『 QUÁCH TRÌ 』HIỂU RÕ NHẤT 🤔🔍 R18
NGUỒN : https://archiveofourown.org/works/67249123
NOTE : Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không đem đi linh tinh, lỡ một ngày mấy bà lên wattpad thấy Vân Ngọc bị sờ gáy, bay acc thì ... ờm, chắc do bị báo cáo đó ☺
【 Tóm tắt : Đây là phần tiếp theo của " Dục tận đầu ", linh hồn của Quách Thành Vũ năm mười sáu tuổi xuyên không vào cơ thể Quách Thành Vũ hai mươi tám tuổi để cưỡng ép Trì Sính, trong bối cảnh Quách, Trì, Ngô, Khương, Quách và Trì không có tình yêu, chỉ có quan hệ tình dục với hoa huyệt và ngực, kết thúc khá vội vàng, nếu sợ thất vọng thì đừng đọc, cảm ơn vì sự ủng hộ. 】
Toàn văn hơn tám ngàn chữ, có yếu tố 18+, từ ngữ thô tục, song tính, các tư thế quan hệ : cưỡi ngựa, liếm huyệt, quay tay ( cần cân nhắc độ tuổi trước khi đọc ).
✵✵✵
Trì Sính cảm thấy cái kiểu xuyên không lỗi thời này thật lố bịch, chẳng khác nào mấy bộ phim ngắn não tàn vẫn còn đang thịnh hành trên Douyin bây giờ, nhưng hắn đã thực sự trải qua chuyện đó vào năm mười sáu tuổi, hắn không nói với ai, kể cả Ngô Sở Úy, một ngày nọ, đoạn ký ức mơ hồ ấy tựa dòng nước chảy vào não hắn, giờ đây lại sống động như suối phun, hắn tỉnh dậy vào giữa đêm, Quách Thành Vũ nằm cạnh hắn, mưa ngoài cửa sổ vừa tạnh không lâu, ánh trăng le lói với vẻ hùng vĩ như dòng suối thẳng đứng, xuyên qua màn đêm sắc lạnh, trải một màu bạc hư ảo lên khuôn mặt anh.
Mọi chuyện xảy ra cách đây vài ngày trước, một buổi sáng, Khương Tiểu Soái thức dậy, cậu định quấn lấy Quách Thành Vũ để giải quyết cơn cương cứng buổi sáng, nhưng lại nghe thấy anh lầm bầm :
_ Cậu đi mua đồ về rồi à ?
Khương Tiểu Soái còn đang thắc mắc, định ghé vào hôn anh, thì lại đối mặt với đôi mắt từ mơ hồ chuyển sang âm trầm của Quách Thành Vũ, cậu bị cánh tay anh đẩy ra, Quách Thành Vũ cau mày, vẻ mặt bất định lộ ra sự xa lạ, xa lạ như một chiều không gian nào đó, trong giây lát ngưng đọng, tạo thành một bầu không khí đóng băng, anh hỏi :
_ Trì Sính đâu ? Cậu là ai ?
Cơ thể Khương Tiểu Soái cứng đờ, mới giây trước hai người họ còn trần truồng ôm nhau, song bây giờ, bầu không khí lại đáng sợ như những người dưng, cậu do dự gọi vào số điện thoại của Trì Sính, bảo hắn đến.
Trì Sính nhận được điện thoại khi đang làm tình với Ngô Sở Úy, một tay hắn ấn vào cổ Đại Bảo, còn tay kia nghe điện thoại, không hề che giấu tiếng nước nôi dữ dội vì da thịt va chạm mãnh liệt, nghe thấy Quách Thành Vũ có dấu hiệu mất trí nhớ, hắn vô thức dừng lại nhịp đưa đẩy, ậm ờ hai tiếng rồi cúp máy, trong thoáng chốc lơ đãng, hắn vội vàng xuất tinh vào ruột Ngô Sở Úy, rồi nói :
_ Đại Bảo, lát nữa anh phải đến nhà Thành Vũ.
✵✵✵
Xa lạ nhưng quen thuộc, họ ngồi đối diện với nhau trên ghế sofa trong phòng làm việc, vừa đến nhà Quách Thành Vũ, cảm giác này đã rất rõ ràng khi trực tiếp gặp mặt, ánh mắt Quách Thành Vũ quá non nớt, khí chất phong lưu toát ra từ chiếc áo choàng ngủ, rũ xuống trên người anh trông thật lạc lõng, anh cúi đầu nghiên cứu điện thoại của mình, ánh mắt kỳ lạ hệt như câu hỏi khó cuối cùng trong đề thi Vật lý đại học, hành vi cử chỉ rất giống một đứa trẻ mười sáu tuổi, dễ dàng bị Trì Sính nhìn thấu được, Ngô Sở Úy bị Khương Tiểu Soái kéo sang phòng khác để thảo luận về chuyện kỳ lạ này, nhường chỗ cho hai người bạn thân trò chuyện.
Quách Thành Vũ cũng đang đánh giá hắn, trước khi Trì Sính đến, anh đã đứng trước gương trong phòng tắm để ngắm nhìn khuôn mặt của mình, trong lòng không khỏi cảm thán một câu " bế nguyệt tu hoa ", sau đó mới bắt đầu sắp xếp lại suy nghĩ, toàn bộ sự việc toát lên vẻ kỳ dị, anh vốn đang ngủ trưa ở căn hộ của Trì Sính, rồi khi mở mắt ra, mọi thứ trở nên bồn chồn lo lắng, như thể chiều không gian của thế giới đã thay đổi, họ dẫm phải một công tắc nào đó, và hoán đổi dòng thời gian trong vết nứt của giấc mơ, có lẽ vì vẫn còn trẻ, nên anh tiếp nhận nó nhanh hơn " một bản thân " khác, bộ não của học sinh trung học vẫn đang phát triển, và có thể tự mình chấp nhận những điều kỳ lạ mới mẻ một cách tự nhiên, nhưng những thay đổi chóng mặt trong mười hai năm qua cũng khiến anh cảm thấy bối rối, người bạn trai bên cạnh anh, sự đứt gãy sau khi công nghệ phát triển quá nhanh, giống như cảm giác không trọng lực ngoài không gian, trôi nổi không thể hạ xuống, mãi cho đến khi nhìn thấy Trì Sính, anh mới dần được kéo trở lại trái đất.
Nhưng Trì Sính giờ đã khác xưa nhiều lắm, từ trong ra ngoài, thậm chí từng tế bào đều toát lên vẻ u uất hung hãn của động vật, Quách Thành Vũ là người hiểu rõ hắn nhất, anh chỉ cần liếc mắt qua là có thể thấy rõ trong những năm qua, Trì Sính đã thay đổi một trời một vực, sự thay đổi này khiến anh kinh ngạc, rồi một nỗi đau âm ỉ lại dâng lên trong tim, nhưng không biết nỗi đau nhỏ nhặt này đến từ đâu.
