Chương 14 :

Lúc Diệp Phi nhận được điện thoại của Dương Dương, đang ngồi ở bên cạnh Triệu Lệ.

Giờ phút này người trong văn phòng đều đi ra ngoài, nàng liền không kiêng nể gì mà mở loa ngoài.

"Uy, Diệp Phi, em phỏng vấn xong."

Dương Dương đầu kia nghe thực nhẹ nhàng, Diệp Phi nhấp miệng, nhìn mắt Triệu Lệ, hỏi: "Phỏng vấn thế nào?"

Dương Dương cười nhàn nhạt: "Còn tốt, hỏi rất nhiều vấn đề, đều đáp." Thanh âm của nàng giơ lên tới: "Diệp Phi, chị ..chị buổi tối có rảnh sao?"

Diệp Phi nga một tiếng, đột nhiên duỗi tay xoay cánh tay Triệu Lệ một chút, nghe Triệu Lệ a một tiếng, Diệp Phi nhấp miệng nhịn cười.

Đầu kia Dương Dương nghi hoặc: "Bên cạnh có người sao?"

Triệu Lệ cười ha ha: "Dương Dương, là tôi."

Bên kia Dương Dương cũng cười: "Triệu Lệ a, hai người ở bên nhau nột."

Triệu Lệ lại là cười ha ha, tiếp theo liền nhìn đến Diệp Phi đối nàng nhướng mày một cái, trực tiếp đặt điện thoại ở trên bàn của nàng.

"Chúng tôi ở văn phòng đâu." Triệu Lệ cắn răng liếc mắt Diệp Phi, trong lòng khụ hai tiếng, hỏi: "Cái kia, phòng ở em tìm đến thế nào?"

Dương Dương thở dài: "Không đâu, buổi tối phỏng chừng còn phải ở nhà của chị."

Triệu Lệ gật đầu: "Không có việc gì, chậm rãi tìm."

Triệu Lệ lại hỏi: "Phỏng vấn còn tốt đi?"

Dương Dương thở dài: "Không biết, chờ kết quả đi." Lại nở nụ cười: "Trong chốc lát em đi mua chút trái cây, chị muốn ăn cái gì?"

Triệu Lệ: "Quả quýt đi."

Dương Dương: "Tốt."

Hai người lại hàn huyên vài câu, Triệu Lệ nói câu Diệp Phi không rảnh, liền treo điện thoại.

Diệp Phi nghe nói tay đang ở đánh chữ ngừng lại, cô bảo tồn một chút, Triệu Lệ trả điện thoại cho cô, vỗ bả vai cô nói câu: "Em trốn tránh như vậy không phải biện pháp tốt a."

Diệp Phi gật đầu, lại mở cái văn kiện: "Cho nên tiểu tỷ tỷ, chị mau nói cho nàng a."

Diệp Phi nghe Triệu Lệ muốn giảng đạo lý với cô, mở miệng lại nói: "Lúc trước tôi với nàng vẫn luôn không minh bạch, đột nhiên nói tôi có đối tượng, nhiều xấu hổ a, tôi cũng không thân phận nói lời này, chị liền không giống nhau, chị nói chuyện này, thuần túy là chia sẻ một cái bát quái."

Diệp Phi ấn một chút gửi đi: "Phát hòm thư của chị, thu một chút."

Triệu Lệ gật đầu: "Được được, buổi tối tôi liền nói."

Nàng click mở hòm thư thu bưu kiện, nhìn trên máy tính download, nói: "Kỳ thật đi......"

Nàng kỳ thật xong liền không có bên dưới, tay của Diệp Phi cương ở trên bàn phím đợi vài giây, thấy kia đầu không có động tĩnh, cầm lấy bút trên bàn liền ném qua đi.

Diệp Phi: "Nói hay không!"

Triệu Lệ lập tức tiếp nhận, ngửa đầu cười to: "Tôi nghĩ nói, kỳ thật phía trước Dương Dương vẫn luôn không tiếp thu em, có hơn phân nửa nguyên nhân là do trong nhà, em cũng biết nhà nàng như vậy." Triệu Lệ nói đến nơi này, nàng nghĩ Diệp Phi cũng minh bạch, liền thở dài, lại nói: "Dương Dương thoạt nhìn rất thích em."

Diệp Phi cười: "Như thế nào, khuyên tôi ngoại tình a?"

Triệu Lệ lắc đầu: "Không có, chính là, ai, tôi không nói."

