CHƯƠNG 6
EDITOR: MẬT MẬT
Kịch bản đang ở trong nhà. Khương Nguyên lén lút trở về lấy. Chuẩn bị ở nhờ nhà Quách Thanh vài ngày. Nhưng vừa đi ra khỏi cửa, liền đối diện với bốn vệ sĩ mặt lạnh như tiền ở ngay trước cửa nhà cô. Trong đó có một người nghiêm mặt mở cửa xe cho cô: "Cảnh tiểu thư, Cảnh tổng đang đợi ngài."
"Vừa may, tôi không phải họ Cảnh. Các người tìm nhầm người rồi."
Khương Nguyên xoay người muốn chạy, sau lưng có một chiếc xe màu đen có rèm che, đây là trước sau tập kích.
"........"
Khương Nguyên đếm đếm, tổng cộng có tám người. Quên đi, vẫn không đánh lại.
Cô thở dài, ngoan ngoãn lên xe, một đường bị vệ sĩ áp giải đến tập đoàn Thịnh Bang tầng 33 đó là văn phòng tổng tài.
Cảnh Chiêm ngồi trên sofa bằng da thật, hia chân khép lại, tây trang màu đen làm anh có bộ dáng cửa phái thương giới tinh anh.
Khương Nguyên tươi cười đến nhu thuận; "Anh."
Cảnh Chiêm liếc mắt nhìn cô một cái, không mặn không nhạt cất tiếng: "Nói một chút."
Khương Nguyên tự biết trốn không được, thành thật đem những chuyện từ trước đến nay nói ra --- đương nhiên, tự động bỏ đi phần cô bị bỏ thuốc.
Đỡ cho Cảnh Chiêm biết cô bị Lăng Hoắc ăn rồi, chỉ sợ lại dâng lên một hồi huyết vũ tinh phong*.
(*) Cũng có thể hiểu được là đẫm máu tanh nồng, mưa máu gió tanh.
Sự tức giận của Cảnh Chiêm không hiện rõ. Nhưng Khương Nguyên cảm thấy được, ánh mắt của anh nghĩ muốn đánh người.
Cũng may là anh nói: "Nháo đủ rồi, cần phải trở về."
"Em đã diệt trừ được chướng ngại vật Giả Kiến Bản. Lập tức sẽ nghênh đón sự nghiệp đi lên, anh hãy tha cho em." Khương Nguyên ngồi xỗm bên cạnh Cảnh Chiêm, tay nắm ở trên sofa, đôi mắt trông mong nhìn anh.
Cô từ nhỏ đã được chiều chuộng mà lớn lên, khi nói chuyện có thói quen ngân âm cuối, giọng nói làm nũng rất nhiều. Vài năm gần đây cô đã cố ý bỏ đi, nhưng giọng điệu mềm nhũn làm nũng này muốn sẽ trở lại mà thôi.
Cảnh Chiêm xoa đầu của cô, khó gặp có một lần ôn nhu: "Nghĩ muốn đạt đến chỗ nào?"
Khương Nguyên thấy thời cơ vuốt mông ngựa: "Đạt đến chỗ có thể cùng anh sánh vai!"
Cảnh Chiêm không để ý đến cô, đứng dậy nhìn cửa sổ, quan sát dưới chân là thành thị.
Khương Nguyên đi qua, cùng anh nhìn xuống.
"Em vốn đã đứng ở chổ này, không nên nhảy xuống. Rồi leo lên, không có ý nghĩa." Cảnh Chiêm nói.
Khương Nguyên bắt tay phía sau. Đối diện cửa sổ thủy tinh nhìn phía dưới xe cộ đang chạy đúng đường rất chỉnh tề, như những chiếc xe đồ chơi nhỏ bé, người nhỏ như kiến.
"Em nghĩ mình sẽ tự đi lên."
-
Khương Nguyên trời sinh đã được thần may mắn độ. Từ nhỏ đến lớn đều thuận buồm xuôi gió, không có chuyện gì không như ý.
Hai mươi năm sống trên đời, cũng chỉ có Giả Kiến Bản là chướng ngại vật âm hồn bất tán. Hiện nay đã được trừ khử, bây giờ tiền đồ sẽ rộng mở.
"Tôi được đi thử vai? Nữ 3?"
Khương Nguyên đang đứng tưới cây bên cửa sổ nhà Quách Thanh. Cô đã xem qua kịch bản, nữ 3 so với nữ 4 thì cảnh diễn rất nhiều, đúng là rất ưng ý.
"Tại sao? Thế còn Ân Đình?"