Tương tự, Trì Sính tỏ ra lúng túng và mơ hồ khi xử lý chuyện này, điều ấy cực kỳ hiếm gặp, hắn thực sự không biết phải làm thế nào để nói chuyện với Quách Thành Vũ, khoảng cách tuổi tác quá lớn, khiến nhận thức cùng tư duy khó mà trùng khớp với nhau được nữa, không phải là Trì Sính chưa từng ngủ với nữ sinh, nhưng đây chẳng phải là một cuộc làm tình tùy tiện, một phát là có thể nói lời tạm biệt, hắn do dự, khuôn mặt u uất toát ra vẻ phiền não, ngón tay đặt trên đầu gối gõ nhịp, Giấm Nhỏ tuột khỏi cổ tay hắn, rồi lần theo mắt cá chân trần của Quách Thành Vũ, xuyên qua chiếc áo choàng ngủ rộng thùng thình, và leo lên ngực ba đỡ đầu của nó.
Ban đầu Quách Thành Vũ có hơi giật mình, nhưng biểu hiện của anh không hề lộ rõ, cảm giác trơn nhẵn lạnh lẽo của loài rắn khiến cơ thể anh căng cứng trong chốc lát, nhưng thân hình hai mươi tám tuổi chỉ mất một giây đã thả lỏng, anh cụp mắt xuống, đối mặt với đôi mắt đen như hạt đậu của Giấm Nhỏ, nó không hề có tính công kích nào, chỉ còn lại sự tò mò, Giấm Nhỏ mơ hồ nghiêng đầu sang một bên, như thể đang nói, " Sao ba đỡ đầu lại khác thế ? "
Quách Thành Vũ đối mặt với nó một lúc, rồi mới nhận ra sự kỳ lạ của Trì Sính đến từ đâu, giống như trực giác và bản năng của động vật vậy, khí chất của Trì Sính đã hòa hợp với loài rắn, mà Giấm Nhỏ đã được Trì Sính nuôi dưỡng nhiều năm, cũng đã được Trì Sính thuần hóa, lần đầu tiên nhìn thấy, anh lại có cảm giác cực kỳ quen thuộc, không hề sợ hãi chút nào, anh giơ cánh tay lên, dùng ngón trỏ chạm vào đầu nó, rồi mới liếc nhìn Trì Sính :
_ Cậu nuôi à, không ngờ sau này cậu còn nuôi rắn nữa.
_ Đúng vậy, sau này cậu cũng nuôi, nhưng rồi lại bán đi, bây giờ cậu bao nhiêu tuổi ?
Nhắc đến rắn, Trì Sính đã không còn mơ hồ như trước đây nữa, sau khi hắn và Ngô Sở Úy trao đổi tình cảm, hắn đã vứt bỏ đoạn ký ức đó, song hắn không muốn nhắc đến những điều này trước mặt Quách Thành Vũ mười mấy tuổi, dù sao thì anh cũng chưa từng trải qua, và cũng không còn quan trọng nữa, ánh mắt hắn như những viên đạn nóng bỏng, quét qua Giấm Nhỏ cùng khuôn mặt Quách Thành Vũ.
_ Tuổi mười sáu xinh tươi, cái tuổi thanh xuân nhất - Quách Thành Vũ trêu chọc con rắn một lúc, để Giấm Nhỏ khéo léo quấn quanh cổ mình rồi treo lên - Vậy còn bạn trai cậu thì sao ? Thành thật mà nói, tôi không ngờ gu thẩm mỹ của cậu lại khác với nhận thức của tôi như vậy, cuối cùng lại yêu phải một kẻ vô dụng, tôi đã nói rồi mà, ngày nào cũng thấy con gái nhét thư tình cho cậu, nhưng cậu lại không thèm để ý, hóa ra cậu đúng là gay.
_ Đúng vậy, là đệ tử của bạn trai cậu đấy, cũng khá thú vị - Rõ ràng là Trì Sính đã thả lỏng hơn, hắn vốn nghĩ mình sẽ không quen với Quách Thành Vũ mười sáu tuổi, nhưng vì quá thân thiết nên họ nói chuyện cũng chẳng có gì phải kiêng dè, thẳng thắn một cách vô tư lự - Nếu tôi không phải là gay, thì đã không thủ d*m rồi ngủ chung giường với cậu từ năm mười lăm, mười sáu tuổi rồi ... vậy rốt cuộc chuyện này là thế nào ?
_ Tôi cũng không rõ, vừa mới nghỉ hè không lâu, tôi đang ngủ ở căn hộ phía Nam thành phố của cậu, thì tỉnh dậy đã thấy mình ở đây rồi - Quách Thành Vũ khoanh tay trước ngực, tiếp lời - Một ngày trước khi chúng ta đi Nhật.
Trì Sính phân tích thông tin từ hai câu nói này, và tóm tắt lại sự việc :
_ Vậy là, cậu và Thành Vũ hai mươi tám tuổi đã hoán đổi dòng thời gian vì một số lý do siêu nhiên nào đó ... nói thật, nếu không phải từ miệng cậu nói ra, tôi sẽ cho rằng đối phương là một kẻ ngốc.
Hắn nói thêm ở cuối câu.
Quách Thành Vũ cong môi cười một tiếng, không nói gì thêm.
✵✵✵
Sau khi giải quyết xong mọi chuyện, Trì Sính và Quách Thành Vũ sóng vai nhau bước xuống lầu, khi hai người họ xuất hiện, Khương Tiểu Soái và Ngô Sở Úy đang trò chuyện trên ghế sofa lập tức đứng dậy.
_ Thành Vũ không nhớ rõ chuyện gì sau mười sáu tuổi nữa, tôi cũng không rõ nguyên nhân, khoảng thời gian này tôi sẽ ở đây.
Trì Sính không giải thích lý do, vừa dứt lời, Khương Tiểu Soái đã kéo dài âm cuối " À " một tiếng.
_ Mất trí nhớ à ? Hay là vào bệnh viện kiểm tra não thử xem, đừng để bị hỏng thật.
Khương Tiểu Soái lo lắng hỏi, cú sốc từ lúc thức dậy đã khiến đầu óc cậu trở nên choáng váng, sau khi nói chuyện với Ngô Sở Úy một lúc thì mới thả lỏng tâm trạng, giờ lại nghe Quách Thành Vũ mất trí nhớ, cậu giật mình đứng bật dậy.
_ Không cần đâu, ăn sáng trước đã, sáng sớm đã vội vàng đến đây nên Đại Bảo còn chưa ăn gì.
Trì Sính chuyển hướng câu chuyện, hắn không định nói rõ sự thật.
✵✵✵
Trên bàn ăn, Quách Thành Vũ và Trì Sính ngồi đối diện nhau, đột nhiên nghe thấy một tiếng " Ê " của Ngô Sở Úy, Quách Thành Vũ và Trì Sính đều ăn ý, đồng loạt quay đầu sang nhìn cậu, chỉ thấy Ngô Sở Úy trợn tròn mắt, ánh mắt rơi vào Giấm Nhỏ đang cuộn tròn trên cổ Quách Thành Vũ để ngủ bù, cậu vừa định mở miệng, Trì Sính đã chậm rãi giải thích hộ Quách Thành Vũ :
_ Vừa nãy nói chuyện trong phòng làm việc, nó tự chạy đến đấy, chắc là lâu lắm rồi chưa gặp ba đỡ đầu của nó.
