CHƯƠNG 15: CƠN BÃO TRUYỀN THÔNG VÀ CUỘC ĐỐI ĐẦU ĐẦU TIÊN

Tiếng chuông điện thoại vang lên inh ỏi trong căn hộ an toàn, cắt ngang không khí tĩnh lặng. Lệ An giật mình, vội vàng chụp lấy. "Là luật sư Hùng!" cô thì thầm, ánh mắt sáng lên đầy căng thẳng và một chút hy vọng.

"Tuyết Nhi, Lệ An," giọng luật sư Hùng qua điện thoại vang lên mạnh mẽ, đầy uy lực. "Chúng ta đã sẵn sàng. Mai Anh đã gửi toàn bộ bằng chứng. Tôi đã chuẩn bị hồ sơ pháp lý, gửi đơn kiện lên tòa án tối cao và đồng thời nộp cho các tổ chức nhân quyền quốc tế. Đúng như dự đoán, Bệnh viện Thiên An đã phản ứng ngay lập tức. Cơn bão truyền thông sắp bắt đầu, hãy chuẩn bị tinh thần."

Ngay sáng hôm sau, cả thế giới chấn động. Hàng loạt tờ báo lớn, các kênh truyền hình quốc tế, và những trang tin tức uy tín đồng loạt đăng tải bài điều tra của phóng viên Mai Anh. Tiêu đề lớn, giật gân, những hình ảnh và video từ ổ cứng của Hoàng, cùng lời kể chi tiết của Tuyết Nhi và Lệ An, phơi bày toàn bộ sự thật kinh hoàng về "Dự án Phoenix" và những tội ác tày trời của Bác sĩ Lương dưới danh nghĩa y học. Dư luận bùng nổ. Sự phẫn nộ lan rộng khắp nơi như cháy rừng.

Trên các diễn đàn mạng xã hội, các cuộc tranh luận nổ ra gay gắt. Một làn sóng người dùng bày tỏ sự kinh hoàng và phẫn nộ, đòi công lý cho Tuyết Nhi và các nạn nhân khác. Hashtag #CôngLýChoTuyếtNhi và #ĐóngCửaBệnhViệnThiênAn
trở thành xu hướng toàn cầu. Tuy nhiên, cũng có một bộ phận nhỏ, được cho là tay sai của Bệnh viện Thiên An, cố gắng bôi nhọ, xuyên tạc thông tin, gieo rắc nghi ngờ về tính xác thực của câu chuyện, thậm chí gọi Tuyết Nhi là "kẻ điên cuồng", "kẻ giả danh", "kẻ bị bệnh hoang tưởng".

Trong căn hộ an toàn, Tuyết Nhi và Lệ An theo dõi mọi diễn biến qua màn hình máy tính và tivi. Tuyết Nhi, với cơ thể mới và tâm lý đang dần ổn định, cảm thấy một hỗn hợp cảm xúc phức tạp. Có sự nhẹ nhõm khi sự thật được phơi bày, sự hả hê khi thấy những kẻ thủ ác bắt đầu lung lay. Nhưng cũng có sự căng thẳng tột độ khi tên cô và hình ảnh của cô, dù đã được che mờ, xuất hiện khắp nơi. Những lời lăng mạ, miệt thị từ một số người vẫn làm trái tim cô đau nhói, nhưng lần này, cô không còn đơn độc. Lệ An luôn ở bên cạnh, ôm lấy cô, nói những lời an ủi, và nhắc nhở cô về lý do họ chiến đấu.

"Họ càng tấn công, càng chứng tỏ chúng ta đã đánh đúng điểm yếu của họ," Lệ An nói, siết chặt tay Tuyết Nhi. "Đừng để những lời đó làm em nản lòng. Có hàng triệu người đang ủng hộ chúng ta, Tuyết Nhi."

Đúng như dự đoán của luật sư Hùng, Bệnh viện Thiên An không ngồi yên chịu trận. Họ triển khai một chiến dịch phản công mạnh mẽ và tàn nhẫn, sử dụng mọi mối quan hệ và tiềm lực tài chính khổng lồ của mình.

1. Chiến dịch bôi nhọ truyền thông: Thiên An thuê các chuyên gia truyền thông, mua chuộc các tờ báo lá cải và tạo ra hàng loạt tài khoản giả mạo trên mạng xã hội để tung tin đồn thất thiệt. Họ miêu tả Tuyết Nhi là một người mắc bệnh tâm thần nặng từ trước vụ tai nạn, có tiền sử ảo giác và hoang tưởng, và câu chuyện của cô là sản phẩm của một trí óc bệnh hoạn. Họ thậm chí còn tạo ra những bằng chứng giả mạo về hồ sơ bệnh án tâm thần, cố gắng chứng minh Tuyết Nhi không đáng tin cậy. Họ cũng tung tin đồn về Lệ An, rằng cô là kẻ lợi dụng, muốn trục lợi từ vụ án của Tuyết Nhi.

