Chương 10 : Yên ổn
Tự Lâm Du Nhiên mới vào đạo sau đó, tâm thái của nàng đối với tận thế cũng càng thêm bình thản, không hề lo sợ sống qua ngày như trước đây.
Đặc biệt sau khi người một nhà chuyển tới Vĩnh Phong thôn chỗ chị của Triệu Diễm Hồng , nhìn căn nhà hai tầng thuộc về các nàng , còn có sân riêng độc lập , đều bị phòng hộ chặt chẽ . Tâm tình Lâm Du Nhiên càng thêm yên ổn .
Vĩnh Phong thôn là một thôn trang cách thành phố N không xa , mặc dù cách thành phố N không tới một trăm km , thế nhưng bởi vì địa phương hẻo lánh, lại thêm ba ngọn núi lớn vờn quanh, cho nên Vĩnh Phong thôn phát triển phi thường chậm chạp.
Hiện tại trong thôn đại đa số đều là một số người già không chịu rời đi quê nhà, cũng có một số người trung niên ở bên ngoài chịu thiệt thòi sau đó không chịu lại đi ra ngoài nữa, người trẻ tuổi cơ bản đều ra ngoài dốc sức làm. Đây cũng là nguyên nhân một nhà Lâm Du Nhiên dễ dàng mua được căn nhà lầu hai tầng này .
Nhân khẩu trong thôn đơn giản, hoàn cảnh ưu mỹ, non xanh nước biếc, ba mặt núi vây quanh, chỉ có một đại lộ từ ngoài đường nối trong thôn, vô cùng an toàn. Ngoại trừ mấy người anh chị em không được người ta yêu thích kia của Triệu Diễm Hồng , Lâm Du Nhiên đối với nơi này tương đối thoả mãn.
Người trong thôn cũng đối với một nhà mới dọn đến này cảm thấy hiếu kỳ, hiện nay đều là thí điên thí điên gọt nhọn đầu chạy về trong thành thị , ở đâu còn có kẻ ngốc bỏ ra hai mươi vạn đến nông thôn mua nhà .
Cứ nhìn mà xem, cửa lớn chắc chắn vững vàng , cửa sổ hợp kim nhôm chống trộm, còn có cái sân phía sau vừa gia cố . Càng khoa trương chính là, người nhà này lại còn thêm một cái hàng rào xung quanh nhà, trên hàng rào còn có xước mang rô. Mấy người trong thành phố này là ăn no không biết làm gì đi, không có chuyện gì chạy đến nông thôn làm cái nhà, nhà lại làm cho bít bùng như thế , chẳng lẽ muốn cất giấu bảo bối gì ?
Nhìn cũng không giống như là muốn cất giấu đồ vật a. Trong sân giống như làm ra tới chuồng lợn chuồng gà rồi, nhìn một chút có vẻ như muốn ở đây lâu dài.
Cũng không biết trong hồ lô mấy người nhà này muốn làm cái gì. Tết sắp đến , người trong thôn cơ bản cũng đều sớm chuẩn bị tốt hàng Tết, vốn có thì nhàn rỗi không có việc gì , này càng xem mấy người nhà Lâm Du Nhiên thành đề tài lúc trà dư tửu hậu .
Người nhà Lâm gia này vừa mua cái nhà lầu hai tầng này, thì lập tức ra số tiền lớn mời người lắp đặt thiết bị tân trang, gia cố từ trong ra ngoài. Nguyên bản là cái cửa gỗ đổi thành cửa dày chống trộm, đầu ngoài cửa sổ bỏ thêm lớp khung bảo vệ , ngay cả kính cửa sổ cũng đều đổi thành kính chống đạn .
Còn có hầm của chủ cũ lưu lại cũng sửa chữa, trát xi măng, bỏ thêm dày đặc cửa chống trộm, làm thành hầm ngầm chứa đồ .
Còn có không tới nửa tháng liền đến Tết , không chỉ có vật liệu, thiết bị lắp đặt mua hàng đắt tiền, tiền công thanh toán cho công nhân cũng gấp ba, mới có người chịu tới làm việc. Lại bởi vì nhà họ Lâm cần làm gấp, mười người công nhân này càng là mỗi ngày đều phải tăng ca thêm giờ đẩy nhanh tốc độ.
Mười người công nhân này cũng đều rất thích người nhà Lâm gia, vì người một nhà này đều rất hiền lành, ông chủ thoạt nhìn chính là một người đàng hoàng , bà chủ đẹp người lại dễ nói chuyện, con gái lớn nhìn mấy người công nhân bọn họ cũng cười vui vẻ, con gái nhỏ tuy không thương nói chuyện nhưng cũng không có làm khó bọn họ . Hơn nữa, người nhà Lâm gia còn bao ăn bao ở , nghe ý tứ của bà chủ nếu làm xong sớm còn có tiền lì xì , vì lẽ đó những người này cũng không có phàn nàn cái gì, vì mau chóng hoàn công về nhà ăn Tết, hoàn toàn không cần người nhà Lâm gia thúc giục, vô cùng chịu khó.
