Chương 29: Ngươi từ nơi nào học được

Chương 29: Ngươi từ nơi nào học được

Edit & Beta: Minh Nguyệt Tâm Vy

Ánh sáng chói bao phủ hết bên trong, một cái thác nước mềm mại,m àu sắc rực rỡ uốn lượn từ trên đỉnh núi chảy xuống, cùng cây cối bốn phía chập chờn xanh biếc tạo thành một bức tranh thủy mặc thật thanh nhã.

Hiên Viên Diễm giờ phút này đang đứng trên tảng đá lớn trước thác nước, gió núi phần phật thổi tới,cùng với áo tím của hắn tung bay, phong độ tư thái của hắn toát ra vô cùng tinh tế .Mà ở trong ngực hắn,Thượng Quan Ngưng Nguyệt đang cuộn mình để ngủ.

"Nguyệt Nhi?" Hai mắt Hiên Viên Diễm mỉm cười nhìn Thượng Quan Ngưng Nguyệt trong lòng,mở miệng dịu dàng gọi.

"Rốt cục đã đến nơi?"đầu từ trong lồng ngực ấm áp của Hiên Viên Diễm chui ra,hai con ngươi im lặng xemm xét bốn phía,Thượng Quan Ngưng Nguyệt nhìn về phía Hiên Viên Diễm,khóe miệng co giật mà hỏi.

"Ân" Hiên Viên Diễm dùng ánh mắt ôn nhu nhìn người bị mình ôm trong ngực.Thật ra bằng vào khinh công của hắn thì đã sớm đến, bất quá vì muốn ôm nàng nhiều hơn nên trên đường đi hắn cố tình thả chậm tốc độ đấy.

"Đi đánh nhau? Không khí, cây cối hay là thác nước?" Thượng Quan Ngưng Nguyệt khiêu mi nhìn về phía Hiên Viên Diễm. Không phải nói đi đánh nhau sao? Tại đây đừng nói là người ngay cả bóng quỷ còn không thấy được một con.

"Đi vào sẽ biết" Hiên Viên Diễm nhếch cánh môi cười cười, tay trái ôm Thượng Quan Ngưng Nguyệt chặt hơn một chút, tay phải đột nhiên hướng về phía thác nước.

Oanh một tiếng, thác nước chấn động, mà cửa động vốn được che giấu trong thác nước sau lưng ngọn núi, vách tường dần dần mở ra một cái cửa động tròn tròn.Vèo, âm thanh vang lên, Hiên Viên Diễm điểm mũi chân trên tảng đá lớn ôm Thượng Quan Ngưng Nguyệt bay vào trong sơn động. Mà cửa động cũng một lần nữa khép lại, thác nước lại tiếp tục chảy xuôi.

Trên đỉnh sơn động treo vô số đèn lồng màu đỏ,bốn phía xung quanh bày nhiều loại vũ khí , màu sắc, hình dáng khác nhau, mà phía trước xuất hiện một cửa ra vào, mà trên cánh cửa thì điêu khắc một con Uyển Như bay xung quanh con Hùng Ưng. Tuy lúc này cánh cửa ra vào chưa mở ra, nhưng Thượng Quan Ngưng Nguyệt vẫn nhạy cảm nhận ra được một loạt hơi thở không tầm thường, lạnh như băng. Bây giờ thì Thượng Quan Ngưng Nguyệt đã hiểu rõ nguyên nhân Hiên Viên Diễm mang nàng tới đây.

Bên trong cánh cửa có rất nhiều người,mà mỗi người tựa hồ đều là cao thủ tuyệt đỉnh. Lúc trước chính mình xem thường thị vệ của Hiên Viên Diễm không chịu nổi một đòn, Hiên Viên Diễm vì không để nàng xem nhẹ hắn, nên hắn đặc biệt đem nàng đến đây để xem thuộc hạ chân chính do hắn dạy dỗ ra.

