🐶 Quắn Quắn vẫy vùng trong biển nước ⭐

Chỉ một đêm sau khi đăng weibo đó, Thẩm Triệt đã trở thành mục tiêu để mọi mũi dùi chĩa vào. Không chỉ có fan cuồng Tần Tu dùng bàn phím làm vũ khí tấn công cậu, đám mọt phim cũng thi nhau phun nước miếng, hòng dìm chết cậu. Một đống danh hiệu không biết từ đâu rơi xuống đầu Thẩm Triệt: trang manh đế, giáp thuần đế, Thẩm ảnh đế… Đúng là nằm mơ Thẩm Triệt cũng không mơ đến ngày mình lại nhận được danh hiệu ảnh đế như thế này.

(trang manh, giáp thuần: giả vờ ngây ngô, dễ thương aka cáo già đội lốt thỏ non…)

Đối với việc Thẩm Triệt tự tiện đăng weibo, Vô Hạn Truyền Thông vô cùng tức giận. Nghe nói trong buổi họp cổ đông, còn có người chỉ đích danh cậu mà mắng “Thằng gay thối tha”, “Đồ ẻo lả chết tiệt”. Thẩm Triệt rất phẫn nộ, tâm nói ông mắng tôi là thằng gay thối tha tôi còn nhận, nhưng rốt cuộc tôi ẻo lả chỗ nào?! Mã tổng giảm lại không hề nói gì, ngay sau sự việc chỉ lập tức cắt bỏ chuyên mục nhỏ 《Tin nhanh giải trí》mà Thẩm Triệt phụ trách. Xấu hổ nhất đó là có một lần, cậu tới trường quay ghi hình chương trình 《Ngôi sao học đường》mà cậu làm MC cùng với Vương Tử Quỳnh lại thấy có một người mới đang khớp kịch bản với Vương Tử Quỳnh trong phòng ghi hình. Vương Tử Quỳnh thấy Thẩm Triệt tới cũng rất ngạc nhiên, lúc này Thẩm Triệt mới biết hóa ra đạo diễn đã quên không thông báo với cậu rằng không cần tới chương trình nữa.

Lúc đi khỏi phòng ghi hình, Thẩm Triệt vẫn có thể cảm thấy những ánh mắt còn đang nhìn chòng chọc sau lưng mình, còn loáng thoáng nghe thấy có người nói “Sao mà hắn còn tưởng rằng mình vẫn có thể lên chương trình nữa chứ”. Thẩm Triệt cũng biết đây là lấp liếm trá hình nhưng cái hố này là do mình tự đào tự nhảy xuống, chẳng còn lời nào để nói được nữa.

Jason cũng một lần đến tìm cậu, nói là nếu cần thì cứ nói, An Gia Miện sẽ giúp cậu ký hợp đồng quay lại với DCT Studio.

Thẩm Triệt được “chú” Jason mời ăn bò bít-tết, chỉ hỏi qua loa: “Tại sao anh ấy không tới tìm tôi nhể?”

“Cậu cũng biết tính cậu ta còn gì.” Jason nhìn cậu thanh niên tóc quăn vục mặt miệt mài chiến đấu không biết mệt mỏi với miếng thịt bò, vốn tưởng rằng còn có thể thấy dáng vẻ sa sút hiếm thấy của cậu nhóc này, nhưng xem ra trạng thái tinh thần của cậu ta vẫn rất tốt đấy chứ. Số phận bé nhỏ, sống vô tâm vô phế cũng không phải không có chỗ tốt, dù chuyện lớn đến thế nào xảy ra cũng không để trong lòng. Jason ho khan một tiếng: “Bên phía Tinh Bang tôi cũng thăm dò ý tứ rồi. Có thể coi như không có phản ứng gì lớn, nhưng DCT Studio là do một mình An Gia Miện quyết định, cậu tới cũng không thành vấn đề.”

Thẩm Triệt buông dao nĩa, bỗng nhiên nhớ lại những sóng gió lớn nhỏ mấy năm nay. Không ngờ rằng vào thời điểm cậu chới với nhất, An Gia Miện lại là người đưa tay ra cứu giúp cậu. Thẩm Triệt ngẩng đầu nhìn Jason cười cười: “Thôi bỏ đi. Tôi thế này cũng tốt rồi. Thay tôi cảm ơn ông anh trai biệt nữu kia nha!”

