Chương 5

Thời điểm Từ Minh Hạo tỉnh lại cả người đều khó chịu, trên da có một tia đau đớn lan tràn, giống như bị kim nhọn liên tục đâm vào cào xé, ngay cả hô hấp cũng bắt buộc phải cẩn thận.

Đệm chăn trên người nhiễm đầy mùi nước sát trùng, cậu ngồi dậy hồi lâu mới ý thức được mình đang ở bệnh viện.

"Cậu tỉnh rồi." Vương Chiêu Nhược ngồi một bên cười.

Từ Minh Hạo thu hết vẻ mặt đau đớn chật vật, mặt lạnh mà nhìn cô.

"Đừng hung dữ như vậy chứ." Vương Chiêu Nhược càng xem càng cảm thấy hắn giống con chó con không được huấn luyện tốt, rõ ràng bị đau đến muốn suy sụp còn không chịu hạ mặt, bị ăn mệt cũng muốn hướng người nhe răng: "Cậu bị thương té xỉu, cho nên mới ở chỗ này."

Bị thương té xỉu, đệt.

Khi Từ Minh Hạo đang cảm thấy mất mặt, ngoài cửa phòng truyền đến một trận ầm ĩ.

"Cô vội cái gì? Tôi đến gặp bạn trai tôi. Cô ầm ĩ lên làm gì!" Một cô gái đẩy cửa phòng ra, vẻ không kiên nhẫn trên mặt khi nhìn thấy Từ Minh Hạo liền thu lại sạch sẽ.

Tiểu Mẫn đi theo phía sau, bàn tay vẫn hướng về tay nắm ở cửa, như là cố ngăn cản mà không thành công.

Tiểu Mẫn lúng ta lúng túng: "Anh Tiểu Từ, em không ngăn được cô ấy."

Vương Chiêu Nhược ngồi ở một bên nheo mắt, nhanh chóng nhận ra cô gái kêu "bạn trai" chính là nhân vật thứ ba tại hiện trường vụ tai nạn xe ngày hôm đó.

Cô gái lại không vì mình không thân không phận mà cảm thấy xấu hổ, dường như không có việc gì mà đi đến mép giường: "Anh tỉnh rồi? Em nghe nói anh ở bệnh viện nên lo lắng, em..."

"Cô." Từ Minh Hạo khẽ nhếch cằm: "Nếu tôi nhớ không lầm, thì gọi là Lưu Tiêu Vi đúng không? Khả năng lúc trước tôi nói chuyện quá uyển chuyển, nếu hôm nay cô đã đến rồi, thì liền nói rõ ràng đi."

"Bất luận cô là xuất phát từ tình cảm AO, hay là đối với việc tôi ca hát cảm thấy hứng thú, vẫn chỉ là nhìn mặt, tôi sẽ không thích cô, cũng sẽ không tiếp nhận lòng tốt của cô, chiêu này đối với tôi không dùng được, hy vọng sau này chúng ta sẽ không gặp lại."

Dưới đáy lòng Vương Chiêu Nhược phát ra một tiếng ồ ~.

Về biểu hiện vừa rồi của Từ Minh Hạo, cô còn tưởng cậu ta sẽ nói ra những lời khó nghe, nhưng cuối cùng cậu ta chỉ dứt khoát bảo "đừng quấn lấy tôi, đi đi".

Từ Minh Hạo vẫn còn khá ôn nhu a!

Lưu Tiêu Vi haha nói: "Lòng tốt cái gì, em chỉ là tới xem anh..."

Tiểu Mẫn khẽ cắn môi, dứt khoát mở file ghi âm trong di động ra.

Trước buổi tối Từ Minh Hạo xảy ra tai nạn xe cộ, thời điểm Tiểu Mẫn ở phía sau sân khấu đang trộm lục live không cẩn thận nghe được thứ gì đó.

Tối qua cô mới biết sự tình tai nạn xe, vốn muốn nói cùng Từ Minh Hạo nhưng lại gặp chuyện ngoài ý muốn nên chưa kịp nói.

"Tiêu Vi, không hổ là cậu nha. Từ Minh Hạo là kiểu người không ăn pháo hoa nhưng cũng có thể bị cậu lay động."