"Khinh công không tệ" Hai mắt Thượng Quan Ngưng Nguyệt liếc xéo Hiên Viên Diễm đang đứng sau, mở miệng tán thưởng nói. Ôm nàng theo bay xuyên qua thác nước đang chảy siết vào trong sơn động , lại không làm cho bên trên xiêm dính một giọt nước, khinh công của vị Vương gia hôn phu này rất tốt, đáng giá để nàng khen ngợi một chút.

"Ngoại trừ miệng khen ngợi, còn có hay không hành động khác , ví dụ như . . . Ban thưởng ta một cái hôn điềm mật, ngọt ngào?" Hiên Viên Diễm ngữ khí trêu đùa nói, đem mặt mình tiến tới bên môi Thượng Quan Ngưng Nguyệt . Ánh nến chập chờn, trên mặt Hiên Viên Diễm quanh quẩn đầy vẻ phong tình mê hoặc lòng người.

"Ban thưởng cái đầu ngươi." Thượng Quan Ngưng Nguyệt trợn mắt lùi về sau, ngón tay duỗi ra hung hăng chọc chọc vào lồng ngực Hiên Viên Diễm .

"Thật sự là keo kiệt, nếu ngươi đã không muốn ban thưởng, cái đó. . . Tốt nhất là do ta tự mình cố gắng a!" Hai mắt Hiên Viên Diễm tà tà cười tiến tới, đầu thấp xuống. Bẹp! Trong sơn động vang lên một âm thanh thanh thúy và mập mờ, Hiên Viên Diễm vậy mà hôn trộm cặp môi đỏ mọng của Thượng Quan Ngưng Nguyệt.

"Ngươi. . . . đủ rồi ah! Ngươi thử hôn trộm ta lại xem xem" Thượng Quan Ngưng Nguyệt cắn răng nói, thời điểm rời khỏi Thụy Vương phủ đã bị hắn hôn trộm vào mặt, hiện tại lại bị hắn hôn trộm môi, hắn có vẻ rất thích hôm trộm nàng ?

"Người ta chỉ là muốn xúc tiến tình cảm với ngươi thôi, không cần phải hung dữ như vậy a?" Hiên Viên Diễm ngữ khí ai oán nói, trong nội tâm kì thực lại đang cười trộm. Đùa nàng cảm giác thật là mỹ diệu ah! (*Vy Nhi : Diễm ca biến thái thật, cách xúc tiến tình cảm này có vẻ nhanh a ! Cơ mà mấy nàng đừng học a ý nha !!^^~ )

"Không có lệnh của ta, không được hôn trộm ta. Nếu như có một ngày ngươi làm cho ta hoàn toàn vừa ý, có lẽ ta sẽ chủ động xem xét . . . uhm hôn môi ngươi." Thượng Quan Ngưng Nguyệt khiêu mi nói , đồng thời duỗi ra ngón tay chạm vào cặp môi đỏ mọng của Hiên Viên Diễm. Nghe được lời nói của Thượng Quan Ngưng Nguyệt lời ... Hiên Viên Diễm bỗng dưng ngẩn người, sau đó liền thấy hắn ngửa đầu cười to .

"Này, ngươi cười cái gì mà cười ?" Thượng Quan Ngưng Nguyệt nghi hoặc xem xét Hiên Viên Diễm, nàng nói buồn cười lắm sao? Tên này thật sự là vui buồn thất thường ! Nhưng qua giây lát, Thượng Quan Ngưng Nguyệt liền biết được Hiên Viên Diễm vì sao mà cười rồi, hắn xác định vững chắc cho là nàng chỉ là tiểu nha đầu sắp thành niên, lại nói : nha đầu chắc gì đã hiểu việc kết hôn là gì, lại vẫn vô cùng cuồng vọng nói sẽ chủ động thân môi với hắn.

Nhìn thấy Hiên Viên Diễm cười thở không ra hơi, đôi mắt Thượng Quan Ngưng Nguyệt nheo lại, khóe miệng nhếch lên một độ cong quỷ dị nói: "Ngươi cười đã đủ chưa?"

