Chap 5
Chủ nhật |19/5|
Sáng nay Jellal đi học thêm như mọi tuần, nhưng mà, đi qua công viên hay bãi biển cũng không thấy Erza đâu hết. Một buổi sáng buồn tẻ.
Đến chiều, Jellal ra ngoài có chút việc, sau khi đã làm xong việc đó, anh đi bộ đến trạm xe buýt để đi về. Vậy mà đang đi, sắp tới vạch qua đường, thì anh nhìn thấy có bóng người phía trước, mà người đó có mái tóc đỏ, đèn tín hiệu chưa chuyển sang màu xanh cho người đi bộ, vậy mà người đó cứ thế bước xuống lòng đường, không nghĩ nhiều, Jellal lập tức lao đến rồi kéo ngược người đó trở lại.
"Này, cẩn thận chứ ?" Jellal có chút tức giận nói.
"Thành thật xin lỗi và cảm ơn anh." Người đó hóa ra là một cô gái, một cô gái có mái tóc đỏ, và không ai khác đó là Erza. "Ủa, là ông anh đó à ?" Erza lại ngạc nhiên hỏi ngược.
"Ừ, ông anh già của cô đây. Cô đi đứng kiểu gì vậy hả ? Đèn còn chưa chuyển sao chưa gì đã bước xuống đường thế kia, bộ muốn chết lắm rồi hay sao ? Mà muốn chết cũng chọn cách nào đừng ảnh hưởng đến người xung quanh chứ ?" Jellal nói.
"Tại em bị nhầm đèn thôi, lúc đó em nhìn đèn xanh của phương tiện giao thông thành đèn xanh của người qua đường nên mới bước xuống đường chứ bộ." Erza bĩu môi nói. Nhưng mà liệu ai có nhận ra Erza đã đổi cách xưng hô hay không ? Hôm trước thì 'anh' với chẳng 'tôi' hôm nay lại còn 'em' mới sợ chứ.
"Ừ, nhìn nhầm. Một cái nhìn nhầm của cô mà chút xíu nữa là mất mạng rồi đấy. Bộ cô không sợ chết à ?" Jellal cười nửa miệng nói.
"OK, là em sai. Em xin lỗi. Và cảm ơn anh vì đã cứu em. Tạm biệt." Erza đáp một cách không hài lòng. Bởi vì cô không thích nhận mình sai, cô luôn cố gắng làm mọi thứ là đúng, chứ không hề thích sai. Nói rồi cô đi qua đường, lần này thì đèn xanh cho người qua đường thật.
'Thật tình, mình cứu nó mà cứ như mình lấy của nó cái gì không bằng vậy.' Jellal ngắn ngẩm nghĩ.
Erza đi rồi, Jellal cũng đi qua đường. Bởi vì trạm sẽ buýt ở hướng đó mà. Cuối cùng quanh đi quẩn lại, hai đứa nó lại gặp nhau ở trạm xe.
"Bộ anh đi theo em à ?" Erza nhìn Jellal gian tà nói.
"Rảnh quá mà đi theo cô, anh đi về nhà thôi." Jellal nhún vai.
Cả hai im lặng.
Xe buýt đến, mọi người ở trạm đổ lên xe. Hai đứa lên thì còn đúng một chỗ ngồi. Rồi sao đây Jellal là con trai đương nhiên phải nhường Erza con gái rồi. Erza ngay lập tức ngồi vào chỗ trống đó. Nhưng cô lại thấy có một chị gái đang mang thai vừa lên xe, ngay khi chị gái đó đi đến gần chỗ Erza đang ngồi thì cô vội lên tiếng, "Chị ơi, ở đây còn chỗ này. Chị ngồi vào đây đi." Erza đưng dậy chỉ vào ghế mình vừa ngồi.
"Cảm ơn em nhiều." Chị thai phụ cười đáp.
"Không có gì ạ." Erza cũng mỉm cười đáp lại.
Và ngay lúc đó, Jellal nhìn thấy tất cả. Rồi mặt bất giác đỏ lên. Là do Erza chứ đâu. Ai bảo vừa xinh vừa tốt bụng.
