Tên gốc: 病弱反派饲养指南 (Ốm yếu vai ác chăn nuôi chỉ nam)Tác giả: Tiểu Hài Thích Ăn ĐườngThể loại: xuyên sách, ngọt sủng, thanh xuân vườn trường, ấm áp, nhẹ nhàng, kim bài đề cửSố chương: 122 chính văn, 5 ngoại truyệnDịch: Dịch Giới Link Convert: Mai-san https://wikidich.com/truyen/om-yeu-vai-ac-chan-nuoi-chi-nam-XXUUbFS4CAs~2j6aCover: An LinhVăn án Vạn vật đều có vết nứt, mà em chính là ánh sáng soi rọi lòng tôi.…
Tên Tác Phẩm: Toàn thế giới đều làm chúng ta tái hôn!Tên cũ: Vợ cũ dụ hoặcTác giả: Nghịch ThiêmThể loại: Bách hợp, Hiện đại, Tình cảm, Trùng sinh, Giới giải trí, Nhẹ nhàng, Hỗ công, HENhân vật chính: Park Chaeyoung, Lalisa Manoban,...Số chương: 106 chương (98 chính văn + 8 phiên ngoại)Editor: Lăng---Cover: chuotbach_1127Tiến độ: Sẽ cố gắng mỗi ngày ra ba chươngĐÃ ĐƯỢC SỰ CHO PHÉP CỦA EDITOR*Trong quá trình đọc mọi người thấy có lỗi chính tả hay sai sót tên nhân vật có thể góp ý ngay để mình chỉnh sửa nha…
《 Không nói nổi 》- Tác giả: Lê Hoa Đường- Số chương: 45 chương + 12 phiên ngoại- Tình trạng: Đã hoàn- Ngược thụ, rất ngược thụ.*Warning: Sinh tử văn, có miêu tả đoạn sinh nở.-------- Nội dung truyện (do tui tự biên):Có một chú Cá Con dùng cả một đời để làm hài lòng người khác, nhưng sao không một ai để ý đến cậu? Tại sao không một ai tin tưởng cậu? À phải rồi, cậu là tai tinh. Là kẻ mang đến điềm xấu nên ba mẹ không thương, người cậu yêu cũng không yêu cậu, đến cả con gái cũng chán ghét cậu.Cậu muốn lặng lẽ chết đi, muốn tình cảm của mình không còn phiền hà đến ai nhưng ông trời trớ trêu đưa Hồ Lô Nhỏ đến với cậu. Nhưng mà cậu thông suốt rồi, trên thế giới này không có nơi nào thuộc về cậu, vậy sau khi sinh con rồi, cậu cũng nên biến mất. Một gia đình chỉ nên có ba người, có thêm cậu chỉ là thừa thãi.- Truyện được up tại:terroirhuongvidattroi.wordpress.comwattpad.com/user/YuiPhan(Chỉ đọc bản edit của mình tại hai nơi này. Đừng đọc ở nơi reup, mình cám ơn!)- Nếu thấy bản edit của mình bị re-up, xin hãy báo cho mình ^^! TUYỆT DỐI KHÔNG ĐƯỢC CHUYỂN VER BẰNG BẢN EDIT CỦA MÌNH !KHÔNG CẦN INBOX XIN MÌNH LÀM CHI CHO MẮC CÔNG VÌ MÌNH KHÔNG PHẢI TÁC GIẢ GỐC, MÌNH KHÔNG CÓ QUYỀN CHO CÁC BẠN CHUYỂN VER VÀ CÁC BẠN CŨNG KHÔNG CÓ QUYỀN CHUYỂN VER. ......XIN ĐỪNG MANG CUỘC ĐỜI CỦA CÁ CON THAY BẰNG NGƯỜI KHÁC. CÁM ƠN!…