Hiên Viên Diễm hai con ngươi chứa đầy vui vẻ nhìn về phía Thượng Quan Ngưng Nguyệt, ngay tại thời điểm hắn vừa mới chuẩn bị mở miệng trả lời cười đã đủ rồi ,Thượng Quan Ngưng Nguyệt đột nhiên đem đôi môi mềm mại áp vào môi Hiên Viên Diễm. Hiên Viên Diễm lập tức mở to hai mắt nhìn, trong nội tâm tràn đầy khiếp sợ. Nha đầu kia chẳng lẽ lại bị nụ cười của mình kích thích?

Một đám gió núi lưu luyến mà đến, làm cho tóc Thượng Quan Ngưng Nguyệt nhẹ phe phẩy trên mặt Hiên Viên Diễm , mái tóc ở giữa nhẹ nhàng phát ra hương thơm thanh nhã, lập tức khơi dậy mãnh liệt giác quan cùng thần kinh của Hiên Viên Diễm.

Không kịp ngẫm nghĩ nữa, Hiên Viên Diễm lập tức hóa bị động thành chủ động. Thượng Quan Ngưng Nguyệt cũng không chút nào yếu thế, mạnh mẽ tiến công đoạt lại quyền lợi chủ động. Sau nửa ngày qua đi, Thượng Quan Ngưng Nguyệt cùng Hiên Viên Diễm giống như đã hẹn ở cùng thời điểm tách nhau ra.

"Tư vị không tệ, bất quá kỹ thuật của ngươi. . . Nát một chút." Thân hình Thượng Quan Ngưng Nguyệt giãy dụa một cái, từ trong ngực Hiên Viên Diễm nhảy xuống, tiếp đến ngẩng cao cái đầu, ngữ khí tuyệt đối khiêu khích nói. Dám giễu cợt nàng không biết hôn? Nàng sẽ cho hắn biết, trên đời này không có chuyện gì mà Thượng Quan Ngưng Nguyệt nàng sẽ không làm được!

"Đáng chết , ngươi từ nơi nào học được cái này?" Hai con ngươi Hiên Viên Diễm bốc hỏa trừng trừng nhìn về phía Thượng Quan Ngưng Nguyệt, nghiến răng nghiến lợi mà hỏi. Nàng tuổi còn nhỏ như vậy,thật không ngờ kỹ thuật hôn môi lại thuần thục như vậy? Cùng nàng so , động tác hôn môi của hắn vừa rồi quả thực ngốc không chịu nổi. (Vy Nhi : Haha...ca đã biết sự lợi hại của Nguyệt tỷ chưa ~~)

"Cái này còn cần học sao? Dùng chỉ số thông minh của ta hoàn toàn có thể không học tự biết." Thượng Quan Ngưng Nguyệt nhún vai, biểu lộ đắc chí nói. Nàng là ai, thiên tài đặc công thế kỷ hai mươi mốt , mặc dù không trải qua chuyện nam nữ, nhưng không có nghĩa có là nàng không biết gì về cái phương diện này.

" Ngươi mau tranh thủ thời gian thành thật nói cho ta biết, cuối cùng ngươi học được từ nơi nào ?" Hai tay Hiên Viên Diễm chống lên eo, trong mắt tràn đầy hỏa diễm phẫn nộ , trong giọng nói nồng đậm vị chua.

"Đi thôi! Tranh thủ thời gian mang ta đi xem một chút những người mà ngươi tự hào là thủ hạ xuất sắc nhất đi ." Thượng Quan Ngưng Nguyệt cười khúc khích, vươn tay kéo cánh tay Hiên Viên Diễm, dắt hắn hướng cánh cửa kia đi tới. Nói cái gì a, chẳng lẽ lại nói cho hắn biết những thứ này là nàng học được ở thế kỷ hai mươi mốt?

"Thượng Quan Ngưng Nguyệt, ngươi đừng đánh trống lảng a, lập tức giải thích rõ ràng cho ta . . ." Hiên Viên Diễm mặc dù là ngoan ngoãn để Thượng Quan Ngưng Nguyệt kéo đi về phía trước, nhưng trong miệng vẫn còn đang rất không thoải mái nói. ..

>Ǭ �j���

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: