CHƯƠNG 7: HIỂU RA
Diệp Thời Tầm hiện tại không ngừng suy nghĩ trong đầu, thẳng đến khi Chu Thi Hàm giọng thân thiết ân cần hỏi thăm truyền đến.
Mà một lát sau, Chu Thi Hàm khẽ cười một tiếng nói: "Có phải hay không trước kia đã tra qua tư liệu về ta, cảm giác ta cùng lời đồn bên ngoài kia không giống nhau?"
Diệp Thời Tầm lúc này khôi phục lại vẻ mặt khi xuất hiện trên thương trường, bộ dáng của một thương nhân có trách nhiệm.
"Không giấu gì, chỉ là trước khi đến có tìm biểu ca của ngươi Trần Nhạc Thiên đơn giản nói qua một chút. Ví dụ như Chu tiểu thư không thích ăn tiêu xanh, thích ăn cá." Diệp Thời Tầm xác thực không có đi điều tra Chu Thi Hàm, bởi vì căn bản không đáng. Không nói đến giao tình của hai người kiếp trước, chỉ bằng cách làm người của Chu Thi Hàm, Chu Thi Hàm không cần Diệp Thời Tầm phải đi cẩn thận điều tra. Hơn nữa lần này gặp nhau, Diệp Thời Tầm ngay cả đi dò hỏi thử Nhạc Thiên cũng chỉ là một cái lý do.
Chu Thi Hàm cười cười, không thích ăn tiêu xanh, thích ăn cá. Bình thường ở bên ngoài ăn cơm, nàng che dấu rất kĩ. Hai cái này trừ bỏ những người bạn hảo khuê mật của mình, cũng chỉ còn lại vài người trong nhà thân thích bằng hữu mới biết được.
Thời điểm Diệp Thời Tầm nói ra, Chu Thi Hàm không có toàn bộ tin tưởng nhưng cũng không hề hoài nghi.
"Ta vẫn không thích trói buộc, muốn ở bên ngoài du ngoạn, bất quá hiện tại cảm giác như vậy rất không thú vị. Quyết định về nước làm diễn viên, tuy rằng trong nhà phản đối, nhưng là không lay chuyển được tính cường quật của ta. Sở dĩ ta vốn định ký hợp đồng tại công ty khác nhưng như vậy sẽ không được tận hưởng bởi cái quy định trói buộc. Nên quyết định tự mình mở một cái công ty, bất quá một người vừa làm diễn viên vừa vận hành công ty có chút bất tiện. Cho nên biểu ca đem giới thiệu ngươi cho ta, ngươi đối với công ty của ta có hứng thú sao?"
Diệp Thời Tầm hơi hơi nheo lại cặp mắt xinh đẹp, cô có một tia ảo giác. Thế nhưng sự kiên định trong giọng nói của Chu Thi Hàm, làm Diệp Thời Tầm ngồi đối diện tâm tư biến đổi, bất quá trên mặt không biểu lộ ra. Chu Thi Hàm trong lời nói đều biểu lộ là chính mình chỉ muốn chơi đùa một chút nên mới lựa chọn con đường này, nhưng ánh mắt Chu Thi Hàm không lừa được cô, nàng đối với việc tiến vào giới giải trí là tình thế bắt buộc.
"Chu tiểu thư dự định đem công ty giao cho ta, ngươi sẽ cho ta phạm vi hoạt động lớn bao nhiêu?" Diệp Thời Tầm biết Chu Thi Hàm, tuy rằng không có bao nhiêu kinh nghiệm thương trường, nhưng là nàng rất dễ dàng nắm chắc được trái tim người khác, nhất là những người bị nàng đùa giỡn vẫn vui vẻ không biết. Điểm này ngược lại là giống với Tô Vận, bất đồng duy nhất là Chu đại tiểu thư chỉ đùa giỡn vừa đánh vừa xoa, mà Tô Vận xác thực là một con ác quỷ không hơn kém.
Mà đúng lúc này đồ ăn được mang lên, chờ đồ ăn được mang lên hết. Chu Thi Hàm đột nhiên trở nên nghiêm túc, đối Diệp Thời Tầm nói: "Thành thật mà nói với ngươi, công ty này có thể mang danh nghĩa của ngươi mà thành lập. Bên ngoài ngươi là tổng tài, công ty hết thảy hoạt động như thế nào đều theo ý của ngươi, đương nhiên chỉ cần không chạm đến quyền lợi của ta là được."
Chu Thi Hàm là một phú nhị đại, nhưng cũng là một nữ mỹ nhân giảo hoạt. Nàng hiểu được dùng người thì không nghi người mà đã nghi người thi không dùng, giờ phút này cùng Diệp Thời Tầm bàn bạc quyết định đem công ty giải trí toàn quyền giao cho Diệp Thời Tầm, không chỉ có thể làm cho Diệp Thời Tầm đối với nàng cảm ơn, cũng có thể cho Diệp Thời Tầm vì công ty kia mà càng thêm ra sức.
"Chu tiểu thư nói không sai, nhưng là ta có một điều kiện." Diệp Thời Tầm suy nghĩ cân nhắc một hồi, quyết định nói ra ý của mình.
Chu Thi Hàm nhắc đũa gấp miếng thịt cá, thuận tay để vào trong bát của Diệp Thời Tầm, nhìn Diệp Thời Tầm chớp chớp đôi mắt long lanh mê người nói: "Ăn cơm trước."
Diệp Thời Tầm nhìn thịt cá trong bát, không khỏi cười ra tiếng nói: "Hảo, ăn cơm trước."
Hai người sau khi ăn bữa cơm, tuy rằng ý không nói ra, nhưng bởi vì tất cả điều kiện cùng khúc mắc đều đàm phán thỏa mãn, hai ngươi cũng coi như là ăn cơm trong vui vẻ.
"Cơm no rượu say, ngươi có thể nói điều kiện ngươi đưa ra lúc nảy là gì?" Chu Thi Hàm ngồi ngay ngấn ở đối diện, trong giọng nói không thiếu sự tự tin độc hữu của nàng.
Diệp Thời Tầm suy nghĩ một hồi, cuối cùng mặt mang do dự nói: "Ta hy vọng nếu công ty sau này có xảy ra cái gì ngoài ý muốn, thì tự một mình ta gánh vác. Tuyệt đối không để liên lụy đến bất cứ ai và công ty nào, bao gồm cả Chu gia các ngươi." Diệp Thời Tầm sợ một đời dốc hết toàn bộ này, cuối cùng vẫn không chống lại nổi Tô Vận. Nhưng cô không nghĩ sẽ liên lụy đến những người đã giúp qua cô.
Diệp Thời Tầm nói làm Chu Thi Hàm ngây ngốc thất thần, sau khi tỉnh táo lại, Chu Thi Hàm nhìn Diệp Thời Tầm hai mắt càng phát ra sự chân thật.
"Hảo, ta đáp ứng ngươi."
Sau khi ký hợp đồng, Diệp Thời Tầm đứng dậy chuẩn bị rời đi. Bất quá trước khi rời đi, lại đột nhiên bị Chu Thi Hàm kêu lại.
Diệp Thời Tầm quay đầu lại lên tiếng trả lời, nhìn đến Chu Thi Hàm đáy mắt hiện lên lo lắng. Diệp Thời Tầm thoáng thất thần, theo sau đó lập tức hiểu được, đối với Chu Thi Hàm an ủi nói: "Giới giải trí tuy rằng là nơi phiền toái, trong vòng luẩn quẩn đủ loại người đấu đá nhau không ngừng. Nhưng diễn viên là một lại nghề nghiệp, ta là một thương nhân đứng đắn, đàng hoàng."
Hai câu nói này đem sự lo lắng nơi đáy mắt Chu Thi Hàm tiêu tán đi, hai người nhìn nhau cười, hết thảy đều ăn ý không cần nói.
Diệp Thời Tầm rời đi khách sạn, khóe miệng nổi lên nụ cười lạnh tự giễu.
