Chương 29: Anh hai dạy dỗ (Gương play)

Chương 29: Anh hai dạy dỗ (Gương play)

Thẩm Vô Ngẫu thật ra là một kẻ tồi, anh vô cùng xấu xa, anh hận không thể ngay tại ngày đó xử lý hết những kẻ dám động đến nhóc con của anh.

Cơn giận dữ dần len lỏi trong tim.

Vẫn bộ tây trang quen thuộc trước đó, cả người toát ra vẻ tà mị. Quần tây hơi mở, anh nhìn Ngôn Úc với vẻ uất ức trước mặt, khẽ thở dài.

Anh biết cơn giận này không phải nhắm vào Ngôn Úc, mà là chính anh.

Anh vẫn không đủ hiểu biết về loài người, cũng quên mất việc phải dạy dỗ em trai của mình luôn cảnh giác trước mọi thứ.

“Anh hai dữ quá?” Thẩm Vô Ngẫu để lộ dương vật đỏ tím, quy đầu ứa ra dịch nhầy chạm vào môi lồn hơi sưng của Ngôn Úc, anh cười một tiếng, giọng trầm thấp, “Ừ, anh hai dữ.”

— Dữ đến mức hận không thể nuốt trọn cục bông mềm mại này vào bụng ngay lập tức.

Ngôn Úc đặt bàn tay ửng hồng lên mặt gương bóng loáng. Khoảnh khắc ấy, ký ức về ngày bị chủ nhân và Giang Thịnh trừng phạt ùa về.

Tấm gương khi đó cũng lạnh lẽo như thế này.

“Á...!!!”  dòng suy nghĩ bị cắt ngang, cậu giật mình khi bị anh trai đột ngột xâm nhập. “Không, a ha... Anh hai, không, không cần...”

Ngôn Úc lắc đầu, đuôi mắt đỏ hoe. Cái miệng nhỏ bị Giang Thịnh dày vò đến sưng tấy khẽ hé mở, thịt lồn co rút, khiến cậu cảm nhận rõ ràng cây hàng nóng bỏng đang tiến vào.

Huyệt thịt đã được đám ‘biến thái’  kia dạy dỗ trong thời gian này. Chỉ cần cảm nhận được vật cứng thô ráp tiến vào, mị thịt mềm mụp liền tiết ra dâm dịch, nịnh nọt mút lấy cặc bự.

Thẩm Vô Ngẫu cảm thấy tê dại sống lưng.

Lồn nhỏ ấm áp, chặt chẽ quấn lấy cán dương vật xấu xí, khiến nó càng thêm cương cứng.

“Đây là bài học mới anh hai dạy cho em. Ngôn Úc phải chăm chỉ học thật ngoan.”

Nói rồi, Thẩm Vô Ngẫu bắt đầu mạnh mẽ ra vào. Nước dâm văng khắp nơi, tiếng da thịt va chạm “bạch bạch bạch”  vang lên không ngừng, khiến Ngôn Úc càng thêm xấu hổ trong tiếng nức nở.

Cậu không còn chút sức lực nào, chỉ có thể dùng đầu ngón tay chống lên mặt gương, hai chân run rẩy, cố gắng đứng vững.

“A... ngoan, a ưm... Em sẽ, sẽ học ngoan... ha a......! Học ngoan mà... anh hai......”  Mang theo tiếng khóc nức nở.

Nhưng nó không lay động được chút thương tiếc nào từ người đàn ông phía sau. Lồn nhỏ non nớt bị cặc bự giày vò càng thêm khao khát, nước dâm ướt át chảy ra ngoài. Mỗi khi dương vật rút ra, một làn nước dâm lại trào ra từ bên trong bím dâm.

Ngọt ngào hệt như chủ nhân của nó.

Ngôn Úc nức nở rên rỉ. Hàng mi cong vút đọng vài giọt nước mắt, nhưng cậu không dám nhìn vào gương.

Quá, quá dâm đãng……

Nhóc cậu chưa bao giờ cảm thấy, thứ mang lại khoái cảm này lại khiến cậu xấu hổ đến vậy.

