🌠 01 -- MỘT THẾ GIỚI MỚI 🌠
-..---.. -..-.--- -...-.-. -..-.... -...-.-- -...-.--
-- CHƯƠNG 01 --
Tiếng chuông điện thoại dồn dập khiến Tạ Vân Phàm bừng tỉnh.
Anh mơ màng mà nhận điện thoại, bên kia truyền tới một giọng nữ nghẹn ngào: "Vân Phàm, mau tới bệnh viện trung tâm thành phố ngay, anh trai em đang trong phòng cấp cứu rồi!"
Tạ Vân Phàm ngơ ngác: "Cô gọi nhầm máy à?"
Đối phương nghi hoặc hỏi: "Em là... Tạ Vân Phàm đúng không?"
"Đúng vậy." — Tạ Vân Phàm dụi mắt, ngồi dậy từ trên giường: "Nhưng tôi làm gì có anh trai."
Đầu dây bên kia im lặng một lát, Tạ Vân Phàm vừa muốn cúp máy thì người phụ nữ lại nghẹn ngào nói: "Chị biết các em vừa mới cãi nhau, nhưng Tinh Hà là người thân duy nhất còn lại của em trên thế giới này, bây giờ nó đang trong phòng cấp cứu, em đừng trẻ con nữa được không?"
Thời đại bây giờ thật sự quá khó phòng bị chuyện lừa đảo qua điện thoại, thường xuyên có kẻ giả dạng bác sĩ nói người nhà anh vừa gặp chuyện. Nhưng cuộc điện thoại này thì kỳ lạ quá, bảo anh trai anh đang trong phòng cấp cứu nhưng lại không yêu cầu chuyển khoản, ngược lại còn bảo anh tới bệnh viện?
Bình thường không phải lừa đảo qua điện thoại sẽ đưa tài khoản, yêu cầu anh nhanh chóng chuyển tiền cứu người sao?
Tạ Vân Phàm cúi xuống nhìn điện thoại của mình, lại bất ngờ phát hiện —— cái này có phải điện thoại của anh đâu!
Cuối tuần trước anh vừa mới đổi sang một chiếc điện thoại mới màu trắng, còn chiếc điện thoại màu đỏ này lại là dạng gập siêu mỏng, lại còn là hãng điện thoại nào đó mà anh hoàn toàn không biết nữa?
Tạ Vân Phàm nhìn chằm chằm chiếc điện thoại xa lạ mà sững sờ.
Mãi cho tới khi bên tai lại vang lên giọng người phụ nữ kia: "Phòng phẫu thuật khoa cấp cứu bệnh viện trung tâm thành phố, em mau qua đây đi, chị bảo tài xế tới đón em rồi."
Đối phương cúp điện thoại, sau đó liền gửi định vị qua cho anh.
Tạ Vân Phàm cầm chiếc điện thoại gấp xa lạ này lên nghiên cứu một lát, phát hiện trong hệ thống có rất nhiều tính năng mà anh chưa từng thấy. Lại nhìn thời gian trên màn hình chính, hôm nay là 30 tháng 10.
Anh tìm app trình duyệt gốc của điện thoại, thử tra một chút tin tức trên nền tảng trò chơi.
[Trò chơi mới của EDGYgaming — "Nhà Trong Thành Thố" chính thức ra mắt phiên bản Open Beta vào ngày 11 tháng 11.]
[Mùa giải toàn server lần thứ 3 của "Học Viên Cơ Giáp" chính thức khởi động vào ngày 01 tháng 11!]
[Bom tấn game thực tế ảo "Xác Sống Vây Thành" đã tung ra trailer mới nhất "Quân Đoàn Chữ Thập".]
......
Tạ Vân Phàm nhìn mà trợn trừng hai mắt.
Những thứ gì thế này?!
Thân là một nhà sản xuất game có thâm niên, tình hình phát hành trò chơi mới của các công ty phát triển trò chơi lớn trong và ngoài nước đối với anh mà nói, có thể gọi là "nắm trong lòng bàn tay".
Vậy mà giờ đây nhìn những cái tên xuất hiện ở đầu bảng tin này, anh thậm chí còn chưa hề nghe nói tới bất cứ cái tên nào.
"Game thực tế ảo" lại càng là điểm mù tri thức của anh, cũng là sản phẩm công nghệ cao mà thời đại của anh hoàn toàn chưa thể nghiên cứu được.
Tạ Vân Phàm nhanh chóng chắc chắn một chuyện —— đây không phải là thế giới của anh.
Chẳng lẽ anh xuyên không rồi?
