#2. "Cậu ta" và "Tôi"

Lúc tôi tỉnh dậy. Bầu trời như sụp đổ.

Vì tôi nhận ra. Mình là bị người ta cưỡng bức.

Trên giường và toàn thân đều là một đống hỗn lộn. Tinh dịch dính nhớp khô trắng còn đọng lại trên người giống như chứng minh chuyện hôm qua chân thật đến mức nào.

Cậu ta là người tôi mới quen. Đến người cưỡng bức tôi, tôi còn không biết cậu ta tên là gì.

Thứ tôi có chỉ là một mảnh giấy ghi số điện thoại trên đó. Một cái tên cũng không để lại.

Mẹ nó! Tôi chửi thề một câu.

Có điên mới đi liên hệ với cậu ta. Cùng lắm coi như xui xẻo bị chó cắn.

Một tháng sau đó, mọi chuyện bắt đầu dần trở về quỹ đạo. Tối nay là sinh nhật của bạn tôi. Cùng học đại học với nhau. Là một tên ăn chơi, đương nhiên địa phương tổ chức chính là nơi hỗn tạp nhất thành phố.

Một quá bar nổi tiếng ngay cạnh trung tâm thành phố.

Tôi uống rất nhiều. Vì thế mà dưới bụng cũng dâng lên một cỗ khó chịu vô cùng.

Tôi chuếnh choáng lảo đảo đi vào phòng vệ sinh, trên đường đi còn va phải một người. Chỉ kịp nói một tiếng xin lỗi rồi bỏ đi.

Đi vào trong buồng tôi cũng chẳng thèm khóa cửa làm gì, nhịn không được cứ thế mà ói ra một lèo.

Cạch một tiếng.

Tôi nhận ra đây là tiếng đóng cửa. Nhưng... Tại sao lại là phòng của tôi? Tôi nhíu mày khó hiểu quay đầu lại.

- Đúng là anh?!

- Là mày???

Chúng tôi gần như đồng thanh cùng một lúc.

- ĐM !!

Tôi chửi thề, giơ nắm đấm lên phía trước. Nhưng rất nhanh đã bị cậu ta nắm lại. Cậu ta lại cười rất vui vẻ nói.

- Anh đứng còn không nổi, bày đặt đánh đấm gì chứ.

Tôi trừng mắt với cậu ta, rống lên. Tay cố giãy ra nhưng tay cậu ta như gọng kiềm nhất quyết không chịu buông tôi ra.

- Thằng chó!! Tao giết mày!!!

Tôi căm phẫn nhìn cậu ta, mắt cũng nổi lên đầy tia máu.

- Ngoan~ Tôi tìm anh suốt, sao anh không gọi cho tôi?

Rượu vào khiến người tôi mất đi khống chế. Sức lực cũng còn chưa đến ba phần. Điều này làm cậu ta dễ dàng đẩy tôi vào tường.

- Cút!! Mày cút ra cho tao.

Cậu ta chính là sự tồn tại sĩ nhục nhất của tôi trong suốt hai mươi sáu năm qua. Tại sao cứ như âm hồn bất tán cứ bám lấy tôi vậy?!

- Anh thật vô tình!

Nói rồi cậu ta lại cười.

- Nhưng như vậy lại càng khiến tôi hưng phấn.

Cậu ta cởi thắt lưng trên quần từ khi nào, rất nhanh liền cột lại hai tay tôi cố định ra đằng sau.

- ĐMM! Mày lại muốn làm gì?!

Tôi hoảng hốt, kinh sợ quay đầu lại mắng. Đến cử động giãy dụa khỏi cậu ta cũng khiến tôi mệt mỏi. Chỉ có thể trơ mắt nhìn mình bị cậu ta khống chế.

Cậu ta ghé sát tai tôi, cắn cắn phần thịt mềm ở tai, thì thầm mờ ám.

- Haha, đều là đàn ông với nhau. Anh nghĩ tôi muốn làm gì?

Rất nhanh liền giải khai quần anh, kéo tuột nó xuống tận đầu gối, một trận lạnh lẽo ở phía dưới khiến tôi ý thức được tình hình tệ hại này.

- Con mẹ nó! Ngừng ngay!! Đây là nơi công cộng!!!

Tôi thật sự muốn cắn lưỡi chết tại đây. Còn cậu ta cơ bản vẫn như trước, không hề có ý dừng lại. Cách một lớp quần, tôi vẫn có thể cảm nhận được thứ nóng hổi đang không ngừng cọ mông tôi.

- Anh đừng rên to là được.

- Mày.... Ahh!!!