Tác giả: Thập Lục Nguyệt Tây QuaThể loại: Hiện đại, 3S, trùng sinh, showbiz. HE, 1vs1.Editor: Đào SindySố chương: 73Nguồn: DĐ Lê Quý Đôn~~ Văn án ~~Trời cao thương xót cho Tô Đường sống lại.Không ngờ kiếp này cô lại sở hữu khuôn mặt đẹp thời thượng bốn nghìn năm khó gặp.Đời trước cô sống lang thang không nơi nương tựa.Nhưng đời này cô đã gặp được một người đàn ông có thể loại bỏ đi sợ hãi cùng đau khổ cho mình, khiến cô có nơi mà dựa vào."Em muốn gì?"Điều em muốn chính là...Anh vĩnh viễn tốt với em. Tô Đường cắn môi, cặp mắt mông lung sương mù, thận trọng nhìn anh nói.Người đàn ông cười khẽ, nâng chiếc cằm xinh đẹp trắng nõn của cô lên rồi nói: "Tại sao lại không thể?"Rồi anh dùng nụ hôn giam cô lại.Tô Đường là hoa tầm gửi, dây dưa quấn chặt lấy người đàn ông kia. Người đàn ông đó là ánh nắng, là mưa sa, là đất để cô sinh trưởng. Rắc rối dây dưa mà leo lên anh, dựa vào anh và yêu anh.Câu nói chốt lại cả truyện:# Cả đời này, chỉ mong cùng anh sống hết quãng đời còn lại #…
Tên gốc: Nghịch tập (tạm dịch: phản công) Tác giả: Sài Kê Đản Thể loại: Hiện đại, cường cường, phản công, điểu ti thụ (điểu ti: ám chỉ những người đàn ông có xuất thân thấp kém vừa nghèo vừa lùn vừa xấu, đây là cách tự xưng hô mang tính giễu cợt của bộ phận thanh niên trẻ TQ), cao phú soái ca công, hài hước, Kinh vị (hương vị Bắc Kinh, ý nói văn phong đậm chất Bắc Kinh)…
Thể loại: Cổ đại; Trọng sinh; Xuyên không, HEĐộ dài: 171 chươngNguồn: thuvienngontinh.comChuyển ngữ: Tặc Gia, Tiểu Sên, Ying, Trang Tử và một số bạn khácBiên tập: Tặc Gia, Tiểu Sên Công Tôn Dương là mưu sĩ trong phủ của Yên Hầu, lúc đầu y còn khuyên hắn hãy cưới nữ nhi của kẻ thù: " "Ở Đông quận thì ba đời Kiều gia đã đóng quân ở đây, tuy nhiên bây giờ đã suy thoái nhưng côn trùng trăm chân đến chết vẫn giãy thôi, dù gì cũng được cái tiếng thơm. Nay Kiều gia cầu hòa với chúa công, chúa công còn ngại gì mà không xem nữ nhi Kiều gia như ngựa cái, cứ lấy đánh xe cũng được chăng? "[1] Nước Yên: Thời Chu, ngày nay thuộc phía bắc Hà Bắc và phía Nam Liêu Ninh.Sau đó... Tiểu Kiều ngất xỉu, Ngụy Thiệu bấm vào nhân trung của nàng, một lúc lâu nàng mới dần tỉnh lại."Chịu đựng thêm chút nữa, vi phu sắp xong rồi..." Ngụy Thiệu dịu dàng dụ dỗ ở bên tai."Rốt cuộc, còn... bao lâu nữa?"Lại qua một lúc lâu, Tiểu Kiều không chịu thêm được nữa, nàng hỏi, giọng nói cũng vỡ tan trong run rẩy dịu dàng, mang theo tiếng khóc nghẹn ngào nức nở."Sắp rồi, đợi đến hừng đông vi phu phải dẫn binh đi rồi".Hai mắt của Tiểu Kiều trợn ngược, lần thứ hai bất tỉnh....Có một câu nói rằng:Ngụy Thiệu: "Trẫm là một cầm thú, biết không?Tiểu Kiều: "Hừ, súc sinh mới đúng!"...Đây là câu chuyện không tưởng mô phỏng lại bối cảnh những năm cuối thời kỳ Đông Hán. Ngoài ra Tiểu Kiều này không phải là Tiểu Kiều trong Tam Quốc, chẳng qua tôi chỉ thấy dễ nghe nên mượn nó mà thôi.…