Chap 51: Lại Một Câu Chuyện Khác Bắt Đầu

Trời cũng sáng dần, hôm nay, Chí Hoành là người dậy sớm hơn. Có lẽ hôm qua ngủ trễ nên sáng nay Thiên Tỉ còn ngủ chưa chịu dậy. Nhẹ nhàng rời khỏi vòng tay anh, cố gắng không phát ra tiếng động nào, cậu bước xuống giường. Để anh ngủ một chút, cậu tranh thủ làm vệ sinh cá nhân. Bước ra cũng đã đến giờ phải gọi anh dậy, nếu không sẽ trễ giờ mất, cậu ngồi bên giường, lay anh dậy:

-Dương Dương, mau dậy thôi, đến giờ đi học rồi- giọng cậu nhẹ nhàng

-Ưm... anh còn muốn ngủ, Hoành nhi, để anh ngủ chút nữa đi- đáp lại giọng nói nhẹ nhàng của cậu là giọng nói ngái ngủ của anh

-Không được, anh còn ngủ nữa là trễ đó, Dương Dương mau dậy thôi- cậu vẫn kiên trì gọi anh dậy

Bị cậu nói hoài bên tai, anh cũng dần tỉnh ngủ, chớp mắt vài cái thích nghi với ánh sáng, nhìn cậu mỉm cười ngọt ngào, anh nhấc người lên, gối đầu lên đùi cậu, cất giọng:

-Hoành nhi, sáng hảo

-Dương Dương sáng hảo a~, mau đi thay đồ, trễ bây giờ- cậu vuốt vuốt vài sợi tóc trên trán anh

-Anh biết rồi

Nói rồi anh ngồi dậy, hôn một cái rõ kêu vào má cậu rồi mới đi đến tủ quần áo lấy đồng phục. Nhìn anh đi vào phòng tắm rồi cậu mới sắp xếp lại mền gối, lấy giày ra mang. Đợi một chút, trong lúc đó, cậu ngắm sơ qua những khung ảnh anh treo lên, từng khung ảnh, là từng kỉ niệm của cả hai, tiện tay, cậu lấy điện thoại chụp lại dãy khung ảnh được treo lên. Anh bước ra, thấy cậu đã sẵn sàng, anh vội lấy giày mang vào. Cậu nhìn anh, tóc vẫn còn chưa chải kĩ, nút áo còn chưa sửa lại, chỉ cài sơ qua. Với cậu là một Xử Nữ, thích những thứ hoàn mĩ. Nên cậu giúp anh chải lại tóc, khi anh đứng lên, cậu đứng đối diện anh, đôi bàn tay thoăn thoắc mà cài lại từng nút một cho anh. Nhìn cậu lúc này không khác gì cậu vợ nhỏ chỉnh chu lại quần áo cho chồng mình trước khi đi làm.

Không còn sớm nữa, anh và cậu cùng nhau đến trường, nhìn qua phòng đôi Song Vương, thấy cửa phòng khóa ngoài, chắc họ đã đi rồi. Anh và cậu cùng nhau đến trường. Trên đường đến trường, anh và cậu, tay trong trong tay hạnh phúc đi trong tiết trời se lạnh. Hít thở từng đợt khí lạnh làm cả người tỉnh táo hơn. Gần đến cổng trường, phát hiện cánh cổng sắp đóng lại, anh cầm tay cậu chạy nhanh đến. Vừa hay, anh và cậu vừa lách qua, cánh cổng vừa đóng lại, chuông cũng vừa reo. Anh đưa cậu đến tận lớp mặc cho cậu đã từ chối, cậu kêu anh về lớp học đi, vào giờ học rồi. Nhưng anh vẫn không nghe, đợi cậu vào lớp, về đúng chỗ ngồi anh mới cho tay vào túi quần bước về lớp. Chợt nhớ mình chưa hẹn cậu, lấy điện thoại ra nhắn cho cậu một tin:

"Hoành nhi, giải lao, đi ăn với anh, sáng nay em chưa kịp ăn gì đó".

Và cậu trả lời lại một tin:

"Em biết rồi"

-----tui là giải phân cách các bạn trẻ vào lớp và học-----

Tiếng chuông vừa hay vang lên, tất cả học sinh đều ùa ra khỏi lớp. Thiên Tỉ vươn vai rồi nằm xuống bàn, Tuấn Khải thấy lạ nên hỏi:

-Nè, sao không đi với Chí Hoành, nằm đây làm gì? Sao, hai người giận nhau?