Không còn chỗ ngồi Erza buộc phải đứng, nhưng mà chuyện không đơn giản như vậy. Có một vài thanh niên, chắc cũng đang học cấp 3, nhưng nhìn là biết không học ở Fairy Tail rồi, bọn họ cứ cố tình đứng gần Erza rồi trêu chọc, nào là 'Em gái xinh tươi ơi đi chơi với bọn anh không ?' 'Em xinh thế này đã có bạn trai chưa?'. Erza không nói gì, chỉ nhìn ra ngoài cửa sổ. Ấy vậy mà có người nào kia, đang tức điên lên. Ngay lập tức, Jellal bước đến bên cạnh Erza, nắm lấy tay cô rồi đưa lên trước mặt mấy thanh niên kia "Đây là bạn gái của tôi." Quá gắt, quả là quá gắt mà. Mấy cậu thanh niên kia nghe thấy vậy cũng im lặng nhìn đi chỗ khác huýt sáo coi như chưa làm gì.
Erza bây giờ mới lên tiếng, "Em làm bạn gái anh hồi nào ?"
"Trong 3 giây anh nói với bọn chúng. Bộ em cứ để bọn nó trêu ghẹo được vậy ? Không thấy phiền à ?" Jellal bây giờ vẫn nắm chặt tay Erza đáp lại.
"Có sao đâu, nghe người ta tán tỉnh cũng thú vị mà. Bọn họ đã làm gì em đâu. Với cả họ mà đụng vào em chưa chắc đã còn nguyên vẹn." Erza nhún vai như chưa có chuyện gì.
"Cô thấy thú vị nhưng anh thì không." Jellal có chút tức giận nói.
"Anh có quyền gì mà không. Với cả anh buông tay em ra được chưa ? Cứ nắm thế này kì chết đi được, mặc dù em thích nắm tay người khác." Erza lại nhún vai nói.
"Hả ? À ừ. Anh xin lỗi." Nghe Erza nói xong Jellal mới nhận ra mình vẫn đang nắm tay cô. Buông tay ra mặt vẫn hửng đỏ.
Đến trạm xe buýt gần nhà, cả 2 bước xuống, nhà thì cùng tuyến đường với nhau nên vẫn cứ đi cùng nhau. Erza chẳng nói năng gì cả dù bình thường nói nhiều phiền muốn chết. Thấy lạ Jellal mới mở lời trước "Bình thường anh thấy cô nói nhiều lắm mà ? Sao bây giờ không nói gì vậy ?"
"Vì anh nhạt quá chẳng có gì để em nói cả." Erza thẳng thừng đáp.
'Bộ... mình nhạt lắm à ?' Jellal nghĩ. "Đấy là do cô nhạt quá nên không biết nói gì thì có." Nghĩ một đằng nói một nẻo là thương hiệu của Jellal Fernandes.
"Kệ anh. Em chẳng có gì để nói với anh cả." Erza nhún vai trả lời cho có.
'Bộ... mình làm nó khó chịu à ?' Jellal lại nghĩ bậy. Không nói gì hết, Jellal chẳng biết phải phản kháng ra sao.
Cứ vậy cả hai cứ đi cùng nhau như không đi cùng nhau. Bỗng đi ngang qua một cửa hiệu bánh ngọt, Erza đột ngột dừng lại, dán mắt vào tủ kính trưng bày đủ thứ bánh ngọt nhìn mà phát thèm.
"Ăn cho lắm vào mà thành con heo." Jellal cứ thế nói mà không biết hậu quả.
"Thành con heo thì mặc kệ chứ. Chỉ cần em thích là được. Với cả Erza Scarlet trước nay chưa sợ béo bao giờ. Ăn bao nhiêu cũng chẳng bị tăng cân nhé." Erza đáp. Nói rồi Erza đi vào tiệm, để Jellal một mình ở lại bên ngoài. Ấy vậy mà có thanh niên mặt dày đi theo vào tiệm bánh.
Erza gọi một đĩa bánh kem dâu, một đĩa bánh soloca và một ly trà. Jellal vào đây đâu phải để ăn bánh, nên anh chỉ gọi một ly trà. Hai người đi cùng nhau nhưng chẳng phải đi cùng nhau. Hai người ngồi hai bàn. Hai bàn nằm cạnh nhau.