“Ứm… ngoan, thật lớn… Anh ơi… Anh……”  cậu lắc đầu, toàn thân ửng lên một tầng hồng nhạt. “Không cần… ưm a… không cần như vậy, á… xin đừng như vậy……”

Trong gương.

Ngôn Úc bị người đàn ông phía sau chịch đến không ngừng kêu dâm. Hơi thở phả vào mặt gương, tạo thành một lớp sương mờ. Nhưng lớp sương đó không thể che giấu toàn bộ cảnh tượng dâm đãng hiện tại.

Thẩm Vô Ngẫu xoa nắn hai núm đỏ tươi của Ngôn Úc, khiến chúng càng trướng, rồi nhô lên thành hai nụ hoa tròn trịa.

Bên dưới, tiếng “phụt phụt” của nước lồn hòa lẫn với tiếng ra vào vẫn tiếp tục.

Chỉ cần Ngôn Úc liếc mắt sang bên cạnh, cậu sẽ thấy trên mặt gương, dương vật đỏ tím của anh trai đang ra vào cái lồn non nớt của cậu.

“A......!”

Quy đầu to bự đâm thẳng vào tử cung đã từng bị người khác khai phá.

Tinh dịch của Giang Thịnh vẫn còn trong tử cung non nớt của thiếu niên. Quy đầu vừa tiến vào đã cảm nhận được chất lỏng ấm áp, quen thuộc.

Ngón tay Ngôn Úc run rẩy, hai chân cậu run lên theo từng nhịp đụ của người đàn ông. “Hức hức… A… anh, anh ơi, không được, ức… em chịu không nổi……”

Con cặc đỏ tím phản chiếu trên gương đang ra vào mạnh mẽ trong lỗ lồn ướt át, nước dâm chảy dọc theo làn da trắng mịn của Ngôn Úc.

Hô hấp Thẩm Vô Ngẫu nặng nề. Cặc bự bị lồn non mút chặt vào càng làm anh thêm hưng phấn. “Không được? Là học sinh dưới sự dạy dỗ của thầy giáo thì không được nói không được.”

Nhóc con khóc nức nở. Đầu ngón chân cậu đã ướt đẫm nước lồn.

Gã đàn ông xấu xa đang ỷ vào mình lớn tuổi để lừa gạt nhóc con ngây thơ. Nếu Ngôn Úc hiểu biết hơn về thế giới loài người, cậu sẽ nhanh chóng nhận ra những lời anh hai nói đều vô căn cứ.

Tất cả chỉ là để lừa gạt đứa em trai ngốc nghếch này thôi.

Quy đầu dữ tợn ma sát với tử cung, khiến chất lỏng nóng bỏng bên trong bị khuấy đảo. Vì miệng lồn bị lấp đầy, tinh dịch chỉ có thể ở lại trong tử cung, mặc cho người bên ngoài đùa bỡn.

Mỗi tên đàn ông đều vô cùng ghét bỏ mùi hương của tên đàn ông khác vương trên người nhóc con của bọn họ.

Thẩm Vô Ngẫu cũng không ngoại lệ. Vì vậy, sau vài lần đâm thọc, cặc bự bắt đầu thay đổi chiến thuật, mỗi lần đều rút ra toàn bộ sau đo đâm vào lút cán.

Miệng tử cung khép lại rồi lại bị mở ra, khiến cho Ngôn Úc choáng váng, những đợt khoái cảm khủng khiếp liên tiếp ập đến.

Đầu ngón tay cậu dùng sức đến trắng bên. “Á!!! Không, tha em, a a… Em xin anh đó, á ưm… ức ưm… Xin tha cho em…”  Cậu liên tục cầu xin.

Tinh dịch của Giang Thịnh không ngừng chảy ra, rõ ràng chiến thuật đã có hiệu quả. Tử cung run lên khi bị quy đầu ma sát, nước dâm tuôn ra như thác đổ.

Trên mặt gương, theo từng nhịp thúc của Thẩm Vô Ngẫu, dương vật đỏ tím rút ra rồi lại tiến vào, bắn lên vài giọt dâm dịch.