Mười người công nhân lắp đặt thiết bị này đều là từ trong thị trấn tìm đến, ngược lại cũng không suy nghĩ nhiều nguyên nhân vì sao gia cảnh người nhà này như thế làm sao lại chạy đến trong thôn ở, còn muốn bọn họ tăng ca thêm giờ đẩy nhanh tốc độ . Người trong thôn nhưng đối với người một nhà vừa đến trong thôn này có chút kiêng kỵ.
"Ông xem Triệu Diễm Hồng kia, khi còn bé cùng nhau lớn lên với tôi . Hiện tại ở trong thành phố làm bảo mẫu cho kẻ có tiền, trở lại trong thôn chúng ta cùng với ông chủ kia , phòng chúng ta như phòng cướp vậy, ai thèm để ý chút đồ đạc kia của nhà bọn họ chứ." Chị dâu Ngô gia nhất mạnh mẽ, thích chiếm chút tiện nghi thế nhưng tâm vô lòng dạ, thấy hàng rào sắt dày đặc nhà Lâm Bình Hải liền bắt đầu nói thầm với chồng.
Ngô Đại Sơn đối với bà vợ nhận thức nông cạn của mình cười nhạt : "Đàn bà mấy người nhìn vấn đề chính là đơn giản . Bà xem một chút người nhà kia, vội vã mà tới như thế, còn sửa chữa chuồng heo, mười chắc chín là muốn ở lâu dài . Người đang ở tốt trong thành phố , đột nhiên đến trong thôn chúng ta , là vì sao?"
"Vì sao?" Chị dâu Ngô gia vội vã hỏi tới .
"Tị nạn a!" Ngô Đại Sơn có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép. Người vợ này của hắn nhìn như khôn khéo, thực ra lại ngốc cực kỳ, bị người bán còn thay người đếm tiền đâu!
"Ai biết người ta ở trong thành phố làm cái gì. Trong thành phố rất hỗn loạn. Không chừng chính là làm cái gì, đến thôn chúng ta đây tị nạn ." Lúc Ngô Đại Sơn còn trẻ cũng từng có hùng tâm tráng chí, muốn đi trong thành kiếm tiền mua nhà cưới vợ đẹp, đáng tiếc bị lừa thật nhiều lần, liền ảo não trở về trong thôn, cũng không bao giờ đề cập đến chuyện vào thành nữa .
"Ôi yêu, kia có muốn nhanh đi nói với thôn trưởng hay không, làm cho thôn trưởng nhanh lên đuổi người đi. Cũng đừng mang lại rắc rối cho thôn chúng ta a." Chị dâu Ngô gia lập tức liền cuống lên, này cũng đừng mang đến tai nạn gì cho thôn nhỏ của nàng nha .
Ngô Đại Sơn lắc đầu: "Không thấy mấy người anh chị của Triệu Diễm Hồng còn đang ở trong thôn chúng ta hay sao. Không có việc gì , hơn nữa, người ta mua nhà ở hợp pháp, bà dựa vào cái gì đuổi người đi a. Theo ý tôi , không bằng bà đi hỏi Triệu Diễm Phương một chút, là nàng tìm nhà cho Triệu Diễm Hồng , khẳng định biết nguyên do."
Chị dâu Ngô gia gật đầu liên tục . Vốn là chuẩn bị qua hai ngày nữa đi hỏi một chút , rồi lại nghĩ nàng ở nhà cũng không có việc gì, liền đổi giầy, hấp tấp đi tới nhà Triệu Diễm Phương .
Lúc đó Triệu Diễm Hồng đối với Triệu Diễm Phương giải thích là, lão Lâm hút thuốc quá nhiều nên phổi không tốt , muốn tìm một nơi non xanh nước biếc dưỡng dưỡng một chút. Triệu Diễm Phương cũng là đại khái giải thích lại với chị dâu Ngô gia , sau đó hai người thì đối với vấn đề nữ nhân hút thuốc triển khai thảo luận cùng phê bình vừa sâu sắc lại lâu dài .
Mà không đề cập tới những người bị người trong thôn nghị luận sôi nổi ở sau lưng. Một người thân thích khác của Triệu Diễm Hồng đã tìm tới cửa.
" Em rể Lâm, thế nào lại nghĩ đến việc dọn đến trong thôn chúng ta ở đâu?" Anh ba của Triệu Diễm Hồng - Triệu Bằng Phi, kéo lê dép bông, ăn mặc đại quần bông, khoác áo ba-đờ-xuy bị tẩy đến có chút trắng bệch, chậm rãi đi tới cửa nhà Lâm Bình Hải .