"Chà, không phải hai ngày trước cô ấy cùng Hàn Khả Giai cắn xe nhau trên Weibo sao, đến cuối cùng bất phân thắng bại. Biên kịch lão sư nói ngày đó gặp qua cô, cảm thấy cô thích hợp nên cho cô qua đây thử vai." Đại Dương đặc biệt cao hứng: "Nếu không có gì ngoài ý muốn, cô chính là nữ 3."
Phim <Nam ca truyện> các nữ diễn viên đi thử vai rất nhiều, còn có nữ diễn viên lưu lượng Cảnh Niệm Đồng tọa trấn, nữ 2 là Hàn Khả Giai cũng là nghệ sĩ dưới trướng Tinh Thần. Tuy rằng không có giao tình, nhưng so bối phận Khương Nguyên phải gọi một tiếng sư tỷ. Ân Đình và Hàn Khả Giai có ân oán tồn tại đã lâu, tranh giành tài nguyên, giành làm người đại diện phát ngôn. Không nghĩ đến gần quay phim còn gây náo loạn một hồi.
Sau đó lại cho Khương Nguyên chiếm tiện nghi.
Cái này tính là cái gì?
Sư tỷ Khuynh Tình giúp đỡ?
Đây là đại tiện nghi không chiếm thì quá phí cơ hội.
Khương Nguyên sảng khoái nói: "Không thành vấn đề."
Sau khi nói chuyện điện thoại, Quách Thanh ở bên cạnh hướng đến cô ôm một cái: "Thật sự phục cậu. Không hổ là trời sinh đã được thần may mắn độ, loại tiện nghi này cũng có thể tới tay, nói không chừng ngày mai cậu có thể kiếm luôn nữ 1."
Khương Nguyên sờ cằm: "Cậu có thể không biết, mình tên Khương Nguyên, tự Âu Hoàng, người giang hồ gọi là tiểu phúc tinh."
-
Khương Nguyên đến địa điểm hẹn. Hôm nay bên nhà sản xuất mới vừa cho diễn viên thử vai vừa chấm dứt. Hiện trường máy ảnh còn chưa dọn, có một đống người, không có Úc đạo.
Khương Nguyên đi theo nhân viên công tác vào hiện trường, nhân viên công tác đơn giản giới thiệu: "Phó đạo diễn Tuyển Giác, đạo diễn quay phim...." Cuối cùng chỉ vào một người phụ nữ trông có vẻ mập mạp: "Đây là biên kịch của chúng ta, Phùng lão sư."
Phó đạo diễn Tuyển Giác và Giả Kiến Bản có quan hệ cá nhân rất tốt, nên thái độ đối với cô không tốt, cầm một đoạn diễn đưa cho cô: "Thử diễn đoạn này, tự mình qua bên kia chuẩn bị."
Khương Nguyên ở nhà rảnh rỗi nên đã đọc kịch bản được bốn lần. Bởi vì bản thân không phải diễn viên chính quy, không biết dùng kỷ xảo, khi diễn đều là cảm thụ của cô với vai diễn. Vì đi tìm cảm giác, từ nữ 1 đến nữ 4 cô đều đã nhập diễn qua.
Đoạn diễn này vừa vặn cô đã luyện tập qua.
Nhưng Khương Nguyên nhập vai rất chậm, cần thời gian. Nên cô đứng im lặng năm phút, rồi trở về bên này nói: "Tôi đã chuẩn bị tốt."
"Nhanh như vậy?"
"Đoạn này ở nhà tôi đã từng luyện tập qua." Khương Nguyên nói.
Phó đạo diễn lạnh lùng nói: "Nếu cô không nhớ được kịch bản thì sẽ không có cơ hội lần thứ hai."
Người này đối với cô không thân thiện, cô cũng có thể nhận ra, mỉm cười: "Vậy mời ngài mở mắt mong chờ."
Đoạn này là nữ 3 cùng người khác cãi nhau, phần lời lời thoại đều là một mình cô. Khương Nguyên nhớ rất rõ, cũng không cần người đối diễn, một lần rất thuận lợi diễn qua.
Cô đứng trước máy quay, nhìn thấy vài vị đạo diễn và biên kịch. Trong lòng vẫn có vài phần không yên. Dù sao đi nữa cô vẫn không phải là diễn viên chính quy, còn có ba năm không quay phim, nên có chút không quen.
Phó đạo diễn nhìn về Phùng lão sư: "Phùng tỷ, chị cảm thấy thế nào?"
Phùng tỷ gật đầu, nói: "Tôi cảm thấy cô ấy rất hợp với vai Nam Ca."
Những người xung quanh đều sửng sốt.
Bàn về ngoại hình, Khương Nguyên quả thực rất phù hợp với hình tượng của Nam Ca. Nhưng dù sao cô cũng là người mới, không có lưu lượng, không có trụ cột, nữ chính đã có Cảnh Niệm Đồng.
"Cô ta sao có thể là nữ chính, đây không phải là phim truyền hình có chi phí đầu tư nhỏ mà tìm người chưa có thành tựu để đóng." Phó đạo diễn có chút kỳ quái.
Giọng nói không lớn, cũng không nhỏ. Những người ở đây cơ bản đều nghe được.
Khương Nguyên nghiêng đầu mỉm cười: "Đạo diễn nếu không tìm được người thì ông có thể liên hệ với tôi. Tôi không nhớ lầm là bộ phim mà tiền bối Cảnh Niệm Đồng xuất đạo rất nổi tiếng."
Những lời cô gái trẻ nói với Phó đạo diễn không cảm xúc, mặt cũng tự nhiên lạnh xuống vài phần.
"Hiện tại nhà sản xuất của các phim truyền hình cũng rất có lương tâm." Phùng tỷ nói lời giảng hòa: "Hôm nay tới đây thôi, trước cô hãy trở về."
Khương Nguyên đem kịch bản trả lại, cúi đầu cảm ơn; "Các vị lão sư vất vả."
Thời điểm khi cô ra khỏi cửa, điện thoại của phó đạo diễn cũng vang lên, cô cũng không để ý.
Phó đạo diễn nghe bên kia nói gì, nhíu mày càng sâu, sắc mặt có chút cổ quái; "... Hai ngày trước không phải còn tốt sao? Sao lại gãy xương... Cô ấy?... Thật muốn cho cô ấy diễn?... Được rồi, tôi đã biết."
Khi cúp điện thoại, lông mày đã muốn xoắn lại.
"Chuyện gì?" Phùng tỷ hỏi.
Sắc mặt Phó đạo diễn khó coi: "Cảnh Niệm Đồng không diễn nữa, phòng làm việc bên kia đã chỉ thẳng người diễn là.... Khương Nguyên."
Một nhóm người nhìn mặt nhau.
....
Khương Nguyên đã đi đến cửa lớn, nghe được sau lưng có người kêu cô: "Khương Nguyên, từ từ."
Vừa quay đầu lại, dĩ nhiên là phó đạo diễn không khí phách kia.
Khương Nguyên cau mày.
Phó đạo diễn thở hồng hộc hướng đến chổ cô chạy đến, cắn chặt răng không tình nguyện nói: "Cô từ từ đi, đi vào thử diễn một đoạn Nam ca."
-
"Dựa vào." Quách Thanh đột nhiên đối với bản thân mình sinh ra một loại hoài nghi: "Một lời nói băng quơ cũng có thể biến thành sự thật, miệng của tớ phát quang sao?"
Khương Nguyên đang đợi các vấn đề pháp lý của nhà sản xuất trong phòng hội nghị, nâng cốc café lên uống một ngụm thật tao nhã: "Nó không liên quan gì đến cậu, chủ yếu là tớ tự mình hành động, làm cảm động đến lão sư biên kịch."
"Cậu bên đó có mở cửa sổ không? Nhanh chạy ra đóng cửa."
"Hả?" Khương Nguyên khó hiểu nhìn ra ngoài cửa sổ liếc mắt một cái.
Quách Thanh nói: "Gió quá lớn, tớ sợ cậu đau đầu lưỡi."
"...."
Cửa phòng bị đẩy ra, Khương Nguyên quay đầy, nhìn thấy Hàn Khả Giai đi vào.
Cô ấy mặc một chiếc áo yếm màu vàng và quần đến đầu gối. Rất thời trang và xinh đẹp. Vừa mới thắng đối thủ một mất một còn Ân Đình, cướp được một phát ngôn trang phục. Hai ngày nay tâm trạng đặc biệt tốt, mỗi bước giày cao gót đều mang theo gió.
Khương Nguyên muốn qua chào hỏi, nhưng Hàn Khả Giai ánh mắt để trên đầu, xem cũng chưa liếc nhìn cô một cái. Trực tiếp tìm một vị trí đề ngồi xuống.
Vị sư tỷ này đối với những sư đệ sư muội không có danh tiếng đều không có phản ứng. Khương Nguyên đã thỉnh giáo không ít sự ngạo mạn của cô ta. Vì thế thu lại lời chào hỏi của mình, tiếp tục cùng Quách Thanh nói chuyện sau đó mới cúp điện thoại.
Trong phòng họp chỉ có hai người, Hàn Khả Giai đột nhiên đắc ý nói: "Nghe Úc đạo nói cho cô thử vai nữ 3. Lần này cô chính là có vận cứt chí. Thế nào, có phải hay không cảm ơn tôi thật tốt?"