DCT Studio là tâm huyết của An Gia Miện. Hiện tại cậu đích thực là độc dược, cậu thật không thể đi gieo tai họa cho người khác, càng đừng nói người đó là anh trai cậu.

Jason thấy Thẩm Triệt như vậy, vừa vui mừng lại xen chút áy náy: “Thật xin lỗi. Bội Hi không nên đăng tấm ảnh kia.”

“Cũng đâu phải lỗi của anh.” Thẩm Triệt cười cười, không để ý: “Thực ra em phải cám ơn anh rất nhiều mới đúng, anh Jason.”

Mọi công việc bị đình chỉ cũng không phải không có điểm tốt. Mỗi ngày Thẩm Triệt đều chuyên tâm tới giảng đường học bài, giết thời gian ở thư viện, tại phòng báo cáo điện ảnh, luận văn tốt nghiệp lần đầu tiên nhận được đánh giá “xuất sắc”, tác phẩm phim tốt nghiệp còn được chọn vào danh sách những tác phẩm tốt nghiệp loại ưu nữa.

Lễ tốt nghiệp hôm nay, Thẩm Triệt cùng một đám sư đệ, sư muội nhỏ tuổi hơn mình rất nhiều cùng bước lên bục lĩnh bằng tốt nghiệp. Cậu cũng thấy ngại ngùng đến kỳ lạ.

Dù đã cố gắng ít gây chú ý nhất có thể,nhưng khi cúi đầu nhìn thấy mọi người ngồi lố nhố dưới bục đang quay sang thầm thì với nhau, Thẩm Triệt vẫn có chút đứng ngồi không yên.

Nhậm Hải không đi chơi sinh nhật với bạn gái mà đặc biệt tới chúc mừng Thẩm Triệt. Hai người rủ nhau tới phố ăn vặt đằng sau trường liên hoan một bữa. Ngồi vòng trong vòng ngoài trong tiệm đều là sinh viên Canh Ảnh, lúc trông thấy Thẩm Triệt vẫn khó tránh một trận xôn xao bàn tán. Tuy cũng biết mấy cô nàng đang cười vô cùng kì cục kia có lẽ chỉ xuất phát từ tâm lý hiếu kỳ chứ cũng không mang ác ý, thế nhưng trong lòng vẫn có chút khó chịu. Hơn nữa, ánh mắt mấy cổ còn phóng về phía Nhậm Hải huynh vô tội, có khi cũng nghĩ Nhậm Hải cũng là gay cũng nên.

Thẩm Triệt hết chịu nổi, đứng dậy nói: “Chúng ta đi quán khác ăn đi.”

“Việc gì mà phải đi!” Nhậm Hải cầm chai bia đặt lên bàn một tiếng “cạch”, quay đầu lại trừng mắt lườm mất cô gái ngồi đằng sau vẫn đang nhìn lén về bên này. “Không sợ lác luôn mắt à!” còn cố ý quay sang Thẩm Triệt nói. “Haiz, tui nói nè, sao ông lại hông thương tui chớ. Tui cũng đâu có tệ mà!”

Thẩm Triệt phì cười: “Tại bộ dạng ông cao to đen hôi quá, tôi thích kiểu thanh tú cơ!”

Hay người kẻ xướng người họa, tâm tình Thẩm Triệt viu một cái liền tốt hẳn lên. Cảm giác có bạn thân đúng là rất tuyệt.

Tốt nghiệp đáng lẽ ra phải chúc mừng, thế nhưng Thẩm Triệt lại là ngoại lệ. Rời khỏi Canh Ảnh rồi, cậu bỗng nhiên giống như không còn nhà để về nữa.

Ở trong nhà ăn không ngồi rồi mất hai tháng. Hàng ngày, Thẩm Triệt đều ngồi nhìn dòng người xe như nước qua lại dưới tòa nhà. Hạ Lan Bá ra vào thư phòng, nếu không phải thấy Thẩm Triệt trầm tư ngồi trên sô pha thì cũng đứng ngoài ban công, dáng vẻ cô độc tự hỏi nhân sinh. Thẩm Triệt đặt một kỳ 《Thời báo》định tìm một công việc gì đó làm trước, hôm nay bỗng nhiên lại nhận được một cuộc điện thoại xa lạ.

“Là anh Thẩm Triệt có đúng không ạ? Tôi là phóng viên của mạng TUDO. Chúng tôi muốn có một cuộc phỏng vấn Diễn viên mới xuất sắc nhất của giải Kim Chi. Anh có rảnh nhận lời mời phỏng vấn của chúng tôi không? Sẽ không mất nhiều thời gian đâu.”

Thẩm Triệt có chút bất ngờ. Lễ trao giải Kim Chi đã qua được năm tháng rồi, thật không ngờ lúc này vẫn có người muốn phỏng vấn cậu. Không phải vì scandal đồng tính mà là giải thưởng Kim Chi dành cho Diễn viên mới xuất sắc nhất.

Kỳ thực, trong lòng cậu vẫn rất hoài nghi. Dù sao sau khi scandal đồng tính truyền ra, cậu luôn luôn nhận được điện thoại của những phóng viên xa lạ gọi tới, nói là muốn làm chuyên đề riêng. Cậu đương nhiên biết điều khiến họ hứng thú mà tìm tới là gì.

Nhưng lần này ma xui quỷ khiến thế nào mà Thẩm Triệt lại đồng ý.

Trang TUDO là một videoweb mới phát triển, đang rất nỗ lực muốn phá vỡ thế độc phương độc bá của mạng YOKU. Cuộc phỏng vấn rất chính thức, có phòng phỏng vấn riêng, nữ MC phỏng vấn cậu cũng rất lễ độ.

“Bởi vì đây là chuyên đề về anh nên cũng sẽ đề cập tới một ít vấn đề riêng tư, nhưng mấy câu hỏi về vấn đề này sẽ không nhiều, hy vọng anh không để ý.”

Thẩm Triệt miễn cưỡng cười cười, tâm nói nếu phát hiện có gì không ổn tôi sẽ lảng ngay.

Kết quả, cuộc phỏng vấn vô cùng nghiêm túc, chủ yếu là xoay quanh đề tài điện ảnh, thế nhưng vẫn có liên quan một phần đến đề tài đồng tính. Ai bảo 《 Cái chết của chú cá bảy màu》lại là bộ phim lấy đề tài đồng tính chứ. Nhưng nếu không phát triển sang hướng hiếu kỳ, mà có liên quan đến bộ phim cùng diễn xuất thì cậu cảm thấy mình có thể chấp nhận được.

“Vai diễn Cổ Ấn này có rất nhiều phương diện đặc biệt: chứng tự kỷ, là một nghệ sĩ, lại còn là một người đồng tính luyến nữa. Anh làm cách nào để diễn giải nhân vật phức tạp này?” Nữ phóng viên hỏi.

“Về phương diện chứng tự kỷ thì không có cách khác, tôi xem một vài bộ phim tài liệu và điện ảnh về chứng tự kỷ, hội chứng bác học, như là 《Rain man》của Dustin Hoffman. Tuy rằng hai nhân vật bệnh trạng là khác nhau nhưng tôi cảm thấy có điểm chung đó là đều là người đang mắc bệnh, đều giống như một đứa trẻ, nhất là khi cười rộ lên.” Thẩm Triệt cười nói. “Về mặt hội họa thì trước khi phim bấm máy, tôi đã mất một khoảng thời gian dài để bổ sung kiến thức, xem tranh để bồi dưỡng tình yêu với nghệ thuật, còn đi xem triển lãm tranh nữa. Hàng ngày ở nhà thì luyện tập tư thế cầm cọ vẽ. Thực ra tôi cũng đã rất chuyên tâm tìm hiểu điều này. Luyện nhiều nhất đó là tư thế đứng vẽ tranh, tôi còn đặc biệt học hỏi Whistler, học cách cầm cọ vẽ rất điêu luyện của ông ấy. Như thế này nè.” Nói xong còn làm một động tác diễn tả. “Sau đó đứng cách thật xa giống như đấu kiếm mà đâm vào bức tranh. Ha ha… Mặc dù có chút kỳ quái nhưng có thể thể hiện một cách trực quan nhất tâm tình của người họa sĩ lúc vẽ tranh.”