2. Gây áp lực pháp lý: Các luật sư của Bệnh viện Thiên An lập tức đệ đơn phản tố, kiện Tuyết Nhi và Mai Anh tội phỉ báng, vu khống, và tiết lộ bí mật kinh doanh. Họ còn dùng quyền lực để gây áp lực lên các cơ quan chức năng, cố gắng kéo dài vụ kiện, làm mất uy tín của luật sư Hùng và tổ chức nhân quyền.

3. Đe dọa trực tiếp: Những cuộc điện thoại lạ, những tin nhắn nặc danh với nội dung đe dọa trực tiếp đến tính mạng của Tuyết Nhi, Lệ An, Mai Anh và thậm chí là Luật sư Hùng bắt đầu xuất hiện. Những chiếc xe đen lạ mặt thường xuyên lảng vảng quanh khu vực căn hộ an toàn, khiến bầu không khí càng thêm căng thẳng. Đôi khi, họ nhận được những vật thể đáng sợ gửi đến căn hộ – một con búp bê bị đâm nát, một con vật chết, hay một mảnh giấy viết nguệch ngoạc bằng máu với dòng chữ "Im lặng sẽ sống".

Một tối nọ, khi đang cùng Lệ An nấu bữa tối, hệ thống an ninh của căn hộ đột nhiên báo động. Tiếng còi hú chói tai vang vọng khắp nơi. Những người bảo vệ nhanh chóng vào vị trí, vũ khí sẵn sàng. Qua camera giám sát, họ thấy một nhóm người lạ mặt, mặc đồ đen, đang cố gắng đột nhập vào khu vực bảo vệ bên ngoài. Tiếng súng nổ vang lên, xé toạc màn đêm. Tuyết Nhi và Lệ An được đưa vào phòng an toàn, nơi có tường chống đạn và hệ thống thông tin liên lạc riêng. Lệ An ôm chặt Tuyết Nhi, cả hai run rẩy trong sợ hãi, nhưng ánh mắt họ vẫn ánh lên sự kiên cường.

Luật sư Hùng sau đó thông báo, đó là một cuộc tấn công có tổ chức, nhằm thăm dò và có thể là bắt cóc họ. May mắn thay, lực lượng bảo vệ đã đẩy lùi được chúng. "Chúng ta không thể lùi bước," Luật sư Hùng nói, giọng ông ấy đanh thép, "Điều này chỉ chứng tỏ họ đang bị dồn vào đường cùng."

Trong những ngày căng thẳng đó, nỗi lo về Minh lại trỗi dậy mạnh mẽ. Tuyết Nhi không thể ngừng nghĩ về anh, người đã mạo hiểm tất cả vì cô. Cô tự trách mình vì đã đẩy anh vào vòng nguy hiểm. Một đêm nọ, cô không thể ngủ được, cô ngồi dậy và thì thầm kể cho Lệ An nghe về Minh.

"Anh ấy là một người tốt, Lệ An à," Tuyết Nhi nói, giọng cô ấy nghẹn ngào, "Anh ấy đã giúp đỡ em rất nhiều, từ khi em còn ở trong bệnh viện... Anh ấy là tia sáng duy nhất trong những ngày tháng tăm tối đó."

Lệ An vuốt tóc Tuyết Nhi, lắng nghe một cách kiên nhẫn. Cô hiểu rằng Minh có ý nghĩa quan trọng đối với Tuyết Nhi. Cô ấy không ghen tỵ, chỉ cảm thấy xót xa cho số phận của anh. "Chúng ta sẽ tìm thấy anh ấy, Tuyết Nhi," Lệ An thì thầm. "Mai Anh đang cố gắng hết sức. Chúng ta không thể bỏ rơi anh ấy."

Và rồi, một phép màu nhỏ bé đã đến. Mai Anh nhận được một tin nhắn nặc danh, với một địa chỉ mơ hồ và một dòng chữ ngắn gọn: "Minh còn sống. Ở đây." Tin nhắn không có dấu hiệu gì để xác minh, nhưng Mai Anh tin vào trực giác của mình. Cô lập tức báo cho Luật sư Hùng.

"Đây có thể là một cái bẫy," Luật sư Hùng cảnh báo, "Nhưng chúng ta phải thử. Tôi sẽ cử một đội đặc nhiệm giàu kinh nghiệm đến địa chỉ này để điều tra, đảm bảo an toàn tối đa."

