#S và C
Serena lấy thêm một điếu thuốc lá nữa và mấy ngón tay run rẩy đưa điếu thuốc lên miệng. Đột nhiên có một bàn tay với ngón út đeo nhẫn chìa một cái bật lửa Zippo và châm lửa đốt điếu thuốc lá cho cô. Chiếc bật lửa màu vàng, có khắc hai chữ C.B lồng vào nhau. Chiếc nhẫn cũng vậy.
"Chào Serena. Trông em cực kỳ gợi cảm đấy" Chuck Basse nói. "Làm gì mà ngồi đây có một mình vậy?"
Serena hít vào một hơi thật sâu, cố nuốt nước mắt vào trong và mỉm cười "Chào anh, Chuck, gặp nhau ở đây em vui quá. Blair bỏ rơi em nên giờ em chỉ có một mình. Mấy đứa khác có đến không vậy?"
Chuck đậy nắp bật lửa và đút nó vào túi. Hắn quét mắt nhìn khắp căn phòng. "Ai biết chứ?" hắn nói bâng quơ. "Bọn nó có thể đến hoặc bọn nó cũng có thể không đến."
Hắn ngồi xuống chiếc ghế bành mà lúc nãy Chloe đã ngồi. "Phải nói là nhìn em quyến rũ thật" Hắn lặp lại, nhìn chằm chằm vào đôi chân của Serena như muốn ăn tươi nuốt sống chúng.
"Cám ơn!" Serena đáp và cười to. Thật khuây khỏa trong lòng khi nhìn thấy Chuck cũng y hệt như ngày xưa dù cho những đứa khác hành xử hết sức kỳ cục. Cô thấy yêu hắn vì điểm đó.
"Lấy thêm một phần nữa" Chuck gọi cho chị Missy "Ghi hết vào hóa đơn của tôi nhé." Hắn đưa cho Serena 20 đô-la mà Chloe bỏ lại trên bàn lúc nãy "Em cứ giữ chỗ tiền này đi" hắn nói.
"Nhưng tiền này của Blair " Serena đáp, cầm lấy tờ hóa đơn và nhìn vào.
"Vậy đem trả lại cho nó đi" Chuck bảo.
Serena gật đầu và nhét tờ hóa đơn vào chiếc túi xách tay bằng nhung đỏ của cô.
"Của em này" Chuck nói khi Missy đặt mấy ly rượu xuống bàn.
"Cạn ly!" Hắn chạm ly với Serena và nốc ly rượu scotch ừng ực.
"Oái" Serena kêu lên khi rượu Cosmo đổ vấy ra chiếc váy của cô
"Chết tiệt thật." Chuck chộp lấy cái khăn ăn và chùi lên vết bẩn trên váy Serena, chỗ phần hông của cô. "Xong rồi đó, em không còn nhìn thấy vết đó đâu" Hắn bảo và cứ để tay lần khần ở bên hông cô.
Serena túm lấy tay Chuck và đặt ngược trở lại vào lòng hắn. "Cám ơn anh, Chuck" cô nói "Em nghĩ em ổn rồi."
Chuck không một chút mảy may cảm thấy ngượng ngùng. Hắn là đứa không bao giờ biết ngượng ngùng là gì. "Này, hai đứa mình uống thêm một ly nữa rồi lên dãy phòng của anh chơi đi, được không?" Hắn đề nghị. "Anh sẽ bảo nhân viên của quầy bar nói lại cho bất kỳ đứa nào đến đây thì lên đó gặp tụi mình luôn. Nhân viên ở đây biết ai là bạn của anh mà"
Serena hơi lưỡng lự khi nghĩ lúc nãy Blair có nói là nhà Basse không còn thích người khác lên chơi ở dãy phòng riêng của họ nữa. "Anh có chắc là lên chơi được không?" Cô hỏi.
Chuck cười to và đứng dậy, chìa tay ra cho cô nàng. "Tất nhiên là được mà, thôi đi nào."