Tạ Vân Phàm cẩn thận nhớ lại chuyện mấy ngày gần đây. Trò chơi mới mà đội ngũ nghiên cứu của anh mới phát triển đã chuẩn bị đưa ra thị trường, thân là nhà phát triển chính, anh phải theo sát tiến độ của tất cả các bộ phận khác. Anh đã tăng ca liên tục suốt một tuần, mỗi ngày làm việc hơn 20 tiếng, ăn ngủ đều ở công ty. Cho đến khi thật sự quá mệt mỏi, anh mới nhịn không được mà chợp mắt trên bàn làm việc một chút, tỉnh lại thì... đã đến đây mất rồi.
Cho nên đây là tình tiết lập trình viên tăng ca đột tử, hồn xuyên tới một thế giới khác sao?
Tạ Vân Phàm cười khổ mà gõ gõ trán mình. Trò chơi mà anh đang phát triển kia vừa hay có đề tài xuyên không, thế nhưng chẳng ngờ loại chuyện "xuyên không" này lại thật sự tới phiên anh trải nghiệm.
"Hệ thống có ở đó không?"
Tạ Vân Phàm thử dò hỏi trong đầu, tiếc là chẳng có cái gì đáp lại.
"Không có hệ thống giúp mình à?" — Tạ Vân Phàm từ trên giường bò dậy, nhìn ngó xung quanh: "Ở đây không giống như trong trò chơi, cũng không có giao diện cho người chơi thao tác... Xem ra mình thực sự xuyên không tới thế giới khác rồi."
Cho dù thế nào, anh cũng phải nhanh chóng thích nghi với hoàn cảnh ở đây mới được.
Tạ Vân Phàm nhanh chóng xốc lên tinh thần, đẩy cửa ra ngoài, cẩn thận quan sát xung quanh.
Đây là một căn biệt thự được trang hoàng xa hoa vượt mức tưởng tượng của anh. Có vẻ như thân phận khi anh xuyên qua lần này là một cậu ấm nhà giàu rồi.
Cuộc điện thoại vừa rồi được gọi từ "Chị họ", chuyện "Anh trai em đang trong phòng cấp cứu" mà chị ấy nói chắc hẳn là thật. Bây giờ anh cần phải nhanh chóng tới bệnh viện để tránh bạn bè thân thích hoài nghi.
Tạ Vân Phàm hạ quyết tâm, lập tức đi ra khỏi nhà.
Quả nhiên, một chiếc xe hơi màu đen đã dừng trước mặt anh. Tài xế chủ động mở cửa xe ra, cung kính nói: "Cậu chủ, cô Minh Chi bảo tôi đưa cậu đến bệnh viện."
"Ừm, tôi biết rồi." — Tạ Vân Phàm bình thản tự nhiên mà ngồi vào ghế sau.
Chiếc xe nhanh chóng chạy ra khỏi sân.
Tạ Vân Phàm cúi đầu, mở điện thoại ra nhanh chóng tìm tài liệu về nhà họ Tạ.
"Tập đoàn Tinh Vân" của nhà họ Tạ được ông bà Tạ sáng lập mười mấy năm trước, là một công ty công nghệ chủ yếu tập trung vào kinh doanh điện thoại di động. Công ty đã tận dụng sự bùng nổ của điện thoại thông minh, thu về lợi nhuận khổng lồ.
Chỉ tiếc là tư duy của người cha quá mức bảo thủ, khiến Tập đoàn Tinh Vân không theo kịp bước tiến của các đối thủ cạnh tranh trong việc nâng cấp hệ thống điện thoại. Tập đoàn bị tụt hậu lại kha khá, "điện thoại Tinh Vân" cũng bị thị trường đào thải, nhà họ Tạ cũng trên đà xuống dốc.
Song lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, cho dù có xuống dốc thì nhà họ Tạ vẫn được coi là nhà giàu số một số hai ở nơi này. Hai năm trước, ông bà Tạ đã thiệt mạng trong một tai nạn giao thông ngoài ý muốn, để người con trai lớn mới 26 tuổi là Tạ Tinh Hà tiếp quản chức vụ chủ tịch Tập đoàn Tinh Vân.
Khác với người cha thuộc "phái bảo thủ", người anh trai này là "phái cấp tiến" điển hình. Y cho rằng nếu như lượng người dùng "điện thoại Tinh Vân" đã xuống đáy, danh tiếng cũng hỏng bét rồi thì chẳng bằng tráng sĩ chặt tay, dứt khoát ngừng hẳn việc sản xuất điện thoại. Y quyết định sẽ rót vốn đầu tư nghiên cứu vào thị trường Khoang trò chơi thực tế ảo và Game thực tế ảo đang hot gần đây.