Cuộc tìm kiếm Minh bắt đầu trong sự hồi hộp và lo lắng. Tuyết Nhi và Lệ An không ngừng cầu nguyện. Hình ảnh Minh, dù mờ nhạt, lại trở thành động lực mạnh mẽ để họ tiếp tục chiến đấu.

Trong suốt giai đoạn căng thẳng này, tình yêu của Tuyết Nhi và Lệ An càng trở nên sâu đậm. Họ dựa vào nhau để tìm kiếm sức mạnh. Lệ An luôn là điểm tựa vững chắc cho Tuyết Nhi, là người lắng nghe những nỗi sợ hãi, những mặc cảm của cô, và là người đưa ra những lời động viên chân thành nhất.

Tuyết Nhi, dưới sự hướng dẫn của chuyên gia tâm lý và sự chấp nhận vô điều kiện của Lệ An, dần dần học cách chấp nhận cơ thể mới của mình. Cô không còn nhìn nó như một sự nguyền rủa, mà là một phần của hành trình, một minh chứng cho sự sống sót và kiên cường. Cô bắt đầu khám phá những cảm giác mới, những khả năng mới của cơ thể này.

Một buổi tối, sau khi thoát khỏi một đợt tấn công nguy hiểm, Tuyết Nhi và Lệ An ngồi cạnh nhau trên sofa, ánh đèn mờ ảo. Tuyết Nhi dựa đầu vào vai Lệ An. "Em... em đã từng nghĩ mình sẽ không bao giờ cảm thấy được... 'đàn bà' nữa," Tuyết Nhi thì thầm, giọng cô ấy run rẩy. "Cơ thể này... nó quá khác lạ. Nhưng khi ở bên chị, em cảm thấy... được yêu thương, được bảo vệ. Em cảm thấy mình vẫn là Tuyết Nhi."

Lệ An nhẹ nhàng nâng cằm Tuyết Nhi, nhìn thẳng vào đôi mắt cô. "Tuyết Nhi à, tình yêu không nằm ở giới tính hay hình hài. Nó nằm ở trái tim, ở tâm hồn của chúng ta. Em là Tuyết Nhi, và chị yêu em. Yêu con người em, yêu linh hồn em. Dù em có hình hài thế nào, đối với chị, em vẫn là người con gái mà chị yêu."

Những lời nói đó như một liều thuốc quý giá, xoa dịu mọi mặc cảm trong Tuyết Nhi. Họ trao nhau một nụ hôn sâu, không còn là những nụ hôn e dè, ngại ngùng. Nụ hôn đó chất chứa tất cả tình yêu, sự chấp nhận, nỗi sợ hãi và niềm hy vọng của họ. Đó là lời khẳng định cho tình yêu vượt lên trên mọi định kiến, mọi rào cản xã hội và cả những giới hạn của cơ thể. Họ bắt đầu khám phá sự thân mật một cách tự nhiên, dịu dàng, tìm thấy sự kết nối không chỉ về tinh thần mà còn về thể xác, một sự kết nối mới mẻ, đầy bất ngờ. Tuyết Nhi, lần đầu tiên, cảm thấy cơ thể này thực sự là của mình, là một phần của tình yêu cô dành cho Lệ An.

Ngày diễn ra phiên điều trần đầu tiên đã đến. Không khí tại tòa án căng thẳng đến nghẹt thở. Các phóng viên vây kín, máy quay chĩa thẳng về phía Tuyết Nhi và Lệ An khi họ bước vào, được bảo vệ bởi đội ngũ an ninh dày đặc. Bệnh viện Thiên An xuất hiện với một đội ngũ luật sư hùng hậu, gương mặt lạnh lùng và đầy tự tin.

Tuyết Nhi, trong bộ quần áo đơn giản nhưng chỉnh tề, xuất hiện trước tòa với một vẻ ngoài bình tĩnh đến khó tin. Ánh mắt cô, dù còn một chút mệt mỏi, nhưng đã ánh lên sự kiên định và quyết tâm. Cô không còn là nạn nhân hoảng loạn của những chương trước, mà là một người phụ nữ mạnh mẽ, sẵn sàng đối mặt với sự thật. Lệ An luôn ở bên cạnh, tay nắm chặt tay cô, truyền cho Tuyết Nhi sự ủng hộ vô bờ bến.

Luật sư Hùng trình bày vụ án một cách sắc bén, đưa ra các bằng chứng sơ bộ về "Dự án Phoenix" và những vi phạm nghiêm trọng của Bệnh viện Thiên An. Ông mô tả chi tiết quá trình biến đổi giới tính cưỡng bức của Tuyết Nhi, và những hồ sơ y tế bị làm giả. Tuy nhiên, đội ngũ luật sư của Thiên An lập tức phản đối, bác bỏ mọi cáo buộc, cho rằng đó là những lời vu khống vô căn cứ của một bệnh nhân tâm thần. Họ thậm chí còn đưa ra "bằng chứng" về tiền sử bệnh lý tâm thần của Tuyết Nhi (những bằng chứng bị làm giả).

