3.

Không gian đặc quánh mùi thối rữa, tanh nồng của máu, thịt thối, mủ nhão nhoét, lẫn tinh dịch và nước ói. Từng hơi thở đều như đang hít vào cả hố ruột sống, vừa sặc vừa rùng mình. Trên nền xi măng, cô và hắn quấn vào nhau, xác chết ở giữa họ như một phần của khối thịt sền sệt, máu và dịch nhầy tràn ra phủ kín từng centimet.

Hắn đứng, mắt đỏ lừ, tay lấm lem máu và mủ rữa, lưỡi thè ra, giọng khàn đặc:
"Đ.mẹ... nhìn đi... tất cả dính chặt rồi... tất cả của tao và mày... ha ha ha..."

Ngón tay hắn thọc sâu vào ổ bụng xác, nắm chặt gan nhũn nát, kéo mạnh. Máu và dịch thối bắn tung tóe, mùi rữa thấm vào mũi cô, làm mắt cô cay xè. Hắn ngoạm một miếng thịt sình, nhai sồn sột, tiếng răng nghiến vào gân sụn vang lên như tiếng xé da thịt. Mỗi nhát cắn, hắn cười hộc máu, mắt sáng rực khoái lạc, tim hắn như muốn vỡ ra.

Cô cúi sát, lưỡi liếm ngón tay dính máu, cười khanh khách:
"Ăn đi... nhai nát... nuốt hết... để nó sống trong ruột anh, trong mùi hôi tanh của anh..."

Cô thò tay, móc ra một đoạn ruột già sình thối, bốc mùi phân nát. Cô đưa lên miệng, hôn hít, mút mạnh, tiếng mút lẹt quẹt vang lên như bản nhạc bệnh hoạn.
"Ngọt hơn mật ong... mặn hơn tinh dịch... đ.mẹ... tao yêu mùi này."

Hắn nhấn mạnh cô xuống hố bụng rách nát, máu và dịch trào lên mặt, tràn vào mũi miệng. Hắn cắn cổ cô, da rách, máu phun ra như vòi nước. Cô rít lên sung sướng, chửi thẳng vào tai hắn:
"Cắn nữa! Xé tao ra! Xé hết đi!....HAHAHA...Nữa đi hãy cắn nữa đi!"

Hắn gào rú, vừa cắn vừa bóp chặt tim tử thi còn dính trong tay, làm máu phun ra mặt cả hai. Cô há miệng hứng trọn, uống ừng ực, cổ họng rít từng nhịp, tiếng xé thịt hòa với tiếng cười điên loạn của hắn.

Máu, dịch, tinh dịch hòa vào nhau, loang thành vũng sền sệt dưới nền xi măng. Hai thân thể lấm lem, quấn chặt. Hắn luồn tay vào bụng xác, kéo ruột ra, bắt cô nhúng tay vào, xé từng mảnh thịt nhão. Tiếng mút, tiếng nhai, tiếng xé thịt vang lên như bản giao hưởng bệnh hoạn, ghê tởm đến tận xương.

Cô thì thầm vào tai hắn, giọng lạnh lùng:
"Ngửi đi... mùi tình yêu thối nát... mùi chết chóc hòa vào nhau... đây là giường cưới của chúng ta..."

Hắn rít lên, mắt đỏ, cười rú khàn đặc:
"Phải! Đây là giường cưới... ổ mùi chết... mùi tao và mày... dính chặt... không bao giờ rời..."

Hắn kéo cô áp sát vào hố bụng rách, cô đắm mình trong máu và dịch thối. Mùi tanh đặc quánh tràn vào phổi, làm đầu óc cả hai ngây ngất. Hắn nhấn mặt cô sâu hơn, bắt cô ngụp trong máu thối, cười rú:
"Đấy! Ngửi đi! Ngửi cho nát óc! Đây là phòng cưới của chúng ta!"

Cô bật cười, máu, dịch dính đầy môi:
"Ừ... tao ngửi thấy... mùi nhà... mùi tình yêu thối rữa của chúng ta..."

Hai người xoắn vào nhau, tiếng thịt bị xé, ruột kéo dài như dây thừng, hòa cùng tiếng máu rỉ nhỏ tong tong. Máu hòa với tinh dịch, dịch nhầy đặc quánh phủ khắp nền xi măng. Mỗi nhát cắt, mỗi lần nhét tay vào bụng xác, là nhịp điệu cực khoái điên loạn, vừa yêu vừa hủy hoại, vừa ghê tởm vừa thỏa mãn.

Hắn cười khan khàn, nhai mạnh, miệng đỏ rực:
"Đây... là tình yêu... là xiềng xích... không ai phá nổi... tất cả của tao và mày... dính chặt..."

Cô liếm máu hắn, đan tay vào tay hắn, đưa tay sâu vào ổ bụng xác, lôi từng đoạn ruột quấn quanh cổ họng hắn:
"Ừ... tất cả dính chặt... chúng ta là một... một khối máu thịt ghê tởm... một bản nhạc chết..."

Máu, ruột, thịt sình, dịch nhầy, tinh dịch dính đầy cả ba cơ thể. Tiếng cười khàn, tiếng rít, tiếng xé thịt vang lên dồn dập. Mùi hôi rữa, mùi thối, mùi máu thối, mùi tinh dịch đặc quánh, trộn lẫn, ép họ vào trạng thái hoang dại tột cùng.

Một nghi lễ cưới loạn thần, một bản giao hưởng của máu và thịt, một xiềng xích vĩnh viễn buộc cô – hắn – và xác chết thành một khối. Không còn lối thoát, không còn tình yêu hiền lành. Chỉ còn sự lệ thuộc, chiếm đoạt, khoái lạc bệnh hoạn, và một "lễ cưới" mà cả thành phố A sẽ không bao giờ quên.

Hắn thở hồng hộc, thì thầm khàn khàn:
"Chúng ta... không còn ai ngoài nhau... và nó... sống trong ta... sống trong mày... mãi mãi..."

Cô mỉm cười, tay đan vào tay hắn, ấn sâu vào ổ bụng rách nát:
"Ừ... chúng ta thuộc về nhau... một khối thịt thối, một bản nhạc chết... không ai phá nổi..."

Máu, thịt, dịch nhầy, ruột quấn vào nhau, ép họ vào trạng thái vừa khoái lạc vừa ghê tởm, vừa yêu vừa hủy hoại, mở ra những cuộc tàn sát tiếp theo, nơi phồn hoa thành phố sẽ bị nhuộm đỏ bởi tình yêu điên loạn và giết chóc.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top