Quách Thành Vũ lại thấy vui vẻ, mí mắt anh hơi nhướng lên, nốt ruồi dưới khóe mắt cũng có vẻ tinh quái, hỏi :
_ Đây là con trai của cậu à, nó coi tôi là giường của nó rồi, lúc hai người ngủ cũng ôm nó sao ?
Ngô Sở Úy còn chưa kịp đáp lại, Trì Sính đã tiếp lời :
_ Đại Bảo là anh cả của nó, còn Giấm Nhỏ là Nhị Bảo.
Ngô Sở Úy nuốt lời muốn nói vào trong, một bức tường vô hình trong suốt bao trùm lấy hai người họ, cậu không nhịn được mà dùng chân đá nhẹ vào Khương Tiểu Soái ở dưới gầm bàn, dùng ánh mắt đối thoại, " Thấy chưa, hình như anh ta mất trí nhớ thật rồi, ngay cả Giấm Nhỏ cũng không nhớ ra. "
Lúc này, Khương Tiểu Soái lại thấy khó xử, chuyện tình dục mấy ngày sắp tới phải làm sao đây ?
✵✵✵
Tối hôm đó, Trì Sính và Ngô Sở Úy ở lại nhà của Quách Thành Vũ, Trì Sính ôm Ngô Sở Úy hôn vài cái, vỗ về mấy câu rồi bảo Đại Bảo cùng Khương Tiểu Soái đi nghỉ ở phòng ngủ phụ.
Khi hắn đẩy cửa bước vào phòng ngủ chính, Quách Thành Vũ vừa ra khỏi phòng tắm, anh khoác hờ chiếc áo choàng tắm rộng thùng thình, chỉ bật đèn ngủ, những giọt nước đọng trên tóc anh lấp lánh ánh vàng trong trẻo, Trì Sính đánh giá một lượt từ trên xuống dưới, rồi hắn tiến tới vỗ mông anh một cái, Quách Thành Vũ mỉm cười :
_ Xem ra cơ thể tuổi hai mươi tám của tôi vẫn được chăm sóc chu đáo nhỉ, kích thước cũng lớn hơn rồi này.
_ Cũng được thôi, nhưng vẫn ngắn hơn tôi một chút.
Trì Sính cười khẩy một tiếng, rồi hắn thò tay vào trong áo choàng tắm, không chút kiêng dè mà xoa nắn dương vật vừa mới được rửa sạch.
Những câu nói đùa tục tĩu luôn là nền tảng trong mối quan hệ của họ, sự thân mật đủ sâu khiến họ không hề có khái niệm hay ý thức né tránh, Quách Thành Vũ cũng chẳng bận tâm đến việc dương vật của mình bị người anh em thân thiết hơn mười hai tuổi xoa bóp, ngược lại, anh còn đặt tay lên, xoa nắn thêm vài cái :
_ Mới mười lăm, mười sáu tuổi mà đã so xem dương vật của ai to hơn rồi, sao cậu không thử so xem cậu có hoa huyệt, còn tôi thì không ?
Mặt mày Trì Sính đột ngột sa sầm lại, khóe miệng cong thành một nụ cười lạnh lẽo, hắn siết chặt bàn tay rồi bóp mạnh một cái :
_ Có đấy, nhưng bây giờ tôi dùng dương vật để đâm người ta, cậu có muốn thử không ?
Lòng bàn tay nóng bỏng đột nhiên siết chặt, suýt nữa thì Quách Thành Vũ đã thốt ra vài tiếng thở dốc ngắn ngủi nặng nề từ trong cổ họng, linh hồn anh vẫn còn trẻ, nhưng vì cơ thể dày dặn kinh nghiệm trong những trận chiến, nên khi bị trêu chọc, anh vẫn không thể kiềm chế được mà cứng đờ, và dấy lên ham muốn tình dục, hiển nhiên là Trì Sính cũng phát hiện ra điều này, hắn liền thuận thế xoa bóp dương vật nửa cương cứng đó, Quách Thành Vũ cũng không chịu thua kém, anh kéo khóa quần Trì Sính xuống, nắm lấy dương vật thô cứng của đối phương, rồi bắt đầu vuốt ve :
_ Tôi thấy cậu đúng là có thiên phú dị bẩm, dương vật to như vậy, bên dưới lại còn có một cái hoa huyệt nữa.
Quách Thành Vũ thản nhiên nói, hồi mười lăm, mười sáu tuổi anh đã cùng Trì Sính xem phim khiêu d*m và thủ d*m cùng nhau, nên anh hiểu rất rõ cấu tạo cơ thể hắn, anh đã hôn, cọ xát vào hoa huyệt mềm mại non nớt bên dưới rất nhiều lần, nhưng mãi vẫn chưa xâm nhập vào được, vì Trì Sính không sẵn lòng, anh cũng không muốn ép buộc đối phương quá đáng, dù sao thì anh cũng không thể thực sự cưỡng bức bạn thân thuở nhỏ của mình được.
_ Bạn trai nhỏ của cậu có biết không ?
_ Không biết.
Trì Sính không để tâm lắm, hắn cố ý điều khiển dương vật cương cứng dưới thân Quách Thành Vũ, Quách Thành Vũ mười sáu tuổi còn quá non nớt, có lẽ ở tuổi này, tám trăm cái tâm cơ chỉ còn lại một trăm, họ đã ngang tài ngang sức suốt nhiều năm, trong sáu năm đó, Quách Thành Vũ còn khiến Trì Sính chịu không ít thiệt thòi cùng vấp ngã, giờ đây, có thể lợi dụng sự kiện siêu nhiên này để thỏa mãn dục vọng kiểm soát mạnh mẽ của mình, khiến Trì Sính khá vui vẻ, khi để Quách Thành Vũ tận hưởng một phen sung sướng như vậy, hắn mang ý khoe khoang, khóe miệng kéo theo một nụ cười đắc ý :
_ Mỗi lần tôi làm tình với cậu ấy, cậu ấy đều suýt ngất xỉu vì bị tôi đâm, có thấy được cái gì đâu mà biết.
Quách Thành Vũ được Trì Sính đưa vào tắm lần thứ hai, nước chảy qua da thịt họ, ban đầu là hai dương vật cọ xát sát rạt, sau đó là những nụ hôn môi, Trì Sính hơn Quách Thành Vũ mười hai năm kinh nghiệm, hắn thành thạo đưa lưỡi vào sâu trong cổ họng anh, tìm kiếm và chiếm đoạt nước bọt, dù Quách Thành Vũ có sự thuần thục sẵn có của cơ thể này, nhưng anh vẫn không phải là đối thủ của Trì Sính, lưng anh dựa vào bức tường lạnh lẽo trong phòng tắm, họ đã hôn nhau quá nhiều lần khi chỉ mới mười sáu tuổi, và lúc đó, đối tượng để rèn luyện kỹ năng hôn của họ chỉ có đối phương, vì thông minh, Quách Thành Vũ luôn chiếm thế chủ động.