Phiên tòa nhanh chóng biến thành một cuộc tranh cãi gay gắt giữa hai bên. Những lời lẽ công kích, những cáo buộc qua lại, khiến bầu không khí nóng lên từng phút. Tuyết Nhi cảm thấy một áp lực khủng khiếp đè nặng lên mình. Từng lời nói của luật sư Thiên An như những mũi dao đâm vào trái tim cô, cố gắng phủ nhận sự tồn tại của cô, phủ nhận những đau khổ mà cô đã phải trải qua.

Tuy nhiên, khi đến lượt mình, Tuyết Nhi đã dũng cảm đối mặt. Cô không trả lời bất kỳ câu hỏi nào từ phía luật sư đối diện. Thay vào đó, cô nhìn thẳng vào vị thẩm phán, và bằng một giọng nói trầm nhưng đầy sức mạnh, cô bắt đầu kể lại câu chuyện của mình, từng chi tiết một, từ vụ tai nạn đến khi tỉnh dậy trong một cơ thể xa lạ, những đêm dài bị tra tấn tâm lý, và sự thật về "Dự án Phoenix". Cô không tô vẽ, không cường điệu, chỉ kể sự thật trần trụi.

"Tôi không phải là một bệnh nhân tâm thần, thưa ngài thẩm phán," Tuyết Nhi nói, ánh mắt cô kiên định. "Tôi là một nạn nhân của một tội ác ghê tởm. Tôi đã bị đánh cắp danh tính, bị đánh cắp cơ thể, và bị ép buộc sống trong một cuộc đời mà tôi không chọn. Những gì tôi kể là sự thật. Và tôi sẵn sàng đối mặt với bất cứ điều gì để mang lại công lý cho bản thân và cho những nạn nhân khác."

Lời khai của Tuyết Nhi, mặc dù ngắn gọn, nhưng đã tạo ra một làn sóng xúc động mạnh mẽ trong phòng xử án. Các phóng viên liên tục ghi chép, máy quay chớp nháy. Mặc dù phiên điều trần chỉ là bước đầu, nhưng nó đã tạo ra một khởi đầu đầy kịch tính cho cuộc chiến pháp lý khổng lồ. Luật sư Hùng nở nụ cười nhẹ. Họ đã vượt qua được cuộc đối đầu đầu tiên.

Mặc dù đã có một khởi đầu tốt, Tuyết Nhi và Lệ An biết rằng đây mới chỉ là sự khởi đầu. Cuộc chiến phía trước sẽ còn dài và khó khăn hơn nhiều. Bệnh viện Thiên An sẽ không dễ dàng bỏ cuộc.

Trở về căn hộ an toàn, Tuyết Nhi cảm thấy kiệt sức nhưng cũng đầy quyết tâm. Cô biết, việc đối mặt với những lời bôi nhọ, những mối đe dọa sẽ là một phần không thể tránh khỏi của hành trình này. Nhưng cô không sợ hãi. Cô có Lệ An, có Luật sư Hùng, có Mai Anh, và có một nhóm những người đang âm thầm giúp đỡ họ.

Và rồi, một câu hỏi lớn vẫn còn treo lơ lửng trong tâm trí họ: Số phận của Minh? Dù có tia hy vọng nhỏ từ tin nhắn nặc danh, nhưng họ vẫn chưa có tin tức xác thực. Anh còn sống không? Anh có an toàn không? Anh có còn nhớ đến họ không?

Đêm đó, Tuyết Nhi nằm trong vòng tay Lệ An, cảm nhận hơi ấm và sự an toàn. Cô nhắm mắt lại, một hình ảnh thoáng qua trong tâm trí – hình ảnh một người đàn ông xa lạ, đứng trong bóng tối, nhìn về phía cô với ánh mắt khó hiểu. Đó là ai? Một nạn nhân khác của Thiên An? Hay là Minh, với một hình hài đã thay đổi? Câu hỏi đó cứ lẩn quẩn trong đầu Tuyết Nhi, một bí ẩn chưa có lời giải đáp, báo hiệu cho những diễn biến bất ngờ sẽ xảy ra trong tương lai.

Cuộc chiến pháp lý mới chỉ bắt đầu, nhưng cuộc hành trình tìm kiếm sự thật và danh tính của Tuyết Nhi vẫn còn rất nhiều điều chưa được khám phá.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top