Chập 51:Thác nước hùng vĩ!
Sau khi tham quan Vách núi Jusangjeoli xong, cả bọn lại thẳng tiến đến Thác nước Jeongbang. Nơi dc coi là 1 trong 3 thác nước đẹp nhất Jeju – nơi duy nhất ở Hàn Quốc bạn có thể nhìn thấy nước đổ trực tiếp từ thác xuống biển. (Hình ở trên)
Và điều thú vị không chỉ nằm ở khung cảnh xinh đẹp, hùng vĩ của nó cùng vùng biển xanh mướt. Mà khách du lịch còn có thể thưởng thức hải sản dc đánh bắt bởi người dân nơi đây. Mọi người có thể ngồi trên các tảng đá để tận hưởng bữa ăn tuyệt vời!!
*******
-Woaaa!! Nhiều loại hải sản lạ mắt quá aaa!! -Mô thấy đồ ăn mắt lập tức sáng rỡ, nắm tay MiSa kéo đi một mạch, SaMi hết hồn vội đi theo Momo. Cả 3 lại gần chỗ người dân đang nướng những con ốc ngon lành trên khóm lửa than.
-Mình ăn thử đi!! Thử đi!! -Mô hào hứng như đứa con nít, mắt dán vào đồ ăn ko chớp.
Mina thở dài đành ngồi xuống nhìn những món hải sản dc bày ra trc mắt cả 3.
-Cô làm cho tụi cháu món này...món này... với món kia nhé.
Bỗng Momo ngồi xuống kế Mì chọt chọt má nàng Cánh cụt, chỉ chỉ.
-Món kia món kia với kia nữa Minatang~
-Araso! Chị ngồi im để em gọi. -Bó tay vs bản tính háu ăn của Mô, Mì đành gọi thêm mấy món nữa, Sana ngồi kế Mô cười ghẹo.
-Dù cậu muốn ăn nhiều cậu cũng phải để ý giá nha Momoring~ Ko đủ tiền trả là cậu ở lại rửa chén á.
-Ớ..Ko phải tụi mình trả chung ah?? -Mô ngơ ngác. Sa Hạ chống cằm nhìn Mô bĩu môi.
-Cậu có thấy ai yêu nhau mà lại đòi chia tiền ra trả ko?
-Ớ... nhưng...
-Ko chịu thì thôi. Tụi mình đi Mina! -Hạ thản nhiên phủi mông đứng dậy còn tính lôi theo Mina, Momo hết hồn vội nắm tay 2 người kéo lại.
-Á! Dc rồi. Dc rồi. Bữa ăn này tớ trả hết. 2 người yêu dễ thương của tớ chỉ cần ngồi ăn kế bên tớ là tớ đủ vui rồi! -Mâu ngâu còn cười hề hề lấy lòng 2 nàng. Hạ Hạ lúc này mới hả hê mà lựa chỗ ngồi thoải mái trên những tảng đá tự nhiên quanh thác nước.
****
-Chaeyoung cậu có muốn ăn luôn ko? -Thấy MiMoSa gọi hải sản nướng ở đây, Tzuyu cũng hí hửng muốn gọi theo. Nhưng ko quên hỏi ý Chaeyoungie của mình.
-Yeah. Cậu cứ gọi cho tớ với cậu đi. Tớ đi chụp hình chút. –Chaeyoung ko quay lại nhìn Tzuyu chỉ nói, rồi chạy ra chỗ thác nước hùng vĩ kia. Giơ máy ảnh bấm nút liên tục.
-Ớ... Cảnh ấy thì có gì đẹp bằng tớ. –Tzuyu cảm thấy ghen tị với thác nước mà lầm bầm.
Hôm nay là ngày đầu tiên cả bọn đến Jeju, thế mà từ lúc bước chân đến đây tới h. Chaeyoung lúc nào cũng chạy hết nào chỗ này đến chỗ kia chụp hình mải miết. Làm cô chạy theo cậu ấy mà muốn mệt bở hơi tai.
Mà Chaeyoung phũ cô ghê nha. Cô chạy theo đưa nước khi cậu ấy khát, lấy khăn thấm mồ hôi cho cậu ấy khi cậu ấy mải mê chụp hình dưới nắng, còn hỏi cậu ấy có đói ko mà lấy đồ cho cậu ấy ăn. Vậy mà những gì cậu ấy quan tâm chỉ là khung cảnh có đẹp hay ko? Góc chụp này có đc ko? Cảnh này lên hình như thế nào!!