Nhưng lúc này thì khác, nụ hôn điêu luyện, đầy kỹ thuật của Trì Sính gần như khiến anh có " phản ứng ", dương vật cứng đờ chọc thẳng vào giữa hai chân, Quách Thành Vũ đáp lại nụ hôn thô bạo của Trì Sính hết mức có thể, cố gắng giành lại ý thức chủ đạo của mình, dựa vào chút kinh nghiệm thủ d*m khi xem phim, một tay anh ôm chặt lấy eo Trì Sính, tay kia nắm lấy dương vật của mình, đưa đầu khấc vào hoa huyệt mềm mại chật hẹp đó, anh đẩy hai cánh âm môi mập mạp, ẩm ướt trơn trượt ra, liên tục cọ xát từ khe thịt đến tận đỉnh âm vật, " Chết tiệt, thật là kích thích quá ", Quách Thành Vũ mười sáu tuổi nghĩ thầm trong đầu, bạn trai của họ đang ở một phòng khác, còn hai người họ thì đang ân ái trong phòng tắm.
Trì Sính không quan tâm, bởi vì hắn đã lăn lộn với Quách Thành Vũ nhiều năm, quan niệm đạo đức đã sớm vứt bỏ từ lâu, mối quan hệ của họ đã đi quá xa, tình dục không hề nằm trong phạm vi cân nhắc của cả hai, hơn nữa, hắn và Quách Thành Vũ ngủ với nhau bao nhiêu năm, đôi khi hắn cũng thừa nhận rằng, việc Quách Thành Vũ dùng dương vật của mình đâm vào hoa huyệt của hắn là rất sướng, còn anh thì khỏi phải nói, người thân thiết nhất của Quách Thành Vũ mười sáu tuổi là Trì Sính, tỷ lệ trong cuộc sống còn chiếm nhiều thời gian hơn cả cha mẹ, gần như chín mươi phần trăm thời gian của anh đều ở bên Trì Sính, còn về người bạn trai hai mươi tám tuổi Khương Tiểu Soái, thì anh hoàn toàn không để tâm.
Cuối cùng Quách Thành Vũ cũng không đưa vào được, anh chỉ xuất tinh lên hoa huyệt của Trì Sính, rồi quỳ xuống trước mặt hắn, giúp hắn thổi kèn.
Mười mấy phút trước, khi anh ôm mông Trì Sính mà cọ xát vào hoa huyệt, hắn đã không kiểm soát được sự run rẩy, chính khoảnh khắc đó, Quách Thành Vũ đã nhân cơ hội ép Trì Sính vào tường, nụ hôn từ khóe môi kéo dài đến yết hầu, rồi đến bả vai, anh nâng một chân của Trì Sính lên, dương vật thô bạo không hề kiêng dè mà cọ xát với hoa huyệt ướt át lấp lánh, đầu khấc chọc vào âm vật đang nhô ra, nhưng vì còn quá non nớt, nên lần nào cũng không đạt được khoái cảm trọn vẹn, anh muốn đẩy mở hoa huyệt hơi hé mở đó ra, song lại để nó nhẹ nhàng trượt đi, buộc Trì Sính phải vặn eo xoa nắn.
Trì Sính cụp mắt xuống, dòng nước nóng hổi thấm ướt tóc hắn, hắn bị Quách Thành Vũ đâm vào hoa huyệt một cách lửng lơ, sướng không tới nơi tới chốn thật khó chịu, đột nhiên, hắn nổi cơn thèm thuốc mãnh liệt, ngừng lại một chút, rồi hắn mở miệng chế nhạo :
_ Tiểu trinh nam, suýt nữa tôi đã quên mất lúc đó cậu còn chưa đâm vào cái hoa huyệt nào.
✵✵✵
Mấy ngày nay, Khương Tiểu Soái vẫn bắt Quách Thành Vũ vào bệnh viện kiểm tra não, thậm chí còn đi cùng Trì Sính và Ngô Sở Úy, cứ như thể đang áp giải tù nhân vậy, sau khi bác sĩ khoa não xem phim, chụp vài vòng và tuyên bố não không có gì bất thường, Khương Tiểu Soái mới thở dài nhìn mặt Quách Thành Vũ, hai tay cậu ôm lấy mặt anh, liên tục xoa nắn.
Quách Thành Vũ đã quen với những tiếp xúc cơ thể của bạn trai ở tuổi hai mươi tám, thậm chí anh còn phối hợp với đối phương, làm tình một lần để cố gắng khơi gợi lại ký ức, nhưng thực tế chẳng có tác dụng gì, Khương Tiểu Soái còn tuyệt vọng nói với Ngô Sở Úy :
_ Thật sự chẳng nhớ gì à, ngay cả kỹ năng cũng mất đi rồi.
Khương Tiểu Soái không phải là người duy nhất phải chịu đựng sự bất lực và phiền muộn, Quách Thành Vũ mười sáu tuổi phải lên giường với một người xa lạ, dù cơ thể họ có quen thuộc đến mấy, nhưng khi chuẩn bị đâm vào, anh vẫn kêu dừng lại giữa chừng, châm một điếu thuốc, rồi vào nhà vệ sinh thủ d*m một mình.
Họ rời khỏi bệnh viện, Trì Sính đưa Ngô Sở Úy về công ty, Khương Tiểu Soái cũng quay lại phòng khám, cả hai ngồi trên xe châm một điếu thuốc thuốc, Trì Sính hỏi tiếp theo anh muốn đi đâu, Quách Thành Vũ cắn điếu thuốc, mơ hồ lắc đầu, hiếm khi anh thở dài một tiếng, trong một môi trường xa lạ cùng thời đại thay đổi quá nhanh, anh hiếm khi cảm thấy bối rối đến vậy, ở tuổi hai mươi tám, anh có rất nhiều mối liên hệ với thế giới này, nhưng anh không có ký ức nào về tuổi hai mươi tám, khoảng thời gian mười hai năm trống rỗng khiến anh bị cắt đứt liên kết với thế giới một cách đột ngột ...
Ngoại trừ Trì Sính, nếu không có Trì Sính, anh đoán mình sẽ thực sự sụp đổ.
Hắn suy nghĩ một lát, rồi đạp ga, chiếc xe lăn bánh trên đường, Quách Thành Vũ nhắm mắt lại, anh cũng không định hỏi đi đâu.
✵✵✵
Những đường nét kiến trúc của căn nhà trông có vẻ cũ kỹ và lốm đốm, nhưng khi Quách Thành Vũ bước vào ngôi nhà, anh vẫn cảm thấy thật thân thuộc, máy chơi game, băng cassette, đĩa CD được sắp xếp gọn gàng trong tủ trưng bày, đồ nội thất và sàn nhà sạch bong, cho thấy có người giúp việc thường xuyên đến đây dọn dẹp, anh phào nhẹ nhõm, những áp lực mấy ngày qua đã được trút bỏ trong nháy mắt, anh ngả mình xuống chiếc ghế sofa mà họ đã ân ái vô số lần, nhìn chằm chằm vào trần nhà trắng toát, cuối cùng anh cũng cảm thấy thư giãn, đây là ngôi nhà mà họ đã ở từ thời trung học, cao trung, họ đã hôn nhau, làm tình, và ôm nhau ngủ trong căn nhà này, thậm chí, Trì Sính còn không cần thuê người giúp việc để chăm sóc họ, Quách Thành Vũ được nuôi dưỡng như một bé gái từ nhỏ, việc nhà và nấu nướng đều được dạy dỗ đến mức có thể trở thành một người giúp việc gia đình, sáu năm trời, việc ăn uống của Trì Sính đều do một tay Quách Thành Vũ lo liệu, thậm chí, chiếc tạp dề màu hồng ác ý đó cũng là do hắn chọn.
