CHƯƠNG 18
-" Được rồi, cậu nhóc này con nhận "
-" Hảo " Ngô Thiên Long thầm thở phào
Có tình nhân là con trai cũng tốt, không sợ mang rắc rối về sau a, ông thầm nghĩ
-" Không còn việc gì con đến công ty đây " Ngô Diệc Phàm thong thả đứng dậy đi đến chỗ của hài tử kia
-" Ừm, làm việc ít thôi, tự chiếu cố bản thân chắc con cũng biết mình có không ít kẻ thù! " ông lo lắng cho đứa con trai duy nhất này là điều hiển nhiên
-"..." nam nhân không nói, chỉ hướng ông cười nhẹ, ý bảo yên tâm
....
Trên xe
-" Ngươi tên gì? " hắn lên tiếng phá tan bầu không khí yên lặng vốn có trên chiếc limo sang trọng
-" ..." người này vốn dĩ không có ý định muốn lên tiếng
-" sự yên lặng rất cần thiết trong nhiều trường hợp, nhưng đôi khi đó không phải là lựa chọn sáng suốt. Và đừng nên áp dụng điều đó với những ai thiếu kiên nhẫn ...như ta " hắn tựa tiếu phi tiếu nói
-"...tôi tên Khánh Thù, Độ Khánh Thù " một lúc sau hài tử mới ngập ngừng lên tiếng, âm vực còn khá trẻ con
..................
Khu vực ngoại ô thành phố
Tử Thao đang đạp chiếc xe của cửa hàng đi giao báo,hôm nay là ngày làm việc đầu tiên nên cần nổ lực một chút
Khu biệt thự nhà giàu này nằm cách thành phố cũng khá xa nên cậu đã tranh thủ thức sớm, hoàn tất mọi việc còn kịp giờ đến công ty
Đến lúc đi ngang qua một khu nhà,ngôi biệt thự có kiến trúc rất hiện đại nằm tít phía trong cánh cổng màu vàng đồng, xung quanh chính là một vườn cây xanh... không khí có vẻ khá thoải mái...
Ngôi nhà thực đẹp!
_______________
Ngô thị
Trước cửa chiếc limo sang trọng vừa dừng lại, nhân viên an ninh nhanh chóng tiến lên mở cửa, Ngô Diệc Phàm tây trang đỉnh đạt bước xuống hút lấy rất nhiều ánh mắt ngưỡng mộ từ những người xung quanh,kế đến là Khánh Thù, đôi mắt to tròn liếc mắt dò xét mọi thứ
-" Ngô tổng" nữ thư ký nhanh nhẹn có mặt, lễ phép hướng hắn cúi người chào hỏi
-"Ừm, mang những hợp đồng, bản thảo cần ký kết đến cho tôi "nam nhân trầm giọng ra lệnh
-" Dạ vâng "
Phòng tổng giám đốc
-" hôm nay tôi chỉ phê duyệt công văn, cậu ngồi đó chờ, xong việc tôi sẽ đưa cậu đến một nơi " vừa vào hắn liền hướng Khánh Thù nói
-" tôi muốn về nhà! "
-"..."
-" anh... làm ơn thả tôi ra đi, tôi không muốn làm những chuyện đáng sợ đó đâu, cầu xin anh " chợt thiếu niên trở nên sợ hãi, nắm lấy tay hắn run rẩy
-" a, ra cậu biết bản thân cần làm gì sao? Tôi còn đang nghĩ cách làm sao để cậu hiểu nữa đấy " vừa nói, khóe môi vừa nhếch
-" không, xin anh đừng như vậy, thả tôi ra đi " Khánh Thù quỳ xuống khóc lóc van xin, gương mặt đẫm lệ, trông rất đáng thương
-" Ngưng khóc, đứng dậy rồi đến kia ngồi yên đó...đừng bắt tôi phải mang trả cậu lại cho bọn buôn người kia " đến đây hắn cảm thấy mệt mỏi, hắn ghét người khác khóc lóc thê thảm trước mặt mình... yếu đuối, vô dụng
Lãnh đạm xoay người tiến đến bàn làm việc
_________________
Buổi tối quán bar Planet
Sau khi đưa mẫu thân đến trạm điều dưỡng vì tình trạng sức khỏe ngày càng kém, Hoàng Tử Thao mang bộ dáng lo lắng đến chỗ làm
Cả ngày chạy ngược chạy xuôi khiến cậu trở nên mệt mỏi, nhưng với hoàn cảnh hiện tại cậu không cho phép bản thân gục ngã...
Nhanh chóng vào trong thay đồng phục, Tử Thao theo những gì hướng dẫn của nữ nhân viên hôm qua đi đến nơi cậu sẽ phụ trách
-" A, cậu đến rồi, mau vào trong tiếp khách, tôi phải lên tầng trên đây, chúc may mắn " là cô gái hôm qua
-" cảm ơn, chào cô " cậu theo phép lịch sự đáp lại, rồi tiếp tục đi dọc hành lang đến căn phòng có người đang chờ
" cốc cốc... " hít một hơi thật sâu, cậu gõ cửa
Chờ sự cho phép liền đi vào
-" xin chào, quý khách muốn dùng gì ạ " giọng nói ôn nhu vang lên
-" Tôi muốn người " đáp lại cậu là một gã đàn ông thô lỗ, lúc này cậu mới nhận ra Kim Chung Nhân cũng có mặt, hình như là bàn chuyện làm ăn
-"Người? " sẽ không phải là...