Thậm chí cô có ý muốn Chaeyoung chụp cho mình với khung cảnh đẹp cậu ấy cũng ko chịu! Chỉ muốn chụp cảnh ko chụp người. Nghĩ coi có ai có người yêu mà đi chụp cảnh không, còn người yêu mình thì ko thèm chụp ko??
Nhìn MiMoSa cùng nhau gọi hải sản nướng, cùng nhau ngồi trên những tảng đá xanh mát nói chuyện vui vẻ với nhau, chụp hình cùng nhau mà Tzuyu ko khỏi ghen tị.
Đánh mắt sang 2Yeon cô lại càng tức đỏ mắt hơn!
2Yeon làm gì mà dính nhau như keo ấy! Bất cứ chỗ nào cũng thể hiện tình cảm mặn nồng với nhau dc. Đặc biệt hơn.... Hai người họ lúc nào cũng chụp hình chung với nhau a!!
Tần suất Chaeyoung chạy đi chụp ảnh nhiều bằng tần suất 2Yeon ôm ấp, bá vai bá cổ, hun hít chụp hình với nhau!! Trái ngược với cô và Chayeoung hoàn toàn!!
Nếu để ý kĩ sẽ thấy máy ảnh của Nayeon toàn hình chụp cả 2 lẫn Jungyeon và máy ảnh của Jungyeon cũng vậy. Còn cô với Chaeyoung thì sao...
Haizzz... máy của Chu Tử Du này ngoài hình mình với hình cả nhóm, tất cả còn lại đều là Chaeyoung. Chỉ có điều máy của Son Chaeyoung có ảnh của cô ko thì ko bt.
-Tzuyu! Em ko ra chụp hình ah. Cảnh ở đây đẹp lắm đó! -Dahyun từ đâu chạy đến vỗ vai cô nhóc cười tươi rói.
-Chụp cái gì mà chụp!! Cảnh đẹp với chẳng đẹp!! Bộ em ko đẹp hả! Muốn chụp thì chụp em nè!!! -Tzuyu trợn mắt la ầm lên.
Làm Bé Đậu giật nảy mình, sợ xanh cả mặt, chạy biến đi tìm Jihyo ăn vạ.
-Oa oaaaa Jihyo unnie!! Con nhóc Tử Du la em kìa!!
Jihyo đang đứng chụp hình nghe giọng nói đáng yêu của Dubu vang lên kèm theo sự uất ức, liền chạy bay lại chỗ người yêu.
-Sao sao có chuyện gì??
-Ko hiểu sao.. Tự dưng em kêu Tzuyu đi chụp ảnh cái em ấy hét thẳng vào mặt em a. –Dubu trưng bộ mặt con nít bị giựt kẹo ra mét. Còn lợi dụng thời cơ ôm chầm lấy Jihyo dụi dụi mặt vào hõm cổ 7.
-Lúc nãy chị còn thấy em ấy bình thường mà ta. Em đừng có để ý nữa. Cứ lại đây chơi vs chị. Vụ này để chị mét Chaeyoung.
7 như người mẹ hiền từ xoa đầu Dubu rồi quay sang Chaeyoung, dường như đã nghe thấy mọi chuyện.
-Chaeyoung, bữa nay Tzuyu bị dở chứng hả? Tự dưng la Dahyunie của chị.
Chaeyoung cầm máy ảnh, mở thư viện trong máy xem những bức hình lúc nãy mình chụp có đẹp ko, lắc đầu:
-Em ko bt. Hôm nay cậu ấy vẫn như vậy mà.
-Vẫn như vậy với em thôi. –Giọng Jungyeon cất lên. Nayeon nói tiếp người yêu:
-Lúc nãy tụi chị nhờ em ấy chụp hình để lấy toàn bộ khung cảnh thác nước, em ấy đã hét ầm lên ấy.
-Ờ! Gì mà "2 người thích chụp chung với nhau thì tự đi mà chụp!! Em có 1 mình cũng còn tự chụp dc chứ bộ!!" –Jungyeon tặc lưỡi.