Căn nhà này giống như một chiếc răng khôn, đã đồng hành cùng tuổi thanh xuân của họ, ngay cả khi lên đại học, thỉnh thoảng họ cũng đến đây ở vài ngày, nhưng họ sẽ không để cho người yêu của mình đặt chân lên vùng đất bí mật này, cho đến khi sự phản bội xảy ra, cuối cùng, chiếc răng khôn cũng bắt đầu đau nhức, Trì Sính không chút do dự tìm nha sĩ nhổ bỏ, rồi căn nhà lại bị khóa chặt thêm sáu năm nữa.
_ Này, hồi đó tôi đang ngủ trưa ở đây, tỉnh dậy thì đã xuất hiện ở tuổi hai mươi tám rồi, ai không biết chắc còn tưởng tôi đi bằng cỗ máy thời gian cơ đấy, thật quá hoang đường.
Quách Thành Vũ nằm xuống, Trì Sính ngồi bên cạnh anh, hắn khẽ " Ừm " một tiếng.
Đối với họ, căn nhà này có ý nghĩa rất lớn, là nơi ẩn náu an toàn cho cả hai, giống như trong các bộ phim Âu Mỹ, các cậu bé luôn tìm thấy một căn cứ bí mật của riêng mình, không xa khu dân cư, trong một nhà máy bỏ hoang đổ nát, hay ở một góc phố vắng người qua lại, nơi đó đặt những chiếc ghế sofa cũ nát, dùng thùng sơn làm bàn, trên đó bày biện những tấm thẻ bài, cờ vua, nước ngọt, thuốc lá, khoai tây chiên sắp hết hạn, rồi chúng nô đùa trải qua mỗi kỳ nghỉ.
Họ cũng vậy, mùa hè oi ả, điều hòa bật ở mức mười sáu độ, máy chơi game, phim ảnh, thuốc lá, và rượu bia đã khiến họ sớm trưởng thành, Trì Sính không biết nấu ăn, nhưng hắn cũng không muốn làm việc nhà, mỗi lần đều để Quách Thành Vũ nấu xong bữa cơm, rồi giả vờ oẳn tù tì, dù thắng hay thua, Quách Thành Vũ cũng sẽ cam chịu lo liệu việc nhà mà không một lời than vãn, đêm đến, mồ hôi cùng tinh dịch hòa quyện vào da thịt nhau, họ phóng túng lên giường làm tình trong những ngày nghỉ lễ, lúc rảnh rỗi sẽ chen chúc nhau xem những bộ phim đồi trụy, thỉnh thoảng cũng xem những tác phẩm ăn khách, chơi game hai người trên PS4 ... và đôi khi thức giấc giữa đêm thì thấy khuôn mặt đang say ngủ của đối phương.
_ Cậu còn nhớ hồi đó chúng ta đang xem bộ phim nào không ?
Trì Sính châm một điếu thuốc, rồi đưa vào miệng Quách Thành Vũ.
Quách Thành Vũ dịch người tựa vào ghế sofa, trầm tư một lúc, anh nói :
_ Requiem for a Dream năm 2000, chúng ta đã xem đến bốn mươi ba phút, mười hai giây, tôi ngủ một lát, hôm nay đi bệnh viện về mà dương khí suýt mất hết rồi.
✵✵✵
Quách Thành Vũ tỉnh dậy vào khoảng tám giờ tối, chiếc đồng hồ trong phòng ngủ phát ra tiếng kim loại tích tắc nhẹ nhàng, rất tiếc, anh đã không thể xuyên không trở về thành công trong căn phòng đầy kỷ niệm này, anh xoa xoa đầu, đứng dậy đi ra khỏi phòng khách, màn hình đang bật trong phòng khách dừng lại ở bộ phim《 Requiem for a Dream 》, thanh tiến trình dừng ở vị trí mà anh đã nói trước đó, Trì Sính đang chơi điện thoại, hắn bận trả lời tin nhắn của Đại Bảo, thấy Quách Thành Vũ tỉnh dậy, hắn mới hỏi anh có muốn ăn gì không.
_ Trong tủ lạnh có đồ ăn không, tôi làm đại hai món là được.
Nhận được câu đáp lời khẳng định, anh liền vào bếp, tùy tiện làm hai món Trì Sính thích ăn rồi mang ra, ăn uống no say xong thì tiếp tục xem bộ phim mười hai năm trước chưa xem hết.
Trì Sính đã quên mất nội dung của bộ phim này rồi, hắn chỉ còn biết ngồi xem phim cùng Quách Thành Vũ, hắn ném điện thoại sang một bên, lơ đãng nhìn màn hình TV.
_ Chúng ta đã chia xa trong mười hai năm này, phải không ? - Khi thanh tiến trình phim chạy được một nửa, Quách Thành Vũ đột nhiên mở miệng hỏi - Cậu biết tôi muốn nói gì mà, Trì Sính.
_ ... Đúng vậy - Trì Sính thất thần mất một lúc, rồi mới hạ giọng trả lời, ngay sau đó hắn lại hỏi - Làm sao cậu biết được ?
_ Vì tôi hiểu cậu rõ nhất - Quách Thành Vũ nhìn chằm chằm vào màn hình TV, kiên định đáp - Vì tôi sẽ không cho phép cậu như thế này, nhưng tôi cũng không muốn hỏi, với mối quan hệ của chúng ta mà nhắc lại chuyện xưa, chẳng khác nào xé toạc vết sẹo của cậu, chuyện đó tôi không làm được.
Lời nói như mũi khoan đá, tàn nhẫn xé nát trái tim Trì Sính thành từng mảnh, giọng điệu của Quách Thành Vũ có chút thờ ơ, nhưng cũng rất bình thản, cùng với sự thành thật thẳng thắn chỉ có ở tuổi mười sáu, Trì Sính đã mất đi khả năng rơi lệ từ khi rời tiểu học, trong những ký ức rõ ràng ít ỏi của hắn, có một lần hắn nhìn thấy Quách Thành Vũ mặc đồ nữ bước vào nhà vệ sinh nam ở trường mẫu giáo, anh vén chiếc váy công chúa màu hồng lên, lôi ch*m nhỏ ra đi tiểu, khiến khuôn mặt vốn vô cảm của hắn trở nên hoảng sợ, thậm chí quên mất lời cha dạy phải rung rung ch*m sau khi tiểu xong, kéo quần lên và chạy đi mách cô giáo trong làn nước mắt.