“Ưm… Không, không… A… Em không cần… Buông tha… hức hức… tha em…”

Ngôn Úc khóc đến mức thiếu oxy, thở dốc dồn dập. Cơ thể cậu như có vô số dòng điện nhỏ chạy qua, cùng với những nhịp đụ của Thẩm Vô Ngẫu lan ra khắp toàn thân, khiến cậu run bần bật.

Lòng bàn tay bất lực chống lên mặt gương, cậu mơ hồ nhìn thấy biểu cảm trên mặt anh trai qua gương.

Cậu không hiểu, tại sao lần này anh hai lại hung dữ đến như vậy…

Ngôn Úc khóc nấc, thân thể run rẩy, là do khoái cảm, nhưng cũng sợ hãi. Nước dâm trong suốt chảy dọc theo làn da trắng nõn.

Chiếc khóa đen của Giang Lạc trên đùi cậu vẫn chưa được tháo ra, được nước lồn và mồ hôi ngọt ngào thấm ướt.

Dâm dịch động lại trên sàn nhà, tạo thành một vũng nước lấp lánh.

“Ưm… Không, hức hức… a a… Anh, anh hai dữ quá, ưm……” 

Động tác của Thẩm Vô Ngẫu ngày càng mạnh bạo, Anh đang đụ người mà anh yêu nhất, là học sinh của anh, là đứa em trai nhỏ mà anh một tay nuôi lớn.

Nghĩ vậy khiến Thẩm Vô Ngẫu càng thêm kích động. Quy đầu không ngừng đâm mạnh vào tử cung, mỗi khi rút ra đều làm cho người dưới thân rên rỉ một tiếng ngọt nị.

“Anh hai vốn dĩ đáng sợ như vậy mà.”

Thẩm Vô Ngẫu đáp lại lời Ngôn Úc. Vốn dĩ bản chất anh là hư hỏng, chẳng qua từ khi gặp được người em trai ngốc nghếch mà anh yêu nhất, anh mới kiềm chế bản tính ác liệt của mình.

Cặc bự ép chặt vào chỗ sâu nhất, nước dâm lại không ngừng chảy ra, làm Ngôn Úc vừa thoải mái vừa sợ hãi, những cảm xúc ấy không ngừng gặm nhấm tâm trí bé nhỏ của cậu.

“Ưm ức a… A……”

Ngôn Úc bị anh trai chịch đến bắn tinh lên mặt kính lạnh lẽo. Dương vật nhỏ dưới thân vẫn còn cương cứng, mã mắt khẽ mở, phản chiếu trên tấm gương lạnh như băng, bị bao phủ bởi chính tinh dịch vừa mới bắn ra, lồn nhỏ cũng vì thế mà co rút lại do hơi lạnh từ gương.

Mùi hương đặc trưng trên cơ thể Ngôn Úc càng thêm nồng đậm.

Ngôn Úc khóc đến chóp mũi đỏ ửng. Lần đầu tiên, cậu cảm thấy những gì anh trai dạy dỗ khiến cho cậu sợ hãi.

Cậu đã rất ngoan, vô cùng ngoan luôn, nhưng tại sao anh trai vẫn muốn đối xử với cậu như vậy?

— Ngôn Úc không thể hiểu được.

Cậu không biết rằng, cậu càng ngoan ngoãn, càng khiến những kẻ xấu càng thèm muốn bắt nạt cậu.

Đặc biệt là bắt nạt đến khi cậu bật khóc.

Hai cánh mông đầy đặn bị Thẩm Vô Ngẫu đâm đến run rẩy, lồn dâm ửng hồng, đón nhận nịnh nọt mút lấy cặc bự, trong tâm trí chỉ còn hình ảnh dương vật to lớn này xâm chiếm.

Càng mạnh bạo càng tốt, bởi vì như vậy mới thoải mái.

“A ha......!”

Quy đầu chạm sâu vào trong tử cung, tinh dịch của Giang Thịnh lúc này đã hoàn toàn bị đẩy ra ngoài, chất lỏng trắng xóa chảy xuống những ngón chân ửng hồng của Ngôn Úc.