-Em thấy bình thường mà. 2 chị tự chụp dc chứ bộ. Đi nhờ cậu ấy làm gì, cậu ấy la là phải. –Bé Dâu nhún vai, chỉnh máy ảnh, rồi chĩa ống kính sang cảnh đẹp mà bấm.
-Tụi chị muốn lấy toàn cảnh thì sao vừa cầm vừa chụp dc. –Nayeon bó tay, công nhận bé út nhà họ là Phũ phũ cô nương chính hiệu mà.
-Ừm. Để tí em hỏi cậu ấy. –Chaeyoung ậm ừ rồi lo chụp ảnh tiếp :v
-Yah~ Con nhóc Tử Du thật sự có vấn đề á!! -Momo ở đâu bay vô nhập chung hội bà 8.
-Lúc nãy tụi này lấy đồ ăn, thấy em ấy ngồi yên 1 chỗ nhìn bà nướng ốc mà ko thèm gọi gì hết, mới hỏi em ấy ko ăn ah? Hay tính ăn mà ko bt gọi món gì. –Sana thuật lại.
-Cái em ấy nhăn mặt, nhíu mày lại. –Mina.
-Rồi lầm bầm. "Em muốn ăn, mà hết hứng rồi. Chắc lôi ảnh ra ăn cũng đủ no!" Chị thấy em ấy có vấn đề nặng lắm rồi đó. –Momo trề môi.
-Ý... mà hình như nãy h em ấy nói gì cũng liên quan đến ảnh và cảnh đẹp hết. Có khi nào tại máy ảnh bị hư ko?? -Jihyo trổ tài thám tử, xoa cằm nói.
-Ko có đâu, máy ảnh của cậu ấy với em là máy ảnh cặp. Loại xịn. Tụi em xem xét rất kĩ mới mua đó. Ko có hư sớm vậy đâu.–Chaeyoung bác bỏ ý kiến, lại chỉnh chỉnh máy ảnh.
Thác nước ở đây rất đẹp, cảnh rừng xanh ươm, còn biển thì rộng mênh mông ngay trc mắt 1 màu xanh mát rượi. Cảnh đẹp như vậy cô sợ chụp cháy máy cũng ko hết dc vẻ đẹp của nó.
Bỗng cả đám tròn mắt nhìn bé Dâu, người vẫn lo chụp hình này nọ.
-Hừm..Hình như chị hiểu lý do rồi. –Nayeon cười khẩy.
-Tụi này cũng vậy.
*Bộp!* Dahyun vỗ vai bé Dâu.
-Chaeyoung này!
-Nae?
-Ra đằng kia chơi với Tzuyu đi. Chị thấy em chụp hình nãy h nhiều rồi đó. –Dahyun chỉ về phía Tử Du, người đang ngồi thẫn thờ trên tảng đá lớn, mắt hướng về phía biển.
-Em chụp chút xíu nữa rồi__
-Hình như Tử Du nó bị gì á. Chị thấy em ấy nãy h chẳng cười gì cả. Lại còn ko nói chuyện, hay nổi giận. Có khi nào em ấy bị bệnh ko ta? -Jungyeon vờ tỏ vẻ lo lắng thở dài. Cả bọn còn lại cũng diễn theo.
-Chết. Em ấy mà xỉu nữa chừng là phải chở em ấy về khách sạn đó. Mấy cảnh đẹp này sẽ trở nên vô dụng nếu em ấy ko thể ngắm a. –Momo xuýt xoa.
Chaeyoung hết hồn, vội chạy bay lại chỗ Tzuyu. Lòng tràn ngập nỗi lo lắng.
-Tzueiii!!
Tzuyu giật mình còn chưa kịp định hình, Chaeyoung đã đưa tay ôm lấy mặt cô. Còn áp trán cậu ấy vào trán cô.
-May quá... Cậu ko bị bệnh a... -Tách ra Chaeyoung thở phào nhẹ nhõm, nhưng đôi bàn tay vẫn khum lấy mặt Tzuyu mà xem xét sắc mặt.
-Cậu có mệt ko? Có cảm thấy khó chịu chỗ nào ko?
-Ko..tớ ko sao. Mà... cậu ko ra đó chụp hình nữa ah. –Tử Du thở dài nói, gỡ đôi bàn tay của Chaeyoung xuống. Cô vẫn còn giận Chaeyoung phũ cô lắm.