Rồi mẹ Quách đã từ bỏ việc cho cậu con trai xinh đẹp của mình ăn mặc quá nữ tính khi ở trường mẫu giáo.
Thế nhưng giờ đây, mắt hắn nóng ran, như có thứ gì đó đang thiêu đốt, hắn thất thần nhìn vào màn hình TV, một lúc sau bỗng nói :
_ Cậu mười sáu tuổi thật sự đáng yêu hơn hẳn so với hai mươi tám tuổi.
_ Đương nhiên rồi, thư tình tôi nhận được năm mười sáu không chỉ từ con gái, mà còn cả con trai lớp khác nữa.
Quách Thành Vũ bình thản nói.
_ Đệt ...
Trì Sính bị anh chọc cười, hắn vươn tay ấn cổ Quách Thành Vũ xuống để hôn, khi môi hai người chạm vào nhau, vì dùng lực quá mạnh mà cắn rách da thịt, rỉ ra mùi máu tanh gợi tình, như một chất kích dục, hắn chẳng buồn quan tâm đến bộ phim nữa, Trì Sính đè Quách Thành Vũ xuống ghế sofa, lòng bàn tay chuẩn xác chạm vào hạ bộ, xoa bóp dương vật đang cương cứng vì nụ hôn, cú tấn công quá dữ dội, thậm chí, khóe miệng Quách Thành Vũ còn trào ra nước bọt đỏ như máu.
Cơ thể họ có một sự ăn ý ngầm, gần như theo bản năng, Quách Thành Vũ tháo thắt lưng của Trì Sính, lôi ra dương vật phát triển khiến bao đàn ông phải ghen tị, anh nắm chặt lòng bàn tay, ép ra dịch lỏng trơn trượt từ đầu khấc, làm bao quy đầu ẩm ướt, chỉ cần cọ xát thôi là họ đã có thể đạt được ham muốn tình dục, lúc này, Quách Thành Vũ bị ép chặt, sự áp đảo của người bạn thân dày dặn kinh nghiệm, khiến xương cốt anh cũng phát ra sự khó chịu, họ là người hiểu rõ nhau nhất, từ thói quen sinh hoạt, cơ thể, cho đến mọi thứ, vì vậy, bàn tay của anh mò đến hoa huyệt bí mật giữa hai chân Trì Sính, rồi xoa bóp, dựa theo trí nhớ từ những bộ phim khiêu d*m đã xem, anh vén âm môi mềm mại bao bọc sang một bên, để xoa nắn âm vật nhỏ nhắn tròn trịa.
Khoái cảm đột ngột bùng nổ trong đầu Trì Sính, hắn không nhẹ không nặng mà lại cắn rách khóe môi Quách Thành Vũ, lúc này, Quách Thành Vũ mới có thời gian để thở dốc, anh hôn lên nốt ruồi nhỏ trên môi Trì Sính, giọng khàn khàn :
_ Sau này tôi có ch!ch cậu không ?
Trì Sính thở dốc, nhìn chằm chằm anh một lúc :
_ Có.
Quách Thành Vũ cảm thấy dương vật của mình sắp nổ tung, anh cắn vào khóe miệng Trì Sính, dùng các đầu ngón véo mạnh vào âm vật đầy đặn, chất lỏng ướt át nhỏ giọt đầy tay anh, anh bóp mông Trì Sính, lẩm bẩm :
_ Lên đi, tôi liếm cho cậu.
Trì Sính đã quen với việc được phục vụ, hắn nắm lấy tóc Quách Thành Vũ, không chút do dự mà cưỡi lên người anh, miệng sò hồng hào nhỏ nhắn bao bọc lấy cửa huyệt ẩm ướt, âm vật sưng đỏ tựa hạt châu, khiêu khích phô bày ngay trước mắt Quách Thành Vũ, hoa huyệt ướt đẫm dịch lỏng mặn chát, trơn nhớt, trông cực kỳ dâm đãng, thậm chí còn có vài giọt rơi xuống má anh, đầy mùi dâm, Quách Thành Vũ không chút do dự mà ngẩng cằm lên, dùng miệng bao trọn lấy hạt đậu thịt căng mọng, mút mạnh như trẻ con bú sữa, hoa huyệt bị hai ngón tay mở rộng hết mức, lấp đầy không khí, khác với hoa huyệt mềm mại còn tr*nh trắng hồi mười sáu tuổi, dù Trì Sính hai mươi tám tuổi không ân ái với Quách Thành Vũ trong sáu năm, nhưng những ngày họ làm hòa, hắn đã bị ch!ch đến mức gần như kiệt sức trên giường, hoa huyệt đã nếm trải hương vị, nhanh chóng tuôn ra dâm thủy dưới sự liếm láp.
Trì Sính không kiềm chế được trước mặt Quách Thành Vũ, hơi thở dồn dập trong cổ họng hắn nhanh chóng biến thành những tiếng rên rỉ mơ hồ khàn khàn, ở góc độ mà Quách Thành Vũ không thể nhìn thấy, hắn đang xoa nắn dương vật, phần bụng dưới căng cứng, thỉnh thoảng còn lắc lắc hông, như muốn đưa âm vật vào miệng Quách Thành Vũ, tuy thân thể Quách Thành Vũ là của người hai mươi tám tuổi, nhưng bên trong lại là linh hồn của đứa trẻ mười sáu tuổi, trong lòng anh thầm mắng một tiếng, hàm răng hung hăng cắn chặt vào âm vật sưng đỏ của hắn, quả nhiên, hắn bị kích thích tới mức phun ra vài luồng dâm thủy nhớt nháp, Trì Sính run rẩy vì khoái cảm đau đớn, các khớp ngón tay hắn siết chặt mái tóc Quách Thành Vũ, cơ bắp nửa thân dưới căng cứng, rồi ngã dúi xuống mặt anh, đây chính là điều anh muốn, lại một lần nữa, Quách Thành Vũ chịu đựng cơn đau âm ỉ trên da đầu, một cảm giác ngột ngạt vì bị hoa huyệt dày thịt, mềm mại dâm đãng bịt kín, cùng mùi hương nồng nặc tràn ngập khắp khoang mũi, anh vươn lưỡi liếm những giọt dâm thủy, nuốt sạch vào bụng.
Trước Quách Thành Vũ mười sáu tuổi, Trì Sính đã có đủ khả năng để kiểm soát anh, sự thiếu kinh nghiệm trong chuyện tình dục chỉ khiến anh mặc sức bị làm thịt như cá nằm trên thớt, Quách Thành Vũ đành nhân lúc hắn thất thần vì lên đỉnh, rồi hôn lên hoa huyệt đang ngồi trên mặt mình, mút ra những âm thanh ướt át đầy ám muội, và khi Trì Sính hơi nhấc mông lên, anh để lại một chuỗi dấu răng ác ý trên đùi hắn, ngay sau đó, anh lại dùng lưỡi đâm vào hoa huyệt đang co thắt vì cao trào, bắt chước nhịp độ thâm nhập khi làm tình để phục vụ người bạn thân lớn hơn mình mười hai tuổi này, anh nhớ rõ khi đầu lưỡi của mình chạm đến vị trí nào, thì trong thoáng chốc, Trì Sính sẽ ngừng lại và thở dốc, anh cứ thế ung dung ghi lại những điểm nhạy cảm của hắn.