***
Mặc dù bên ngoài trời đang mưa và Nate đang rét cóng nhưng cậu vẫn không vội vàng đến nhà Blair.
Thật là mỉa mai làm sao. Cậu, một chàng trai 17 tuổi, sắp sửa được làm tình với bạn gái của cậu lần đầu tiên (dĩ nhiên là lần đầu của cô ấy).
Lẽ ra trong tình huống này cậu phải chạy thật nhanh mới phải. Cô ấy phải biết mọi chuyện ngay bây giờ, cậu cứ nói đi nói lại với bản thân mình như thế. Làm sao mà cô ấy không biết gì cơ chứ? Trong khi bây giờ cả thành phố đều biết là cậu đã từng ngủ với Serena rồi.
Nhưng nếu Blair biết chuyện này thì tại sao cô ấy không có phản ứng gì hết? Chỉ cần nghĩ đến điều này thôi đã khiến Nate cảm thấy muốn điên cái đầu. Cậu tạt nhanh vào một cửa hàng rượu nằm trên Đại lộ Madison và mua nửa lít rượu hiệu Jack Daniels.
Lúc nãy ở nhà, cậu đã hút một ít cần sa nhưng cậu cần có thêm dũng khí trước khi cậu nhìn thấy Blair. Cậu không có chút ý tưởng nào trước khi bước vào nhà người yêu mình. Càng sắp đến nơi Nate càng đi chậm hết mức có thể, len lén tu ít rượu trong chai. Chỉ đến khi sắp quẹo qua đường số 72 để đến căn hộ của Blair, cậu mới mua cho cô một bông hồng.
***
Chuck đặt thêm một suất rượu nữa tại quầy bar và Serena đi theo hắn vào thang máy, lên thẳng dãy phòng của nhà Basse ở tầng 9.
Dãy phòng trông vẫn giống y hệt như ngày xưa : một phòng khách với dàn máy nghe nhạc nhìn sành điệu và một quầy bar ; một phòng ngủ cực lớn có vài chiếc giường ngủ cỡ đại và có thêm một dàn máy nghe nhìn khác trong này ; như thể là phải có hai cái như thế thì mới đủ dùng vậy ; một phòng tắm lát cẩm thạch cực lớn có bồn tắm nước nóng và hai chiếc áo choàng tắm màu trắng, nhẹ và mịn như tơ. Những chiếc áo choàng tắm - thứ mà Serena cực yêu thích khi đến ở trong khách sạn.
Mà mọi người khác không thích thế sao ? Trên chiếc bàn uống cà phê trong phòng khách có đặt một chồng ảnh. Serena nhận ra khuôn mặt của Nate trong bức ảnh nằm trên cùng. Serena nhặt chúng lên và sắp xếp lại.
Chuck liếc nhìn mấy bức ảnh qua bờ vai của cô "Ảnh chụp năm vừa rồi đó" hắn nói và lắc đầu "Bọn anh trông cứ điên điên hết."
Chloe, Nate, Chuck, Isabel, Kati, mọi người đều có mặt trong các bức ảnh, đứa thì trần truồng trong bồn tắm nước nóng, đứa thì đang mặc đồ lót khiêu vũ, đứa thì đang nằm trên giường nốc rượu sâm-banh.
Đây là những bức ảnh chụp bữa tiệc tùng của cả bọn trong năm rồi. ngày của bữa tiệc được ghi ở góc mỗi bức ảnh - và bức nào cũng chụp ở trong dãy phòng này. Vậy là Blair đã nói dối. Bọn bạn vẫn tiếp tục được bù khú trong dãy phòng của nhà Basse, y hệt như ngày xưa. Và Blair không hề có một chút điệu bộ hợm hĩnh nào như là vờ phải đi học lớp luyện thi SAT hay ra vẻ ăn mặc đứng đắn trong cái áo len màu đen.
