x. confess
sang tháng sau phim của doyoung sẽ chính thức lên sóng, đồng nghĩa với việc chỉ vài phân cảnh nữa thôi, thì phim sẽ chính thức đóng máy
doyoung nằm ngủ gục ngay trên ghế xếp, đầu tựa vào jungwoo. hơi thở đều đặn phả ra từ khuôn mặt nam tính điển trai. tháng vừa rồi thật sự là cơn ác mộng. lịch trình dày đặc từ việc comeback cộng với lịch quay phim khiến cho sức khỏe của doyoung bị hao tổn nghiêm trọng. bận rộn chạy show, bận rộn quảng bá, rồi lại bận rộn đến phim trường, mỗi lần về nhà đều mấp mé 4 giờ sáng, thế mà 7h hôm sau đã phải tươi tỉnh đi làm. cho dù có là chúa thì cũng chả ai gánh vác nổi.
nhưng thứ làm doyoung lo lắng hơn cả lại là jungwoo. cậu là quản lí nên luôn túc trực 24/24 bên cạnh hắn. đi theo hắn suốt lịch trình, cậu có khi còn vất vả hơn cả hắn, vì cậu còn có việc học của cậu. nhưng lúc nào jungwoo cũng chăm sóc cho hắn vô cùng chu đáo. đôi má phúng phính từ sớm đã tọp đi, nhưng chưa bao giờ cậu than vãn một lời. mỗi lần nhìn thấy nụ cười trên môi cậu đều khiến cho lòng doyoung dâng lên một cỗi áy náy.
- jungwoo, tối nay em có rảnh không?
jungwoo giật mình. cậu đang lim dim ngủ. mắt vừa nhắm lại thì bên tai bỗng vang lên tiếng của doyoung. cậu tưởng hắn ngủ rồi cơ
- em theo anh mà, anh rảnh thì em rảnh
khẽ thở dài một tiếng, nhìn lại mà xem, công việc đã biến cậu từ một jungwoo ngây thơ lúc nào cũng hồn nhiên, vô lo vô nghĩ thành một người nhợt nhạt, trong đầu lúc nào cũng chỉ có công việc, rảnh thì tranh thủ ngủ, vì thời gian nghỉ thật sự quá hạn hẹp. doyoung càng nghĩ lại càng đau lòng.
nhất định đấy, doyoung sẽ bù đắp cho jungwoo bằng một kì nghỉ tuyệt vời ngay sau khi phim đóng máy. hắn thề có chúa chứng giám (và toàn thể dowoostans chứng giám)
....
- cắt
toàn thể tất cả mọi người trong phim trường đều đồng loạt vỗ tay ăn mừng. cuối cùng sau ba tháng trời ròng rã thì phim cũng đã chính thức đóng máy. biên kịch thì xúc động đến mức ôm đạo diễn khóc ròng ròng.
doyoung vừa xong cảnh cuối đã vội vã tìm kiếm bóng hình quen thuộc. kia rồi, bé con của hắn đang ngủ gục ở một góc kìa
- ây ya doyoung à, bữa tiệc mừng tối nay cậu nhất định phải đến đấy
đạo diễn vừa vỗ vai anh vừa cười vừa nói. biết sao được, việc phim của ông ta tuy chưa ra mắt nhưng đã sốt xình xịch tất cả là nhờ có doyoung. còn liệu thành bom xịt hay bom nổ thì còn phải chờ đến thời điểm phát sóng, nhưng tới bây giờ đã xem như là rất thành công rồi, không hoan hỉ là chuyện lạ
-đạo diễn lee, tôi cũng rất muốn tham gia với mọi người, nhưng mà lịch trình không cho phép, thật ngại quá, hẹn ông khi khác chúng ta đi ăn một bữa cơm, được chứ.
nở nụ cười xã giao chuẩn độ hay dùng của mấy ông đi kinh doanh, thái độ niềm nở và biểu cảm tuyệt đối, cho dù có là người khó tính thì 100% cũng phải đồng ý xiêu lòng cho lần hẹn tới.
- vậy cũng được, vất vả cho cậu quá. khi nào rảnh cứ alo cho tôi, được chứ. haha
- được. thời gian qua vất vả rồi đạo diễn lee
sau khi tiễn được ông đạo diễn già kia đi, doyoung nhanh chóng thay quần áo. thật ra tối nay hắn cũng không bận rộn gì. chỉ là muốn dành thời gian cho jungwoo bé con của hắn.