Lâm Bình Hải với Triệu Diễm Hồng đã từng dưới sự phản đối của Lâm Du Nhiên vẫn không có lĩnh giấy kết hôn , nhưng mà bọn họ cùng một chỗ sinh sống lâu như vậy , cơ bản cũng dùng thân phận vợ chồng gặp người.
Nhất là người nhà của Triệu Diễm Hồng , rất sợ vị "em rể" có tiền này chạy, chẳng phân biệt trường hợp , chỉ cần nhìn thấy Lâm Bình Hải liền nhiệt tình một câu một câu gọi em rể .
Đây cũng là một trong những nguyên nhân Lâm Du Nhiên phi thường chán ghét người trong nhà Triệu Diễm Hồng .
Lâm Bình Hải đang tiếp một điện thoại vội vã mà đi ra ngoài, Lâm Du Nhiên liên hệ tốt lương thực , hạt giống đang đưa tới, ông đang vội vàng mà đi ra cửa thôn tiếp xe đâu.
"Anh ba a, tôi nơi này còn có chút việc . Anh có chuyện gì không?"
"Không có chuyện gì, không có chuyện gì , chú cứ đi đi. Anh thì chờ trong chốc lát." Triệu Bằng Phi cười ha hả nói.
Lâm Bình Hải cũng không có suy nghĩ nhiều, gật đầu: "Anh vào phòng bên trong ngồi một chút. Diễm Hồng đang làm cơm tối cho công nhân đâu, Nhiên Nhiên cùng Bảo Nhi cũng ở đây." Vừa nói, vừa vội vã đi về phía cửa thôn .
Triệu Bằng Phi một bước tiến vào cửa lớn , Lâm Du Nhiên cũng đã cảm giác được .
Triệu Diễm Hồng có tổng cộng hai người chị, hai người anh. Lâm Du Nhiên không thích nhất tự nhiên là "Dì hai " không tốt của Bảo Nhi, đương nhiên đối với người "Cậu ba" thích chiếm tiện nghi nhỏ này cũng không có cảm tình gì, nhưng thật ra vị "Cậu tư" kia cho nàng cảm giác cũng không sai, còn vị "Dì năm" bỏ trốn với người trong thôn kế bên trong truyền thuyết nàng chưa gặp qua, tự nhiên cũng không có cảm giác gì.
Phát hiện người "Cậu ba" này tới nhà nàng , Lâm Du Nhiên cũng lười phản ứng, kiềm chế tâm tình buồn bực, tiếp tục tu luyện.
Trong Thanh Tâm quyết nàng bất quá có chút lĩnh ngộ tám chữ - tâm nhược băng thanh, thiên tháp bất kinh. Cũng đã thu hoạch được rất nhiều . Nàng dự định chờ nàng lại tu luyện một quãng thời gian, thoáng ổn định chút , xác định không có nguy hiểm, lại thử xem có thể dạy những thứ lĩnh ngộ này cho cha mẹ nàng còn có Bảo Nhi của nàng.
Thế nhưng Lâm Du Nhiên càng không thèm nghĩ đến Triệu Bằng Phi nữa, thì ý thức của nàng lại dường như không theo sự khống chế của nàng, không tự chủ được bay về phía Triệu Bằng Phi.
Nàng "nhìn thấy" Triệu Bằng Phi cười hì hì chào hỏi Triệu Diễm Hồng , đối với việc anh trai tới chơi Triệu Diễm Hồng cũng rất vui vẻ . Triệu Diễm Hồng tắt bếp, bắt chuyện với Triệu Bằng Phi đang ngồi trên ghế so pha trong phòng khách, cầm lấy trái quýt trong mâm đựng trái cây đặt trên bàn tới ăn, vừa ăn vừa một bên vứt vỏ dưới đất . Sau đó hai người hàn huyên gì đó, sắc mặt của Triệu Diễm Hồng thoáng cái thì trầm xuống . Bầu không khí cũng không tốt lắm .
Hai người đang nói cái gì đâu?
Lâm Du Nhiên tự nói với mình là không cần quan tâm, phải thả lỏng, nhưng hết lần này tới lần khác cái lỗ tai giống như đang ra sức nghe ngóng, nỗ lực mà nghe xem hai người họ đang nói cái gì.
"Nhiên Nhiên", "Tiểu tử thôn kế bên", "Đẹp trai", "Ăn bữa cơm" ...
Loáng thoáng mấy cái từ ngữ lọt vào tai, Lâm Du Nhiên phát hiện nàng rõ ràng có thể mơ mơ hồ hồ nghe được một ít đối thoại .
Nghe được mấy cái từ ngữ này , trong lòng Lâm Du Nhiên cả kinh, bất chấp tu luyện , chậm rãi thu nạp ý thức của mình, sở hữu tinh khí chìm vào đan điền. hai mắt Lâm Du Nhiên vừa mở, mắt sáng như đuốc.
Thôn nhỏ này xác thực là không sai, nếu là không có người có ý đồ với nàng liền càng tốt ...
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top