Triệu Lệ thấy Diệp Phi không muốn nghe đi xuống, lại ai nha một tiếng: "Diệp Phi tôi nói em, lần sau nếu lại giới thiệu bạn cho bạn, lại làm người trung gian, tôi chính là heo."

Diệp Phi sách thanh, bĩu môi: "Việc này như thế nào bị chị nói đến xấu hổ như vậy đâu, chị nói như vậy có vẻ tôi bội tình bạc nghĩa."

Triệu Lệ nhỏ giọng đối với máy tính nói: "Em còn không phải như vậy sao."

Diệp Phi lại ném một cây bút qua đi.

Hôm nay phòng làm việc không có việc gì, liền mấy cái tư liệu phỏng vấn cùng ảnh chụp yêu cầu sửa sang lại, Diệp Phi cùng Triệu Lệ vội hơn một giờ, đồ vật đều phân loại tốt sau liền tan tầm.

Hơn một tháng này tới Diệp Phi rất ít tan tầm liền về nhà, khi cô xuống thang lầu ở trong đàn dạo qua một vòng, nhìn đại gia buổi tối an bài, tưởng thấu thượng một chân, nhưng ngón tay ở trên di động nhoáng lên, rồi lại thay đổi chủ ý.

Cô lui đi ra ngoài, trực tiếp click mở WeChat của Tả Lộ Dư, hỏi câu: Buổi tối về nhà ăn cơm sao?

Diệp Phi đứng ở giao lộ, nghĩ thầm cho Tả Lộ Dư thời gian một phút đồng hồ, nàng không trở về, Diệp Phi liền hẹn bạn bè đi.

Một phút đồng hồ này tự nhiên không phải thật sự một phút đồng hồ, một phút đồng hồ này là Diệp Phi tự mình đếm số .

Cô đứng ở dưới đèn đỏ lối đi bộ, nhìn di động bắt đầu đếm.

"60, 59, 58......"

Đèn đỏ biến thành đèn xanh.

"57, 56, 55......30."
Đèn xanh biến thành đèn đỏ.

Diệp Phi a một tiếng, héo héo mà đếm ra tới thanh âm trong lòng.

"3, 2."

Di động đột nhiên sáng lên.

Diệp Phi vội vàng giải khóa, nhưng mở ra xem, lại là.

Hồ Na: Tiểu Phi Phi thân ái!

Hồ Na: Mình! Về! Tới!!

Diệp Phi nhướng mày, cúi đầu đánh chữ.

Diệp Phi: Ở đâu?

Diệp Phi: Đến thành phố A?

Hồ Na: Tới rồi, ở nội thành

Hồ Na: Không làm cậu tiếp, có phải thực tri kỷ hay không ?

Diệp Phi: Cùng nhau ăn cơm?

Hồ Na: Thời gian này tìm cậu đương nhiên là cùng nhau ăn cơm a

Hồ Na: Vừa trở về, trời xa đất lạ

Hồ Na: Mang tôi hải a

Diệp Phi: Mới đi ra ngoài nửa năm cậu liền phiêu thành như vậy?

Hồ Na: Ha ha ha

Hồ Na: Chỗ nào thấy a? Tôi còn mang theo hành lý đây.

Diệp Phi đang muốn hồi, lại thấy góc trên bên phải nhiều ra cái tin tức, cô chạy nhanh điểm đi ra ngoài, thấy quả nhiên là tin tức của Tả Lộ Dư hồi phục.

Chính Diệp Phi cũng chưa chú ý tới, giờ phút này cô cười đến có bao nhiêu vui vẻ.

Tả Lộ Dư: Vừa rồi ở vội

Tả Lộ Dư: Có thể về nhà ăn cơm

Tả Lộ Dư: Em muốn kêu dì làm vẫn là muốn ăn tôi làm?

Diệp Phi vội vàng đánh chữ: Muốn ăn chị

Diệp Phi: Làm

Diệp Phi: Cơm

Tả Lộ Dư bên kia vẫn luôn biểu hiện đang ở đưa vào, Diệp Phi cắn môi, chờ đợi hơn mười giây, lại thấy Tả Lộ Dư chỉ phát tới cái chữ: Tốt

Tả Lộ Dư: Muốn ăn cái gì?

Diệp Phi: Chị từ từ a

Diệp Phi lại cắt ra đi, thấy bên này Hồ Na đã phát vài điều.

Hồ Na: Người đâu?