Erza vừa ăn bánh vừa lướt điện thoại, không biết là đang xem hay làm gì mà miệng cứ cười tủm tỉm. Erza là đang ngồi đọc fanfic, là đang đọc đến cảnh ngọt muốn sốc cả đường của otp. Nhưng Jellal ngồi khác bàn thì làm sao mà biết được. Cứ nghĩ 'nó nhắn tin với người yêu sao ta ?' Rồi anh cố gắng vươn người sang một cách nhẹ nhàng và người ngoài nhìn vào sẽ không nhận ra rằng cậu thanh niên tóc xanh đẹp trai này đang nhìn lén điện thoại cô gái tóc đỏ ngồi bàn bên cạnh. Nhưng Jellal nào có biết, Erza đã biết anh đang cố gắng nhìn lén điện thoại cô. Không những thế, cô còn đi guốc trong bụng anh, đoán chắc anh đang nghi ngờ cô đang nhắn tin với người yêu. Cứ thế diễn tiếp màn kịch, cô cầm điện thoại đặt bên tai giả như đang nghe điện thoại.
"Alo anh à, sao anh chưa đến nữa ? Đừng bắt người yêu phải chờ như thế chứ?"
"Anh sắp tới nơi rồi hả ? Ừm, nhanh lên nha, em đang chờ đây. Bye anh."
Bánh đã ăn xong, trà cũng uống hết. Erza đứng dậy, xách túi đi về. Jellal đương nhiên cũng vội vàng đứng lên và đi. Ra tới cửa, "Bộ người yêu cô không đến à ?" Jellal nói với giọng điệu châm chọc.
"Ủa liên quan gì đến anh không ? Người yêu em không đến là do ảnh bận đột suất thôi." Erza vẫn diễn rất đạt.
"Chỉ là anh vô tình nghe cuộc nói chuyện của cô với người yêu thôi. Mà người yêu cô là người thế nào vậy ?"
Jellal biện mình như không biện minh.
"Người yêu em ấy hả ? Đẹp trai siêu cấp vô địch nè, học siêu siêu giỏi này, nhà thì giàu nhất cái châu Á này nữa nè, đặc biệt ảnh cực kỳ cực kỳ tốt với em luôn ấy." Bóc phốt Erza vì tội phóng đại thái quá.
"Ghê vậy luôn ? Có nói xạo không vậy ?" Jellal tỏ vẻ hoài nghi.
"Đặc biệt em chỉ nhìn thấy ảnh trong giấc mơ mỗi khi đi ngủ mà thôi." Erza vẫn rất trôi chảy kể về 'người yêu' của mình.
"Trong mơ ?" Jellal hỏi lại lần nữa để xác nhận.
"Đúng vậy, là trong mơ. Chứ Erza này 16 năm qua được bao nhiêu thằng con trai tỏ tình nhưng vẫn chưa có mảnh tình nào vắt vai cả." Erza quả quyết xác nhận.
Jellal không biết nói gì, thật sự là không biết nên nói gì. Vậy hoá ra Jellal đang có dấu hiệu ghen với một người trong mơ sao ? Quá vô lý. Ngay bây giờ Jellal chỉ muốn ai đó gọi để nói rằng mình phải đi có việc gấp mà thôi. Ai đó cứu anh đi !! Và ông trời đã cứu Jellal, điện thoại anh bỗng reo lên, Jellal sau khi trả lời điện thoại không biết là nói gì nhưng cứ thế đi nhanh về phía trước nói nhanh "Anh có việc gấp phải đi đây, cô về nhà cẩn thận."
Erza còn chưa kịp nói gì Jellal đã chạy mất dạng. Thật tình mà.
'Cơ mà sao tự nhiên ảnh dễ thương ghê, đã vậy còn quan tâm mình nữa. Mà tay ảnh ấm dữ vậy ta ? Nắm tay mà nóng muốn chết.'
Nhưng mà ai ơi, 'nóng muốn chết' ở đây có nghĩa gì đây ? Là nóng thật, hay là do nóng trong tim ? Ai mà biết được cơ chứ.
___
Đôi lời,
Thank you Úa vì ý tưởng lên xe buýt nắm tay nhau. =))))))
Ngày đăng : 8/6/2019
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top