-Cảnh dù có đẹp mà ko có cậu ở bên cùng ngắm thì tớ chụp làm gì. –Chaeyoung bĩu môi, tắt máy ảnh đi.
-Tớ thấy cậu chụp khí thế lắm mà. –Giọng của Tzuyu có chút hờn dỗi.
-Thì cảnh đẹp quá nên tớ mới chụp thôi. Với lại... ảnh tớ chụp khí thế toàn là cậu ko. –Bé Dâu khẽ đỏ mặt mà nói, mắt nhìn máy ảnh ko dám nhìn Tzuyu.
Tử Du tròn mắt:
-Cậu nói sao cơ??
-Ko nói gì hết á. – Bé Dâu đứng phắc dậy tính bỏ chạy, Tzuyu đã vòng tay ôm lấy Chaeyoung từ phía sau, giữ ko cho Chaeyoungie của mình rụt cổ chạy trốn vì ngại.
-Cậu nói cậu chụp hình tớ rất nhiều?? -Tzuyu cuối đầu tựa cằm lên vai Chaeyoung hỏi.
Mặt bé Chaeng càng lúc càng đỏ.
-Ko có...
-Thiệt sao??
*Vút!*
Nhanh như chớp Tzuyu giật lấy máy ảnh Chaeyoung, cô nhóc hết hồn vội quay ra sau tính giật lấy nhưng Tzuyu lại giương cao máy ảnh lên làm cô nhóc ko với tới dc.
Tzuyu bấm nút mở thư viện xem lướt qua tất cả các bức ảnh...
-Trả cho tớ! Chou Tzuyu!! -Chaeyoung lúc này mắc cỡ lắm rồi, cô rang nhảy lên cũng ko với tới dc.
Tzuyu mặc kệ bấm ảnh chạy hàng loạt, môi khẽ cong lên. Rồi trả lại máy cho Chaeyoung.
-Lúc tớ ngủ trên máy bay cậu cũng chụp, ngủ trên xe bus cậu cũng chụp... cả khi tớ ngủ kế bên cậu vào tối hôm trc cậu cũng ráng lấy máy ảnh này chụp sao?? Cậu thích nhìn tớ ngủ đến vậy ah? -Tử Du cười khì ghẹo bé Chaeng.
-Ờ đó thì sao!! Ai biểu lúc cậu ngủ là lúc cậu yên bình nhất khiến tớ bị cuốn hút chi. -Chaeyoung bĩu môi.
Ko hiểu sao nét mặt yên bình lúc ngủ của Tzuyu luôn mang lại cho cô cảm giác an toàn, thoải mái. Kiểu giống như chỉ cẫn mỗi ngày mở mắt ra dc nhìn thấy Tử Du kế bên mình, là đã rất hạnh phúc rồi.
-Lúc tớ ăn cũng chụp, lúc tớ cười cậu cũng chụp,... cậu chụp mọi thứ tớ làm sao? Tớ cứ tưởng cậu thích chụp cảnh thôi chứ. -Tzuyu cười khẩy.
-Cậu là người tớ yêu mà còn hỏi... -Chaeyoung ngượng ngùng nói.
-Tớ hiểu mà. Bởi vì máy ảnh của tớ cũng toàn hình cậu ko. -Tzuyu cười nhẹ nâng gương mặt đáng yêu của Chaeyoung lên. Cuối đầu đặt lên môi Chaeyoung nụ hôn đầy ngọt ngào.
*Tách!*
-Hey nhóc!! Nhớ trả công cho chị nhá!!
Momo cười khẩy giơ máy ảnh mà nói. Chaeyoung hết hồn vội đẩy Tzuyu ra.
-Momo unnie!!
-Hehee.
********
TBC
Hôm nay rảnh lết lên máy tính đánh chập mới 1 cách cấp tốc nhất có thể khi nhà ko còn ai 😂😂 Để đăng lên cho mọi người đấy.
Ko biết còn ai nhớ Au ko... Hay lâu đăng chập quá nên chúng ta đã ko thuộc về nhau :v
Còn 2 chập nữa. Là xong Fic rồi. Khi nào rảnh Au đánh chập cấp tốc nữa đăng lên😆😆


Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top