"Đúng vậy, kiểu Alpha cao cấp như Từ Minh Hạo là loại có thể gặp không thể cầu, vừa lúc lại là một thiếu niên đang gặp rắc rối, khẳng định là thiếu tình yêu, thích bị người khác nâng lên mà dụ dỗ. Treo lên tôi thì cứ treo đi, sớm muộn gì cũng có ngày hắn không thể rời xa tôi được ~ đêm nay Từ Minh Hạo đi xe đạp tới? Tôi sẽ quấn lấy hắn, tôi phải biết được nhà hắn ở đâu."

Mặc dù là ghi âm, nhưng cũng nghe ra được giọng điệu dương dương tự đắc của Lưu Tiêu Vi.

Đoạn ghi âm chỉ có 30 giây ngắn ngủi, nhưng sắc mặt Lưu Tiêu Vi lại hết sức đặc sắc, cô ta hung ác quay đầu.

Tiểu Mẫn lui về sau hai bước: "Đúng vậy, là vì cô quấn lấy anh Tiểu Từ, mới xảy ra tai nạn xe! Cô thật là không biết xấu hổ!"

Lưu Tiêu Vi sắc mặt khó coi.

"Thiếu tình yêu? A." Từ Minh Hạo cảm thấy buồn cười: "Đây là lần cuối cùng tôi khách khí với cô, đem Weibo đó xóa đi, rồi biến khỏi tầm mắt tôi, hiểu?"

Lưu Tiêu Vi có ân cần cũng không thắng nổi loại cự tuyệt trắng trợn này, đẩy Tiểu Mẫn một cái rồi lửa giận ngập trời mà đi.

Vương Chiêu Nhược chớp chớp mắt, khéo léo nói: "Tôi đi vệ sinh, các người từ từ nói."

Vừa mới ra khỏi phòng bệnh liền thấy Kim Mẫn Khuê dựa ở ven tường.

Người này thích ăn kẹo bạc hà, trên người thường xuyên mang theo cổ hương vị mát lạnh kia.

Vương Chiêu Nhược cười tủm tỉm nói: "Nha, nếu cậu đã đến thì tại sao lại không vào trong?"

Kim Mẫn Khuê cũng không có biểu tình gì: "Bên trong đang diễn trò hay, tôi vào làm cái gì?"

Xem ra là đều nghe thấy được.

Vương Chiêu Nhược: "Vậy là xem ra hiểu lầm có cậu với người khác đã được giải quyết?"

Kim Mẫn Khuê trong miệng ngậm kẹo, chậm rì rì mà hỏi: "Tôi đối với cậu ta có hiểu lầm gì?"

Trong lòng Vương Chiêu Nhược yên lặng cấp cho Kim Mẫn Khuê một dấu ấn con mèo ngạo kiều.

Người này trừ bỏ có gương mặt đẹp ra thì không còn chỗ nào làm cho người ta thích.

Nhìn báo cáo trong tay Kim Mẫn Khuê, Vương Chiêu Nhược nhớ tới chính sự: "Kết quả phân hóa thế nào?"

Khi Kim Mẫn Khuê phân hóa lần đầu tiên là năm mười hai tuổi, kiểm tra đo lường có đến 87% xác suất là Enigma, bác sĩ nói hắn sẽ phân hóa lần thứ hai ở tuổi mười sáu đến mười tám.

Trong kiến thức của Vương Chiêu Nhược, cái gọi là Enigma đều chỉ xuất hiện trên tạp chí nghiên cứu khoa học, cực kỳ hiếm thấy, nên thời điểm cô biết ông nội của Kim Mẫn Khuê là E cũng đã kinh ngạc đến rớt cằm.

Vị kia khi còn trẻ cũng là một nhân vật tiếng tăm lừng lẫy trong giới, Kim gia cực kỳ chú trọng huyết thống, nghe nói Kim lão gia tử không để vào mắt việc mình chỉ là con trai của một Alpha cao cấp.

Cho nên khi biết Kim Mẫn Khuê có thể phân hóa thành E, Kim lão gia tử đối với cháu trai là hết lòng yêu thương, che chở, vừa được mười sáu tuổi là trực tiếp đem người giữ ở nhà, lo sợ lần phân hóa thứ hai của hắn sẽ không được chăm sóc tốt.

Cuối cùng, lo sợ một năm không có kết quả, vừa mới khai giảng Kim Mẫn Khuê liền xảy ra chuyện.

Kim Mẫn Khuê không có biểu tình gì, hiển nhiên là không để bụng đến báo cáo kết quả kiểm tra.

"Phân hóa thành công, hiện tại là Enigma."

