Chương 46: Xông vào hang cọp, tóm cọp con!
- Phải rồi, Tiểu Áo! Việc của Đông Nữ tộc, tôi đã cho người mật báo rồi!_ Việc vặt đã xong, Bảo An bước vào việc chính...
- Chỉ cần mật báo vậy thôi, chúng ta cũng không phải là cho không họ._ Gia Áo nhún vai, bắt đầu kiểm tra mớ giấy tờ công việc...
- Phải rồi, cho hỏi chút, cậu bắt bọn tôi tập trượt băng nghệ thuật từ khi thành lập bang đến giờ để làm gì thế?_ Gần đây, bà chủ đột ngột ép anh tập trượt băng đến phát ớn luôn...
Mặc dù trước đâu cô ấy cũng bắt anh và Minh Anh tập mỗi tuần hai ba lần...
Thế nhưng đợt này bà chủ lại đặc biệt bắt anh tăng cường độ tập...
Lại còn bắt anh chú ý trượt đôi nữa chứ...
- Đại khái là... có việc cần dùng đi!_ Gia Áo tay lật tài liệu, hàm hồ nói...
Bà chủ, cậu coi bọn tôi là cái gì vậy? Đồ vật à?
..................................
Ngày hôm sau, những tờ truyền đơn được rải khắp trường...
Đại ý chính là cuộc chiến giữa Gia Áo và Phương Thiến...
Nữ hán tử và nữ thần ưu nhã sao? Trò đùa của đứa nào đây không biết...
Giỏi lắm Phương Thiến, cô chết chắc rồi đó...
Thuần Khanh ha? Quả nhiên là anh vẫn bị dụ nhỉ?
- Minh Anh, ngày quyết đấu, cậu chui vào đám người xem đi. Bảo An, làm bạn nhảy với tôi. Tối nay chúng ta sẽ tập nguyên đêm luôn...
- Bà chủ, cậu thật sự định "chơi" thật hả?_ Ở đầu dây bên kia, chàng trai nào đó run rẩy...
- Không vào hang cọp, làm sao bắt được cọp con?_ Nụ cười của Gia Áo lại càng trở nên mê người như một bông anh túc...
Nếu hai người kia nhìn thấy, chắc chắn sẽ lại lạnh gáy cho xem...
Bởi vì bà chủ cười càng đẹp, thì có kẻ càng thảm mà...
..............................
Ngày quyết đấu đến...
Phương Thiến biểu diễn trước...
Cùng với Thuần Khanh...
Gia Áo tỏ vẻ: cô đã biết trước mà...
Đây chính là chơi trò đánh phủ đầu trong truyền thuyết đó...
Đại khái chính là khi người ta đã mãn nhãn với màn biểu diễn này rồi, thì màn biểu diễn sau rất khó lọt được vào mắt xanh của họ...
Bởi vậy cho nên...
- Bảo An, chuẩn bị đi!_ Thấy bài biểu diễn của đội kia đã gần đến đích, cô gái nào đó ra sắc lệnh...
- Hiểu rồi!_ Chàng trai trẻ cười cười, rồi bước đến chỗ điều khiển âm nhạc...
Sắp tới lượt rồi, chuẩn bị thôi...
........................................
Bản nhạc vang lên, giai điệu nhanh hơn hẳn một bản nhạc được coi là "ưu nhã"...
Cô gái đang trượt vun vút trên tràn băng với tạo hình đầy khác biệt...
Chiếc váy màu xanh nhạt, mỏng manh, như thể được tạo từ băng tuyết, chạm nhẹ là vỡ tan...
Chiếc mặt nạ vàng kim, che mất nửa khuôn mặt trắng nõn...
Mái tóc được cột hai bên, gợn sóng, cứ thế mà phất phơ trong không khí...
Song song là một chàng trai với bộ đồ đỏ đen, và chiếc mặt nạ cũng đen tuyền...
Cả hai người đừng ở trung tâm sân băng, lẳng lặng đứng cách một khoảng...
Cái tạo hình quen thuộc này...
- Là Tsuki và Yuki của nhóm B&W!_ Không biết có ai đó khe khẽ kêu lên đầy bất ngờ, sau đó...
Cả khán đài gần như bùng nổ...
- Là họ thật kìa!
- Không thể nào, nếu vậy, người thách đấu hôm nay chẳng lẽ...
Trên khán đài, ai đó đang cười thầm...
Ai đó ở đây, đương nhiên là Minh Anh rồi...
Kế hoạch của bà chủ, quả nhiên là vô cùng thành công...
Ai nói chỉ có Phương Thiến mới có lực lượng fan hùng mạnh chứ?