Trong một bức ảnh Blair chỉ mặc độc đồ lót, đang nhảy tưng tưng trên giường, tay cầm một chai rượu sâm-banh to tổ chảng. Serena nốc một ngụm rượu và ngồi xuống góc cuối của chiếc ghế trường kỷ. Chuck cũng đang ngồi ở đầu ghế còn lại và kéo chân cô đặt lên lòng hắn.
"Thôi, Chuck" cô cảnh cáo. "Sao nào? Anh chỉ muốn giúp em tháo đôi giày bốt ra" Chuck nói vẻ vô tư "Em không muốn cởi giày ra hả?"
Serena thở dài. Đột nhiên cô cảm thấy quá mệt mỏi, mệt mỏi rã rời. "Ừ, cởi đi" cô đáp. Cô tìm cái remote và bật ti-vi trong khi Chuck cởi đôi bốt cho cô. Cô rà trúng ngay chương trình Dirty Dacing trên kênh TBS. Thật hợp tình hợp cảnh.
Chuck bắt đầu mát xa bàn chân cô. Cảm giác thật là dễ chịu. Hắn cắn nhẹ vào ngón chân cái của cô và hôn lên mắt cá chân.
"Nhột em, Chuck" Serena cười khúc khích và ngả người ra chiếc trường kỷ, hai mắt nhắm nghiền.
Căn phòng chao đảo một chút. Cô là người uống rượu rất kém. Tay Chuck tiến lên từng chút một trên đôi chân của Serena. Trong một lúc, những ngón tay của hắn mải miết vuốt ve bắp vế của cô.
"Thôi nào, Chuck" Serena nói, mở mắt ra và ngồi dậy "Anh không muốn bọn mình cứ ngồi ở đây thôi sao? Chúng ta không phải làm bất cứ cái gì hết, được không? Chúng ta cứ ngồi chơi trên chiếc trường kỷ này và xem chương trình Dirty Dacing giống như là hai đứa bạn gái với nhau đi."
Chuck từ từ lại gần về phía Serena bằng hai tay và đâu gối cho đến khi cô nằm lọt thỏm dưới cả thân hình to lù lù của hắn. "Nhưng anh không phải là con gái" hắn đáp lời. Hắn cúi sát mặt mình vào cô và bắt đầu hôn cô.
Miệng hắn có vị như mùi đậu phộng.
***
"Khốn thật" Blair hét lên khi nghe tiếng chuông điện thoại báo có khách do người gác cổng từ tầng dưới điện lên.
Nó vẫn còn đang mặc nguyên quần áo trên người, và nó còn vừa trót làm nhễu sáp của cây nến đỏ lên khắp tấm chăn của nó. Blair tắt đèn phòng ngủ và chạy vội vào nhà bếp để trả lời chuông điện thoại.
"Dạ, cứ cho cậu ấy lên đây ạ," Nó nói với người gác cổng dưới nhà. Nó cởi nút chiếc quần jeans và chạy như bay vào phòng của mình, vặn vẹo người cởi cả chiếc quần ra. Sau đó nó cởi phăng chiếc áo và những thứ đồ lót đang mặc, ném tất cả vào phòng chứa quần áo. Nó xịt lên cơ thể trần truồng của mình mùi nước hoa yêu thích, thậm chí xịt luôn cả vào giữa hai chân.
Ôi thật là đứa con gái gái hư hỏng!
Blair xem xét cơ thể trần truồng của mình trong gương. Hai chân của nó quá ngắn so với phần còn lại của cơ thể, còn bộ ngực thì nhỏ xíu và không có vẻ gì có thể mời gọi hãy đến với em như cái cách mà nó muốn thế.
Chiếc quần jeans in hằn một dấu đỏ hoét trên cái eo của nó, nhưng dưới ánh sáng mờ ảo của ngọn nến vết hằn cũng không đáng chú ý lắm. Từ mùa hè đến giờ, da dẻ của nó vẫn khỏe khoắn và rám nắng, nhưng khuôn mặt của nó trông quá trẻ và có vẻ sợ hãi, không được một chút gợi tình như lẽ ra nó phải thế.