Ngay cả chút tinh dịch này cũng nhân cơ hội chiếm hữu lây nhóc con xinh đẹp này.

“Không, a ha… Dừng lại… A… thật mạnh, anh ơi, anh ơi, em sắp hư mất rồi, hức hức a… Sắp hư mất rồi……”

Thẩm Vô Ngẫu nhớ lại những lời anh từng nói với Ngôn Úc. Anh thúc mạnh hông, tiếng dương vật ra vào hòa lẫn với tiếng nước dâm vang lên “phụt phụt” .

Giọng người đàn ông khàn khàn, vẻ tà ác trên mặt lúc này càng thêm đậm. Anh đang cười vô cùng tùy ý: “Vậy thì hư luôn cũng tốt, như vậy em sẽ chỉ biết đến anh thôi, chẳng phải tốt sao?”

Một khi hư rồi, Ngôn Úc sẽ không còn thuộc về bất kỳ ai khác.

Nói xong, Thẩm Vô Ngẫu hung hăng đâm sâu vào tử cung, tinh hoàn mở ra, chất lỏng nóng bỏng lập tức phun trào, từng luồng khao khát bám chặt vào thành tử cung mềm mại, chúng cũng giống như chủ nhân của mình, thèm muốn mọi ngóc ngách trên cơ thể Ngôn Úc.

Vừa hung hăng vừa đáng sợ.

“Á --!!!”

Ngôn Úc thực sự cảm thấy mình sắp hư mất rồi, một cảm giác vừa thoải mái lại vừa khó chịu.

Nước mắt trào ra từ khóe mắt, hai chân cậu run rẩy, lồn non chứa đầy nước dâm và tinh dịch bị Thẩm Vô Ngẫu khóa chặt bên trong.

Anh trai thật sự đã thay đổi, trở nên giống như những kẻ xấu…

Đó là ý nghĩ cuối cùng của Ngôn Úc trước khi ngất đi.

— Đồ xấu xa.

Lời trách mắng chưa kịp thốt ra.

Chỉ còn lại Thẩm Vô Ngẫu, sau khi xử lý mọi chuyện, bước ra ngoài ‘thương lượng’ với những kẻ đang nhìn anh với ánh mắt hằn học.

Ba người Giang Lạc nhìn Thẩm Vô Ngẫu với ánh mắt thù địch khi anh bước ra từ trong phòng.

***

Sau một hồi đấu tranh kịch liệt.

Không ai có thể chế ngự được ai, cũng không ai khuyên được ai.

Với sự uy hiếp từ Giang Lạc và Bạch Trú Từ, Thẩm Vô Ngẫu hoàn toàn không thể cùng Ngôn Úc sống yên ổn trong thế giới loài người.

Ngay cả trong không gian riêng tư cũng không được.

Bởi vì khi mất đi nhóc con sự ghen tuông trỗi dậy, sức mạnh của những tên "biến thái" là vô cùng đáng sợ, huống chi Giang Lạc và Bạch Trú Từ là nhân vật chính của thế giới này.

Sau một hồi ‘thương lượng’ qua đi, bốn người quyết định tiếp tục dùng phương thức trước đây, dựa vào sức mạnh hoặc vận may của mỗi người trong ngày hôm đó để quyết định ai sẽ có được quyền gần gũi với nhóc con.

Nhưng ít nhất một ngày trong một vòng nhất định tất cả mọi người đều được tiếp xúc với Ngôn Úc.

Với hai quy tắc này, Bạch Trú Từ, Giang Lạc, Giang Thịnh và Thẩm Vô Ngẫu nhìn nhau với ánh mắt không mấy thiện cảm.

Nhưng những suy nghĩ riêng của mỗi người lại vô cùng sống động.

Bởi vì…… bọn họ không thể dồn toàn bộ sự chú ý vào Ngôn Úc.

Như vậy công ty thì sao? Giang Thịnh khẽ cười.

Trên khuôn mặt tươi tắn tùy ý của hắn, ẩn chứa dục vọng mà Ngôn Úc sợ hãi nhất.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top