Chương 14

bụng anh duy bắt đầu to lên một cách vô cùng rõ ràng, những chiếc áo ba lỗ ôm sát người hay áo phông không co giãn anh duy đã không còn mặc vừa nữa. sự ưu tiên hàng đầu của anh hiện tại chính là những chiếc áo oversize rộng thùng thình như bao tải hoặc đồ của dương.

hôm qua công ty quản lí đã lên bài thông báo anh tạm dừng hoạt động dài hạn về vấn đề cá nhân, trong ít nhất một năm tới sẽ không nhận bất kì một show nào. ngoài mặt là miễn cưỡng chấp nhận nhưng khi đọc bình luận, xem những story được các bạn nhắc tên hay những tin nhắn hỏi thăm đầy thắc mắc từ cả những người đồng nghiệp anh duy lại cảm thấy chạnh lòng.

đăng dương cũng để ý đến điều này, mấy nay anh duy hay ngồi thừ người ra một chỗ cầm điện thoại lướt lướt dù nó biết rằng anh chẳng tập trung xem đâu chỉ vô thức lướt mà thôi. anh của nó vẫn muốn giấu kín hoàn toàn, ngoại trừ trường hợp bất khả kháng như công ty quản lí thì ngay cả những anh em bạn bè thân thiết cũng không ai được biết.

từ giờ coi như anh duy sống tách biệt với thế giới bên ngoài, anh sẽ chỉ có mỗi mình đăng dương bên cạnh thôi.

"anh đang làm gì thế?"

dương đi lại gần chỗ ghế anh đang ngồi, đưa hai tay nâng mặt anh ngửa lên nhìn nó.

"a... dương? anh đang ngồi thôi..."

ánh mắt dương híp lại tỏ vẻ nghi ngờ nhìn người yêu, mặt nó dí sát xuống nhẹ giọng hỏi.

"thật không?"

".. dương... tránh ra..."

anh duy quay mặt đi sang phải, tay trái đưa lên gạt tay nó ra khỏi mặt mình. đăng dương thấy bình thường, thản nhiên ngồi xuống bên cạnh vòng hai tay ôm lấy anh, đầu khẽ dựa vào vai anh vì mấy hôm nay anh duy đã như thế rồi, toàn tránh.

"dương."

"hử? anh nói đi."

dương nhắm hai mắt dựa vào vai anh nhẹ nhàng trả lời.

"chiều nay anh có lịch siêu âm."

"vậy sao? chiều nay em rảnh."

"không cần dương, vấn đề ở chỗ hôm nay mốc 12 tuần siêu âm có khả năng sẽ biết giới tính em bé."

"vậy thì càng cần em đi chứ?"

"đừng quên chúng ta đang giấu, dương."

...

nó ngậm ngùi tiếc nuối ngồi thẳng dậy nhìn anh.

"anh sẽ báo cho em biết mà chứ có giấu em đâu mà xị mặt ra thế? à, em thích con trai hay con gái vậy dương?"

"không thích đứa nào hết, thích anh."

...

"thích anh không có nghĩa là chui vào áo anh đâu dương? em đang đè lên bụng anh đấy?"

tóc dương mới nhuộm đen lại cứ khô khô cứng cứng kiểu gì ấy? chọc vào ngực với cổ anh rất đau, cộng thêm cả việc cả thân người nó đang đè lên bụng anh gây cảm giác tức bụng khó chịu điên lên được.

"tại anh thơm, hơn tháng nay em chưa được chạm vào anh nên nhớ."

càng nói đăng dương càng cố rúc sâu vào trong áo, chỗ gì đâu vừa mềm vừa thơm lại còn ấm. có ngu mới chui ra. phần bụng anh nhô ra làm dương không dám thả lỏng hẳn xuống người anh, cứ nhấp nha nhấp nhổm cong người vòng lên tránh mỏi ơi là mỏi.

"để em đưa anh đi đi, em mới nhuộm lại màu đen chưa có đăng ảnh, không ai nhận ra đâu màa."

"không được."

"lộ thì cùng lắm là tin đồn thôi, em lo được. duy không yêu em à?"

"kể cả là tin đồn thì vẫn là không tốt cho em."

"thế còn anh thì sao? nhỡ người bị nhận ra không phải em mà là anh thì sao? sao anh cứ chỉ nghĩ cho mỗi em thôi vậy?"

"anh trong mắt mọi người là beta, có nhìn thấy giống cũng không ai nghĩ là anh cả dương ạ."

dương khó chịu chui ra khỏi áo trừng mắt nhìn anh bằng vẻ giận dỗi vô cùng.

"anh đừng có lí do nữa, em nói rồi, chiều nay em rảnh em đưa anh đi. trong bụng anh là con anh nhưng cũng là con của em, sống chết thế nào phát triển ra sao em có quyền được xem được biết!"

