Chương 11 : Đêm nay anh sẽ không tha cho em
Hai cô gái sau một ngày đi lựa đồ thoả thích thì cũng đã chịu đi về. Trên đường về có chút mệt mỏi Song Y liền ngủ một chút để lấy lại sức, đến khi tỉnh lại thì cô đã thấy mình đang nằm trên giường. Có chút khó hiểu, Song Y vội đi xuống giường, trên người còn mặc bộ đồ khi nãy cho nên cô nghĩ chắc có lẽ là quản gia đã giúp cô vào nhà.
Tỉnh ngủ rồi, Song Y liền đi xuống lầu, hành động ngủ không tỉnh lúc nãy của cô phải khiền người khác bế vào nhà như vậy thật là mất mặt, nên phải đi xuống mà xin lỗi mọi người vì hành động tùy tiện này. Quản gia thấy Song Y xuống liền cung kính cuối đầu, cô thẹn thùng nở nụ cười khách khí.
" Quản gia, cảm ơn lúc nãy đã giúp cháu lên phòng "
" Cái này, lúc nãy không phải tôi "
Quản gia trợn tròn mắt khi nghe cô cảm ơn mình, tâm tình kích động lúc nãy của ông vẫn chưa nguôi liền bị câu này làm cho hoảng
" Vậy sao? Vậy ai đưa cháu lên phòng vậy ạ? Bác có thể nói cháu biết, cháu muốn cảm ơn người đó "
Song Y có chút ngỡ ngàng khi nghe điều này, quản gia không biết phải trả lời như thế nào liền nghe câu nói từ phía sau tới.
" Em muốn cảm ơn như thế nào? "
Thế Thiên sau khi nghe em gái của mình nói người trong lòng mình liền đang ở nhà ba mẹ anh, thì đã bỏ gần như hết công việc mà đón máy bay về ngay. Vừa về tới nhà lại bắt gặp cảnh cô gái nhỏ này dám thản nhiên ngủ trên xe không hề phòng bị chút nào, lại còn ngủ cực say nữa chứ nên khiến cho tâm trạng anh tức giận vô cùng.
Quản gia vừa lúc muốn bế cô lên, cánh tay chưa chạm tới liền bị một bàn tay lạnh như băng, gân xanh trên tay nổi lên hết, liền nhìn là biết chủ nhân của đôi tay này đang tức giận cực kì. Nhìn biểu hiện trên mặt của thiếu gia rõ là nói ông " thử đụng vào xem " nên đã nhanh nhẹn tránh sang một bên, chưa kịp định thần lại đã thấy thiếu gia trực tiếp bế cô bé này lên đi vào nhà. Ông là người nhìn thiếu gia lớn lên, biết rõ thiếu gia không bao giờ đụng đến phụ nữ, ngay cả phu nhân và tiểu thư còn không hề được chạm đến người thiếu gia thì giờ đây tận mắt chứng khiến thiếu gia bế một cô gái, ông tâm tình không biết phải nói như thế nào cho đúng.
Cô gái trước mắt vừa thấy Thế Thiên đứng ở trước mặt, lòng dạ rối tung lên, ngàn câu hỏi lẫn quẩn trong đầu cô. Không phải anh đang ở Anh hay sao? Sao lúc này lại ở đây? Không lẽ người bế mình lên lầu là anh hay sao?
" Anh!? Là anh sao? "
Mặt cô dần đỏ lên, khó khăn lắm Song Y mới nặn ra được một câu, thấy vẻ mặt xấu hổ của cô gái nhỏ, anh liền rắc tâm trêu ghẹo một chút.
" Thế nào? Em không hài lòng? "
" Không! Ý em không phải như vậy, dù sao... Dù sao... Cũng... Cũng cảm ơn anh! "
Đây là tình huống mới nhất, Song Y quả thực không thể tiêu hoá nổi, ánh mắt anh có chút tà ác nhướng lên nhìn cô, càng hưng phấn mà trêu ghẹo cô thêm
" Anh xưa nay làm việc, nếu không có lợi thì mới làm, anh không có thói quen làm không công "
Song Y bị anh nói như thế không biết nói gì thêm, ý tứ này của anh quá rõ ràng nó làm cô xấu hổ vô cùng, hai kiếp anh đều ham muốn cô, nhưng không hề nghĩ đến anh lại dịu dàng mà lại thích đùa với cô như vậy.
Một màn này làm chô ông lão đứng kế bên thật hoảng sợ, thiếu gia lãnh khốc, ít nói lúc nào mặt cũng trầm tư không bao giờ biểu lộ cảm xúc chẳng ai đón được anh đang nghĩ gì. Nay lại nói hơn cả chục chữ, còn biết nói đùa, còn... còn cười nữa chứ. Ôi trời, có phải ông sắp chết rồi hay không , ông nghĩ mai ông phải xin phép nghỉ ngơi đi bác sĩ mới được.
Tâm trạng của Song Y lúc này đang rất khẩn trương, ông trời thật biết trêu người, lúc này lại cho cô có cơ hội ở trong nhà anh, mà anh thì như con sói đói thời thời khắc khắc đều ham muốn cô ở mọi nơi.
Ánh mắt nóng bỏng đó càng làm cô thêm suy nghĩ, tâm trạng đang âm trầm thì nhà bếp truyền đến âm thanh của bà Trương là người nấu ăn cho gia đình Thế gia suốt ba mươi năm qua.