-Đâu có, tớ hơi mệt, hôm qua ngủ trễ, mà cậu cũng không đi với Vương Nguyên sao?

-Bây giờ đi đây

-Ừm... đi thôi

---tui là dãy phân cách hai nam thần đi xuống lớp Nguyên Hoành---

-Nguyên nhi ơi, mau đi thôi

-Hoành nhi ơi, đi ăn nào

Đó, là tiếng hai nam thần gọi bảo bối của họ đi ăn. Hai người kia vừa nghe thấy tiếng của người yêu mình, vui vẻ mà đi ra, bọn họ vẫn như mọi ngày, đi ăn ở căn tin. An xong lại đến giờ lên lớp, lại đành phải luyến tiếc rời xa hai bảo bối của mình. Ai cũng có việc học của mình. Nhưng có lẽ sau kì thi rồi nên lớp 11 có vẻ rất khỏe, giáo viên hầu như vào lớp, một là cho làm bài tập thêm, ôn lại kiến thức, hai là cho tự học, ba là ngồi nghỉ chơi trong im lặng. Trước kì thi, giáo viên lẫn học sinh đều lo lắng, nhưng sau khi kì thi kết thúc, học sinh sễ được nghỉ ngơi, nhưng thay vào đó, giáo viên vẫn phải miệt mài với những con số điểm của học trò. Ngồi chơi mà Chí Hoành nhớ đến Thiên Tỉ, cậu lo, không biết lúc sáng ngủ không đủ, vào lớp anh có ngủ gật không? Cậu còn ước, hải chi lớp anh có tiết tự học, vậy thì anh có thể nghỉ ngơi một chút. Còn nếu được, nếu có thẻ, cho anh ở đây, anh có thể ngủ được một chút rồi.

Hai tiết nghỉ ngơi của lớp Nguyên Hoành trôi qua, song song với đó, hai tiết học của lớp Tuấn Khải và Thiên Tỉ. Mọi người có lẽ ai cũng mệt nên lúc đứng đợi Tuấn Khải và Thiên Tỉ xuống, hai cậu thấy hầunhư học sinh 12 nào đi xuống, gương mặt đều lộ rỏ vẻ mệt mỏi. Hai cậu lo cho hai anh, không biết hai người họ ra sao. Vương Nguyên lo cho Tuấn Khải bị hạ đường huyết, còn Chí Hoành lo cho Thiên Tỉ bị thiếu ngủ. Đợi một hồi cũng thấy bóng dáng hai anh xuất hiện, hai cậu chạy đến ôm chầm lấy cánh tay của hai anh, đều hỏi một câu giống nhau;

-Anh có mệt không?

Nhưng từ hai anh lại là hai câu trả lời khác nhau, Tuấn Khải ôn nhu trả lời Vương Nguyên:

-Anh không sao

Nhưng Thiên Tỉ thì lại khác, bản chất ít nói nhưng đôi khi lại rất nghịch ngợm, thêm phần bá đạo nữa nên câu trả lời của anh dành cho Chí Hoành sẽ là:

-Hôn anh một cái, anh liền hết mệt

Cậu xấu hổ bỏ anh đi trước, trong miệng thầm trách anh:

-Biết ở đây đông người thế nào không mà kêu mình hôn, chắc ngượng đến chết mất- bỏ đi

-Hoành nhi, em đi nhanh thế, đợi anh- anh chạy đến bên cậu. Phát hiện mặt cậu đã đỏ lên rồi, nhìn đáng yêu quá đi, anh thật muốn cắn một phát cho đã

Căn tin, giờ trưa, thì ổn định hơn một chút, hầu hết các bạn học ăn xong đều đi ra ngoài, không có ngồi lại tán gẫu như buổi sáng nên nhìn căn tin thoáng hơn một chút. Vẫn là để hai bảo bối của mình ngồi trước, đích thân hai nam thần đi lấy cơm cho. Bọn họ vui vẻ ăn với nhau, chuyện cặp đôi Song Vương với những cảnh hường phấn là chuyện thường. Giờ đây, đôi Tỉ-Hoành lại hường hơn. Với những cảnh, anh đút em, em đút anh, anh gắp thức ăn của phần anh qua thêm cho em, em cũng làm điều tương tự. Đôi ta trêu đùa nhau, anh đút thức ăn cho em, nhưng thức ăn vừa đến miệng lại bay một phát vào miệng anh. Làm cậu tức "muốn ói máu", lại lần hai, cậu rút kinh nghiệm, lần này cậu nhanh chóng chụp lấy tay anh đang cầm đôi đũa gắp thức cho vào miệng mình, nhưng anh đã vội rút tay lại. Vì hành động của anh và cậu xảy ra cùng một lúc mà anh lại nhanh hơn nên bất cẩn mà cậu cắn trúng phải môi mình. Cậu khẽ kêu lên:

-A

-Hoành nhi, Hoành nhi, em có sao không? Nào, lấy tay ra cho anh xem- anh vội buông đũa xuống, quay sang vội lấy tay cậu đang che miệng mình lại. Khẽ gỡ tay cậu ra, hiện ra trước mắt anh, môi dưới cậu bị chảy máu, không nhiều nhưng cũng không phải ít. Màu máu đỏ đọng lên môi hồng, cậu khẽ bặm môi mình lại dùng lưỡi để lau hết vết máu. Nhưng cũng không hề hấng gì, chỉ lau được vệt máu đọng kia, để lại một ít máu ngay trên miệng vết thương. Anh đau lòng nhìn cậu, anh đưa tay chạm vào môi cậu, cậu khẽ giật mình vì đau, anh nhíu mày, nhìn cậu đau anh cũng đau. Bất ngờ, bàn tay anh túm lấy gáy cậu, đẩy đầu cậu về phía trước, môi anh chạm môi cậu, cậu trợn tròn mắt ngạc nhiên, anh nhắm mắt, giây phút này môi anh chạm môi cậu, lưỡi anh chạm vào môi cậu, lau sạch đi vệt máu còn lại, anh hôn cậu đến khi nào chắc chắn rằng máu không chảy ra nữa, anh mới buông cậu ra. Anh khẽ vuốt má cậu:

-Hoành nhi, em còn đau không?

Cậu ngượng ngùng lắc đầu

Cặp Song Vương nãy giờ đen mặt, cả hai đều chung suy nghĩ:

"Dịch thiếu à, tuy bọn tôi đã từng cho bảo bối nhà cậu làm bóng đèn nhưng cậu có cần phải biến bọn tôi thành không khí luôn không a~"

Cách đó không xa, Quế Hoa nhìn thấy, tay cô nắm lại thành nắm đấm, làm móng tay bấu vào thịt đỏ cả lên, cô nghiến răng:

-Hai người hay lắm, Dịch Dương Thiên Tỉ, anh tưởng anh đứng ra bảo vệ cậu ta thì tôi sẽ nương tay sao? Chia tay tôi rồi, có thể yên ổn bên thằng nhóc đó sao?- cô ta nhếch môi cười- coi bộ anh lầm rồi, Lưu Chí Hoành, mày tưởng mày sẽ hạnh phúc vậy mãi sao? Thứ Dương Quế Hoa này đang thích thì sẽ tìm mọi cách để có được.

Quế Hoa tức giận, cô ta đối với Thiên Tỉ là sao? Chắc chắn không phải yêu, mà là muốn chiếm đoạt, cô vốn dĩ không thích Chí Hoành cậu. Nguyên nhân vì sao? Tất cả là một câu chuyện dài...
-------------------------------------------------------------

Lâu rồi không gặp :)) (nói chứ mới có 4 ngày chứ nhiu). Như au đã nói, au sẽ up 2-3 chap/ tuần nhưng có lẽ phân phối chưa đúng, một tuần qua, hai ngày thứ hai và thứ tư au up chap xen kẽ nhưng lại để chap này đến chủ nhật... au xin lỗi :(( . Vì vậy nên sang tuần sau au sẽ cố gắng cân bằng lại, vẫn 2-3 chap/ tuần nhaaa!!! Au sẽ cố gắng viết dài hơn cho mọi người :) (có ai thấy chap 50 vừa rồi dài hơn những chap trước hông???)

Sẵn tiện khoe tí xíu :))
Truyện của au được hơn 1k lượt xem *tung bông*, au thật sự rất rất rất vui, tuy vote và cmt chưa nhiều, (au có chút buồn) nhưng vẫn không sao, au biết đây là fic đầu tay, không thể không có sai sót. Tóm lại được nhiều lượt xem và được mọi người ủung hộ là vui rồi :)) (niềm vui đơn giản của con au). Không quên, CẢM ƠN MỌI NGƯỜI RẤT RẤT RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ ỦNG HỘ AU TRONG SUỐT THỜI GIAN QUA <3 <3 <3

Tiếp tục ủng hộ au nhaa, au sẽ cố gắng hơn *tim* :)

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #xihong