...

"kể cả sau hôm nay mọi chuyện có bại lộ, mọi thứ trên mạng không còn là tin đồn mà là ảnh cận mặt em và anh thì em cũng không sợ! trước sau gì em cũng sẽ lấy anh, ai rồi cùng biết chỉ là sớm hay muộn thôi!"

đăng dương như bùng nổ cảm xúc, nó ghét cái việc phải giấu giếm với cả thế giới tình yêu này nhưng chỉ vì yêu anh duy mà suốt thời gian qua mọi chuyện đều chiều theo ý anh. có những thứ nó muốn làm nhưng luôn phải ngó trước ngó sau như kẻ lén lút thập thò khiến nó bực cả mình.

"dương."

"hả?"

"em không sợ nhưng anh thì có."

nói rồi anh duy đứng dậy quay người đi thẳng vào phòng ngủ đóng cửa lại trước mặt đăng dương.

chết mất thôi.

.
.
.

"hai thai bình thường, độ mờ da gáy tốt... không có dị tật gì... hệ xương của em bé bắt đầu phát triển rồi, không có gì đáng lo ngại trong khoảng thời gian này tuy nhiên thì xét nghiệm của em thì có vấn đề."

"dạ?"

nghe đến có vấn đề là tóc gáy của anh duy dựng đứng lên trời, hiện tại trong phòng siêu âm chỉ có mình anh và vị bác sĩ còn đăng dương nằng nặc một hai đòi đi thì đã được anh duy mềm lòng dắt theo nhưng đã bị cấm cửa ở ngoài phòng.

"em đang có dấu hiệu bị tiểu đường thai kì, bệnh này đối với những người mang song thai thì sẽ có nguy cơ bị cao hơn cho nên tí nữa anh sẽ tư vấn về chế độ ăn uống sinh hoạt hằng ngày để mình cẩn trọng để tránh di chứng nặng cho cả em và con ha."

anh duy cụp mắt gật đầu.

tự dưng cảm thấy ghét cốc trà vải x2 đường và mấy cái gói bánh quy kẹp mứt dứa đăng dương mua cho khi đi nước ngoài ghê.

"chồng hôm nay có đi cùng không? gọi vào anh dặn dò kĩ cho."

chồng.

"dạ có ạ."

"em ra ngoài gọi chồng bạn ý vào giúp anh."

cô điều dương đứng bên cạnh được bác sĩ quay sang nhờ vả.

đăng dương lúc mới được gọi vào mặt dù đeo khẩu trang đen nhưng vẫn nhìn thấy nó hớn hở như bắt được vàng, lần thứ hai đưa anh đi khám cảm xúc của nó không khác gì so với lần đầu tiên.

niềm vui của dương chỉ giữ được đến khi bác sĩ thông báo về tình trạng hiện tại của anh. anh duy chậm rãi quan sát kĩ từng biểu cảm trên gương mặt điển trai đó của nó, sự vui vẻ chuyển dần sang lo lắng và cuối cùng là chăm chú lắng nghe lời dặn.

"à, nãy có nói cho bạn này biết rồi nhưng lúc đó chồng chưa vào, em chưa biết giới tính hai em bé nhỉ?"

bác sĩ nói xong những lời dặn trên giấy lại ngẩng mặt lên hỏi đăng dương làm nó đang chắm chú lắng nghe bị giật mình.

".. d-dạ chưa ạ."

"đây, nhìn tay anh chỉ nhé."

con ngươi của đăng dương nhìn theo ngón tay đang chuyển động, hình ảnh từng đứa bé một được chỉ đến làm trái tim nó đập liên hồi.

"thai một con trai..... thai hai con trai nốt."

dương không có duyên với mấy nàng công chúa rồi.

"tuy nhiên thì độ chính xác ở mốc 12 tuần cũng tương đối thôi, tầm 16 18 thì sẽ chính xác hơn."

"dạ."

.
.
.

"dự sinh là 22 tháng 7 anh duy nhỉ?"

dương vừa lái xe vừa suy nghĩ gì đó tiện mồm hỏi anh.

"ừm, khoảng đó."

"cuối tháng này tết, anh với em về tiện ra mắt luôn nhé? chúng ta đăng kí kết hôn trước."

______________

meo meo meo gru gru gru vote vote vote

chuyện là khum phải trốn việc đâu mà là tui mới đi du lịch dìa, cũng muốn ra chap mà mệt wa nay mới tỉnh táo để diết 😭 xin lũi mấy bé nhìu 😞 giờ mấy bé cmt thả tên ik, tui lựa coi ưng cái nào hok chứ nghĩ quài hok ra. ưu tiên tên lạ lạ hay hay xí

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top