Nếu không phải tai Vương Chiêu Nhược tốt, nhìn thái độ này của Kim Mẫn Khuê còn tưởng là hắn phân hóa thất bại.

Sửng sốt ba giây, cô không nhịn được thốt lên: "Trâu nha, Khuê ca."

Kim Mẫn Khuê: "..."

Từ khi bắt đầu xác nhận Kim Mẫn Khuê có khả năng phân hóa thành Enigma, Kim lão gia tử liền khắp nơi tìm kiếm Omega có thể xứng đôi cùng hắn, ý đồ dùng hương vị tin tức tố ngọt ngào mỹ vị thúc đẩy hắn sớm ngày phân hóa, Vương Chiêu Nhược chính là một trong số đó.

Kết quả, hai người buộc chặt đã hơn một năm, Kim Mẫn Khuê vẫn không hề phản ứng, Vương Chiêu Nhược từng một lần nghi hoặc là mị lực của mình có hạn, hay là do Kim Mẫn Khuê bị bệnh thầm kín gì.

Kết quả hiện tại cùng một Alpha đánh nhau liền phân hóa.

...... Không đúng, nói không chừng là có bệnh thầm kín thật.

"Cậu ấy thì sao?" Vương Chiêu Nhược chỉ chỉ phòng bệnh: "Tin tức tố của cậu có ảnh hưởng gì đến cậu ấy không?"

Chỉ là thuận miệng hỏi, nhưng sắc mặt Kim Mẫn Khuê lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy trầm xuống.

"Tin tức tố của cậu ta cùng tôi ảnh hưởng lẫn nhau, bị tôi đánh dấu, sau này sẽ xuất hiện phản ứng ngược.*"

*nguyên văn Reverse反应.

Vương Chiêu Nhược không tiếng động mà há mồm, a?

Kim Mẫn Khuê đem báo cáo nhét vào tay cô.

Phản ứng ngược:

Alpha bị tin tức tố Enigma hấp dẫn lâm vào kỳ động dục, tin tức tố sẽ bị đánh dấu, tồn tại 1% xác suất phát sinh phản ứng ngược, chuyển hóa thành Omega độc quyền. Omega độc quyền có giữ lại những đặc tính của Alpha, nhưng đối với Enigma đã đánh dấu mình có phản ứng sinh lý mạnh mẽ.

Vương Chiêu Nhược lướt qua một đoạn báo cáo bộ phận kiểm tra phức tạp, nhìn đến một hàng chữ cuối cùng: Xác nhận phát sinh phản ứng ngược.

"...... Tôi chỉ biết E có thể đánh dấu A, hơn nữa là yêu cầu kết hợp sâu sắc và làm mềm pheromone lâu dài trước khi A hoàn toàn chuyển hóa thành O, sau khi rời khỏi E cũng có thể cùng những người khác kết hợp. Xác suất O độc quyền này hiếm đến hầu như không có...... Cậu lại chỉ bằng tin tức tố đã có thể khiến Từ Minh Hạo nghịch chuyển thành Omega độc quyền, trời ạ, đưa vào trò chơi có thể xem như rút một lá bài được cấp SSSR a."

Dễ hiểu một chút, nói hắn là người được trời chọn cũng không ngoa.

Vương Chiêu Nhược cúi đầu bái bái: "Chúc hai cậu trăm năm hảo hợp."

Kim Mẫn Khuê thong thả, ung dung nhìn cô một cái.

Lúc trước Kim Mẫn Khuê là A, sức mạnh áp chế đã là hạng nhất, bây giờ phân hóa thành E, Vương Chiêu Nhược bị hắn liếc mắt một cái là có thể sinh ra bản năng sợ hãi, hậm hực mà mím mím môi.

Cảm xúc khô khan của Kim Mẫn Khuê dần dần dịu đi.

Hắn cũng không nghĩ tới mình chỉ cùng Từ Minh Hạo đánh một trận liền phát sinh hậu quả ác liệt như vậy.

Enigma là kẻ thống trị giới tính, có thể săn lùng bất cứ người nào mà mình thấy hứng thú, lợi thế thể chất khiến sức mạnh của hắn vượt xa A, lần thứ hai phân hóa đối với hắn mà nói chỉ có chỗ tốt.

Nhưng đối với Từ Minh Hạo thì khác, một người có phản ứng ngược sẽ rơi vào trạng thái động dục giống như O, không phải thuốc ức chế thông thường hoặc là A khác đánh dấu thì có thể giải quyết.

Tựa như việc Enigma đem độc tố đâm xuyên vào xương tủy Alpha, làm Từ Minh Hạo không khống chế được mà phụ thuộc vào hắn.

Kim Mẫn Khuê biết lấy tính cách ác liệt khi xử lý mọi việc của Từ Minh Hạo thì chuyện này sẽ không đơn giản, nhưng vừa nãy ở cửa, chuyện gì nên nghe, chuyện gì không nên nghe đều được rót vào tai hắn, khó khăn cũng không đơn giản thăng cấp vì khó giải quyết.

Hắn tựa hồ không thể đem công thức đối đãi với Vương Chiêu Nhược sử dụng trên người Từ Minh Hạo.

"Thực ra, khi tôi vừa mới tiếp xúc với Từ Minh Hạo, cảm thấy cậu ấy kỳ thực là tính tình có hơi nóng nảy một chút, còn lại đều tốt." Vương Chiêu Nhược cẩn thận nói.

Kim Mẫn Khuê dùng ánh mắt "Cậu mù?" nhìn cô.

Vương Chiêu Nhược: "Cậu cùng cậu ấy nói chuyện cho tốt, lại nói danh hiệu "vị hôn thê Kim thiếu" của tôi tùy thời có thể thoái vị nhường người hiền."

"...... Câm miệng."

Sau khi sửa sang lại thái độ, Kim Mẫn Khuê tính toán cùng vị bạn học gặp mặt ba ngày đánh nhau hai lần này nói chuyện thật tốt.

Mà mới vừa bước vào cửa, liền nghe giọng nói âm dương quái khí của Từ Minh Hạo: "Uy, rốt cuộc cũng lộ diện, nếu không biết còn tưởng cậu bị tin tức tố của tôi áp chế nên vào ICU rồi."

Kim Mẫn Khuê: "..."

Tâm bình khí hòa, ha hả.

Tiểu Mẫn đang ngồi ở mép giường khi nhìn thấy Kim Mẫn Khuê liền đứng không được mà ngồi cũng không xong, khuôn mặt đỏ bừng không dám ngẩng đầu.

Tối hôm qua xảy ra chuyện, xe cứu thương, xe cảnh sát liền nối gót tới, Tiểu Mẫn nghe đám người đó từng người từng người mở miệng đều là "Kim tiên sinh", mà hôm nay Từ Minh Hạo còn ở phòng VIP, cô nháy mắt liền ý thức được vị này không phú thì quý.

Kiên nhẫn của Kim Mẫn Khuê dần dần biến mất, châm chọc: "Nằm ở trên giường bệnh mười hai tiếng đồng hồ, tỉnh ngủ há mồm liền cắn người, cậu còn rất ngang ngược."

Tiểu Mẫn vừa định khuyên Từ Minh Hạo nói chuyện khách sáo một chút, kết quả Từ Minh Hạo lại trả lời: "Nếu Kim thiếu cảm thấy tối hôm qua ở đầu hẻm trời xa đất lạ đánh nhau không phát huy tốt, hiện tại chúng ta lại đánh thêm một lần?"

Tiểu Mẫn: "......" Bớt hung hăng hai câu đi anh.

Kim Mẫn Khuê đang muốn dạy dỗ lại cái miệng không chút ý tứ của cậu thì điện thoại trên bàn vang lên.

Tầm mắt hắn hạ xuống nhìn qua, nhìn thấy trước tiên là hình ảnh một cô gái diện mạo đáng yêu đang làm mặt quỷ hướng về phía màn ảnh.

ID người gọi của Từ Minh Hạo thực ra có đặt ảnh đại diện cùng với một cái biệt danh khá chán ngấy "Dĩ Dĩ".

Mày Kim Mẫn Khuê nhăn lại nhỏ đến mức khó phát hiện, có lẽ là vì tính chiếm hữu kỳ lạ giữa EA nên hắn ẩn ẩn cảm thấy một cổ khó chịu mờ nhạt bùng lên.

Từ Minh Hạo vừa mới hùng hổ dọa người lại nhanh chóng cầm lấy di động, giống như sợ chậm trễ, biểu tình nhi hòa trước nay chưa từng thấy: "Alo, Dĩ Dĩ?"

Tiểu Mẫn bỗng nhiên cảm thấy biểu tình Kim Mẫn Khuê lạnh xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top