Kiếp trước bị cừu hận che mờ hai mắt, cuối cùng vì trả thù nàng không chỉ kinh doanh tại bạch đạo, mà còn quay người đi hắc đạo.
Bây giờ đến nơi này làm lại, Diệp Thời Tầm thầm nghĩ muốn làm thương nhân đứng đắn, đàng hoàng. Cho dù hiện tại hai bàn tay trắng, toàn bộ tiền trong tay đều là của phú nhị đại giúp đỡ, nhưng Diệp Thời Tầm tin tưởng năng lực kinh doanh trên thương trường của mình.
Kiếp trước nếu không tại hắc đạo buôn lại hàng cấm, gặp phải hai tên phản đồ, nàng cũng không đến mức ngã nhanh và thảm đến như vậy.
Bất quá ngẫm lại kiếp này Diệp Thời Tầm tất cả vận rủi đều phát sinh trước khi gặp được Cố Tô An, đây là chuyện tổt duy nhất có thể làm Diệp Thời Tầm nằm mơ cười tới tỉnh.
Về nhà, trong phòng trống rỗng. Nhìn hành lý còn lại của Cố Tô An ở trong phòng, một ít quần áo được nàng đem ra giặt sạch.
Nghĩ đến buổi sáng Cố Tô An đã nói, có khả năng là nàng đến công ty gặp người đại diện mới được an bài.
Diệp Thời Tầm đem tây trang đổi sang quần áo hằng ngày, đi siêu thị mua chút đồ. Chuẩn bị trở về tự mình nấu cơm cho Cố Tô An. Dựa theo ký ước kiếp trước, lúc này Cố Tô An còn là sinh hoạt của tiểu bạch kiểm, nghe nói nàng nấu cơm đều không biết trước phải đong gạo.
Cố Tô An ở công ty gặp được người đại diện mới mà công ty an bài cho nàng, tuổi không lớn, vừa mới làm người đại diện thực tập xong. Trước mắt chỉ làm đại diện cho một mình nàng, khi nhìn đến Cố Tô An còn mang theo ngại ngùng.
Người đại diện họ Trịnh, so với Cố Tô An lớn hơn ba tuổi. Cố Tô An cũng không khách khí gọi nàng là Trịnh tỷ.
Giờ phút này Cố Tô An từ công ty trở về, buổi sáng Diệp Thời Tầm nói sẽ giúp nàng tìm phòng ở, cũng không biết tình huống như thế nào.
Vừa nghĩ đến Diệp Thời Tầm, nàng tổng cảm thấy đó là một người kì quái. Từ lần đầu tiên gặp Diệp Thời Tầm, nàng không do dự vì tỷ tỷ chi trả tiền thuốc men, tới đến ngày hôm qua ở chung Diệp Thời Tầm mới biết được cô lúc trước là sinh hoạt lưu lạc. Trong lúc nhất thời Cố Tô An phát giác chính mình đối với Diệp Thời Tầm rất khó để hiểu rõ.
Người sống, mặc kệ làm cái gì đều nên có mục đích. Diệp Thời Tầm đối với nàng giúp đỡ này kia, vậy mục đích của cô là gì?
Không thể trách Cố Tô An đa nghi, đã từng trải qua gia đình phá sản cùng với cha mẹ qua đời, chính mình trong một năm từ tiểu thư con nhà giàu trở thành người làm công, sau đó cùng tỷ tỷ sống nương tựa lẫn nhau, bây giờ biến thành một người chịu khổ. Nàng đã trãi qua quá nhiều, tâm nàng thật sự chịu không nổi.
Diệp Thời Tầm vừa mới đem món cuối cùng nấu xong, liền nghe được tiếng gõ cửa quen thuộc.
Vui cười chạy tới mở cửa cho Cố Tô An, lại nhìn thấy Cố Tô An vẻ mặt đầy mệt mỏi lại giả bộ tinh thần vui vẻ, Diệp Thời Tầm đáy lòng phát đau, cảm giác vô lực thổi quét đến. Kiếp trước cô có thể đem Cố Tô An ôm vào trong lòng hảo hảo an ủi nàng, nhưng hiện tại chỉ có thể lấy thân phận bằng hữu mới quen đứng trước mặt nàng để hỏi thăm.
"Ngươi làm sao vậy? Sắc mặt không được tốt? Có phải hay không gặp phải chuyện gì?" Diệp Thời Tầm khi đối mặt với người ngoài, sẽ có một chút cường ngạnh không thể nhận thấy. Nhưng khi trước mặt Cố Tô An giọng điệu triệt để nhẹ nhàng, ôn nhu như nước làm tâm tình Cố Tô An thoải mái lên chút ít.
Cố Tô An kỳ thật cũng không gặp phải chuyện gì rắc rối, chỉ là vẫn nghĩ không ra Diệp Thời Tầm vì cái gì mà đối với nàng tốt như vậy.
"Không có gì, chỉ là khi quay về bỗng nhiên nhớ tới tỷ tỷ. Có chút khổ sở." Cố Tô An cảm xúc rất tệ, cho dù nàng che dấu rất tốt, nhưng Diệp Thời Tầm lại nhạy cảm thấy được.
Diệp Thời Tầm theo bản năng vươn cánh tay dài kéo Cố Tô An, đem Cố Tô An yên tĩnh ôm vào trong ngực, ngữ khí trước sau như một ôn nhu: "Đừng sợ, những ngày sau này có ta cùng ngươi. Mặc kệ phát sinh chuyện gì, ngươi cũng sẽ không còn một mình nữa."
Đối với Cố Tô An hiện tại mà nói, những lời này đơn giản lại làm nàng rât cảm động. Nhưng cũng vì những lời này, làm sắc mặt Cố Tô An nháy mắt hiện lên trắng bệch.
Nàng nhớ rõ tỷ tỷ khi còn sống cùng mình cũng có nói qua, nàng là đồng tính luyến, là thích nữ nhân. Cho nên, Diệp Thời Tầm đối với nàng vô điều kiện giúp tỷ tỷ là vì có duyên gặp gỡ sao?
Yên lặng rời khỏi cái ôm ấm ấp của Diệp Thời Tầm, nhìn đáy mắt cô che dấu ý đau. Cố Tô An hô hấp thở ra càng gấp gáp, theo bản năng lui về phía sau hai bước: Cho nên, Diệp Thời Tầm là người tỷ tỷ thích khi còn sống?
Cố tỷ tỷ khi còn sống xác thực là có một người bạn gái, là nhà giàu tiểu thư, bất quá đối với tỷ tỷ chắc chỉ là muốn vui đùa mà thôi. Bằng không sẽ không ngay lúc tỷ tỷ gặp chuyện không may ngay cả bóng dáng cũng không thấy xuất hiện.
Mà khi đó trùng hợp Diệp Thời Tầm xuất hiện, còn nói cái gì mà cùng tỷ tỷ có liên quan đều là nói dối. Vài điểm đáng ngờ cùng xuất hiện một chỗ, Cố Tô An đột nhiên cảm giác chính mình đã hiểu ra.
Diệp Thời Tầm đối với nàng giúp đỡ, là vì Diệp Thời Tầm từng là bạn gái của tỷ tỷ.
Mà Diệp Thời Tầm đáy mắt vừa hiện lên đau lòng kia, chỉ là cô nhất thời hoảng hốt nhớ đến kiếp trước bộ dáng của Cố Tô An khi bị Tô Vận hại chết.
Bất quá nếu Diệp Thời Tầm mà biết được suy nghĩ trong đầu của Cố Tô An, tâm tình nhỏ bẻ của cô sợ là càng đau đớt.
*Tức phụ đừng đoán mò. Ta ngược lại hiện tại còn không biết tỷ tỷ ngươi tên là gì đâu = =!! *
-----------------------------------------
Đôi lời của edit: tội A Tầm bị vợ hiểu lầm có gian tình với chị vợ J
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top