Nói tới đây lại dừng một chút. “Còn về mặt đồng tính luyến ái, kỳ thực đây lại là vấn đề tôi phải gắng sức suy nghĩ nhất. Bởi vì thích một ai đó là thiên tính của mỗi người. Điểm này thì đồng tính luyến hay dị tính luyến cũng đều giống nhau. Tôi đồng cảm với vai diễn Cổ Ấn này, bởi vì cậu ấy có điểm giống với tôi. Trước khi gặp được người mình thích cũng không biết rằng mình là đồng tính luyến, nhưng đến khi gặp được người khiến trái tim rung động rồi thì chuyện đồng tính luyến hay dị tính luyến đã không còn quan trọng nữa…”

Có trời mới biết Thẩm Triệt phải mất bao nhiêu dũng khí mới có thể bình thản nói ra những lời này. May mà cuộc phỏng vấn diễn ra rất suôn sẻ và ăn ý. Có lẽ đã lâu rồi cậu mới có thể nói thoải mái hết ra như vậy. Kết thúc cuộc phỏng vấn, lúc quay về chung cư, Thẩm Triệt mau mau chóng chóng đem tin tức này nói cho Tần Tu đang đóng ngoại cảnh ở trên núi.

Không biết sẽ có bao nhiêu người xem cuộc phỏng vấn này, nhưng chỉ cần một người trong số một trăm người xem có thể thấy cố gắng và nỗ lực của cậu cho diễn xuất là cũng rất đáng giá rồi. Không chừng, đây sẽ là một tín hiệu tốt.

□■□■□■□■□■

Lúc đi tìm việc làm, theo thói quen Thẩm Triệt vẫn muốn tìm công việc liên quan đến diễn xuất. Nhưng là hoàn toàn tìm không thấy chỗ nào thành tâm thành ý bằng lòng cho cậu một cơ hội được diễn nghiêm chỉnh. Đại đa số đều muốn ăn theo scandal đồng tính của cậu mà thôi. Có một lần, Thẩm Triệt còn nằm mơ thấy mình trở thành diễn viên GV. Tệ hại chính là người cùng diễn không phải là Tần Tu. Cậu sợ tới mức cả người đầm đìa mồ hôi lạnh ngồi bật dậy, cuối cùng chẳng thể ngủ nổi nữa, đành phải lên mạng cho hết đêm.

Vừa lên mạng Thẩm Triệt liền phát hiện trang TUDO đã đăng video cuộc phỏng vấn với cậu, lại còn đứng đầu danh sách video được quan tâm nhất trên trang đầu! Thế nhưng cái tít lại là “Tin tức độc quyền về Thẩm Triệt. Tâm sự tình yêu đồng tính.”

Thẩm Triệt rất ghét cái tít này nhưng cũng chỉ tặc lưỡi, mấy trang web giải trí kiểu này đều giật tít để thu hút độc giả thôi, thế nên cũng không nghĩ ngợi nhiều.

Lượt người xem video kia đã hơn mười ngàn. Sau 15 giây quảng cáo, Thẩm Triệt nhìn thấy căn phòng phỏng vấn quen thuộc. Màn ảnh chỉ đóng khung trên người cậu nhưng có thể nghe thấy giọng nữ MC ở bên cạnh hỏi chuyện:

“Vừa mới nhận được giải Kim Chi cho diễn viên mới xuất sắc nhất đã nổ ra scandal đồng tính, lúc đó tâm trạng của anh như thế nào?”

Thẩm Triệt có chút bực mình. Câu hỏi đầu tiên không phải thế này mà. Cậu nhớ rõ lúc bắt đầu phỏng vấn, nữ MC đầu tiên là hỏi tâm trạng cậu lúc giành được giải Kim Chi như thế nào, rồi tại sao lại có một phần phát biểu nhận thưởng như vậy, rồi sau đó mới hỏi đến chuyện khi scandal bị tung ra dư luận.

Cậu nhẫn nại tiếp tục xem, bấy giờ mới phát hiện rất nhiều đoạn đã bị cắt xén. Càng xem càng thấy khó chịu.

“Cổ Ấn là một người đồng tính luyến, anh cũng vậy. Có phải vì điểm này nên anh mới có thể diễn xuất đặc biệt có thần như vậy?”

Sao lại thế này? Ở đâu lai nhảy ra câu hỏi này vậy? Lúc trước làm gì có hỏi câu thế này? Đây rõ ràng là bị cắt ghép lại!

“Còn về chuyện đồng tính luyến ái, kỳ thực đây lại là vấn đề tôi phải gắng sức suy nghĩ nhất. Bởi vì thích một ai đó là thiên tính của mỗi người. Điểm này thì đồng tính luyến hay dị tính luyến cũng đều giống nhau. Tôi đồng cảm với vai diễn Cổ Ấn này, bởi vì cậu ấy có điểm giống với tôi. Trước khi gặp được người mình thích cũng không biết rằng mình là đồng tính luyến, nhưng đến khi gặp được người khiến trái tim rung động rồi thì chuyện đồng tính luyến hay dị tính luyến đã không còn quan trọng nữa…”

Thẩm Triệt quả thực không thể tin nổi vào hai lỗ tai mình. Không phải thế này mà! Phần phía trước đâu hết rồi?