Đổi ngành thực ra không phải là vấn đề, chỉ tiếng là y bước dài quá, không cẩn thận ngã gãy chân.
Căn cứ vào báo cáo tài chính quý 3 mới nhất, Tập đoàn Tinh Vân đã lỗ hơn 1 tỷ. Nguyên nhân chủ yếu là do "Dự án Khoang trò chơi Tinh Vân" mà Tạ Tinh Hà dẫn đầu đã thất bại hoàn toàn.
Đầu tư hơn 1 tỷ, nghiên cứu phát triển suốt 2 năm trời, nhưng "Khoang trò chơi Tinh Vân" vừa ra mắt đã bị mắng tới mức lên hot search vì số lượng bug quá nhiều, dẫn tới tỉ lệ trả hàng lập tức phá kỷ lục. Hơn nữa, game thực tế ảo "Bậc Thầy Cận Chiến" tích hợp trong khoang máy cũng khiến người có trải nghiệm tệ hại vì hệ thống dữ liệu chiến đấu không cân bằng, dẫn tới số lượng người chơi bỏ game trong 3 ngày đầu vô cùng lớn. Điện thoại khiếu nại gọi tới như khiến trung tâm chăm sóc khách hàng nổ tung, biến thành trò hề lớn nhất trong ngành game.
Những trò chơi được ra mắt cùng thời gian của các nhà phát hành khác bày tỏ: Ít nhiều cũng nhờ đối thủ làm nền.
Anh hai Tạ chịu đả kích nặng nề, không gượng dậy nổi.
Tập đoàn Tinh Vân lâm vào khủng hoảng tài chính nghiêm trọng, gần đây đã bắt đầu làm thủ tục xin phá sản...
Đọc tài liệu xong, trong đầu Tạ Vân Phàm cũng dần xuất hiện những ký ức về thế giới này.
Trước mắt anh mới 20 tuổi, đang học đại học.
Cậu chủ nhỏ nhà họ Tạ được anh trai và cha mẹ nuông chiều mà lớn, sống một cuộc đời vô tư lự chẳng phải lắng lo, ngày ngày chỉ biết tụ tập với bạn bè đua xe, nhậu nhẹt, chơi bời.
Nguyên nhân cuộc cãi nhau với anh trai mấy ngày trước là vì cậu ta đi lên núi đua xe với bạn bè suýt nữa thì gặp tai nạn, cho nên mới bị anh trai mắng cho một trận, tịch thu chìa khóa xe. Tạ Vân Phàm không phục, vùng vằng cãi lại, thậm chí còn nói ra mấy câu làm tổn thương người khác như "lúc bố mẹ còn sống cũng mặc kệ tôi, anh dựa vào đâu mà muốn quản lý tôi chứ".
Tạ Tinh Hà vô cùng tức giận, chỉ vào mũi cậu ta mà mắng: "Mày cút ngay cho tao, tao không có đứa em nào như mày!"
Sau khi hai anh em gắt gỏng tách nhau ra, Tạ Vân Phàm lại hẹn bạn bè tới quán bar chơi suốt đêm, uống say như chết mới được bạn đưa về nhà. Ngủ một giấc tỉnh lại, người nhận được điện thoại của chị họ Minh Chi đã biến thành anh.
Tạ Vân Phàm suy nghĩ cẩn thận, cảm thấy khả năng cao Tạ Vân Phàm của thế giới này uống rượu quá liều, thăng rồi.
Tình cờ thế nào, linh hồn của anh mới nhập vào cơ thể này.
Linh hồn đang từ từ dung hợp với cơ thể, anh cũng dần nhớ được một vài việc đã xảy ra với Tạ Vân Phàm gần đây, nhưng trên một năm thì tạm thời chưa nhớ ra được.
——
Chớp mắt một cái, xe đã tới cửa bệnh viện.
Tài xế nói: "Cậu chủ, tôi sẽ chờ cậu ở bãi đỗ xe."
Tạ Vân Phàm nói: "Không cần đâu, chú cứ về nhà trước đi. Tối nay tôi sẽ ở lại viện trực đêm."
Tài xế giật mình, liếc anh một cái qua kính chiếu hậu rồi đáp: "Được."
Tạ Vân Phàm xuống xe, tìm tới phòng phẫu thuật của khoa cấp cứu. Từ xa, anh đã nhìn thấy một người phụ nữ trẻ đang nôn nóng đi tới đi lui trước cửa phòng phẫu thuật.
Cô mặc một chiếc váy dài màu xanh nhạt, chân đi giày cao gót, tóc đen suôn dài tôn lên khuôn mặt thanh tú dịu dàng. Chỉ là trông cô có vẻ tiều tụy, khóe mắt vẫn còn vương nước mắt.