Hồ Na: Chị em tốt

Hồ Na: Thực lạnh

Hồ Na: Chị em tốt tôi sắp bị đông chết

Hồ Na: Cứu mạng

Hồ Na: Mau tới cứu giúp một chút

Diệp Phi cười, đánh chữ: Buổi tối cậu muốn ăn cái gì?

Diệp Phi: Cho cậu một cái cơ hội gọi món ăn

Hồ Na: Cái cửa hàng gì a? Đồ ăn Trung Quốc ? Cơm Tây?

Diệp Phi: khách sạn lớn cao cấp Diệp Phi, năm sao

Hồ Na: Nhà cậu a

Hồ Na: Mẹ cậu nấu cơm sao?

Hồ Na: Tôi có thể xin đi ăn bên ngoài sao?

Diệp Phi: Không phải mẹ tôi

Diệp Phi: Cậu gọi hay không, không gọi bỏ qua, đừng làm cho vợ yêu của tôi đợi lâu

Hồ Na: Nha, có vợ

Hồ Na đầu kia lập tức minh bạch: Măng tới một phần, cánh gà chiên Coca, thịt kho tàu cà tím, canh xương sườn, xào cái rau, cá hấp

Hồ Na: Có hương vị gia đình đi!

Hồ Na: Có phải thực sweet hay không

Diệp Phi: Chết tiệt, đều làm cho cậu gọi

Lời tuy nói như vậy, Diệp Phi vẫn là phục chế Hồ Na gọi đồ ăn cho Tả Lộ Dư, cũng nói cho nàng, sẽ mang người bạn về nhà, làm phần ba người ăn.

Tả Lộ Dư không có hỏi nhiều, chỉ ứng chữ tốt, cũng nói cho cô, đại khái một giờ có thể làm tốt.

Thời gian cũng đủ, Diệp Phi liền bất hòa Hồ Na nói nhiều, trực tiếp chạy qua.

Hồ Na ngồi ở một nhà tiệm cà phê chờ, sau khi Diệp Phi lại đây cũng không xuống xe, trực tiếp dương tay chào hỏi, Hồ Na thấy thế, từ trong tiệm ra tới, để cái rương cạnh nhau.

Diệp Phi mở cửa cho nàng, Hồ Na ném bao vào đi người cũng chui đi vào.

Diệp Phi nhìn thấy nàng liền trêu chọc: "Người làm công tác văn hoá, còn sẽ nói tiếng Trung Quốc sao?"

Hồ Na nghe cấp Diệp Phi tiêu một câu tiếng Đức.

Diệp Phi: "Cút cút cút."

Hồ Na cười to, đặt bao trên đùi: "Rốt cuộc thoát đơn a, không dễ dàng a Diệp Phi đồng học."

Diệp Phi nhướng mày: "Nói ra có thể cậu không tin, tôi đã đăng ký kết hôn."
Hồ Na quả nhiên vẻ mặt kinh ngạc: "Thiệt hay giả, cùng với người vợ cậu vừa mới nhắc đến kia ?"

Diệp Phi gật đầu: "Đúng vậy."

Hồ Na oa một tiếng, lại hỏi: "Là bạn của đồng sự cậu sao?"

Diệp Phi bĩu môi: "Không phải, một người khác."

Hồ Na nhướng mày.

Hai người nói trò chuyện, không bao lâu liền đến dưới lầu, Diệp Phi hỗ trợ lấy hành lý ra, sau khi xoát môn tạp mang theo Hồ Na trực tiếp lên lầu.

Diệp Phi mở cửa đi vào, Hồ Na xách theo cái rương cũng đi vào .

Phòng khách thực an tĩnh, đèn cũng mở, phòng bếp bên kia truyền đến thanh âm, nói vậy Tả Lộ Dư đã trở về.

Diệp Phi cho Hồ Na cầm dép lê, lại hỗ trợ cầm cái rương tiến vào.

"Tả Lộ Dư!"

Diệp Phi hướng tới phòng bếp kêu một tiếng: "Tôi đã trở về."

Hồ Na thấy người trong phòng bếp bên kia, lập tức mặt mang mỉm cười đứng tốt.
Bên kia Tả Lộ Dư nghe tiếng, rửa sạch tay, lại xoa xoa, mới đi ra ngoài.

Nàng đi ra thời khắc đó, Diệp Phi rõ ràng nghe Hồ Na bên kia truyền đến một tiếng oa nga.

Diệp Phi quay đầu xem nàng, nghe nàng nhỏ giọng nói câu: "Ngự tỷ a."