Đừng nghĩ là nhóm nhạc của họ không nổi tiếng quy mô thế giới...
Quả nhiên mớ ban giám khảo hứng thú hẳn lên kìa...
Cái tên B&W này, đương nhiên có chỗ đứng rồi...
Cái khán đài này, mười phần là fan Phương Thiến thì chín phần cũng là Fan của nhóm đó nha...
Lợi dụng nhóm nhạc như thế này, đúng là...
- Trước tiên tôi muốn nói, các bạn đoán đúng rồi đó!_ Gia Áo không ngần ngại mà cho thêm tý "nhiệt" vào cái nồi lẩu sôi sùng sục kia...
- Giọng nói ấy, quả nhiên là Tsuki!
- Là nữ thần mặt trăng...
- Tiếp theo, tôi muốn đính chính một điều: vì một hiểu lầm mà nữ thần Phương Thiến của các bạn thách đấu ưu nhã với tôi, cho nên, tôi hoàn toàn không có ý định dấn thân vào khu trượt băng nghệ thuật. Các fan của tôi không cần lo..._ Gia Áo đặt một ngón tay lên môi, khẽ khàng thầm thì... qua micro...
Khán đài vang lên tiếng thở phào...
- Cuối cùng, sở dĩ tôi có mặt ở đây này hôm nay là vì muốn ra mắt MV mới:"Hoa Lửa". Sau ngày hôm nay, MV sẽ chính thức được công chiếu. Ba chúng tôi rất hi vọng mọi người ủng hộ. Một thành viên còn lại của nhóm cũng đang ở trên khán đài, và không có mặt nạ. Khi bài biểu diễn lần này kết thú, nếu ai tìm được cậu ta, sẽ có thưởng đó. Chính là một anlbum toàn bộ bài hát được phát hành từ đầu khi nhóm thành lập tới giờ! Gợi ý: Tất cả bài diễn của chúng tôi đều vô tình hay hữu ý hướng đến chỗ cậu ta, nên mọi người hãy nhìn một cách cẩn thận nha!
Cuối cùng, quăng một quả bom cho Minh Anh...
Lôi hắn ta ra làm mồi dụ, khiến người khác phải nhìn mình biểu diễn...
Minh Anh trên khán đài hồ hôi đầm đìa...
Bà chủ, giờ chúng ta đổi bạn diễn còn kịp không?
....................................
Dọc theo quỹ đạo của gió, bước nhảy loạng choạng, mắc kẹt trong dòng nước lũ...
Tiếng hát cất lên, từ người đang trượt khiến tất cả giật thót...
Cả hai người cùng trượt, mềm mại, giống như một cánh hoa trôi theo dòng suối...
Đợi trời xanh lạnh như băng cắn nuốt cánh hoa hồng đỏ như máu...
Cùng với giai điệu dồn dập ấy, hai thân ảnh xanh đen trên sân băng trắng cũng bắt đầu giao hòa...
Cuối cùng cũng chẳng ai thương tiếc, chăm chú dõi theo những khoảng trống của vầng trăng lưỡi liềm...
Chạm vào một chút, rồi lại nhanh chóng tách ra...
Từng chút một, từng mảnh một tan biến...
Giống như hai ngôi sao băng trên sân, giao hòa, tạo nên một con lốc xoáy nho nhỏ...
Gia Áo nắm tay Bảo An, dần cúi thấp và cong người, biểu diễn kỹ thuật xoay năm vòng trên mặt sàn băng...
Thân ảnh xanh lục dần dần nở rộ, như một bông tuyết liên trên núi tuyết...
Mở miệng cự tuyệt sự mong đợi của người...
Giống như lần cuối cùng được nhảy...
Xin hãy đốt cháy đóa hoa trong lòng ta...
Gia Áo tung người, hoàn mỹ làm một cú xoay người bốn vòng trên không...
Nếu như câu chuyện này chưa bao giờ bắt đầu...
Có thể có một kết cục...
Dù chỉ lưu lại nhánh cành khô thì cũng có thể nở rộ...
Hai người trên sân băng ấy, giống như hai con đom đóm..
Giống như một bông hoa trong biển lửa...
Thiêu cháy sinh mạng của mình...
Để nở rộ, cho đến những giọt máu cuối cùng...
Bài diễn kia bi thương đến độ khiến cho người ta ngẩn ngơ, chỉ chú ý vào hai thân ảnh đang giao nhau trên sàn diễn...
Xoay tròn, xoay tròn, khóe môi cất lên lời ca...
Giống như đang rỉ máu...
Phương Thiến, trận chiến lần này, cô thua rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top