Giống như lúc họ mới sống chung, Trì Sính kén ăn kinh khủng, khi nhờ dì giúp việc mang thức ăn đến, Quách Thành Vũ sẽ ghi chú cẩn thận những thứ không nên có, vứt đũa, quăng bát ?
Vậy thì mua đồ dùng một lần, lúc Quách Thành Vũ dọn dẹp cũng có thể tiện tay vứt bát đũa vào thùng rác luôn, ngay cả mẹ Trì, thỉnh thoảng đến chơi nhà họ cũng không khỏi phàn nàn :
_ Thành Vũ, con chiều Trì Sính quá rồi đấy.
Quách Thành Vũ chỉ mỉm cười, ném cái bát nhựa dùng một lần mà Trì Sính vừa mới ăn xong vào thùng rác.
Anh lặng lẽ ghi nhớ tất cả những thói quen của Trì Sính, bất kể tốt xấu.
Vì vậy, anh mới dám nói với Trì Sính bằng giọng điệu hết sức bình thản và quen thuộc :
_ Tôi hiểu rõ cậu nhất, Trì Tử.
Sao Trì Sính có thể không biết tình cảm của họ đã vượt qua cả tình anh em, tình yêu, tình thân từ lâu, đó là sự kết tinh của nhiều loại cảm xúc hỗn hợp, không thể dùng một tính từ đơn lẻ để khái quát được, vì vậy, vào cái ngày chia xa đó, hắn mới nhận ra răng mình đau nhức đến mức như bị đập nát từng cái một, miệng đầy máu tươi, chẳng khác nào tê liệt.
Và giờ đây, họ dường như đã trở về tuổi mười sáu, mười bảy, cái tuổi mà họ đã làm biết bao chuyện hoang đường trong căn nhà này, dịch thể khô đọng giữa hai chân, dục vọng thống trị lý trí, năng lượng vô tận tuôn trào từ dương vật của họ, mỗi mùa hè ẩm ướt oi bức, họ lại ở trong căn phòng điều hòa này.
Trì Sính ấn đầu Quách Thành Vũ để ngồi dậy, khi rời khỏi miệng anh, hắn còn kéo theo một sợi dịch dâm đãng, Quách Thành Vũ nhìn hắn, anh không thể chờ đợi được nữa mà muốn nhét dương vật vào hoa huyệt của hắn ngay lập tức, và giây tiếp theo Trì Sính cũng định làm như vậy, hắn chống tay lên bụng dưới của Quách Thành Vũ, hai chân đặt hai bên hông anh, mở rộng chân, một tay đỡ lấy dương vật nóng như sắt nung của Quách Thành Vũ, vừa định ngồi xuống, khóe miệng hắn bỗng nở một nụ cười, lộ rõ vẻ xấu xa :
_ Quách Tử, như thế này có tính là tôi phá tr*nh cho cậu không ?
_ Trên cơ thể thì không, nhưng linh hồn thì có đó.
Tròng mắt Quách Thành Vũ đỏ ngầu vì dục vọng, anh nghiến răng nghiến lợi nặn ra câu nói này từ trong cổ họng, anh cứng đến phát điên rồi, chẳng biết là cố ý hay vô tình, hoa huyệt bị lưỡi đâm đến đỏ rực ướt át đang bao bọc lấy đầu khấc của anh, có trời mới biết anh đã khổ sở chịu đựng đến mức nào, để không nhấc hông đưa dương vật đâm vào hoa huyệt dâm đãng đó, nhưng anh vẫn nhịn, vì biết rằng hiện giờ Trì Sính đang nắm chắc quyền chủ động, dễ dàng điều khiển dục vọng của mình, giống như năm mười sáu tuổi, anh đã ngoan ngoãn chọn ra củ tỏi mà Trì Sính không thích ăn, thì bây giờ, anh cũng ngoan ngoãn chờ Trì Sính đặt hoa huyệt lên dương vật của mình, đồng thời, mức độ ăn ý của cơ thể hiện tại chứng minh, Trì Sính không hề nói dối Quách Thành Vũ, họ quả thực đã làm tình với nhau rất nhiều lần, nếu không thì phản ứng của cơ thể từ đâu mà có.
Sức chịu đựng của anh rất cao, nếu không thì sao anh có thể nhẫn nhịn suốt sáu năm trời khi tương lai tan vỡ, chờ đợi sự thật được phơi bày, giành lấy chiến thắng trong cuộc chiến này, nhịn cũng là một cách để giành lấy.
Cuối cùng Trì Sính cũng để cho Quách Thành Vũ được như ý nguyện, hắn hạ mông xuống, đầu khấc căng đầy thô bạo đẩy mở âm môi, làm hoa huyệt giãn tròn, dâm dịch tiết ra theo thân dương vật gân guốc, trượt xuống tinh hoàn của Quách Thành Vũ, vạt áo sơ mi lay động, để lộ cơ bụng săn chắc, cổ họng Quách Thành Vũ khô khốc, ham muốn đối với Trì Sính gần như đạt đến đỉnh điểm, anh biết hoa huyệt của bạn thân mình không dùng để bán d*m, hắn cũng không phải gái đi*m đứng đường, nhưng trong đầu anh chỉ còn lại một từ " dâm " dành cho Trì Sính, cuối cùng anh cũng không nhịn được nữa, hai tay ôm lấy eo Trì Sính ấn mạnh xuống, rồi cái hông chó đực săn chắc được huấn luyện bài bản kia, hung tợn và thô bạo thúc lên trên, phát ra những tiếng nước nôi vang dội.
Hoa huyệt của Trì Sính quá nông, nông đến mức Quách Thành Vũ có thể dễ dàng chạm tới khoang tử cung sâu thẳm ở bên trong, đầu khấc cọ xát vào cổ tử cung, đẩy bụng dưới nhô lên thành một đường cong gợi cảm dâm dục, Quách Thành Vũ mười sáu tuổi chưa từng quan hệ với Trì Sính bao giờ, cùng lắm là anh sẽ dùng dương vật cọ xát vào hoa huyệt hồng hào, cọ đến khi huyệt dâm ướt sũng, rồi cuối cùng để Trì Sính xuất tinh vào giữa đùi anh, giờ đây, tư thế phóng đãng như vậy khiến anh hận không thể bắn hết tinh dịch vào hoa huyệt bạn thân mình, cơ thể hai mươi tám tuổi được rèn luyện rất tốt, một người đàn ông to lớn một mét chín như Trì Sính, cưỡi trên dương vật của anh cũng không cản trở việc anh đẩy hông đâm vào, Trì Sính còn muốn cử động một chút trong khi cưỡi, nhưng lại bị Quách Thành Vũ ấn mông đâm rút, tựa như đối xử với một chiếc cốc thủ dâm, hay bồn chứa tinh để giải tỏa dục vọng, anh cứ điên cuồng đục vào, đục đến nỗi tử cung của hắn đau nhức tê dại.