Thấy tiếng bước chân trên hành lang, cô quay đầu lại, nhìn thấy đôi mắt trong trẻo của Tạ Vân Phàm.
Minh Chi ngẩn người, khi đối diện nhau kia, cô đột nhiên cảm thấy rất kỳ lạ. Người trước mặt cô tựa như không giống trước kia... rốt cuộc là chỗ nào đã thay đổi nhỉ?
Còn đang ngây ngẩn, cô đã nghe thấy giọng nói quen thuộc vang lên: "Chị, anh em thế nào rồi?"
Minh Chi lấy lại tinh thần, nói: "Đang rửa ruột trong phòng cấp cứu kia kìa."
"Rửa ruột? Ngộ độc thức ăn sao?"
"Không phải, nó uống sạch một lọ thuốc ngủ." — Minh Chi tái mặt mà nói.
"Thuốc ngủ?" — Chẳng lẽ anh trai muốn uống thuốc ngủ tự sát? Tạ Vân Phàm ý thức được vấn đề nghiêm trọng, lập tức gục đầu xuống, nhỏ giọng nói: "Em xin lỗi, em không nên cãi nhau với anh ấy."
"Em đã 20 tuổi rồi, cũng nên biết suy nghĩ một chút." — Mắt Minh Chi đỏ hoe, cô nhìn Tạ Vân Phàm, trịnh trọng mà nói: "Cậu mợ ra đi đột ngột quá, từ khi tiếp quản công ty, anh em vẫn luôn phải chịu áp lực rất lớn. Nó không mong em giúp đỡ được cái gì, chỉ mong em có thể tập trung học hành, đừng khiến nó suốt ngày lo lắng. Gần đây đã lắm chuyện nhức đầu rồi, em lại chống đối nó, còn nói những lời khiến người ta tổn thương như vậy. Thật sự là quá đáng!"
"...... Chị, em biết sai rồi. Đợi anh ấy tỉnh lại, em sẽ xin lỗi anh ấy trực tiếp." — Đầu Tạ Vân Phàm lại gục thấp xuống thêm.
"Em biết là được." — Minh Chi khẽ thở dài, quay đầu lại nhìn về phía phòng phẫu thuật.
Đúng lúc này, đèn phòng phẫu thuật chợt tắt, một vị bác sĩ đi ra.
Minh Chi lập tức tiến lên hỏi: "Bác sĩ, em tôi sao rồi?"
Bác sĩ nói: "Chúng tôi đã rửa sạch dạ dày cho bệnh nhân, cũng may được đưa tới kịp thời nên vẫn chưa trúng độc nặng. Trước mắt vẫn cần ở lại bệnh viện để quan sát thêm, trong vòng 24 giờ tới là người bệnh có thể tỉnh lại."
Minh Chi thở phào một hơi: "Cảm ơn bác sĩ!"
Hộ sĩ đẩy giường bệnh ra khỏi phòng phẫu thuật.
Tạ Vân Phàm đi lên nhìn, thấy người đàn ông nằm trên giường mặt mũi anh tuấn, trên cằm còn lún phún râu, không biết đã bao lâu rồi chưa cạo. Mặt y tái nhợt như tờ giấy, dưới mắt là quầng thâm dày đặc, trạng thái vô cùng kém.
Xem ra gần đây anh hai Tạ thật sự mệt mỏi cả về thể xác lẫn tinh thần.
Cha mẹ qua đời, công ty bên bờ phá sản, em trai lại không hiểu chuyện, còn cãi nhau khiến y càng thêm ngột ngạt...... Có lẽ y cảm thấy cuộc sống mệt mỏi quá, nhất thời nghĩ quẩn, uống thuốc ngủ mong được giải thoát.
Trạng thái tinh thần và tình trạng giấc ngủ của Tạ Tinh Hà rõ ràng không tốt, nếu không cũng sẽ chẳng có thuốc ngủ ở ngay trong tầm tay như thế. Mà thân làm em trai, Tạ Vân Phàm lúc trước lại chẳng hề quan tâm tới anh trai mình.
Mọi chuyện không thuận lợi, khó trách Tạ Tinh Hà nản lòng thoái chí, lựa chọn tự tận.
Chẳng qua những chuyện không tốt rồi sẽ đi qua, vận đen không thể cứ luôn ám quẻ nhà họ Tạ được.
Tuy rằng thế giới khác này cho anh một tụ bài siêu nát, nhưng Tạ Vân Phàm khi chơi game vốn am hiểu nhất là đánh lật kèo, anh sẽ cố gắng cầm tụ bài nát này chơi ra kết quả đẹp.
——oOo——
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top