" Để.. để tôi đi gọi Thế An "
Song Y thừa cơ hội lơ đãng của Thế Thiên nói nhỏ, câu chưa dứt thì cô đã cất bước chạy lên lầu.
Thế Thiên nhìn bộ dạng kia chạy thẳng lên lầu không dám quay mặt lại, cảm nhận được cô đang mắc cỡ đến mức nào nên tâm tình thật vui, bỏ tay vào túi quần bước đến nhà ăn trên mặt còn tỏ ra ý cười.
Ôn Nhu nhìn con trai của mình đã gần ấy năm mới thấy hắn cười một cái làm bà thật kích động.
Bữa cơm trôi qua rất vui vẻ, có vẻ là còn vui hơn mọi lần, tâm tình của Thế Thiên tốt, lại có thêm cô bé đáng yêu xuất hiện làm vợ chồng Thế Tường và Ôn Nhu không ngậm được mồm. Cười cười nói nói thật vui cả một bữa ăn.
Sau khi ăn xong, Song Y bị hai mẹ con Thế An bắt đi lên lầu, bảo là phụ Song Y sắp xếp quần áo. Song Y có chút hổ thẹn, quần áo của cô chỉ toàn những cái vài chục tệ, lại có cái nhờ mua hai tặng một, đâu thể nào so sánh được với quần áo của Thế An. Nhưng mà hai mẹ con nhà kia cứ một mực đòi lên giúp cô, Song Y cười ngượng rồi cũng phải đi lên. Cả một buổi tối cùng hai mẹ con nhà đó lục lọi đồ đạt, chọc ghẹo các kiểu khiến Song Y mặt đỏ đến mang tai.
Khó khăn lắm hai người mới chịu tha cho cô mà về phòng ngủ, Song Y thở phào nhẹ nhõm, sau rồi tự lấy cái đầm ngủ của mình đi vào phòng tắm rũ bỏ những mệt mỏi trong ngày hôm nay. Ngâm mình trong phòng tắm một lúc lâu, Song Y đi ra với dáng vẻ thật quyến rũ. Cả ngày mệt mỏi liền khiến Song Y muốn ngủ ngay, đang trong lúc gần như vào giấc ngủ cô cảm nhận có một hơi ấm đang phả vào mặt mình làm cho Song Y nhột nhột. Cô liền mở mắt thì một khuôn mặt mỹ nam phóng đại hiện trước mặt cô, Song Y thật bị doạ liền ngậm một hơi lạnh trong họng mà nuốt xuống
" Anh! Anh.. sao anh lại ở đây? "
Song Y bị doạ nên có chút khó khăn mà mở miệng, Thế Thiên không trả lời, chỉ tiếp tục lẳng lặng mà nhìn cô gái nhỏ trước mặt đang phản ứng.
Không đợi Song Y nói lần hai, đôi môi đầy khiêu gợi anh liền áp xuống đôi môi căng mọng kia của cô, giống như anh đã đợi rất lâu giây phút này.
Nhẹ nhàng, rất nhẹ nhàng mà hôn lấy đôi môi cô nhỏ nhắn, ngậm nhắm một cách nâng niu, cứ theo nhịp điệu này làm cho Song Y mê man theo nụ hôn nóng bỏng của anh, đôi tay không tự chủ được vòng lên cổ anh. Có chút mạnh dạng, chủ động đáp lại, Thế Thiên rất hài lòng với phản ứng này của cô liền kịch liệt hôn cô mạnh hơn, bàn tay đã không an phận sớm luồng vào trong váy ngủ mà tiến đến nơi đẫy đà xoa nắn. Song Y cảm giác được nơi nam tính kia đã sớm phản ứng trên bắp đùi cô, một ý nghĩ trả thù liền hiện lên trong đầu. Anh lúc nào cũng trêu ghẹo cô nên nhân lực này tinh nghịch ngọ ngoạy bắp đùi làm nơi nam tính của anh đã nóng càng nóng hơn, còn cứng hơn lúc vừa rồi.
Thế Thiên buông môi cô ra, ánh mắt nhiễm dục vọng khàn khàn giọng
" Tiểu yêu tinh, đêm nay anh sẽ không tha cho em, dám đùa anh sao? "
Thế Thiên vừa nói tay vừa vén váy ngủ cô lên, gần như là lột sạch Song Y, đến khi Song Y kịp nhận thức được thì trên cơ thể mềm mại của cô chỉ còn một cái quần lót nhỏ che đi nơi nhạy cảm kia. Thế Thiên bị cảnh xuân này làm cho không thể kềm chế được, liền rủ thầm bản thân mình một câu.
Ngày thường anh là ai, phụ nữ đối với anh là ghê tởm, có những lúc bọn họ muốn anh đến nổi cởi sạch trước mặt anh, uốn éo kích tình các kiểu nhưng cảm giác ấy vẫn như vậy không một chút dục vọng nào nổi lên, ngược lại càng thêm chán ghét chỉ muốn một cước đá những con đàn bà ghê tởm kia khỏi mắt. Nhưng, người con gái này quả nhiên thật ngọt ngào, làm anh muốn tức điên, muốn nhào đến yêu thương cô ngày đêm.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top