Cậu ta bỏ ngón tay mình vào miệng tôi. Khuấy đảo bên trong khoang miệng tôi. Đầu lưỡi tôi còn cảm nhận được vị mặn mặn. Sau đó cậu ta rút ra, tôi ho khan mấy tiếng.

Cậu ta lật người tôi lại khiến tôi quay lưng lại với cậu ta.

Rất nhanh tôi liền cảm thấy có thứ lạnh lạnh ở hậu môn, mắt tôi trợn trắng, đầu cũng ngẩng lên hít lấy không khí.

- Chịu khó một chút. Dùng nước miếng cũng khuếch trương được. Tại tôi không ngờ lại gặp anh ở đây nên không có chuẩn bị gì cả. Nhưng yên tâm, tôi sẽ giảm đau đớn lại cho anh.

- Tao ... đéo cần!

Tôi khó khăn nói ra. Thứ trong người không ngừng xoay trái xoay phải quả thật rất khó chịu.

- Ha, tôi biết anh thích khẩu vị nặng mà. Vậy theo ý anh. Tôi cũng sắp chịu hết nổi rồi.

- Ý tao đéo phải ... Ahh ư...

Cậu ta lại đâm vào tôi.

"Lại" đâm?!!!

Trong não tôi khi ấy hoàn toàn trống rỗng. Cơ thể tôi không biết có phải do rượu không mà hoàn toàn không nghe lời tôi. Eo tôi lúc ấy phối hợp với cử động hông của người kia. Miệng cũng ngâm nga ư ử.

Bành bạch tiếng âm thanh dính nhớp ấy vang lên đầy mị hoặc.

- A~ Đợi chút... Nhanh... Nhanh quá rồi!!

Cậu ta dựa lên lưng tôi, khiến thứ kia càng lún sâu hơn, khàn khàn giọng thều thào bên tai tôi.

- Không được. Tôi nhịn lâu rồi!

Đang trong lúc gần lên đỉnh. Tôi lại nghe thấy tiếng người đến. Tôi cố gắng níu người sau lưng.

- Có... Có người.

Cậu ta cười rất ung dung, luật động vẫn không giảm thậm chí còn đẩy nhanh tốc độ.

- Thì sao?

Tôi cắn răng, móng tay cũng cắm sâu lên tay cậu ta. Hai chân mềm nhũn, bị cậu ta ép lên tường ra sức vào sâu.

- Có nghe thấy tiếng gì không?

- Cái gì?

- Hình như là tiếng gì kì cục lắm.

- Mày đừng có doạ tao! Đi nhanh ra nhanh đi! Ở đây lâu lại thấy mấy thứ không sạch sẽ a.

Tôi nghe thấy vậy chỉ có thể nhịn đến đỏ mặt, còn cậu ta vẫn không ngừng luật động phía dưới. Trước sau mà hung hăng đòi hỏi tôi.

Lúc cậu ta thúc mạnh một phát, tôi không chịu nổi liền bắn ra. Tinh dịch dính đầy tường trước mặt tôi. Tôi thật muốn đâm mù đôi mắt.

Tôi mê man đến cả hai người bên ngoài rời đi từ lúc nào tôi cũng không biết.

Cậu ta rút ra, thứ đó dường như vẫn còn cứng.

- Thôi đủ rồi. Đến đây thôi.

Cậu ta cười có chút tiếc nuối, nhưng vẫn thả tôi ra rồi sửa lại quần áo.

Tôi quỳ xụi lơ trên đất. Từ khe mông chảy ra một chất dịch trắng âm ẩm. Sức để mắng cậu ta cũng không còn.

Cậu ta lục trong túi quần tôi lấy điện thoại ra. Bấm một dãy số, sau đó nghe thấy tiếng chuông mới hài lòng. Rồi để điện thoại lại chỗ cũ.

- Anh biết gì không? Người ta có thể căn cứ vào số điện thoại để tìm thông tin cá nhân của chính chủ đó. Anh đừng có hòng trốn nữa nha.

Cậu ta nói xong cúi xuống hôn má trái tôi một cái mới luyến tiếc đẩy cửa đi ra, sau đó quay đầu vào.

- Này, anh có hứng thú muốn cùng tôi một thời gian không?

- Cút!!

Tôi gằn giọng. Mắt cũng chẳng thèm liếc cậu ta một cái.

- Ha ha, tôi phát hiện anh sau khi làm tình xong rất nóng nảy đó. Tôi là Điền Chính Quốc. Hẹn gặp lại.

- Biến mẹ đi!!

Tôi thật sự đã gặp ác mộng không thể tỉnh lại được nữa rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top