10. Bình Yên
Ánh sáng từ cửa sổ chiếu vào phòng, đánh dấu sự bắt đầu một ngày mới.
GoGo tỉnh dậy trong vòng tay của Hope Man, cảm giác ấm áp và an yên chưa từng có. Cậu không biết mình đã từng mong mỏi sự bình yên này đến mức nào.
Lúc này, họ không cần phải nói thêm bất kỳ lời nào. Chỉ cần sự hiện diện của nhau đã đủ.
“Em thức rồi à?” Hope Man khẽ thì thầm, giọng anh trầm ấm, khiến GoGo không thể không mỉm cười.
GoGo quay sang nhìn anh, nụ cười vẫn chưa rời khỏi môi. “Anh còn muốn ngủ thêm một chút không?”
Hope Man lắc đầu, kéo GoGo gần lại hơn. “Không, tôi muốn ở bên em, mọi lúc, mọi nơi.”
Cảm giác ấm áp lại ùa về trong lòng GoGo.
Cậu không còn cảm giác lo lắng hay sợ hãi nữa, không còn cảm giác không xứng đáng với tình yêu này. Cậu cảm thấy mình thật sự thuộc về nơi này, bên cạnh Hope Man.
“Chúng ta đã thật sự bắt đầu lại từ đầu phải không?” GoGo hỏi, giọng nhẹ nhàng nhưng đầy sự chắc chắn.
Hope Man gật đầu, đôi mắt anh sáng lên với niềm hạnh phúc không thể giấu được. “Đúng vậy, chúng ta bắt đầu lại từ đầu, không có gì có thể ngăn cản chúng ta nữa.”
GoGo cười khẽ. “Tôi không sợ nữa. Sợ mất anh, sợ phải đối mặt với những cảm xúc này… tất cả đều không còn quan trọng nữa.”
“Em không bao giờ phải sợ” Hope Man nói, nụ cười của anh ấm áp đến mức khiến GoGo cảm thấy như tim mình tan chảy. “Anh sẽ luôn ở đây. Em không bao giờ phải đối mặt một mình nữa.”
Cả hai nằm im trong một khoảnh khắc tĩnh lặng, nhưng đó là một khoảnh khắc đầy sự kết nối sâu sắc.
Dẫu biết rằng hành trình phía trước sẽ không dễ dàng, nhưng ít nhất họ cũng đã quyết định không để điều gì chia cắt mình.
GoGo nhìn Hope Man, không còn sự nghi ngờ hay lo lắng. Cậu biết rằng, họ sẽ cùng nhau đi hết con đường phía trước, đối mặt với tất cả thử thách, và tạo nên những kỷ niệm không thể nào quên.
Và có lẽ, chính khoảnh khắc này, khi họ nằm bên nhau, mới là lúc thực sự bắt đầu một chương mới trong câu chuyện tình yêu của họ.
_____
Ngày tháng trôi qua nhẹ nhàng, nhưng có một thứ không bao giờ thay đổi, mối quan hệ giữa GoGo và Hope Man càng lúc càng chặt chẽ, như một sự gắn kết không thể tách rời.
Mỗi sáng thức dậy, GoGo đều tìm thấy mình trong vòng tay của Hope Man, những khoảnh khắc yên bình làm dịu đi mọi lo âu.
Cả hai đã không còn chỉ là những người đồng đội, mà là những người yêu nhau, luôn ở bên cạnh nhau, sẻ chia mọi cảm xúc, niềm vui, nỗi buồn.
Hôm nay, GoGo và Hope Man quyết định ra ngoài, dù chỉ là một buổi chiều dạo chơi đơn giản, nhưng đối với họ, đó là sự khởi đầu cho những điều nhỏ bé nhưng đầy ý nghĩa.
Khi họ bước ra khỏi cửa, GoGo khẽ nắm tay Hope Man, cảm giác an toàn như bao bọc quanh mình.
“Anh nghĩ sao về một chuyến đi xa?” GoGo hỏi, ánh mắt cậu sáng lên khi nghĩ đến những điều mới mẻ.
Hope Man quay sang, mỉm cười đầy dịu dàng. “Chuyến đi xa à? Cùng em, bất kỳ đâu.”
“ Tôi muốn đến nơi nào đó yên tĩnh, nơi chỉ có chúng ta, không có ai làm phiền, không có những lo toan.” GoGo cười nhẹ, tưởng tượng về một nơi bình yên chỉ có tình yêu.
“Vậy thì chúng ta đi. Không cần suy nghĩ nhiều, chỉ cần đi và tận hưởng những gì chúng ta có.” Hope Man nắm chặt tay GoGo, ánh mắt anh chứa đầy sự quyết tâm và yêu thương.
Điều mà GoGo chưa từng nghĩ đến, lại chính là điều cậu tìm thấy ở Hope Man, sự bình yên.
Dù là một cuộc sống đơn giản, không có quá nhiều sự kiện lớn lao, nhưng chỉ cần có nhau, họ đủ để tạo nên những kỷ niệm đáng nhớ.
Đối với GoGo, đã lâu lắm rồi cậu không cảm thấy hạnh phúc như vậy, khi mọi thứ cứ trôi đi một cách nhẹ nhàng và trọn vẹn.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top