-" Đúng, kêu nữ nhân vào đây " nghe thế Tử Thao bắt đầu bối rối, cậu hiểu hắn muốn gì nhưng là... ngày đầu tiên làm việc cậu đâu biết ở đây như thế nào, làm sao tìm người đây
-" sao... mà khoan đã trông cậu cũng thực xinh đẹp, hay thế chỗ cũng chả sao.. ha...ha..." tiếp đó là một tràng cười lỗ mãn của những người còn lại, không còn cách nào
-"Tiên sinh chờ một lát, tôi sẽ bảo người vào ngây " cậu chọn giải pháp án binh trước, sau đó sẽ xuống hỏi tiếp tân ở quầy bar
Nhanh nhẹn rời khỏi, cậu đi nhanh xuống tầng dưới
...
...
-" tiếp tân, cô có thể... "
_______
" cốc cốc... "
-" tiên sinh người ông yêu cầu đây ạ " tiếp đến liền cầm lấy menu đưa đến " ông có gọi gì thêm không, quán chúng tôi có phục vụ các món ăn như ở nhà hàng năm sao đấy ạ... còn có vài chai rượu ngoại mới nhập " tận dụng những kỹ năng kinh tế của bản thân Hoàng Tử Thao hướng gã đàn ông nọ nói, trong lòng thầm thở phào
....
Sau khi cậu ly khai
-" Kim tiên sinh, ngài tìm ở đâu nhân viên chuyên nghiệp thế, vóc người như vậy đúng là cực phẩm a... định chuyển sang loại hình kinh doanh mới sao? "
-" À, chỉ là người bạn bình thường thôi, tiên sinh đừng hiểu lầm. Cậu ấy học kinh tế đối ngoại nên có chút khả năng giao tiếp " anh chính là nói dối mà mặt không đỏ, khí không tức a
-" Ra vậy "người nọ cảm thán
-" Mọi việc đã xong, nếu không còn gì nữa mạn phép đi trước "
-" Hảo "
.....
Phòng nhân viên
Nhân lúc thảnh thơi, Hoàng Tử Thao ngồi nghỉ một chút , tự pha cho bản thân tách trà hoa đào
Chợt, có người ôm lấy vai cậu
-" Này, bắt gặp nhân viên lười biến trốn việc đi uống trà nha " người mới đến, ôn nhu nhìn cậu cười
-" ra là cậu, quản lý sao không ở trên phòng mà lại đến nơi nghỉ ngơi của nhân viên làm gì? " Nhận ra người mới đến là Chung Nhân, cậu khẽ thả lỏng. Không biết tại sao người tốt lại tử tế như Chung Nhân lại là bạn của kẻ xấu xa kia nữa...Hưm, được rồi, trừ những lúc thiếu đứng đắn ra
-"chỉ muốn đến hỏi mỹ nhân xíu thôi!!!! Sao tìm người nhanh vậy... còn cái gì mà rượu ngoại!!! "Anh hứng thú nhìn cậu hỏi
-" À... chuyện đó sao? Thì hỏi cô tiếp tân ở quầy bar đó... còn rượu... là nói đại thôi!!!! " vừa trả lời vừa khéo léo thoát khỏi gọng kìm của ai kia
-" ô... ha..ha...Kim Chung Nhân đây xem ra không nhìn nhầm người nha " bị cậu từ chối thân thiết, anh cũng không để ý mà còn khoái chí cười tươi
xong cậu không nói gì cả. Hiện giờ, Tử Thao chính là lòng như lửa đốt không biết mẫu thân ở trạm điều dưỡng như thế nào rồi
Xem ra mình phải kiếm tiền thực nhanh để đưa mẹ nhập viện sớm thôi... nhưng là... phải làm sao đây
-" Quản lý Kim, hóa ra ngài ở đây, có khách đến tìm ngài ..."
-" ta biết rồi, cô đi trước đi " chưa chờ nữ nhân nói xong, Chung Nhân liền lên tiếng cắt ngang, nhìn biểu tình như vậy, liền biết người đến là thần thánh phương nào rồi... chỉ là anh không muốn cậu biết... Planet vốn dĩ là của anh và Ngô Diệc Phàm cùng kinh doanh, sợ tiểu đông tây lo lắng mà chạy mất " tiểu mỹ nhân, anh đi trước đây ~~~~,nhanh chóng đi làm việc đừng có lười biến đó " nói xong thì đi mất
Cậu khẽ cười vì độ trẻ con của quản lý, rõ là không thể nào lớn tuổi hơn cậu, mà cứ xưng hô như vậy, thực khiến người khác đau đầu
_____PiN__=====
Mấy gái thi sao òi... tốt hết hem? ^^
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top