Lần cuối cùng họ làm tình là ở khoảng thời gian Trì Sính và Ngô Sở Úy chia tay, sau đó cả hai đều dấn thân vào con đường theo đuổi vợ, nên không bao giờ làm tình nữa, cùng lắm là họ thủ d*m cho nhau, có vài lần Quách Thành Vũ suýt không kìm được mà đâm vào hoa huyệt của hắn, nhưng lại bị giữ chặt, và bắn tinh vào lòng bàn tay hắn.
Anh đã quên mất bao nhiêu ngày trôi qua, nhưng giờ đây, cảm giác giao hợp của họ lại rõ ràng đến thế.
Âm môi lầy lội nóng bỏng siết chặt lấy dương vật thô cứng, da thịt chạm vào nhau, có thể cảm nhận được dương vật rung nảy trong cơ thể Trì Sính, chỉ cần cắm vào như vậy, anh cũng có thể cảm nhận được khoái cảm liên tục, như sóng biển cuồn cuộn vỗ vào cơ thể, chiếm lĩnh từng tấc cơ bắp cùng từng tế bào hoạt động của anh, căn nhà này chỉ còn lại hơi thở của hai người họ, không có ai khác, và nơi ở này sẽ chỉ có hai người họ tồn tại.
Quách Thành Vũ cứ đâm hắn từ dưới lên trong tư thế này, cảm giác tê dại ngứa ran do ma sát tình dục chồng chất lên não, mỗi lần đầu khấc hung hăng thô bạo xâm nhập vào tử cung nhỏ hẹp chứa đầy tình dục, đều bao bọc chặt chẽ, cọ xát qua những điểm nhạy cảm mà anh đã ghi nhớ khi liếm láp, không có quá nhiều kỹ thuật, tóm lại là trực tiếp và thô lỗ hơn so với năm hai mươi tám tuổi, anh chỉ biết cố gắng hết sức đâm vào nơi mềm mại nhất, khiến cơ thể Trì Sính run rẩy không ngừng mà gục xuống, hắn chống tay lên ngực anh, trái tim đập thình thịch, còn dữ dội hơn cả lần đầu tiên thủ d*m với Quách Thành Vũ.
Những cú thúc mãnh liệt làm rung chuyển cả ghế sofa, hai cơ thể như những con thuyền giữa biển dục vọng, chống chọi với những cơn sóng cuồn cuộn, tiếng thở dốc hổn hển và rên rỉ lấn át cả tiếng phim làm nền, gần như muốn chìm vào cơ thể của nhau, Quách Thành Vũ không biết mệt mà ch!ch Trì Sính, các ngón tay bấu vào da thịt hắn mạnh đến mức để lại vết hằn, Trì Sính gần như bị màn giao hoan thô bạo và nguyên thủy này đánh bại, hiện tại, họ không màng đến bất cứ điều gì, chỉ trốn trong góc tối kín đáo nhất của mình, làm những chuyện phóng đãng mà không ai hay biết.
Trì Sính bị Quách Thành Vũ ch!ch tới mức xuất tinh, hắn đã không thể đếm xuể được mình bị đục khoét bao nhiêu lần, thậm chí, hắn còn có ảo giác rằng mình đang bị đối xử như những con đ* trong hộp đêm, như những huyệt dâm từng bị mình chơi tới cao trào, và hắn đang bị bạn thân của mình ch!ch đến mức thất thần.
Đối với kỹ năng non nớt của Quách Thành Vũ mười sáu tuổi, hắn vẫn vô thức lên đỉnh trong khoái cảm, hắn sẽ không phủ nhận dục vọng của mình, tinh dịch bắn ra khi bị đâm văng tung tóe lên da thịt họ, thấm vào từng lỗ chân lông đang giãn nở.
Quách Thành Vũ chỉ cảm thấy cái miệng dâm đãng dưới thân đang cắn chặt lấy dương vật của mình, thừa dịp Trì Sính lên đỉnh, anh liền ép chặt không một kẽ hở, nắm eo Trì Sính, rồi đè mạnh đối phương xuống dưới thân mà ra sức đục khoét, hơi thở của anh rất nặng nề, khuôn mặt cao trào thất thần của Trì Sính khi bị ch!ch đều được anh khắc sâu vào tâm trí, nhưng anh vẫn chưa có ý định xuất tinh, anh cố ý giảm tốc độ thúc đẩy, cúi xuống, mồ hôi suýt thì nhỏ giọt lên gương mặt Trì Sính, anh đột nhiên nói :
_ Trì Sính, dù cậu có tin hay không, nhưng trong sáu năm chúng ta chia xa, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ mặc cậu đâu.
Trì Sính vừa mới hoàn hồn trở về, nhưng lại bị câu nói này làm cho đầu óc trống rỗng.
Đúng vậy, Quách Thành Vũ từ hai mươi hai đến hai mươi tám tuổi quả thực đã làm được điều đó, anh biết rõ mọi động thái của Trì Sính, có nhiều thông tin về hắn hơn cả mẹ hắn, thậm chí còn âm thầm sao chép lại vườn rắn theo tỷ lệ 1:1, tất cả những điều này hắn đều không hề hay biết, họ trông có vẻ hòa thuận mà lòng lại không thuận, nhưng Quách Thành Vũ quan tâm tới hắn nhiều hơn hắn quan tâm anh, Trì Sính bỗng cảm thấy hơi ngột ngạt, Quách Thành Vũ mười sáu tuổi có thể hiểu ra trong vài ngày, nhưng sáu năm đó hắn chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này ...
Thực ra, họ chưa bao giờ chia xa.
Quách Thành Vũ vẫn ôm chặt eo Trì Sính mà thúc đẩy, anh nhấc đầu gối hắn lên, để lộ phần thịt bị đâm đến đỏ rực nát bươn dưới thân, Trì Sính vừa định mở miệng nói chuyện, nhưng lại bị Quách Thành Vũ ngăn chặn, anh cong người, ánh mắt dừng lại trên khuôn mặt Trì Sính, và thở dài một hơi, ánh mắt ấy vẫn như năm mười sáu tuổi, cái vẻ bất lực khi Trì Sính oẳn tù tì thua mà vẫn bắt anh đi rửa bát.
Quách Thành Vũ nói :
_ Trì Tử, tôi thật sự không thích cái khí chất lúc hai mươi tám tuổi của cậu, khác xa với cậu mười sáu tuổi, nhưng cậu lại từ mười sáu tuổi mà trở thành dáng vẻ như vậy, tôi cũng không thể ghét bỏ cậu được.
Hơi thở của Trì Sính ngưng lại, hắn vươn tay vòng qua cổ Quách Thành Vũ để kéo anh xuống, môi chạm môi, như thể thế giới chỉ còn lại hai người họ.
Không cần nói về tình yêu, không cần nói về tình cảm, không có sự lãng mạn, họ chỉ làm tình như thế thôi, chỉ có hai người họ trong căn nhà sáu năm, tiến đến tận cùng của dục vọng.
Đã đăng : 15/7/2025.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top