Đến đây, đoạn video phỏng vấn cũng đã sắp tới phần kết. Cuộc phỏng vấn gần hai tiếng đồng hồ buổi chiều hôm trước nay đưa lên mạng chỉ còn vỏn vẹn có nửa giờ.

Bên dưới video, bình luận của cư dân mạng đã lên tới hơn hai ngàn:

– Tôi còn tưởng chuyện này khiến cậu ta bị đả kích lắm cơ đấy. Nhìn điệu bộ nói nói cười cười của cậu ta kia, ro ràng là coi như chẳng có gì đáng lo mà. Đúng là uổng công tôi thông cảm.

– Hắn cũng là chó cùng rứt giậu thôi mà. Trong khoảng thời gian này tin đồn còn rất ầm ĩ, hắn không được lên TV nên đành phải dùng hạ sách này thôi.

– Tôi cũng không kỳ thị gì đồng tính luyến ái nhưng mà chịu không nổi cái bộ dáng tự hảo “ta là gay” của hắn. Sau này hắn sẽ không mượn việc này mà nhai đi nhai lại cả đời đấy chứ?

– Lấy chuyện đồng tính luyến ái ra làm trò đùa, còn dùng chuyện của chính mình để gây chú ý nữa chứ. Nhìn bộ dạng nó thong thả trả lời phỏng vấn kìa. Tặng mày bốn chữ: mặt trơ trán bóng!

– May mà hắn không nhắc tới Tần Tu. Thật ghê tởm chết đi được!

Thẩm Triệt nhìn những bình luận này, hoàn toàn chết điếng người. Đột nhiên lúc này cậu mới nhận ra, thành kiến của mọi người đối với cậu đã thâm căn cố đế đến như vậy. Ở trước mặt dư luận, mọi cố gắng nỗ lực của cậu chỉ như tát nước biển, ngay cả một chút bọt nước cũng chẳng có.

Buổi sáng, Âu Triết Luân phát hiện Thẩm Triệt đã đem status trên QQ đổi thành: Nam nhi có lệ chẳng dễ rơi, chỉ vì chưa chạm đến nỗi đau lòng! Đằng sau còn một dãy dấu chấm than dài nhìn mà phát hoảng. Từ trên lầu đi xuống, liền thấy đầu quắn cuộn tròn trên mặt đất, khom lưng kéo kéo cái gì, Âu Triết Luân cũng phải giật mình: “Thẩm Nhị, chú mày khóc thật đấy à?!”

Thẩm Triệt moi moi dưới gầm tủ đặt TV ra chiếc di động vừa lỡ tay làm rớt xuống, lau lau một cái lên quần: “Em còn chưa đau lòng tới mức đó đâu!”

Nói thực ra, tối hôm qua thực sự thiếu chút nữa đã đau lòng tới mức đó rồi nhưng sau khi ngủ một giấc dậy, cậu đã suy nghĩ thông. Ủy khuất cầu toàn không phải phong cách của cậu, thế là sáng sớm vừa thức dậy cậu đã lên ngay weibo xem hết một lượt mấy lời thóa mạ từ cái video TUDO đáng băm vằm kia. Bình luận bên dưới muốn châm chọc khiêu khích thế nào cậu cũng mặc kệ. Cái này người ta gọi là “Cố hết sức làm hết khả năng còn số mệnh phó mặc cho ông trời”. Có rất nhiều việc cậu không thể nào khống chế thế nhưng chuyện có thể kiểm soát thì cậu tuyệt đối không chịu từ bỏ.

Người xưa đã nói, trời muốn giao trọng trách lớn cho người nào thì trước tiên tất phải khiến cho hắn nội tâm quằn quại, xương cốt rã rời, thân thể đói khát khốn cùng. Hiện giờ cậu ngoại trừ đói khát khốn cùng thì những thứ còn lại đều nếm đủ cả. Chắc là cậu cũng sắp được giao cho trọng trách rồi.

Màn hình di dộng hiện lên cuộc gọi nhỡ ban nãy. Trên đó rõ ràng là cái tên Lưu viện trưởng.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top