Tóc tai của con nhỏ dính thành từng bệt lại với nhau vì nó vừa đi mưa về. Blair phóng nhanh vào nhà tắm quẹt vội một lớp son môi bóng mà Serena bỏ quên trên bồn lavabo và chộp lấy cái bàn chải tóc cào vội cho đến khi mái tóc dài màu nâu của mình xõa xuống hai bờ vai một cách quyến rũ nhất mà nó muốn.
Ngay lập tức nó mang vẻ hấp dẫn khó mà cưỡng lại được.
Chuông cửa nhà reo.
Blair đánh rớt cái bàn chải tóc và chiếc lược rơi lóc cóc xuống bồn rửa mặt. "Chờ em chút" nó hét to.
Nó hít một hơi thật sâu và nhắm nghiền mắt lẩm nhẩm cầu nguyện, mặc dù nó vốn không phải là đứa thích khấn hứa. Con cầu cho mọi việc suôn sẻ. Đó là điều tốt nhất mà nó có thể làm lúc này.
***
Serena để mặc Chuck hôn hít cô một lúc vì hắn quá nặng nên cô không thể đẩy nổi hắn ra khỏi thân người mình. Khi hắn lừa cái lưỡi vào sâu trong miệng cô, cô nhìn thấy trên ti-vi, Jennifer Grey bắn nước trong một cái hồ tung tóe lên người Patrick Swayze. Cuối cùng, Serena quay đầu đi và nhắm tịt mắt lại.
"Chuck. Em thật sự thấy không khỏe lắm" cô nói, giả vờ như sắp sửa phát ốm đến nơi. "Em muốn nằm nghĩ một chút ."
Chuck ngồi dậy và lấy mu bàn tay quệt qua miệng và đáp "Được thôi, cũng tốt." Hắn đứng dậy "Anh sẽ đi lấy chút nước cho em uống."
Chuck đi lại phía quầy bar và để đầy đá vào một cái ly, rồi đổ nước trong chai nước suối hiệu Poland Spring vào đấy. Khi hắn mang nước lại cho Serena, cô đã ngủ thiếp đi. Đầu cô ngã ra trên đệm ghế còn đôi chân dài thì co ro lại. Chuck thả người trên chiếc trường kỷ cạnh cô, chộp lấy cái remote và bấm chuyển kênh ti-vi.
***
"Chào anh" Blair nói khi mở cửa và thò đầu qua cánh cửa.
"Chào em" Nate nói, giơ bông hồng ra. Tóc của cậu ướt sũng và hai má ửng hồng.
"Em đang không mặc quần áo" Blair bảo.
"Thật hả?" Nate nói, có vẻ chỉ chú ý tí chút vào thông tin này. "Anh vào nhà được chứ?"
"Chắc chắn rồi" Blair mở cánh cửa rộng ra.
Nate đứng như trời trồng tại ngưỡng cửa, mắt nhìn chằm chằm vào cô gái.
Blair đỏ mặt, lấy tay ôm vòng qua người "Em đã bảo anh là em khỏa thân mà." Nó giơ tay ra đón lấy bông hoa.
Nate ấn bông hồng vào tay nó. "Anh mua cho em," cậu nói cộc lốc. Đoạn cậu hắng giọng và nhìn xuống sàn nhà. "Anh cởi giày ra được chứ?"
Blair cười và mở cửa ra rộng hơn.
Nate nhìn có vẻ rất căng thẳng, thậm chí còn căng thẳng hơn nó nữa. Cậu thật là ngọt ngào, đáng yêu làm sao.
"Nhanh nào và cởi hết quần áo của anh ra đi" nó bảo.
Nó cầm lấy tay cậu "Được rồi. Theo em"
Nate theo nó đi vào phòng ngủ mà không làm tí gì giống như những cậu trai khác sẽ làm trong tình huống này. Như là sờ soạng cái mông trần của Blair hoặc lo lắng về cách sử dụng bao cao su hay là sợ bị hôi miệng hoặc cố gắng nói điều gì đó hay ho. Cậu chẳng thèm suy nghĩ về cái chi cả.