Khương Nguyên nghe lời nói: "Cảm on sư tỷ cùng tiền bối Ân Đình đã cho tôi thành ngư ông đắc lợi."
Hàn Khả Giai cảm thấy đây không phải câu nói hay, suy nghĩ một chút cũng không phát hiện được chỗ nào không tốt, bĩu môi nói: "Cô cảm ơn cô ta để làm gì, nếu không phải do tôi, cô ta sẽ dành cho cô sao? Nhưng mà đều là sư tỷ muội nhà mình, tài nguyên tốt đương nhiên phải để lại cho người trong nhà. Cô nhớ kỹ ân tình của tôi. Nếu không phải tôi, bằng thực lực của cô cũng không có cơ hội tốt như vậy."
Khương Nguyên gật đầu: "Thật vậy, tôi có thể lấy một cơ hội tốt hơn."
Hàn Khả Giai xem thường: "Tôi phát hiện cái miệng của cô rất sắc bén, một chút quy củ cũng không có. Trách không được lại biến thành như vậy, một bộ phim truyền hình cũng không có, một võng hồng trang điểm còn nổi tiếng hơn cả cô."
Khương Nguyên đang muốn nói lại, Đại Dương đã hấp tấp chạy vào, thiếu chút nữa bổ nhào trên người cô: "Tôi vừa nghe chuyện Cảnh Niệm Đồng không diễn nữa, cô thế nào lại không cho tôi biết."
Khương Nguyên luếc mắt nhìn thiếu chút nữa đã bị anh ta hắt café vào mình, để lại trên bàn: "Tối hôm qua tôi cũng mới biết được."
"Thật sư?" Hàn Khả Giai bên cạnh phát ra một tiếng mừng rỡ.
"Đương nhiên là thật, Lí tổng vừa mới nghe điện thoại nhân tiện tôi ở bên cạnh, thiên chân vạn xác.*" Đại Dương thật cao hứng.
Hàn Khả Giai mừng rỡ.
Cảnh Niệm Đồng đi rồi, nữ chính liền không có người, cô là nữ 2. Luận địa vị, tuy rằng cô không cùng cấp bậc với Cảnh Niệm Đồn nhưng tốt xấu cũng đã xuất đạo nhiều năm như vậy, cũng có tác phẩm tiêu biểu, có danh tiếng. Không có nhiều thời gian để quay phim, những diễn viên khác sẽ không dễ dàng sắp xếp lại lịch trình. Lúc này cô mới là sự lựa chọn thích hợp nhất.
Chỉ có cô!
"Trời ơi! Dạo gần đây tôi làm sao vậy, vận khí tốt như vậy?" Dáng vẻ Hàn Khả Giai đắc ý, giống như chắc chắn mình sẽ là nữ chính.
Hàn Khả Giai vẫn bị chỉ trích vì diễn xuất kém, nhưng Khương Nguyên cảm thấy rằng màn biểu diễn "Giải thưởng lớn năm trăm vạn" đặt vô cùng đúng chổ, tuyệt đối sẽ có số điểm hoàn hảo.
Lí tổng cùng pháp vụ của bên nhà sản xuất tiến vào, nhìn Khương Nguyên cùng Hàn Khả Giai nói; "Đều đã biết, Cảnh Niệm Đồng bên kia đã từ chối không diễn <Nam ca truyện>, Úc đạo vừa mới gọi điện cho tôi, đã chọn được người mới. Hợp đồng mới cũng đã chuẩn bị..."
Không đợi anh ta nói xong, Hàn Khả Giai không chờ được mà tiếp cận đến.
Lí Tổng đem hợp đồng đến trước mặt Khương Nguyên; "Cô xem xem ... có vấn đề gì không."
Tay của Hàn Khả Giai cứng đờ, vẻ đắc ý trên mặt biến thành khó tin; "Đưa cho cô ta để làm gì, Cảnh Niệm Đồng đi rồi, nữ chính không phải là tôi sao?"
"Cô có quan hệ gì?" Lí tổng kì quái nhìn cô ta một cái: "Người bên sản xuất chỉ đích danh Khương Nguyên."
"Chỉ đích danh Khương Nguyên?" Tròng mắt Hàn Khả Giai đều muốn trừng ra.
Khương Nguyên mỉm cười và kí tên vào cuối hợp đồng: "Đúng nha."
----
Mình đã làm việc chăm chỉ trong rất nhiều ngày. Hôm nay mình đã thức để năm giờ để có thể hoàn thiện các bản edit trong tuần đó ^^. Nhưng mà mình rất vui vẻ vì được các bạn ủng hộ. Cảm ơn các bạn rất nhiều <3
Mình sẽ cố gắng hoàn thiện bản thân hơn trong tương lai <3
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top