Hồ Na ở trên đường nghe nói các nàng lóe hôn chuyện xưa, còn có chút lo lắng Diệp Phi tương lai, hiện tại nhìn đến Tả Lộ Dư, cái gì đều không lo lắng.

Chỉ nhìn một cách đơn thuần mặt ngoài, Tả Lộ Dư như vậy, liền đủ hấp dẫn người, lại xứng với bối cảnh của nàng.

Này còn có gì lo lắng, mỗi ngày đương bích hoạ thưởng thức, chỉ xem không sờ đều thực sảng đi.

"Chị em tốt." Hồ Na thấy Tả Lộ Dư còn chưa tới trước mặt, nhịn không được lại nói: "Nơi nào tìm được bảo bối?"

Diệp Phi bật cười: "Cậu làm gì?"

Hồ Na đột nhiên thu được ánh mắt cảnh giác của Diệp Phi, thích một tiếng: "Cậu làm gì? Tôi là thẳng."

Diệp Phi một phen đáp lên vai Hồ Na, đối với Tả Lộ Dư vừa mới lại đây nói câu: "Này là bạn của tôi, Hồ Na."

Tả Lộ Dư khách khí vươn tay phải, đối Hồ Na gật đầu cười: "Xin chào, Tả Lộ Dư."

Hồ Na: "Chào chị."

Hai người bắt tay buông ra, Hồ Na lập tức mở miệng nói: "Diệp Phi dọc theo đường đi đều ở khen chị."

Diệp Phi một đốn, giữ chặt Hồ Na tay: "Tôi nào có!"

Hồ Na cười to, không giải thích nhiều: "Tân hôn vui sướng a hai vị, tôi mới thu được tin tức, không có mua lễ vật."

Tả Lộ Dư lắc đầu: "Không cần, cảm ơn, hai người nói chuyện đi, tôi đi phòng bếp."

Sau khi Tả Lộ Dư rời đi, Hồ Na biên tấm tắc biên ngồi vào trên sô pha.

Diệp Phi không biết vì sao, tâm tình rất tốt, sau khi Hồ Na ngồi xuống, cô cũng lười nhác mà nằm liệt trên sô pha.

Diệp Phi cuộn chân ở trên sô pha, cầm bao khoai lát từ trong ngăn kéo ra, thở dài nói: "Cậu không biết, tôi đối với bao nhiêu người nói tôi có vợ, là Tả Lộ Dư, trừ bỏ cậu, không có một người tin tưởng."

Hồ Na ngửa đầu ha ha ha: "Vừa mới tôi kỳ thật cũng không tin."

Xioo đại đổng sự Tả Lộ Dư.

Diệp Phi?

Diệp Phi tùy ý lắc lắc tay ở không trung, còn không có mở miệng nói chuyện, Tả Lộ Dư bưng hai ly nước trái cây đi ra.

Diệp Phi thấy thế ngồi dậy, ngẩng đầu hỏi: "Này là cái gì?"

Tả Lộ Dư buông cái ly: "Mới vừa ép, nước quả xoài ."

Nàng đối thượng đôi mắt của Diệp Phi: "Em thích quả xoài sao? Tôi xem em rất thích ăn ngọt."

Diệp Phi đối Tả Lộ Dư nhướng mày: "Vợ yêu làm, cái gì đều thích."

Hồ Na ở bên người di mà ghét bỏ một tiếng.

Tả Lộ Dư cười nhẹ, không hề nói cái gì, rời đi phòng khách.

Hồ Na thấy Tả Lộ Dư rời đi, lập tức cầm lấy nước quả xoài uống một ngụm.

Diệp Phi: "Thế nào?"

Cô hỏi xong chính mình cũng uống một ngụm.

Hồ Na: "Khá tốt uống." Nàng tấm tắc hai tiếng: "Ai có thể nghĩ đến, Tả tổng của Xioo, ở nhà lại là hiền huệ như vậy."

Hồ Na thấy khóe miệng Diệp Phi mang cười, ai cô một tiếng: "Nàng thoạt nhìn rất thương cậu a."

Diệp Phi nhướng mày.

Nếu cô có cái đuôi, giờ phút này nhất định sẽ kiều đến bầu trời, kia không có cái đuôi làm sao bây giờ đâu.

Cô kiều chân tới trên chỗ tựa lưng sô pha rồi.

Vẻ mặt Diệp Phi đắc ý: "Không biết a, có thể là như vậy đi."

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #tag