Căn phòng của Blair rực rỡ ánh nến. Một chai vang đỏ được mở sẵn đặt trên sàn nhà và hai chiếc ly đặt bên cạnh. Blair quỳ gối xuống và đổ rượu vào đầy mỗi ly như một nàng geisha bé nhỏ. Trong bóng tối của gian phòng, nó cảm thấy dễ chịu hơn khi khỏa thân.
"Anh muốn nghe nhạc gì nào?" nó hỏi Nate và đưa cho cậu một ly vang.
Nate hớp một ngụm rượu vang, nuốt nghe kêu ừng ực "Nhạc hả? Nhạc gì em muốn ấy. Gì cũng được" cậu đáp.
Dĩ nhiên, Blair đã chuẩn bị sẵn một đĩa CD chọn lọc. Bài hát đầu tiên là của nhóm Coldplay vì nó biết Nate thích nhóm nhạc này. Chậm rãi và gợi tình, một chàng trai đậm chất rock.
Blair đã dựng sẵn và chiếu đi chiếu lại bộ phim của khoảnh khắc này trong đầu nó rất nhiều lần, nó cảm thấy mình như một nữ diễn viên, người cuối cùng đã nhận được một vai diễn lớn, đóng vai trò hết sức quan trọng trong sự nghiệp.
Nó tiến tới và đặt hai tay lên hai vai của Nate. Cậu cố gắng không nhìn vào cô bạn nhưng cậu không thể cưỡng lại được. Người bạn gái đang khỏa thân trước mặt cậu và cô vô cùng xinh đẹp. Cô là con gái còn cậu là một thằng con trai. Đã có rất nhiều bài hát viết về tình huống này.
"Cởi quần áo của anh ra đi Nate" Blair thì thầm.
Có lẽ sau khi xong việc, mình sẽ kể với cô ấy, Nate nghĩ. Điều này nghe hoàn toàn không công bằng một chút nào, nhưng dù vậy, cậu vẫn hôn cô. Và thêm một lần nữa khi bộ máy của cậu đã khởi động cậu không thể nào dừng lại được nữa.
***
Một lúc sau khi Serena thức dậy, thì Chuck đang chuyển ti-vi đến kênh MTV2 và đang hát to theo ca sĩ Jay-Z. Bộ áo dài hiệu Gucci của Serena bị tụt xuống đến eo và bộ đồ lót bằng ren màu xanh da trời của cô phơi ra hết. Serena chống hai khuỷu tay gượng ngồi dậy, chù vết son môi lấm lem ra khóe môi của cô. Cô kéo áo váy lên. "Mấy giờ rồi ?" cô hỏi.
Chuck liếc nhìn cô "Tới giờ cho hai đứa mình cởi hết quần áo rồi lên giường ngủ rồi" hắn nói một cách sốt ruột. Hắn đã phải chờ đợi quá lâu. Đầu óc của Serena đặc cứng, cô thèm một ly nước lọc kinh khủng
"Em thấy khó chịu" cô nói, ngồi dậy và xoa xoa hai thái dương. "Em muốn đi về nhà."
"Thôi nào" Chuck tắt ti-vi "Trước tiên chúng ta có thể ngâm mình trong bồn nước nóng. Nó sẽ khiến em thấy khỏe hơn."
"Không" Serena cương quyết.
"Được thôi" Chuck giận dữ đáp trả. Hắn đứng dậy "Có nước lọc đặt trên bàn đó. Mang giày vào đi, anh kêu cho em một chiếc taxi."
Serena mang đôi giày bốt của mình vào và nhìn chằm chằm vào màn mưa lạnh lẽo đang rơi bên ngoài cửa sổ của căn phòng khách sạn. "Trời đang mưa" cô nói và nhấp một ngụm nước.