- còn chưa dậy nữa
phải, jungwoo vẫn bẹp dí trên cái ghế xếp. có thay đổi thì cũng chỉ là nước dãi bắt đầu nhây ra chút ít. nhìn thôi cũng thấy xót lòng. cậu thật sự đã mệt mỏi đến mức nào rồi chứ.
doyoung quyết định không thức cậu dậy nữa, tự mình thu dọn đồ đạc rồi bồng cậu ra xe luôn. nhìn bé con ngủ ngon thế này thật sự hắn không nỡ quấy rầy.
.....
- jungwoo à
- nae?
giật mình tỉnh giấc. chết thật, jungwoo không ngờ là mình lại ngủ quên lâu thế. thất thần phi thẳng dậy, kết quả là trượt chân một cái, mông quý giá hạ cánh thằng xuống sàn nhà, đầu đập ngay vào cạnh giường.
- AH
doyoung đang ngồi trên giường còn chưa kịp tiêu hóa hết những gì đang xảy ra đã phải lật đật chạy lại đỡ bé con của hắn dậy.
-sao em hồ đồ vậy bé con?
jungwoo ngoài than la oai oái ra còn nói được gì. tay còn không ngừng đấm lưng xoa xuýt ôi cái thân già của tôi.
- sao anh không gọi em dậy?
- anh gọi rồi đây thây
- anh
tức đến không nói được gì, thêm cái mông đang đau nhức. jungwoo hôm nay quả thực quá đáng thương.
- đóng máy rồi sao?
- đóng máy rồi, còn đang hẹn nhau ăn nhậu ở nhà hàng hoa nào đó.
- sao anh không đi?
- đi làm gì? ở nhà với em không vui hơn à
- chuyện công việc mà anh nói như thế đi chơi vậy
- anh không quan tâm, dù gì họ cũng chả dám động đến anh đâu. lo cho em trước đi, ngã đau như vậy mà còn cãi nhau với anh
- em không phải con nít :3
điệu bộ chu mỏ giận dỗi của jungwoo thật sự rất đáng yêu, rất rất đáng yêu. nếu như không kiềm chế được chắc chắn doyoung đã đè bé cún con kia ra làm thịt rồi, nhà anh mà, sợ quái gì bố con thằng nào.
- bé con vất vả rồi
doyoung đột nhiên dùng giọng điệu vô cùng ngọt ngào, tay thì nhẹ nhàng xoa đầu jungwoo. khiến cho cậu chợt cảm thấy kì quái
- vất,... vất vả gì chứ? anh vất vả hơn em nhiều
- được rồi, không vất, chỉ có ngủ gục trên ghế đến nước miếng nhiễu cả ra ngoài, hái cái bánh bao của anh sao lại xẹp xuống rồi? bắt đền đấy.
hắn nhéo má cậu một cái, ngoại trừ cưng chiều trong mắt phải bên mắt trái chắc chắn chỉ có lo lắng và đau lòng. chết thật, thâm tâm của doyoung từ bao giờ đã đặt lên hết cậu trai trẻ này.
- má cũng không phải của anh, anh đòi đền cái gì
doyoung chỉ cười xòa. hắn là vậy, luôn nhường nhịn jungwoo, luôn cưng chiều cậu, luôn lo lắng cho cậu, luôn chăm sóc cho cậu, và thật nhiều cái luôn khác....
- lần sau không cần lúc nào cũng đi theo anh, sẽ rất cực
- em là quản l...
doyoung đưa ngón trỏ lên chặn jungwoo thốt lên những chữ cuối cùng. lấy lí do công việc ra anh rất không đồng ý. căn bản vì công việc nên bé con của hắn mới vất vả như thế này. huống hồ chi cậu vẫn còn đi học. sau này không có jungwoo việc làm cũng được, hắn dư sức nuôi em đến lúc mục xương, để dư tài sản cho chắt chít gì cũng được. miễn là em không phải hao tổn sức khỏe và làm hắn xót lòng như thế này.
- jungwoo này.
- dạ?
- chúng mình hẹn hò đi
- NAE?
- anh thích em
xin chào, con bé với văn phong dở tệ cuối cùng cũng đã quay trở lại rồi đây. nhưng chắc là mọi người quên con bé mất rồi :)))))))))). và con bé lại phải quay trở về với guồng quay học hành rồi mọi người ạ ;-;. chưa kể sắp tới còn phải nhảy lớp. và con bé sẽ lại tiếp tục xài lịch sao hỏa với không tựa. ;-;
lần này gặp rồi sẽ còn mấy tháng nữa mới gặp lại hmu hmu ;-;
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top