĩ nhân thường ngày.

********

Bệnh dịch ở làng Sim Chan đã được dập tắt hẳn. Đoàn người của Jung Soo Yeon đang trên đường hồi cung. Jung Soo Yeon,Choi Soo Young ngồi trong xe ngựa còn Yuri là người cầm cương.

-Soo Young,nghe nói ngươi có loại thuốc gọi là "giác hồn" phải không? Công dụng của nó là gì? - Soo Yeon hỏi

-Đúng vậy, mới tạo nhưng chưa có sử dụng qua lần nào. Nó là sự kết hợp của mê hồn tán và bột ảo giác, không biết có gây tác dụng phụ nào không. Vừa có công dụng làm người khác vừa tỉnh vừa mê,mơ mơ hồ hồ lại khiến người đó sau khi tỉnh lại không nhớ rõ ràng lắm chuyện mình đã làm nếu không có ai gợi lại kí ức cho họ. Nó giống như là làm một người bị mất trí tạm thời. Có chuyện gì sao,người cần dùng à?

-Phải!

-Nhưng hiện tại nó không ở trên người của ta,là ở trong cung.

-Không cần gấp, về cung rồi nói!

Xe ngựa chạy mất một ngày một đêm mới đến cổng thành. Vừa vào cung hắn liền tìm tới Phượng Thiên cung xem Mi Young nhưng Yoona nói nàng đã ngủ. Không tiện đánh thức nàng, Soo Yeon chỉ lưu lại một lúc ngắm nhìn gương mặt hắn ngày nhớ đêm mong mấy ngày nay rồi trở về cung Jung Vương. Trước khi đi có đặt nụ hôn lên trán nàng, nói câu "ngủ ngon". Mi Young hơi nhăn mày một cái cựa mình lại ngủ tiếp.

-Để nàng ngủ,ngày mai ta sẽ đến thăm nàng. Ngươi cũng mau đi nghỉ ngơi đi thôi, trời cũng trễ rồi. - Soo Yeon dặn dò Yoona một câu rồi đi

-Vâng,hoàng thượng!

Soo Yeon trở về cung Jung Vương kêu Yuri chuẩn bị nước cho hắn tắm. Jung Soo Yeon thảo bỏ ngoại bào, nhìn miếng vải trắng quấn ở trước ngực thở dài. Từ từ tháo bỏ lớp vải để sang một bên, hắn bước vào mộc dũng ngâm mình vào làn nước ấm. Yuri biết hắn đi đường mệt mỏi, mấy hôm ở nàng Sim Chan cũng không được nghỉ ngơi nhiều nên có hòa một ít tinh dầu hương an thần vào nước.

Jung Soo Yeon ngửi mùi thơm dịu cảm thấy đầu óc thư thái, nhẹ nhõm hơn nhiều. Từ nhỏ hắn đã luôn phải tỏ ra là một nam nhi mạnh mẽ,văn võ song toàn. Vì vậy khi cơ thể bắt đầu phát triển mẫu hậu hắn đã đưa cho hắn miếng vải trắng kêu hắn băng chặt ngực lại. Có ai biết nàng khó chịu thế nào,nhưng vì muốn vừa lòng mẫu hậu nên hắn nhịn.

Thân phận nữ nhi của hắn liệu sẽ giấu được bao lâu đây? Bị lộ cũng không sao chỉ không biết Mi Young nàng có phản ứng thế nào. Thật là ông trời thích trêu người.

TBC

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top