Chuck đưa cho cô chiếc khăn quàng, chiếc khăn bằng vải cashmere màu xanh có hai chữ C.B lồng vào nhau quen thuộc của hắn "Quấn nó quanh đầu" hắn bảo "Rồi đi thôi."
Serena quàng chiếc khăn và theo Chuck đi ra thang máy. Cả hai đi xuống mà không ai nói với ai một lời nào. Serena biết Chuck vô cùng thất vọng khi cô đòi đi về nhưng cô chẳng quan tâm gì đến điều đó. Cô thèm khát được hít thở bầu không khí trong lành và được ở trong chính phòng ngủ của mình.
Một chiếc taxi trờ tới, trên nóc xe là tấm áp phích bức ảnh nghệ thuật của anh em nhà Remi. Serena nghĩ nó trông giống một bức ảnh phóng to cận cảnh những chiếc môi đang chu ra để hôn.
"Đó là hình gì vậy? Sao Hỏa hả?" Chuck giễu cợt chỉ tay vào bức ảnh. Hắn liếc nhìn sang Serena với ánh mắt không có chút gì là hài hước "À mà không, đó là cái lỗ đít của cô em!"
Serena chớp mắt nhìn hắn. Cô không thể nói được là hắn đang cố ý pha trò hay là hắn thật lòng nghĩ bức ảnh là thứ đó. Chuck giữ cửa xe taxi cho cô đến khi cô nhảy vào ngồi ở băng ghế trong. "Cám ơn anh, Chuck" cô nói ngọt ngào "Em sẽ gặp lại anh sau, được không?"
"Sao cũng được" Chuck nói. Hắn dựa người vào chiếc taxi và ấn Serena vào chỗ ngồi. "Cô đã ngủ với thằng Nate Archibald từ năm lớp 10 và tôi tin chắc cô đã làm y chang như vậy với khối thằng ở trường nội trú, và cả ở Pháp nữa. Vậy sao cô không sẵn lòng chia cho tôi tí chút chứ?"
Serena nhìn thẳng vào mắt Chuck, nhìn hắn như thể đây là lần đầu tiên cô biết hắn. Hắn là một đứa thật sự rất khó ưa, nhưng trước đây, cô thật sự chưa bao giờ thấy ghét hắn.
"Thế thì được thôi, dù sao tôi chẳng muốn lang chạ với cô," Chuck nhếch mép cười khinh bỉ "Tôi nghe nói cô bị bệnh mà."
"Xéo ra khỏi mắt tôi ngay" Serena rít lên, đặt hai tay lên cổ hắn vào cố sức đẩy hắn ra. Cô giật cửa xe taxi đóng sầm vào mặt hắn và đưa cho tài xế địa chỉ của mình. Khi taxi chạy đi, Serena ôm co người lại và nhìn đăm đắm qua kính chắn gió ra ngoài cơn mưa ngoài kia. Khi xe dừng lại ở trụ đèn giao thông ở góc đường Broadway và Spring, cô mở bật cửa, nhoài người ra và nôn thốc nôn tháo.
Rõ là một bài học cho cô: không nên uống rượu với cái bụng rỗng không. Chiếc khăn quàng của Chuck đong đưa nơi cổ của cô, dính cả vào đống ói mửa màu hồng cô vừa ọe ra trên vỉa hè. Serena tháo chiếc khăn lấy lau miệng rồi nhét nó vào túi.
"Tởm quá" Cô nói lại một lần nữa đóng sập cửa xe.
"Cô dùng khăn giấy không?" người tài xế hỏi và chuyền ra sau cho cô một hộp khăn Kleenex.
Serena kéo một mảnh khăn ra khỏi chiếc hộp và lau miệng "Cám ơn ạ" cô nói.
Cô ngồi lại xuống ghế và nhắm nghiền mắt, luôn luôn trong những tình cảnh thế này, lòng cô tràn đầy biết ơn trước sự tử tế của những người lạ.
***
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top